Vẻ mặt Lăng Tiếu khinh thường nhìn Thiết Lệnh Công quát.
– Lăng Tiếu, khẩu khí của ngươi thật lớn, nơi này cũng không phải Tiếu Ngạo cung của ngươi!
Thiết Lệnh Công âm trầm đáp.
Lữ Nghĩa mở miệng:
– Không sai, Lăng cung chủ, chúng ta đã chờ ngươi thật lâu, ha ha!
Theo tiếng cười của hắn, mấy huyền đế lập tức đi ra đem ba người Lăng Tiếu vây quanh, mà các dong binh bên ngoài đều gọi về linh thú chuẩn bị.
Đại bộ phận linh thú đều thuộc thủy hệ, ở trên hải vực đều có thể dùng thủy linh khí công kích, như vậy sức chiến đấu có thể nâng cao một bước.
La Mỹ Anh nhất thời có chút khẩn trương nói:
– Tiếu, bọn hắn nhất định là có dự mưu!
Không cần nàng nói Lăng Tiếu đã đoán được.
Xem ra Âm Hà chỉ làm mồi dẫn dụ, mà hắn bị người tính kế, người ta đã sớm làm sẵn mai phục.
Hai huyền đế trung giai, bốn huyền đế đê giai, sáu bán đế, mấy trăm thiên tôn dùng đối phó ba người Lăng Tiếu, mặt ngoài thoạt nhìn đã thật cường đại.
– Hầu Tử bọn hắn đâu, không có bọn hắn dẫn đường làm sao người đến nơi đây?
Thiết Lệnh Công giống như nắm chắc thắng lợi chất vấn.
Hầu Tử mà hắn nhắc tới chính là đám người Hậu Minh.
– Bọn hắn đang chờ các ngươi trên đường hoàng tuyền!
Lăng Tiếu cười lạnh nói, tiếp theo liếc mắt nhìn chung quanh:
– Hay là chỉ bằng vào số người này của các ngươi thì nghĩ có thể đối phó được bổn cung chủ sao?
– Lăng cung chủ, uy danh của ngươi chúng ta đều biết, nhưng ta tin tưởng bằng những người ở đây đã đủ đem ngươi lưu lại!
Thiết Lệnh Công khẳng định nói.
Âm Hà đứng sau lưng hắn vừa hồi phục lại tinh thần hét to:
– Sư huynh, mau… mau cho người đem tiểu tặc xử lý, mau xử lý hắn!
Âm Hà kiến thức Lăng Tiếu cường đại, trong lòng cực kỳ sợ hãi, tuyệt đối không muốn nhìn thấy hắn.
– Hai vị đương gia, chúng ta đi qua một bên xem kịch vui đi!
Thiết Lệnh Công nói, sau đó thân hình thối lui ra sau.
Lữ Nghĩa cũng thối lui, Liễu Tam Nguyệt lại dặn dò:
– Đừng giết chết hai nữ nhân thượng hạng kia, thật quá đáng tiếc!
Mấy huyền đế lui ra phía sau, nhóm dong binh mang theo linh thú cùng tiến lên.
– Diệt bọn hắn cho ta!
Thiết Lệnh Công hạ lệnh quát.
Mấy trăm thiên tôn đồng thời oanh ra công kích, linh thú đồng loạt phóng ra.
Oanh long!
Từng đợt công kích cường đại bao trùm đánh tới.
Hồng Nham đảo đều bị công kích chấn động, địa phương Lăng Tiếu đang đứng bị san bằng, vô số đá vụn vẩy ra tứ tán, sóng nước mãnh liệt sôi trào.
– Ha ha, Lăng Tiếu xem như đã chết chứ, lại dám diệt tông môn của ta, tìm hành tung của ta, quả nhiên là liều lĩnh!
Âm Hà vô cùng đắc ý cười nói.
– Thật không biết tự lượng sức mình, còn tưởng rằng hắn mang theo nhiều người đi cùng, không nghĩ tới tiểu tử kia phong lưu thành tính, chỉ đem theo hai nữ oa bên cạnh, quá tự phụ thật không phải chuyện tốt!
Thiết Lệnh Công khinh thường nói.
– Ai nha, thật sự đáng tiếc, chẳng lẽ hai nữ nhân thượng hạng cũng treo?
Liễu Tam Nguyệt đau lòng nói.
– Không, bọn hắn còn sống, mau nhìn bên kia!
Lữ Nghĩa ở một bên quát, ánh mắt nhìn chằm chằm phía trước.
Vì bảo trụ La Mỹ Anh, Lăng Tiếu phải để Long Nữ đứng trước mặt nghênh tiếp.
Nàng là linh thú bát giai trung cấp, quang tráo phòng ngự không tầm thường, còn là thần thú thủy hệ, đối với công kích thủy hệ hoàn toàn miễn dịch.
Lực lượng cường đại có thể bao phủ đảo, cũng có thể hủy diệt huyền đế, nhưng không đủ sức thương tổn thần thú bát giai trung cấp, bởi vì nàng là tồn tại cường đại nhất trong thủy hệ công kích.
Nhóm người Thiết Lệnh Công nhìn thấy ba người Lăng Tiếu bình yên vô sự, sắc mặt vô cùng khó xem.
Nhóm dong binh lại toàn lực phóng ra, vô số năng lượng bao trùm ập tới.
Lần này ba người Lăng Tiếu đã sớm có phòng bị, nhanh chóng bay lên cao.
– Long Nữ, ngươi bảo hộ Mỹ Anh.
Lăng Tiếu quát một tiếng, Kim Long thương hiện ra trong tay, đồng thời gọi về Kim Long Lang Vương, hướng nhóm dong binh giết tới.
Lúc này Lăng Tiếu đã hoàn toàn phòng ngự, thân thể có thể so sánh với thánh khí, lại có thánh khí cao giai Kim Long thương, dựa vào tốc độ cùng tinh thần lực công kích vô ảnh vô hình, nhóm dong binh kia còn chưa chạm được tới Lăng Tiếu đã có mười mấy người vẫn lạc.
Lăng Tiếu toàn lực khai chiến, Kim Long thương vô cùng uy lực, thanh âm long ngâm kinh sợ bốn phương.
Nhóm dong binh dù hợp lực nhưng vẫn bị Lăng Tiếu xé rách một đường khe hở, giết ra một con đường máu.
A a!
Nhóm dong binh còn chưa nhận thấy rõ thân ảnh Lăng Tiếu đã bị oanh giết mà chết.
Ở bên kia Long Nữ không ra tay, chỉ che chở La Mỹ Anh không để nàng bị thương tổn.
La Mỹ Anh không muốn nhìn một mình Lăng Tiếu đối địch, nói:
– Ngươi đi giúp hắn đi, ta có thể tự bảo vệ mình.
Dù sao nàng cũng là huyền đế đê giai, chẳng lẽ ngay cả chút năng lực tự bảo vệ mình cũng không có hay sao?
Không phải Long Nữ không muốn ra tay, mà là nàng chỉ nghe mệnh lệnh của Lăng Tiếu, nàng cần phụ trách bảo hộ La Mỹ Anh nên tạm thời không thể rời đi.
Đối mặt với oanh kích đánh tới, Long Nữ thật nhẹ nhàng đã đánh ngược trở về.
Nàng không chủ động công kích nhưng có không ít người đã tử vong trong tay nàng.
Lăng Tiếu giết thật hứng khởi, Kim Long thương như rồng nhập biển, giết nhóm dong binh người ngã ngựa đổ.
Mấy huyền đế chứng kiến cuộc chiến cách đó không xa, thần sắc càng thêm âm trầm xuống.
– Tuyệt đối không thể để cho hắn tiếp tục giết nữa, bằng không người của chúng ta đều xong đời, tiểu tử kia thật là đáng sợ!
Lữ Nghĩa quát lớn.
Nhóm dong binh đều là tinh anh trong dong binh đoàn của bọn hắn, mỗi người tử vong đều tổn thất thảm trọng, huống chi trong chớp mắt bị giết hơn mười người, tiếp tục như vậy cho dù bọn hắn xử lý được Lăng Tiếu nhưng dong binh đoàn đã chết sạch, còn có ý nghĩa gì?
– Đúng vậy, phải áp dụng kế hoạch thứ hai, nhanh chóng đem tiểu tử kia xử lý!
Vẻ mặt Liễu Tam Nguyệt xanh mét đáp.
Thiết Lệnh Công do dự nói:
– Được, vậy hãy để cho tiểu tử kia biết sự lợi hại của chúng ta!
– Nhất định phải để tiểu tặc kia táng thân ở trong này!
Âm Hà ác độc nói một câu.
Ngay sau đó bọn hắn đều gọi về linh thú của mình.
Tuy Lữ Nghĩa là huyền đế trung giai, nhưng linh thú của hắn cũng là Bát Trảo Chương Ngư thất giai cao cấp, thân hình như gò núi nhỏ, mắt to mỏ nhọn, bộ dáng thập phần xấu xí, tám xúc tu không ngừng lay động co rút, tựa hồ như đang diễu võ giương oai.
Linh thú của Thiết Lệnh Công cũng là thất giai cao cấp, là một đầu Cự Hải Sa, thân thể cao lớn mập mạp khổng lồ, vừa há mồm nhìn thật dữ tợn, lộ ra răng nanh sắc bén thị huyết.
Linh thú của Liễu Tam Nguyệt yếu hơn một chút, nhưng thực lực mặt ngoài còn mạnh hơn cả hắn, là một đầu Văn Xà Mãng thất giai trung cấp, có vài phần long uy, lộ vẻ bất phàm, khí thế không kém Bát Trảo Chương Ngư cùng Cự Hải Sa.
Linh thú của Âm Hà là Lam Quan Bằng Điểu, là linh thú cùng cấp với giao long, thất giai đê cấp, lam quan vô cùng chói mắt, cái đuôi lam sắc thật dài nhìn qua vô cùng xinh đẹp.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 14 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 17/07/2019 11:29 (GMT+7) |