Âu Dương Hưng có hơi nóng lòng. Lão thân là cao thủ tuyệt thế thuộc về hàng ngũ đứng đầu trong Trung Vực, nhưng lại không làm gì được một Cao Giai Huyền Đế. Nếu điều này truyền ra ngoài thì khiến cho lão thật là mất mặt.
Vào lúc lão đang chuẩn bị gia tăng thế công thì nhận thấy được không gian dao động. Lão biết Lăng Tiếu lợi dụng tinh thần lực để công kích nên vội vàng rút lui, đồng thời lấy ra không gian lực lượng càng không ngừng bao bọc kín mít chính mình, để hoàn toàn ngăn cách tinh thần lực lan đến.
Kim Long Thương do Lăng Tiếu ngưng tụ mà thành trực tiếp đâm vào trên không gian phòng ngự của lão, trực tiếp đánh cho nó lõm vào. Nhưng còn thiếu chút nữa liền đâm tới Thức Hải của Âu Dương Hưng, đáng tiếc vẫn còn kém một ít.
Lăng Tiếu cũng biết bằng tinh thần lực khó có thể làm được gì Âu Dương Hưng. Phách Long Thương Quyết của hắn đã nhanh chóng nện tới, có vài con Chân Long tuyệt thế trực tiếp đánh sâu vào trên không gian lực phòng ngự của Âu Dương Hưng.
– Ầm ầm ầm!
Một cỗ vô hình lực lượng, một cỗ hữu hình đã chồng chất lực lượng vào chung một chỗ, rốt cục phá tan không gian lực lượng của Âu Dương Hưng.
Âu Dương Hưng kinh hãi, trường kiếm trong tay càng không ngừng khẩn cấp xoay vòng, rồi xoắn lấy con Chân Long tuyệt thế này.
Có điều Lăng Tiếu cũng là được lợi thế thì không buông tha người, lại thêm những lực lượng mạnh hơn giống như bão táp loại nện thẳng về phía trước.
Lăng Tiếu có kình lực đang thực sự dồi dào nên nhất định phải khiến cho lão thất phu này mất mặt. Hắn một người hóa thành bốn mươi tám đạo thân ảnh, lại còn chưa đình chỉ mà vẫn tăng lên gấp đôi, ước chừng xuất hiện chín mươi sáu đạo thân ảnh. Mỗi một đạo thân ảnh đều cùng vung Phách Long Thương Quyết hướng tới Âu Dương Hưng chém xuống.
Thế công liên miên không dứt, mỗi một chiêu mỗi một thức đều ẩn chứa uy lực khủng bố, đủ để đánh cho vùng không gian thiên địa này bị trũng xuống.
Đứng ở bên ngoài mà xem, Âu Dương Chấn cùng Âu Dương Hoa đều là há to miệng nhìn một màn này. Bọn họ làm sao tin tưởng chỉ là một người Cao Giai Huyền Đế lại tạo thành lực phá hoại như thế này. Cho dù là Đê Giai Thánh Giả công kích cũng chỉ đến như vậy thôi!
– Hỗn đản!
Trong màn thế công dày đặc đó, Âu Dương Hưng phát ra tiếng thú gầm mất đi lý trí, từng đạo kiếm quang đáng sợ giống như tinh thần nhấp nháy trực tiếp đâm thủng lớp năng lượng của Lăng Tiếu ầm ầm đánh tới, đồng thời nhất loạt giết chết các bóng hình do Lăng Tiếu phân hóa ra.
Âu Dương Hưng phá vỡ công kích của Lăng Tiếu liền giống như Khốn Long xuất thế, tức thì bí mật mang theo thế Lôi Đình Vạn Quân phản kích về hướng tới Lăng Tiếu.
Trường kiếm giữa trời, một kiếm thể hiện bản lĩnh!
Một kích đơn giản mà hữu hiệu, mang theo toàn bộ lực lượng của Âu Dương Hưng mà chém xuống.
Một kiếm này đủ để chặt đứt bất cứmột con sông nào, đủ để nện cho mấy chục ngọn núi thành phấn vụn. Nó khiến cho không gian chung quanh bị cắt đến nứt ra rồi lan xa.
Đây là Âu Dương Hưng xuất ra một kích nén giận. Kiếm chiêu chưa tới, Lăng Tiếu đã cảm giác được kiếm khí cắt vào cơ thể đến phát lạnh.
– Đến đây đi… cứ để cho bão táp tới mạnh hơn một chút đi!
Lăng Tiếu hoàn toàn không đếm xỉa đến. Thân thể của hắn có thể so với Thánh Khí, lại có được long lân phòng ngự của lão Long vương, nên hắn quyết định toàn lực đánh cược một lần.
Hắn mang theo Kim Long Thương không lùi mà tiến tới, đón một kiếm kia của Âu Dương Hưng đang đánh tới.
– Tiểu tạp chủng đi tìm chết đi!
Âu Dương Hưng không nghĩ tới Lăng Tiếu lại có dũng khí phản kháng, không nhịn được gầm rống một tiếng.
– Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Trường kiếm chém ở trên Kim Long Thương phát ra âm thanh oanh tạc kịch liệt.
Lăng Tiếu thân thể giống như chiếc diều đứt dây bị nện bay ra thật xa. Một ngụm máu tươi không nhịn được phun ra tung tóe. Kim Long Thương trong tay đều bị nện đến phải rời tay. Cũng may Kim Long Thương cùng hắn đã có mối liên lạc nào đó, nên cùng với phương hướng hắn rơi xuống thì cũng rơi đến chỗ bên cạnh hắn.
Vào lúc Âu Dương Hưng chuẩn bị lại lần nữa chém về hướng tới Lăng Tiếu, thì rõ ràng phát hiện trường kiếm trong tay mình lại đã hóa thành điểm những mẩu nhỏ gãy lìa.
– Đúng rồi, trong tay tiểu tử kia chính là Kim Long Thương của Cổ gia, ít nhất là Cao Giai Thánh Khí. Khó trách có khả năng tiêu hủy kiếm của ta!
Âu Dương Hưng sửng sốt một lúc mới nhớ tới vũ khí của Lăng Tiếu không phải tầm thường, ánh mắt trở nên càng tham lam hơn.
Âu Dương Hưng không chút suy nghĩ lại một lần nữa mạnh mẽ xông về hướng tới Lăng Tiếu.
Lão phát hiện Lăng Tiếu quả nhiên là toàn thân là bảo vật, chỉ cần giết chết Lăng Tiếu, vậy thì tất cả đều là của lão.
Chỉ là vào đúng lúc Âu Dương Hưng bay vút xuống thì Lăng Tiếu đã ổn định thân hình. Trấn Thiên Cổ đã lặng lẽ xuất hiện ở trước ngực của hắn.
Âu Dương Hưng thấy một màn như vậy, vội vàng dừng ngay thân hình lại. Một bàn tay không gian trong nháy mắt nhằm hướng Lăng Tiếu đã chộp tới.
Lão tuyệt đối không thể để cho Lăng Tiếu gõ cái trống lớn kia, bằng không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Chỉ là Lăng Tiếu hiện tại đã không còn giống như trước đây. Sau khi tăng lên tới Cao Giai Huyền Đế, năng lực phản ứng của hắn đã có thể so với Đê Giai Thánh Giả nên tự nhiên có thể nắm bắt được toàn bộ công kích của Âu Dương Hưng. Bóng dáng hắn liền hóa thành làn gió lui về phía sau, đồng thời toàn lực gõ vang Trấn Thiên Cổ.
– Thùng thùng!
Cùng với âm thanh đó chấm dứt, Cự Nhân viễn cổ hung ác kia lại xuất hiện lần nữa, trong lòng ôm cái trống đặc biệt lớn, dùi trống trong tay hướng tới mặt trống mà liên tiếp gõ xuống.
– Lão Nhị, lão Tam, mau… mau mau nhất loạt giết chết tiểu tử này!
Âu Dương Hưng vừa quay lại để trốn, vừa kinh hoảng quát.
Chỉ tiếc lão cầu cứu có lẽ đã muộn, tiếng trống Trấn Thiên Cổ kia giống như mãnh thú thời hồng hoang rít gào, lại như tiếng tù và, tiếng trống kích động lòng người trên chiến trường cổ xưa đã vang lên.
Huyết dịch trong cơ thể Âu Dương Hưng không chịu đựng nổi bắt đầu bốc lên sai loạn, lục phủ ngũ tạng của lão cũng đồng dạng càng không ngừng nhộn nhạo, tựa hồ có một cỗ năng lượng không sao diễn tả nổi phải thổi phồng bọn chúng đến căng lên như sắp sửa bùng nổ.
Một kích này liền khiến cho Âu Dương Hưng thất khiếu máu chảy, trong cơ thể bị thương nặng.
Âu Dương Chấn cùng Âu Dương Hoa nghe thấy lời Âu Dương Hưng nói thì không dám chần chờ, liền nhằm hướng tới Lăng Tiếu mà xông vào.
– Các ngươi không giết được Bổn cung, nhưng Bổn cung lại có khả năng muốn lấy mạng các ngươi!
Lăng Tiếu dùng tốc độ cao nhất đuổi theo Âu Dương Hưng, hắn nổi khùng rống lên một tiếng. Bàn tay lại lần nữa ngưng tụ lực lượng cường đại nhất rồi liên tiếp vỗ xuống.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 15 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 22/07/2019 11:29 (GMT+7) |