Lăng Tiếu - Quyển 16

Phần 63

– Ah, ngươi có thể đối phó những hoa cỏ này thì không sao.

Lăng Tiếu lạ lùng nói một câu.

– Việc này đều là các lực lượng tà ác, để ta thu phụ chúng, Lục Ông nói lời khẳng định.

– Tốt, vậy ngươi tới đi, tốt nhất là nên thanh lý toàn bộ.

Lăng Tiếu sảng khoái đáp ứng.

Ngay lập tức Lăng Tiếu gọi Ngọc Nhu Phỉ cùng Phong Thanh Duyên ngừng lại.

Lục Ông liền từ trong thức hải của hắn lao ra ngoài, nó lao thẳng tới phía trước.

Ngọc Nhu Phỉ cùng Phong Thanh Duyên phát hiện trong mi tâm của Lăng Tiếu có lục quang bay ra ngoài.

Thần sắc của chúng nữ lạ lùng, trong nội tâm càng cảm thấy Lăng Tiếu trở nên thần kỳ hơn.

Không chỉ biến thân thành bán long, thân hoài thiên hỏa, bây giờ có lục quang bay ra ngoài tỏa ra khí tức cường đại.

Những chuyện này khiến người ta cảm thấy không tưởng tượng nổi, chúng tụ tập trên người của Lăng Tiếu.

Chúng nữ cũng không có ý truy hỏi, cho rằng đây là cơ duyên của Lăng Tiếu, biết rõ có hỏi cũng chẳng làm gì, dù sao Lăng Tiếu không hại bọn họ là được.

Lục Ông hấp thu bổn nguyên huyết ma thụ đã khôi phục tới bát giai đỉnh phong.

Sau đó nó chui xuống đất, lập tức hấp thu bổn nguyên của đám cây cối kia.

Trong nháy mắt nó tiếp xúc với mặt đất nó biến cao một mét, không qua bao lâu biến thành mười mét, ngay sau đó biến thành đại thụ che trời.

Vô số thụ đằng tỏa ra bốn phía, tha hồ hấp thu lực lượng bổn nguyên mộc thuộc tính.

Những cây cỏ hoa lá chung quanh nhanh chóng khô héo, mà Bất Tử thụ càng kiều diễm ướt át, xanh tươi cứng rắn.

Nhìn thấy một màn thần kỳ này, Ngọc Nhu Phỉ cùng Phong Thanh Duyên đều há to miệng, đôi mắt dễ thương lóe ra thần sắc khác thường.

Trong nội tâm của Lăng Tiếu vô cùng kinh ngạc, năm ấy hắn ở Mê Huyễn Cốc nó phát tán tinh hoa hấp thu thực vực trong cốc trưởng thành, ngày nay có thể hấp thu thực vật nơi này, cảm giác hoàn toàn tương phản và bất đồng.

Nửa ngày sau Lục Ông đã hấp khô thực vật trong phương viên mấy ngàn dặm, cả cây đại thụ trở nên cường tráng hơn nhiều.

Nó không ngừng di động về phía trước, hấp thu nhiều năng lượng bổn nguyên hơn trước.

Lăng Tiếu, Ngọc Nhu Phỉ cùng Phong Thanh Duyên theo sau, không hề bị thực vật làm phức tạp.

Nhưng ba người chưa đi được bao xa Bất Tử thụ không biết đi tới nơi nào hấp thu lực lượng bổn nguyên, mà trước mặt bọn họ có hồ nước ngăn cản.

Hồ nước này rất rộng, bọn họ khó vượt qua.

Nếu như lúc trước có thể phi hành thì bọn họ không cần buồn bực, trực tiếp vượt qua là được.

– Chuyện này sao có thể? Làm sao vượt qua đây? Ta hoài nghi trong đáy nước này có tồn tại khủng bố đang tồn tại!

Ngọc Nhu Phỉ nhíu mày nói ra.

– Không nghĩ tới muốn tới Thiên Vực khó như vậy, cũng không biết Tà Đế ca ca năm ấy làm sao vượt qua!

Phong Thanh Duyên thở dài.

Lăng Tiếu cười nói:

– Yên tâm đi, ta có biện pháp, các ngươi nắm tay của ta là được.

Nói xong hắn đã nắm tay Ngọc Nhu Phỉ, ánh mắt hắn nhìn qua nàng một cái, ý bảo nắm tay của sư nương.

Ngọc Nhu Phỉ muốn rút bàn tay trắng như ngọc về, thế nhưng mà Lăng Tiếu nắm chặt lấy, nhìn gương mặt thanh tịnh tà dị của hắn, cũng tùy ý cho hắn nắm, trên bàn tay có cảm giác ấm áp, tâm hồn thiếu nữ của nàng không biết vì sao trở nên quái dị.

Phong Thanh Duyên nhìn vào trong mắt, trên gương mặt cười nhạt, chủ động đi tới nắm tay Ngọc Nhu Phỉ.

– Tiếu nhi đi thôi, ngươi có thần thông không biết, chẳng biết ngươi lấy gì ứng phó đây.

Ngay lập tức Lăng Tiếu kéo tay Ngọc Nhu Phỉ và dẫn hai người đi vào hồ nước.

– Lăng Tiếu, ngươi… Ngươi sẽ không mang chúng ta đi qua chứ? Dùng năng lực của chúng ta căn bản không thể phiêu phù!

Ngọc Nhu Phỉ vội vã hỏi Lăng Tiếu.

– Yên tâm, cứ theo ta!

Lăng Tiếu an ủi một tiếng, lại bước tới.

Sau khi Lăng Tiếu bước vào thì không gian của hồ nước tách ra, trước mặt ba người là trạng thái chân không, tùy ý bọn họ đi trên mặt bùn đất vài trăm mét.

Hai nữ ngây ngốc hô lên, bọn họ không hiểu gì cả.

– Ngươi làm thế nào?

Lăng Tiếu cười nhạt, trong tay xuất hiện một hạt châu.

Hai nữ nhân nhìn thấy viên châu trong suốt thì kinh hô lên.

– Đây là Tích Thủy Châu?

– Có nhãn lực, đây đúng là Tích Thủy Châu!

Lăng Tiếu nói.

– Sao tiểu tử ngươi có nhiều kỳ vật như vậy, thật không biết ngươi đào được bảo tàng kinh thiên gì, không ngờ có được kỳ bảo vạn năm khó gặp a.

Phong Thanh Duyên hâm mộ nói không nên lời.

Nếu như không phải biết rõ lúc đó Tà Đế chỉ truyền công pháp cho Lăng Tiếu, cái khác không truyền cho Lăng Tiếu, nàng thực sự cho rằng Tà Đế từ Thiên Vực mang bảo vật về cho Lăng Tiếu.

Thời điểm Ngọc Nhu Phỉ cũng muốn nói cái gì đó thì trong hồ nước tràn ngập nguy cơ.

Trong hồ nước xanh tịch mịch này thỉnh thoảng có từng bong bóng di động.

Ba người miễn cưỡng mượn bùn đất bước đi, tốc độ mặc dù nhanh chóng nhưng mà khó khăn hơn phi hành nhiều.

Một bóng đen khổng lồ xinh đẹp xuất hiện trước mặt ba người, tôi mắt to như chuông đồng toa ra màu xanh, há to cái miệng tập kích ba người.

Tập kích quá đột ngột, ba người bị dọa kêu to một tiếng.

May mắn bọn họ đều rất mạnh, lập tức phát hiện nguy cơ.

– Muốn chết!

Ngọc Nhu Phỉ trên đường đi ít lâm vào nguy hiểm, nàng là Thánh giả đỉnh phong nhưng cũng ít làm gì, đều là Lăng Tiếu chiếu cố cho nàng, để nàng cảm thấy nội tâm khó chịu.

Đột nhiên bây giờ có linh thú tập kích, vừa vặn làm nơi trút giận cho nàng.

Ngọc Nhu Phỉ vừa ra tay là thế như bày sơn đảo hải, kiếm mang mang theo uy thế chém đứt sơn mạch chém thẳng vào bóng đen tập kích.

Oanh long!

Trong nước cuồn cuộn, kiếm quang màu bạc đâm thẳng về phía trước, chém ra một chiều dài thẳng tắp.

Bóng đen kia không kịp kêu thảm đã bi chém làm hai, máu tươi bắn ra bốn phía, từng mùi hôi thối truyền ra ngoài.

Lúc này ba người mới lúc này mới phát hiện là bát giai trung giai Cự Sa Thú.

– Nhanh chóng rời khỏi đây, huyết tinh sẽ dẫn nhiều linh thú tới đây đấy.

Lăng Tiếu kinh hô một tiếng, không dám dừng lại kéo Ngọc Nhu Phỉ cùng Phong Thanh Duyên nhanh chóng lao lên phía trước.

Quả nhiên trong hồ nước này không bình tĩnh như mặt ngoài của nó.

Từng đám linh thú bát giai tỏa ra uy thế đáng sợ, càng có không ít thảo đằng ngẫu nhiên tập kích.

Ba người bất đắc dĩ ra tay chém giết.

Trải qua chém giết trên đoạn đường này, Phong Thanh Duyên dã bị trọng thương, thiếu chút nữa còn khiến Lăng Tiếu cùng Ngọc Nhu Phỉ phân tán ra.

Không đường chọn lựa, Lăng Tiếu đành phải thu nàng vào trong không gian dược đỉnh, lại gọi Sát Thiên ra.

Sát Thiên là Thánh giả đỉnh phong thủy mộc song thuộc tính, hắn ở chỗ này không có bị ảnh hưởng, mỗi lần hắn công kích là có linh thú nuốt hận.

Hơn nữa hắn có linh thú thủy thuộc tính, còn là dị thú bát giai đỉnh phong, là linh thú chiến đấu có thể khiêu chiến chân long nhất tộc, ở trong nước này như cá gặp nước.

Nó cắn xé nhiều linh thú, thôn phệ từng viên thú đan, lực lượng lờ mờ có dấu hiệu tăng lên, có thể tùy thời tiến vào hàng ngũ linh thú cửu giai.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 16
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 27/07/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Tiệm bánh Hoàng tử bé - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Tiệm bánh Hoàng tử bé 2” ... Tại một khu chung cư ở quận 4, thành phố Hồ Chí Minh, có một tiệm bánh tên là Tiệm bánh Hoàng tử bé. Tiệm bánh này có 4 cô nhân viên: San San, Pink, Lam và Sao. Thời gian này Lam và Sao có việc phải đi vắng, để San San và Pink ở nhà coi tiệm. San San mang phong cách cute, xì tin, nhí nhảnh, dễ thương. Pink mang phong cách sexy, gợi cảm, quyến rũ, bốc lửa. ... Bạn đang đọc truyện sex tại web: truyensex.moe Hôm nay Pink nhức đầu, thấy mệt trong người lắm nên không xuống tiệm làm việc được...
Phân loại: Truyện nonSEX
Giang Nam – Quyển 25
Phần 63 Giang Nam thầm nghĩ: Lần này dù thế nào ta cũng phải đứng vững trong thư các. Những thư yêu đừng hòng đá ta ra ngoài! * * * Tiên giới, tầng hư không thứ năm, tận cùng cây cầu hồng mông hỗn độn. Chí bảo tiên đạo thứ năm, Hai con chim màu đỏ, chí bảo tiên đạo thứ sáu, Hồng Mông Kim Phiên đã xuất thế. Hai chí bảo tiên đạo dẫn đến cuộc tranh giành khốc liệt, chém giết đẫm máu. Nhiều người có cơ duyên, khí vận lớn bị giết, chết hẳn. Trong mấy trận đại chiến, Hỗn Độn tiên kiếm, đế tôn tiên ấn, Hỗn Nguyên Thiên Tán, Hỗn Nguyên Tam Thiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 23
Phần 63 Cho dù ta có kiêu ngạo cũng không phải là việc mà ngươi nói là được. Lục Thiếu Du khẽ quát, trong sát na, thân thể cự hổ khổng lồ run lên, cái chân bên phải lần nữa chộp xuống. Tề Thiên Liệt Địa Trảo. Nhìn chằm chằm về phía trước, tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra, trực tiếp dùng chân phải thúc dục Tề Thiên Liệt Địa Trảo, ầm ầm đánh vào bản thể khổng lồ của Huyền Doanh. Ken két. Mấy đạo trảo ấn đánh ra, dùng xu thế sấm sét trực tiếp chộp vào mai rùa trên lưng Huyền Doanh. Quang mang bắn ra tứ phía, một cỗ lực lượng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng