Lăng Tiếu - Quyển 17

Phần 20

Lăng Tiếu cười nhạt, thân ảnh chớp động bay thẳng về hướng Chung Tham.

Chung Tham biết thực lực Lăng Tiếu không kém hắn, không muốn mạo hiểm, nói với người bên cạnh:

– Cùng nhau liên thủ giết hắn!

Nghe xong hiệu lệnh của Chung Tham, những người khác đồng thời hướng Lăng Tiếu ra tay.

Khí tức Lăng Tiếu nháy mắt bạo phát, một đầu kim long bay lên trời, một cỗ khí tức hoàng giả bá đạo từ trên người hắn cuốn tới, quanh thân như nổi lên gió lốc thập cấp, làm người ta cảm giác cường đại đáng sợ.

– Ta xem ai dám!

Lăng Tiếu quát lạnh một tiếng, thanh âm long ngâm quanh quẩn không ngớt.

Thật nhiều thánh giả cảm giác máu huyết sôi trào lên, màng tai ông ông khó chịu, khí tức chấn nhiếp làm nội tâm bọn hắn run rẩy, không ít người hỏng mất quỳ trên mặt đất, vài người còn lại cũng run rẩy lên.

Mà trong đoàn linh thú ngoại trừ hai thánh thú cửu giai, những linh thú còn lại đều phủ phục trên mặt đất phát ra tiếng hí vang, như đang cúng bái, lại như cầu xin tha thứ.

– Giả thần giả quỷ, đi chết đi!

Chung Tham bị khí thế của Lăng Tiếu làm hoảng sợ, giống như tiểu tử kia là một thần minh, làm cho hắn có xúc động muốn quỳ bái, nhưng đối phương chỉ là thánh hoàng trung giai, làm sao tạo được cảm giác này, hắn có thể khẳng định đối phương chỉ dùng bí thuật mà thôi.

Theo tiếng quát của hắn, trường thương vũ động, nhảy qua khoảng cách đâm tới Lăng Tiếu.

– Chỉ là nhảy nhót cũng dám bày trước mặt ta!

Lăng Tiếu lãnh đạm quát một câu, rốt cục động thủ.

Một quyền kình như diễm dương nháy mắt bắn ra, một cỗ lực lượng mãnh liệt bốc cao.

Chung Tham cảm giác được quyền kình lợi hại, nhưng lại phát hiện Lăng Tiếu dùng tay đón ngân thương của hắn, nội tâm mừng thầm, hắn giống như chứng kiến Lăng Tiếu bị ngân thương xuyên thủng.

Đinh đương!

Va chạm chớp mắt, thanh âm chói tai vang lên.

Thánh khí cao giai của Chung Tham bị quyền kình của Lăng Tiếu đánh gãy, quyền đầu vẫn hướng lồng ngực hắn đánh tới.

Thần sắc Chung Tham đại biến, toàn lực rút lui, đồng thời kinh hô:

– Các ngươi còn không mau tới giúp ta!

Thanh âm của hắn hạ xuống, những tên thánh hoàng còn lại đều ra tay.

Đáng tiếc bọn hắn chậm nửa bước, khi bọn hắn ra tay, quyền đầu của Lăng Tiếu đã đánh thẳng vào ngực Chung Tham, trực tiếp xuyên thấu thân thể hắn, thật nhiều máu tươi phun tràn ra.

Ánh mắt Chung Tham trợn tròn nhìn Lăng Tiếu, hắn không dự đoán được với thực lực của mình còn không đỡ nổi một chiêu của đối phương!

Nhưng hắn cũng không hổ là thánh hoàng, trong lúc cấp bách vẫn tụ tập lực lượng cường đại, song chưởng đồng thời phóng ra đánh thẳng vào đầu Lăng Tiếu.

Đây xem như phản kích trước khi tử vong đi!

Nhưng Lăng Tiếu cho hắn cơ hội sao?

Phong Thần Thối tung ra, cước ảnh rơi xuống như mưa đem Chung Tham đá văng về hướng nhóm thánh hoàng.

– Chung huynh!

Mã Hằng đón lấy Chung Tham kêu to.

Nhưng trong nháy mắt hắn ôm lấy Chung Tham, một cỗ lực lượng đáng sợ từ người Chung Tham tán phát.

Phốc!

Mã Hằng không đón ổn Chung Tham, ngược lại bị chấn bay ra ngoài, miệng phun máu tươi.

Những thánh hoàng còn lại công tới Lăng Tiếu, mặt khác còn một đầu thánh thú cửu giai cũng phát ra công kích.

Lăng Tiếu đã biến ảo vị trí, xuất hiện sau lưng một gã thánh hoàng.

Thánh hoàng kia còn chưa kịp phản ứng, đầu đã bị nát vụn.

Những thánh hoàng còn lại đều là như thế, không hề có chút lực đối kháng đã bị giết chết.

Những thánh giả bị dọa đến kinh hãi, triệu hồi linh thú có bao xa chạy bao xa.

Lăng Tiếu vốn định giết sạch sẽ, ngẫm nghĩ lại không nên giết chóc quá nhiều, dù sao hắn cũng không phải ma vương giết người như ngóe.

Sau khi đuổi đi nhóm người kia, thu lại không gian giới của bọn hắn, mà lực lượng tàn hồn chưa tiêu tán hoàn toàn bị hắn hấp thu sạch sẽ.

Lăng Tiếu làm xong hết thảy, tiếp tục bày ra ảo cảnh chung quanh nơi này.

Lần này ảo cảnh cao cấp hơn không ít, tuyệt đối không bị nhìn thấu quá dễ dàng.

Sau đó hắn hấp thu toàn bộ lực lượng không gian nơi đây truyền cho ba người dưới bí đạo, giúp họ thu hoạch càng nhiều.

Qua mười ngày sau, Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên đồng thời đi ra.

Hai người từ thánh hoàng trung giai sơ cấp đạt tới trung giai đỉnh phong thực lực.

Mặc dù còn chưa đạt tới cao giai, nhưng xem như tinh tiến thần tốc.

– Đa tạ phu quân thành toàn!

Ngọc Nhu Phỉ không nhẫn nhịn được vui sướng làm ra động tác khom người thi lễ nói.

– Nàng là nữ nhân của ta, cần gì phải khách khí như thế!

Lăng Tiếu cười nói, nắm tay nàng:

– Nhu Phỉ, hiện tại thực lực của ta không kém hơn muội, ngày sau đứng trước mặt người khác cũng sẽ không làm muội quá mức mất mặt!

Lúc ở Sa Vực, Lăng Tiếu vốn luôn nghĩ phải hoàn toàn chinh phục Ngọc Nhu Phỉ.

Sau đó đi tới Thiên Điếm yếu tắc, hắn đã thật sự chinh phục được nàng, nhưng chiến lực của hắn vẫn kém hơn nàng.

Hiện giờ thực lực của hắn đề thăng, cuối cùng đã đạt được trạng thái cân bằng khi đứng trước mặt nữ tử này.

Lúc này Lăng Tiếu đã thu Sát Thiên vào dược đỉnh, Ngọc Nhu Phỉ thật thân mật ôm Lăng Tiếu khẽ hôn, sau đó rời ra cười nói:

– Mặc kệ phu quân như thế nào, huynh vĩnh viễn không làm muội mất mặt!

Lăng Tiếu liếm liếm môi, ôm eo nàng, bàn tay vuốt ve bờ mông tròn, nói:

– Đợi thần côn xuất quan chúng ta đi tìm sư nương, sau đó đến Thiên Vực tìm sư phụ của ta cùng nghĩa phụ của muội đi!

Lại qua thêm nửa tháng, bên dưới bí đạo truyền ra động tĩnh không nhỏ, thiên địa linh khí không ngừng tràn vào.

Lăng Tiếu biết lần này Huyền Diệu thu được ích lợi không kém.

Hai ngày sau một cỗ khí tức cường hãn từ trong lòng đất tràn ra.

Sau đó một đạo nhân ảnh bay vọt ra ngoài, thanh âm tiếng cười sang sảng vang lên:

– Ha ha, bổn quân sư cũng đạt tới thực lực thánh giả!

Huyền Diệu đạt được sinh mệnh bổn nguyên lực lượng, thực lực từ huyền đế trung giai thăng lên thánh giả đê giai đỉnh, tốc độ này ngay chính hắn cũng phải than thở sợ hãi.

Lăng Tiếu mỉm cười, xem như hắn đã không bạc đãi huynh đệ của mình!

Huyền Diệu thuận lợi đột phá thánh giả, ở trong yếu tắc xem như tiến thêm một bước.

Huống chi hắn còn trẻ tuổi, ngày sau đi theo bên cạnh Lăng Tiếu, nhất định càng thêm phát triển.

Hắn luôn cảm thấy may mắn ngày trước mình lựa chọn đi theo Lăng Tiếu, bằng không nhờ vào bản thân hắn tu luyện quả quyết không khả năng có được thành tựu nhanh như hôm nay.

Nơi này cũng không còn gì giá trị, Lăng Tiếu thu lại Huyền Diệu cùng Ngọc Nhu Phỉ vào trong dược đỉnh, dặn họ kiên cố cảnh giới.

Hắn còn cần chạy về Dịch gia thành một chuyến, làm xong chuyện mình đã hứa.

Dịch Thành Dung vốn nghĩ Lăng Tiếu đi theo người của Vạn Kiếm tông, kết quả lời hứa hẹn luyện chế đan dược cho các tán tu hoặc dong binh đến tương trợ lại không thể thực hiện, điều này làm cho hắn rất thất vọng, trong lòng cảm thấy được Lăng Tiếu nói chuyện không giữ lời.

Nhưng dù sao Âm Bạt tông đã bị tiêu diệt, chuyện này vẫn đáng giá làm người ta cảm thấy may mắn.

Khi Lăng Tiếu lại xuất hiện trước mặt Dịch Thành Dung, hắn mới biết mình dùng lòng tiểu nhân đo lòng quân tử của người khác.

Lăng Tiếu không lưu lại Dịch gia thành quá lâu, hắn luyện chế xong đan dược cho các tán tu, sau đó cáo từ chuẩn bị đến Vạn Kiếm tông.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/08/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Phần 20 Lạc Viễn đi tới nói: Đại ca, ngươi cùng tỷ tỷ đã xảy ra chuyện gì ? Ta thấy nàng tựa hồ có chút khác biệt, giờ đưa cho người khăn tay và mảnh lụa, người cần phải giữ cho tốt nhé. Tên tiểu Lạc này thật sự là chậm hiểu mà, trái tim của tỷ tỷ ngươi đã bị ta bắt giữ rồi, sao ngươi lại không hề nhìn ra chứ? Lâm Vãn Vinh ha ha cười hai tiếng: Yên tâm, nhất định giữ thật tốt, mỗi ngày còn sẽ lấy ra nhìn ngắm một lần nữa. Từ Vị mang theo Cao Tù đi đến, Cao Tù từ xa xa nhìn thấy Lâm Văn Vinh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Phần 20 Núi Zhaklama nằm sâu trong sa mạc Taklimakan, bên dưới ngọn núi đen này đã chôn vùi vô số bí mật, có lẽ đúng như cái tên của nó, Zhaklama trong tiếng Duy Ngô Nhĩ cổ có nghĩa là “thần bí”, cũng có người giải thích là “núi thần”, tóm lại những người dân thường sống quanh khu vực núi Zhaklama đều rất khó thấy được những sự huyền bí chứa trong ngọn núi này! Vào thời kỳ viễn cổ, nơi đây từng sản sinh ra một bộ lạc vô danh được xưng tụng là “thánh giả”, tạm thời ta gọi đó là “bộ lạc Zhaklama”. Bộ lạc này di cư từ đại lục châu Âu xa xôi...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 20 Sau khi đệ tử giữ linh thú đi khỏi, Hàn Lập ở Nghênh khách đài lẳng lặng chờ đợi, chỉ ngắm nhìn mấy cấm chế chung quanh. Ngoại trừ đỉnh núi chỗ Hàn Lập ra, những địa phương khác ở Linh thú sơn đều bị những cấm chế trận pháp đủ mọi màu sắc chia cắt thành những khối lớn nhỏ không đồng nhất. Mỗi một khối địa phương bị cấm chế phong bế đều là một nơi tuần dưỡng một loại linh thú riêng. Ngoại trừ những đệ tử thay phiên nhau của Kỳ lân các, những người khác không được phép tiến vào. Vì chính là sợ có người đến quấy nhiễu linh thú, hoặc là...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng