Vì muốn gầy dựng quan hệ tốt hơn với Lăng Tiếu, Dịch Thành Dung tặng không ít thứ tốt cho hắn, nhưng đại đa số là linh thảo cùng thú đan bát giai.
Rời khỏi Dịch gia thành, Lăng Tiếu trực tiếp đi tới địa bàn thế lực lớn nhất yếu tắc – Vạn Kiếm tông.
Trong địa bàn Vạn Kiếm tông, một nhóm võ giả lưng đeo trường kiếm đi lại, nhìn bộ dáng nghiêm túc khốc ý của bọn họ, Lăng Tiếu không khỏi cảm thấy thú vị vô cùng.
Kiếm thành, là thành trị lệ thuộc trực tiếp Vạn Kiếm tông, ở trung ương tòa thành có một thanh cự kiếm cao gần ngàn thước sừng sững, thoạt nhìn uy mãnh bàng bạc, hiện rõ đại khí hạo hãn của Vạn Kiếm tông bọn họ.
Lăng Tiếu đứng cách cự kiếm không xa, vẫn cảm giác được một cỗ khí thế sắc bén đập vào mặt mà đến, giống như thanh cự kiếm lăng không chém tới, oai lực khai thiên phách địa thật khiến người cảm thấy uy lực vô cùng.
Đây là một loại kiếm thế chân chính thực sự.
Trong lòng Lăng Tiếu có chút cảm khái:
– Vạn Kiếm tông đúng là danh bất hư truyền, kiếm thế kia chỉ sợ cả thánh giả cũng không thể nghênh đón.
Lăng Tiếu đi tới trước thành chủ phủ, hướng đại môn đi tới.
– Xin dừng bước, đây là trọng địa thành chủ phủ, người không liên quan không được vào!
Hai thiên tôn gác cửa ngăn cản nói.
Lăng Tiếu lên tiếng:
– Ta đến tìm thành chủ, xin thông báo một tiếng, nói có Lăng Tiếu đến thăm!
Thần sắc hai thiên tôn hơi đổi, một gã lập tức cười nói:
– Nguyên lai là Lăng Tiếu đại nhân, thành chủ đã sớm có phân phó, ngài vừa đến đưa vào tìm hắn, mời vào!
Diệp thành chủ tên Diệp Xuân Hạo, thực lực thánh giả trung giai, là một thánh lão ngoại môn Vạn Kiếm tông.
Thanh niên tên Lăng Tiếu đứng trước mặt là khách quý do nữ nhi của tông chủ là Duẫn Tuyết thánh hoàng căn dặn chiêu đãi, hắn đương nhiên không dám lãnh đạm.
– Lăng Tiếu các hạ, ta đã phái người thông tri tiểu thư, nàng rất nhanh sẽ đến gặp mặt ngươi.
Diệp Xuân Hạo mang theo vài phần cung kính nói.
Lăng Tiếu cười đáp:
– Làm phiền!
Diệp Xuân Hạo sai người chuẩn bị tiệc chiêu đãi Lăng Tiếu, đồng thời không ngừng kéo gần quan hệ, hy vọng lưu ấn tượng tốt cho hắn.
Chạng vạng tối, Duẫn Tuyết cùng Phong Thanh Duyên đã xuất hiện trong phủ thành chủ.
– Tiếu nhi, rốt cục ngươi đi đâu, lại một năm mới đến, ta còn tưởng rằng ngươi một mình đến Thiên Vực đâu.
Phong Thanh Duyên chưa đến gần đã không nhịn được oán giận nói.
Lăng Tiếu đứng dậy thăm hỏi:
– Sư nương, sư thúc.
Sau đó hắn nói tiếp:
– Việc này nói ra dài dòng, chờ sau này mới kể lại cho hai vị.
Hắn nhìn Phong Thanh Duyên nói tiếp:
– Sư nương, chúng ta hẳn nên chuẩn bị khởi hành đến Thiên Vực.
– Được, ta cũng có dự tính này, tuy nói trong Thiên Vực cao thủ như mây, nhưng cũng không đến nỗi vừa gặp người liền giết đi!
Phong Thanh Duyên đáp.
– Lăng Tiếu, có phải ngươi gặp được cơ duyên gì hay không? Sao ta cảm giác khí chất của ngươi khác hẳn ngày trước!
Không đợi Lăng Tiếu hồi đáp, vẻ mặt Duẫn Tuyết kinh ngạc hỏi, nàng cảm giác hiện tại Lăng Tiếu lại có thể tạo cảm giác áp bách cho nàng.
Lăng Tiếu gật đầu:
– Quả thật có chút cơ duyên, không có gì đáng nhắc tới!
Từ thực lực thánh giả trung giai lên tới thánh hoàng trung giai, nếu đây chỉ là tiểu cơ duyên không biết có bao nhiêu người tức giận đến hộc máu bỏ mình.
Duẫn Tuyết đang muốn truy hỏi kỹ càng, nhưng thấy hắn không muốn nói nên cũng không tiếp tục hỏi thêm.
– Hàng năm Vạn Kiếm tông chúng ta đều có người đến Thông Thiên trận, đến lúc đó các ngươi đồng hành với bọn họ, tin tưởng muốn giành trước trăm danh không thành vấn đề!
Duẫn Tuyết nói.
Phong Thanh Duyên cũng xen lời:
– Đúng vậy Tiếu nhi, hậu trường của sư thúc ngươi đủ cứng rắn, nghĩ đến lúc đó không có người dám khiêu khích chúng ta đâu.
– Như thế làm phiền sư thúc!
Lăng Tiếu nói.
Sau đó Duẫn Tuyết lại nói tiếp:
– Tuy danh hào của Vạn Kiếm tông có thể kinh sợ các thế lực, nhưng khi chân chính đi tới Thông Thiên trận, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút, những người muốn đến Thiên Vực tuyệt đối đều là người phi phàm, có không ít người vì danh ngạch mà liều lĩnh, hiện tại ta kể sơ lược tình huống của Thông Thiên trận, sau đó các ngươi tự mình quyết định đi!
Ngay sau đó Duẫn Tuyết căn cứ theo tri thức hiểu biết của mình về Thông Thiên trận kể lại thật tường tận.
Muốn giành trăm danh đầu đi vào Thông Thiên trận, hoàn toàn thông qua phương thức giết chóc mà đến.
Hàng năm đều có ngàn vạn người muốn đi vào trong Thông Thiên trận đến Thiên Vực tìm kiếm cơ duyên.
Từng nghe qua lời đồn đãi, có người dùng thực lực thánh giả đi Thiên Vực, về sau trở thành đệ tử một thế lực siêu cấp, sau đó thăng cấp trở thành thần vương.
Loại đồn đãi này thường thường có thể kích thích những người muốn tìm kiếm thiên duyên, thật nhiều người như thiêu thân lao đầu vào lửa, không để ý sinh tử cũng muốn tìm kiếm một hồi thiên duyên, thành tựu thần minh bất tử bất diệt.
Đương nhiên cũng có thật nhiều lão thánh hoàng tuổi tác đã cao đi trước, bởi tuổi thọ của họ đã sắp hết, nếu không có biện pháp đột phá chỉ còn lại con đường chết mà thôi.
Thông qua lời miêu tả của Duẫn Tuyết, Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên đã biết được tình hình sơ lược về Thông Thiên trận.
Nghĩ muốn chiếm được trăm danh đầu, nhất định phải mở một con đường máu chiếm một vị trí, nếu thực lực không xong, có lẽ phải tử vong trước khi nhập trận.
Đây tuyệt đối là một thiên đường tàn khốc vô tình, ai muốn đi cũng phải trả giá đắt, hoặc phải có đủ thực lực.
Phong Thanh Duyên sớm nghe Duẫn Tuyết nói qua, nhưng bây giờ nghe nói thêm trong lòng luôn cảm giác bất an.
Tuy thần đỉnh của Lăng Tiếu có thể ở lại, mà Ngọc Nhu Phỉ cùng Sát Thiên đều là thánh hoàng trung giai, muốn đoạt trước trăm danh tuyệt không thành vấn đề, nhưng mấu chốt chính là nếu gặp thánh hoàng cao giai thật sự là không yên ổn.
Nhưng khi nghĩ đến Lăng Tiếu cùng Ngọc Nhu Phỉ đều có được bán thần khí làm chỗ dựa, còn có người của Vạn Kiếm tông đi cùng, nói vậy có lẽ không thành vấn đề gì đi!
Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên được an bài ở lại trong thành chủ phủ.
Hiện tại còn vài tháng mới đến ngày Thông Thiên trận mở ra, có gấp cũng vô dụng.
Thần hồn của Lăng Tiếu đã thành, đã đạt tới cảnh giới mà thánh hoàng nào cũng chưa đạt được, thực lực đứng đầu yếu tắc, hắn thật sự khẩn cấp muốn đến nhanh Thiên Vực, hy vọng nơi đó đừng làm cho hắn thất vọng.
Lưu lại Kiếm thành mấy tháng, Lăng Tiếu đã đi tham quan chung quanh một lần, thu hoạch được không ít tài liệu trân quý.
Đồng thời hắn cũng tranh thủ thời gian chuẩn bị thêm nhiều đan dược, để dành ngày sau đến Thiên Vực sử dụng.
Ngày tháng lặng yên trôi qua, ngày mở ra Thông Thiên trận đã tới.
Người Vạn Kiếm tông đã chuẩn bị sẵn sàng.
Lăng Tiếu cùng Phong Thanh Duyên được Duẫn Tuyết săn sóc, cùng người Vạn Kiếm tông đi đến Thông Thiên thành.
Chuyến này trong Vạn Kiếm tông có năm mươi người cùng đi Thiên Vực, trong đó đạt tới cảnh giới thánh hoàng có hai mươi, ngoài ra thực lực thánh giả.
Đại đa số là những lão nhân còn chưa thể đột phá, bên trong còn có một ít là thiên chi kiêu tử của Vạn Kiếm tông, bọn họ tự nhận lưu lại yếu tắc không thể nào tiến giai cao hơn, cho nên chuẩn bị đến Thiên Vực tìm kiếm cơ duyên.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 11:29 (GMT+7) |