Lăng Tiếu - Quyển 17

Phần 30

Nói xong cũng không quản Lăng Tiếu đồng ý hay không, đem một thanh công cụ nhét vào trong tay Lăng Tiếu, đem hắn đẩy vào trong sơn động.

Đinh đương đinh đương!

Trong sơn động sớm đã có không ít người sử dụng công cụ đào lấy quáng thạch rồi.

Những quáng thạch này tên là Lưu Kim Nham, là một loại tài liệu thượng giai dùng để luyện chế Thánh khí.

Lăng Tiếu quan sát một chút, phát hiện những người này nam có nữ có, ước chừng có bốn, năm mươi người, dáng vẻ của mỗi một người đều hết sức chất phác, không thích nói cười, hơn nữa dáng vẻ hết sức lôi thôi, nhìn ra được bọn họ ở chỗ này làm việc đã không ít năm rồi.

Tình huống của bọn họ giống như hắn, đều là bị phong tỏa lực lượng, chỉ có thể dựa vào lực lượng thân thể đi đào móc.

Lúc Lăng Tiếu vừa mới tiến đến thì ánh mắt của mọi người đều rơi lên trên người hắn, đều là thấu ra một cỗ đạm mạc, thậm chí còn có vài phần chế nhạo.

Lăng Tiếu không trao đổi với bọn họ, nhân gia cũng không muốn trao đổi với hắn, riêng mình đang cố gắng đi đào móc.

Mười vạn cân tinh quáng, đối với một người bị phong bế lực lượng mà nói, muốn đào được số lượng này chỉ sợ không có công phu mấy chục năm trở lên đừng nghĩ đạt tới, khí lực nhỏ thậm chí là trong trăm năm cũng khó có thể hoàn thành.

Huống chi đợi sau khi chân chính làm được một điểm này, nhân gia chưa chắc sẽ để cho bọn ho thoát khỏi thân phận tiện dân.

Cho nên muốn ở chỗ này sinh tồn còn cần khảo nghiệm.

Đây là một quá trình vô cùng gian nan cùng khổ cực.

Chớp mắt, Lăng Tiếu đã ở trong quáng động này đào móc được một tháng rồi.

Ở trong mấy ngày này hắn chỉ từ trong động đi ra ba lần, có hai lần là nộp quáng, có một lần là lại bị ban cho đan dược phong ấn phục dụng, đồng thời nhân gia lại cho hắn một chút đan được có thể bổ sung thân thể, để cho hắn có thể tiếp tục đào móc.

Lúc mới đầu Lăng Tiếu tương đối xúc động, rất muốn trùng khai lực lượng, trùng kích ra ngoài đem những người đó giết sạch, sau đó trốn khỏi chỗ này.

Nhưng mà hắn tổng cảm giác được ở gần đây có một đôi mắt vô hình vô dạng đang giám thị lấy hắn, tồn tại đó hình như là thần, để cho hắn cảm thấy vô cùng úy kỵ.

Sau đó, hắn từ từ bình tĩnh lại, đem công phu đào móc này coi như là một loại mài luyện, mài luyện đối với tâm tính chính mình, tạm thời không hề tiếp tục đi chấp nhất trốn khỏi chỗ này.

Mà trong mấy ngày này hắn cuối cùng nói chuyện được với một cái lão đầu.

Lão đầu này họ Điền, cụ thể là tên gì thì lão cũng không cho Lăng Tiếu biết.

Lăng Tiếu chỉ để ý người khác gọi hắn là Điền lão đầu.

Từ Điền lão đầu kia hắn biết được, lão ở chỗ này đào quáng đã có hơn một trăm năm, cụ thể bao lâu thì lão cũng không nhớ rõ nữa.

Lão cũng không phải là người từ trong yếu tắc tiến đến, mà là vì đắc tội với một đệ tử của Thanh Nguyệt cung, sau đó mới bị đưa đến chỗ này đào quáng.

Nghĩ đến đây, lão một điểm cũng không hối hận vì đã đắc tội với tên đệ tử của Thanh Nguyệt cung kia, bởi vì tên kia muốn ô nhục nữ nhi của lão, mới bị lão thiến đi.

Tuy nói là lão chiếm lý, nhưng mà người của Thanh Nguyệt cung cũng là mặc kệ, cho nên đem lão phế đi rồi đưa đén chỗ này đào quáng, hành hạ quãng đời còn lại của lão.

Lão sở dĩ chịu nói chuyện phiếm cùng Lăng Tiếu ở chỗ này cũng là vì biết thọ nguyên của mình không còn nhiều nữa rồi, cho nên thừa dịp trước khi chết có thể nói chuyện phiếm với thanh niên mới đến này, để tránh cho lúc chết quá mức cô độc.

Lăng Tiếu nghe thấy chuyện của Điền lão đầu cũng không cảm thấy quá mức thương cảm.

Bởi vì người đều có lúc chết, trừ phi là thành tựu Thần vị mới có thể vĩnh sinh bất tử, điều kiện tiên quyết là không bị những Thần cấp khác diệt sát.

Từ chỗ của Điền lão đầu, Lăng Tiếu biết đại khái một chút tình huống của thiên vực.

Thiên vực kỳ thật giống với yếu tắc hoặc Trung vực, nhưng mà lại so sánh với chúng nó đều là lớn vô số lần, các loại thế lực nhiều vô số kể, hơn nữa trong các thế lực đều có Thần cấp tồn tại, thậm chí có một chút đại thế lực cổ xưa còn tồn tại cấp bậc Thủy Thần.

Đó là nhân vật chí cao vô thượng bên trong Thiên vực.

Mà Thanh Nguyệt cung này kỳ thật chỉ là thế lực bình thường trong rất nhiều các thế lực, cũng không tính là cường đại nhất, thậm chí ngay cả trung đẳng cũng không được tính.

Nhưng mà trong Thanh Nguyệt cung lại có không ít Thần Vương tồn tại, bọn họ giống với rất nhiều thế lwujc khác là chiếm cứ thạch lĩnh địa giới.

Lăng Tiếu thừa dịp nghe ngóng tin tức của Liên Hoa giáo.

Sau khi Điền lão đầu nghe danh xưng này không khỏi đều đánh một cái rùng mình, tựa hồ đối với Liên Hoa giáo tương đối úy kỵ.

Quả nhiên từ trong miệng của Điền lão đầu biết được, Liên Hoa giáo này là thượng cổ thế lực của một phương địa giới, đã truyền giáo mấy chục vạn năm, một mực đứng vững đến nay không ngã, có thể nói là tồn tại hết sức cường đại, hơn nữa tất cả kia đều là giáo phái do nữ tử tổ thành.

Biết được tin tức này, Lăng Tiếu đều có chút khẩn cấp mà muốn đi đến Liên Hoa giáo điều tra một chút, hắn tư niệm người nọ có phải thật mang đi đến chỗ này hay không.

Một ngày này Lăng Tiếu lại cùng với Điền lão đầu vừa đang đào móc, vừa đang hạ giọng trao đổi cái gì.

– Lăng lão đệ, ngươi tân tân khổ khổ từ yếu tắc đi tới Thiên vực, không cần nói nhưng là theo đuổi lực lượng càng mạnh hơn, hôm nay ngươi bị lưu lại chỗ này chỉ sợ cả đời cũng khó có thể đi ra, nếu không ngươi nghe lão phu, lần sau nếu như có người đến, ngươi cầm ra đồ của chính mình hướng thống lĩnh đại nhân tiến cống một chút, để hắn cho ngươi một cái cơ hội ở lại bên cạnh hắn làm việc, nói không chừng ngày sau hắn có thể cho ngươi Phá Chú thiên thủy, để ngươi thoát ra thân phận tiện dân, mới có thể cao hơn một tầng a!

Điền lão đầu khuyên bảo nói, tiếp theo lão lại nói:

– Mấy chục năm trước, cũng có không ít ngườ có ngạo cốt giống như ngươi, nhưng mà đến đây còn không phải là bị hành hạ đến chết sao, chân chính có thể thoát khỏi thân phận này cũng không có mấy, cho nên ngươi tốt nhất là nghe lời của lão ca một chút đi!

Lăng Tiếu biết lời nói của Điền lão đầu là vì tốt cho hắn, lập tức cũng không phản bác lời nói của lão, trong lòng đang bàn tính kế hoạch bước kế tiếp nên đi như thế nào.

– Điền lão ca, ta không rõ vì cái gì người từ bên trong yếu tắc đi đến sẽ bị người nhìn ra được?

Lăng Tiếu hỏi ra nghi ngờ trong lòng.

– Cái vấn đề ngày ngươi hỏi đúng rồi, kỳ thật trừ Thiên vực ra, những người từ các phát phối không gian khác tới đây sẽ có một loại khí tức khác biệt với Thiên vực, cái khí tức này bản thân của các ngươi không cảm ứng được, chỉ có những người như chúng ta không dính qua cái khí tức này mới biết được, cái khí tức này bị xưng là Chú khí.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 01/08/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 33
Phần 30 Thân ảnh lóe lên, thân ảnh Lục Thiếu Du lập tức biến mất tại chỗ. Tử Yên và Âm Minh lập tức theo đuôi. Phanh. Trong giây lát ngắn ngnuri, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện trong một sơn cốc. Âm thanh bạo liệt trầm thấp truyền ra, lúc này đang có hai đạo thân ảnh giao thủ trên không trung. Thổ Hoàng khí lan tràn. Thác Bạt Hoàng tộc. Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, trong hai người này không ngờ có một người là một lão giả tuổi chừng bảy chục của Thác Bạt Hoàng tộc. Lúc trước lão giả này đã giao thủ qua với Tiểu Long. Mà người giao thủ với...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lục Thiếu Du – Quyển 42
Phần 30 Dạ Xoa chân thân. Dạ U lướt đi, nhìn thân hổ khổng lồ và huyết đao của Lục Thiếu Du, hắn cảm giác Lục Thiếu Du bất phàm, thật sự không thể xem thường, ánh mắt hơi trầm xuống, khuôn mặt âm trầm giống như bướu lạc đà của hắn mang theo dáng vẻ dữ tợn, thân hình bành trướng cao ngất, tuyệt đối không dưới thân hổ của Lục Thiếu Du. Huyết Lục tỏa sáng, dưới thân hổ Lục Thiếu sinh ra huyết quang cuồn cuộn, đồ án âm dương trên “Huyết Lục” không ngừng phóng thích hào quang sáng ngời, trong hư không loạn lưu cuồng bạo cũng có vòng xoáy âm dương xuất hiện...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Lăng Tiếu – Quyển 1
Phần 30 Lăng Tiếu vui vẻ, sau đó vuốt vuốt mũi suy tư một chút nói: Tùy tiện cấp vài vạn kim tệ dùng dùng, lại cho thêm mười mấy Ô Sâm Vương nhị giai, càng lâu năm càng tốt! Mấy vạn kim tệ? Cháu cho là gia gia mở tiền trang sao? Lăng Thương chán nản nói, sau đó hắn lại hỏi: Cháu cần Ô Sâm Vương nhị giai làm chi? Bằng lực lượng võ đồ cửu cấp của cháu căn bản không thể hoàn toàn hấp thu dược tính của Ô Sâm Vương, chỉ làm lãng phí tài nguyên! Lăng Tiếu nói: Cháu muốn dùng nó đột phá võ đồ, thành tựu huyền giả...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng