– Nhu Phỉ, muốn chết ta rồi!
Lăng Tiếu khẩn cấp mà vuốt ve Ngọc Nhu Phỉ, một bộ hình dạng gấp gáp.
Đây cũng là chuyện không có biện pháp a, người kia câu lê dục hỏa của hắn khó chịu, lại trải qua một đoạn thời gian chưa từng tiến hành qua chuyện phòng the, đây cũng có thể lý giải.
Khuôn mặt của Ngọc Nhu Phỉ yêu mị, thân hình thành thục no đủ, thoáng nhìn một cái đều mang theo tuyệt thế phong vận, là vưu vật trên giường mà tất cả nam nhân đều mộng mị cầu mong.
Lăng Tiếu thô bạo đem y phục trên người nàng xé nát, lộ ra làn da trong suốt như ngọc kia, bộ ngực đầy đặn kia là vô cùng kiêu ngạo, một điểm hồng khẽ run rẩy, ở trong bóng đêm phát tán ra quang huy dụ nhân.
Trên khuôn mặt của Ngọc Nhu Phỉ lướt qua vẻ say hồng, càng tăng thêm vài phần cảm giác mỹ diễm động lòng người, chính là rượu không say được người, người đã tự say.
– Nhu Phỉ ngươi thật đẹp!
Lăng Tiếu nhẹ thở dài một câu, đầu chôn ở trên chỗ kiêu ngạo của nàng, hạ thân đã chạy thẳng vào.
Một đạo tiếng kinh hô tiện sát bao nhiêu người.
Cũng không biết qua được bao lâu, thanh âm dụ người động nhân kia mới dần dần ngưng xuống.
Nữ nhân thỏa mãn mà tựa vào trên ngực của nam nhân, vừa day day lấy da thịt trước ngực của hắn vừa nhỏ giọng nói:
– Phu quân nhưng là nghẹn quá lâu rồi?
Nam nhân nhẹ thở dài nói:
– Đương nhiên, vi phu nhưng là hảo nam nhi khí huyết phương cương, cách không bao lâu tự nhiên đến mức không chịu nổi rồi.
Lăng Tiếu cũng không dám cho Ngọc Nhu Phỉ biết mình là bị câu dẫn nên mới như vậy, trong mắt ít nhiều có vài phần lừa dối.
– Vậy sau này tối nào ta cũng hầu hạ phu quân đi!
Ngọc Nhu Phỉ e thẹn mà nói.
– Ta cũng muốn vậy a, chỉ là bây giờ còn chưa phải lúc, ngươi trước an tâm tăng nhanh tu luyện, đợi ta biết tất cả tình huống rồi lại nói, chỗ này cao thủ nhiều lắm, ta sợ mang theo một mỹ nhân như ngươi ở bên cạnh thì không chiếu cố được!
Lăng Tiếu nói.
– Ừ, ta biết nên làm như thế nào mà, bấ quá… nếu như chúng ta có thể ở bên ngoài tu luyện thì tốt hơn một chút, thiên địa linh khí ở chỗ này rất nồng đậm, có thể tăng nhanh tốc độ tiến giai của chúng ta!
Ngọc Nhu Phỉ nói.
– Yên tâm đi, không cần bao lâu các ngươi đều có thể đi ra!
Lăng Tiếu đáp.
Ngay lập tức hắn lần nữa trở mình đem Ngọc Nhu Phỉ đặt ở phía dưới.
Ngọc Nhu Phỉ mang theo vài phần xấu hổ nói:
– Phu quân ngươi… A…
Một đêm vùi dập, Lăng Tiếu mới thỏa mãn mà ngủ đi.
Lăng Tiếu cũng không biết trong một đêm này, ở một cái địa phương khác lại bởi vì hắn mà dẫn tới một đại gia tộc lâm vào một đêm không ngủ.
– Chiến nhi đáng thương của ta a, ngươi chết thật thảm, các ngươi vài tên giai hỏa đáng chết này, ngay cả thiếu gia cũng bảo vệ không được, còn có mặt mũi trở về chỗ này làm gì!
Một đạo tiếng phụ nhân ở trong một chỗ đại điện truyền đi.
Chỗ này chính là địa bàn của Cao gia ở Thạch Thiên thành, mà lâu các cổ phác đại khí kia chính là nghị sự đại điện của Cao gia.
Bên trong có hai ba mươi người đều là một đám dòng chính trọng yếu của Cao gia, trong đó có một trung niên phụ nhân khóc đến cực kỳ thương tâm, rất hiển nhiên lời vừa mới rồi chính là từ trong miệng nàng xuất ra.
Phụ nữ này chính là mẫu thân Tây Môn Mai Hoa của Cao Chiến, mà trung niên nam tử ở bên cạnh nàng thì là phụ thân Cao Chinh của hắn.
Cao Thu thiên phú bình thường, tu vi hiện tại cũng chỉ là đê cấp Thánh Hoàng, ở trong gia tộc chỉ có thể coi là không có quyền lực gì, nhưng mà nhi tử của hắn lại là hơn người, từ nhỏ đến lớn cố gắng tu luyện, bày ra thiên phú bất phàm, chiếm được trọng điểm bồi dưỡng bên trong tộc, lúc này mới để cho phu phụ Cao Chinh có thể ở Cao gia có chút quyền lực.
Chỉ là hôm nay Cao Chiến thân vẫn, địa vị của bọn họ chỉ sợ sẽ xuống dốc không phanh, đây cũng khó trách Tây Môn Mai Hoa lại bi tâm khổ sở như thế.
Ngồi trên cao, Cao Thường thân là Cao gia gia chủ khuôn mặt tức giận nhìn chiến đấu của ký lục thủy tinh châu trong tay.
Kia rõ ràng là tình hình một trận chiến của Lăng Tiếu cùng Cao Chiến.
Cao Thường thấy một màn Cao Chiến vẫn lạc, nộ khí hoành sinh, bàn tay đem thủy tinh châu kia bóp vỡ.
– Tốt cho một tiện dân, lại dám giết người của Cao gia chúng ta, ta nhất định phải bầm thây hắn vạn đoạn!
Cao Thường phát ra vẻ độc ác nói.
Cao Thường nhưng là gia gia của Cao Chiến, cũng chính là phụ thân của Cao Chinh, cảnh giới Thánh Hoàng đỉnh phong, lời nói của hắn ở Cao gia có quyền lực tuyệt đối.
– Gia chủ, tiện dân này thực lực bất phàm, cuối cùng ngay cả Đấu Ngục Vương Man phong tử kia cũng kích sát, hôm nay đã được nhận vào trong phủ thành chủ, chắc là sẽ có người bảo vệ hắn, chúng ta phải tính kế lâu dài.
Một gã Thánh Hoàng ở một bên nhắc nhở.
– Bất kể là ai bảo vệ hắn, nhất định phải giết hắn, nhi tử ta nhưng là đáng thương a!
Tây Môn Mai Hoa khóc to nói.
Cao Thường chán ghét nhìn thoáng qua Tây Môn Mai Hoa, tiếp theo đối với Cao Chinh sử một cái ánh mắt, để cho hắn đem người trước mang xuống.
– Không sai, tiện dâ kia cư nhiên lĩnh ngộ được ý cảnh lực lượng, chắc chắn sẽ có không ít người ném cành ô liu với hắn, nếu như chỉ là thế lực bình thường thì Cao gia chúng ta cũng không sợ, nhưng nếu như là phủ thành chủ mà nói, đây liền không dễ nói rồi, bởi vì bọn họ đại biểu cho Thanh Nguyệt cung a!
Một gã lão giả khác nói.
– Kỳ thật chuyện không phức tạp như chúng ta nghĩ, chỉ cần chúng ta phái người lưu ý hành tung của tiện dân kia, một khi hắn đơn độc hành động lập tức để người đem hắn trừ đi là được rồi, đến lúc đó cho dù phủ thành chủ biết là chúng ta làm, bọn họ cũng sẽ không trở mặt không nhận người với chúng ta.
Lại có một người nói.
– Nói thì là như thế, nhưng mà chúng ta phải một lần đem hắn kích sát, bằng không chờ hắn vào Thanh Nguyệt cung, vậy muốn giết hắn liền khó rồi, huống chi ngày sau chờ hắn cường đại lên, Cao gia chúng ta liền khó khăn rồi!
Ngày thứ hai, Lăng Tiếu bị mang đến Trương gia.
Trương gia là đệ nhất đại gia tộc trong Thạch Thiên thành, số lượng Thánh giả cùng Thánh Hoàng ở bên trong tộc có không ít, những người này cũng là chỗ dựa trọng yếu trong đại gia tộc, mà Thiên Tôn cùng với Huyền Đế thì là nền tảng của bọn họ, số lượng lại càng nhiều không đếm hết.
Trương Liên Hoa tương đối coi trọng Lăng Tiếu, trực tiếp dẫn hắn đi ra mắt Trương gia đương đại gia chủ, cũng chính là phụ thân Trương Trấn Hoa của Trương Liên Hoa.
Trương Trấn Hoa dù là mang theo bộ dạng vô cùng nhiệt tình tiếp đãi Lăng Tiếu, nhưng mà trong ánh mắt ngạo mạn vẫn mang theo ý khinh thường.
Bởi vì Lăng Tiếu từng làm tiện dân, thân phận này cũng không phải là sau khi thoát ra rồi liệt triệt để xem như không có được.
Bất quá Trương Trấn Hoa nhìn thấy tràng cảnh Lăng Tiếu liên tục lấy hai mươi thắng, an bài đối với Lăng Tiếu cũng là đủ trọng thị.
Để Lăng Tiếu tạm thời trở thành ngoại môn trưởng lão của Trương gia, có quyền giám sát trông coi sản nghiệp ở phía ngoài Trương gia.
Lăng Tiếu đối với cái vị trí này cũng là không có ý kiến, hắn chỉ là tạm thời muốn một chỗ an cư, thuận tiện lý giải tình hình đại khái ở Thiên vực này, tốt cho ngày sau chính mình có thể thuận tiện hành tẩu.
Tạm thời vào Trương gia, Lăng Tiếu cố nén tâm tư đi làm tốc công việc của bổn phận mình.
Trương Liên Hoa ngược lại là để cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn lại là không tới câu dẫn hắn.
Đây để cho Lăng Tiếu nghiêm trọng hoài nghi mị lực của mình chẳng lẽ đã giảm xuống?
Kỳ thật hắn không biết, ở trong mắt Trương Liên Hoa thì Lăng Tiếu đã là trốn không thoát rồi, mà nhân gia đang cùng với Phong sư huynh của nàng phong lưu sung sướng.
Bởi vì thân phận của Phong Hậu Lâm ở bên trong Thanh Nguyệt cung không thấp, Trương Liên Hoa cũng không muốn bởi vì Lăng Tiếu mà đắc tội hắn.
Công việc của Lăng Tiếu kỳ thật cũng là đơn giản, chính là thường xuyên đến sản nghiệp của Trương gia đi chiếu cố một chút, giám sát thủ hạ của Trương gia có người nào phạm tội hay không, đồng thời cũng là đề phòng có người ở trên sản nghiệp của Trương gia làm ra phá hoại.
Trương gia là đệ nhất đại gia tộc trong Thạch Thiên thành, tự nhiên sẽ không có người không có mắt đến khiêu khích.
Cho nên Lăng Tiếu cũng chỉ là sau mỗi ngày làm theo phép, liền ở bên trong Trương gia tu luyện hoặc là tiến vào tàng điển các xem xét thư tịch, hiểu rõ tình huống của Thiên vực.
Chớp mắt, Lăng Tiếu sống ở Trương gia đã hơn một tháng.
Hơn một tháng này hắn đã đi hết Thạch Thiên thành, đồng thời cũng đem hết thảy thế lực lớn nhỏ xung quanh Thạch Thiên thành hiểu được rõ ràng, còn nữa hắn lại từ bên trong tàng điển các hiểu được tình huống phân bố của Thiên vực.
Nói tóm lại, Thiên vực tổng cộng phân làm ngũ đại địa giới bản vực.
Ngũ đại địa giới này phân biệt là: Thiên Nguyên, Thiên Long, Thiên Hổ, Thiên Tước cùng với Thiên Quy lãnh thổ.
Thiên Nguyên lãnh thổ là giải đất trung tâm trong Thiên vực, có thể nói là chỗ tâm tạng của Thiên vực, mà ở tứ đại địa giới khác chính là phân làm đông tây nam bắc, sở dĩ mệnh danh là như vậy chính là vì chỉ phía đông là Thiên Long, tây là Thiên Hổ, nam là Thiên Tước, bắc là Thiên Quy, đồng thời lại ngụ ý bày ra bốn cái phương hướng này sinh tồn tứ đại chí cao Thần thú.
Hôm nay Lăng Tiếu thân ở Thạch Lĩnh địa giới chính là ở bên trong Thiên Long địa vực.
Ở trên Thiên Long địa vực có rất nhiều thế lực tồn tại, ở trong mỗi một cái thế lực đều có Thần Vương tọa trấn, đó cũng là thần minh cao cao tại thượng, có uy lực hủy thiên diệt địa, phiên giang đảo hải chân chính.
Ở tỏng rất nhiều thế lực lại là lấy thực lực của Thiên Long môn là cường đại nhất, có nói nơi đó có Thủy Thần tối cao tồn tại, hơn nữa còn lấy thần thú Chân Long làm tọa kỵ, là một trong những thế lực đứng đầu nhất bên trong Thiên vực.
Thanh Nguyệt cung ở trước mặt Thiên Long môn chỉ bất quá là nhỏ đến không thể nhỏ hơn được nữa, liền như Trương gia ở trong Thanh Nguyệt cung cũng là không được đáng giá nhắc tới.
Thiên Long địa vực trừ Thiên Long môn ra, lại có Tẩy Kiếm trang, Thần Phủ bang, Liệt Viêm thương minh, Nhật Nguyệt tông… Rất nhiều siêu cấp thế lực xưng bá ở mỗi địa vực.
Tẩy Kiếm trang lấy chú kiếm mà nổi tiếng, trong đó lại càng có đỉnh cấp Luyện khí sư Thần Khí sư tồn tại, mà ở bên trong tông có mười tám thanh đỉnh cấp Thần kiếm là thần bảo trấn tông, có sát khí đỉnh cấp, bất kỳ một đệ tử nào trong trang đều có thể cùng kiếm khí tương thông, lấy ý ngự kiếm uy lực vô cùng, thế lực bình thường không dám trêu chọc.
Thần Phủ bang kia thì bang chúng dùng Phủ khí (vũ khí bằng rìu) là chủ yếu, tương truyền ở bên trong bang có một đôi Viễn cổ thần phủ, xưng là Bàn Cổ thần phủ, chính là thần khí chí cao vô thượng là Bàn Cổ cự thần trong lúc thiên địa sơ khai di lưu xuống, mà uy lực của Bàn Phủ thần công được tu luyện ở bên trong Thần Phủ bang lại càng là thao thiên trấn địa.
Liệt Viêm thương minh thì chính là lấy thương nghiệp làm chủ, sinh ý trải rộng khắp Thiên Long địa vực, có vô số tài phú, là thương minh giàu có nhất ở bên trong Thiên Long địa vực.
Nhật Nguyệt tông chủ tu thần công Âm Dương hệ, bên trong tông phân làm Nhật tông cùng với Nguyệt tông, hai tông thực lực tương đương, tương hỗ lẫn nhau, hợp xưng là Nhật Nguyệt tông, Nhật đế, Nguyệt mẫu ở trong tông càng là tồn tại chí cao nổi tiếng Thiên vực.
Lăng Tiếu càng là hiểu rõ được những siêu cấp thế lực này, trong lòng lại là kinh hỷ vạn phần.
Chỗ này mới là địa phương cường giả sinh tồn chân chính, những thứ này mới là Cổ chi thế lực chân chính.
Nếu như một ngày kia hắn cũng có thể cùng với những siêu cấp thế lực kia ngồi chung một chỗ, thậm chí là bước lên trên bọn hắn, đó là uy phong bậc nào, khí phách bậc nào.
Trừ cái này ra, Lăng Tiếu cũng rốt cuộc biết được thế lực của Liên Hoa giáo.
Liên Hoa giáo tồn tại ở Thiên Quy địa vực, thực lực ở bên trong giáo yếu hơn so với Thiên Long môn, nhưng mà lại có thể so sánh được với Tẩy Kiếm tông, Thần Phủ bang, là siêu cấp thế lực.
Nếu như Lăng Tiếu muốn đi vào bên trong Liên Hoa giáo mà không có một điểm thực lực, chỉ sợ là không thể nào.
Còn nữa Thiên Quy địa vực cách Thiên Long địa vực nhưng là tương đối xa xôi, nếu như chỉ dựa vào phi hành lên đường, chỉ sợ mấy chục năm, thậm chí trăm năm đều chưa hẳn có thể đi tới.
Cần biết Thiên vực này rộng rãi vô cùng, cho dù là Thần Vương muốn bay hết phiến địa vực này đều phải có mấy trăm năm công phu mới có thể được.
Bất quá Huyền Linh đại lục đều có truyền thâu trận có thể giúp người nhanh chóng lên đường, ở trên Thiên vực này tự nhiên không thiếu loại trận pháp đó.
Chỉ là trận pháo ở chỗ này lại không phải là truyền thâu trận có thể so sánh được, đây nhưng là do tuyệt đỉnh trận văn sư cấp bậc Thần Vương trở lên chế tạo, gọi là không gian trận, cự ly truyền thâu tuyệt đối so với truyền thâu trận không biết xa gấp bao nhiêu lần.
Có không gian trận, mọi người đi lại trong Thiên vực đều thuận tiện nhiều lắm, đi lại giữa các thế lực cần ít thời gian hơn nhiều.
Bất quá muốn từ một khối địa vực đi tới một khối địa vực khác lại cũng không phải là không gian trận có thể làm được, đó là cần phải ở vực môn đặc định mới có thể đi lại giữa các đại địa vực.
Mà vực môn đều có thế lực cường đại nhất ở chỗ đó nắm giữ lấy, muốn mượn cũng có thể, nhưng là phải nộp đủ cực phẩm huyền tinh mới có thể thông qua, giá cả kia nhưng là đắt vô cùng, Thánh Hoàng bình thường căn bản không chịu nổi.
Chỉ có những siêu cấp thế lực kia mới có tư cách hưởng dụng vực môn này.
Mặt khác cũng có mấy loại người có thể sử dụng không gian trận cùng vực môn miễn phí.
Chỉ là điều kiện kia nhưng là vô cùng hà khắc, trừ nguyên lão của các siêu cấp đại thế lực ra, chính là Thần dược sư, Thần khí sư cùng với người được bài danh Thiên Thần Vương trong vực mới có quyền lực này.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 11:29 (GMT+7) |