Thiết Lang khẩn cấp hỏi.
– Không sai, chiến lực của trưởng lão nhà ta vô song, cùng với Địa Thứ Long đại chiến mấy ngàn hiệp, lại có ta ở một bên hiệp trợ, cuối cùng đem nó chế trụ, sau này Thiết thống lĩnh làm việc ở chỗ này sẽ không bị nó quấy nhiễu nữa rồi.
Lăng Tiếu ứng nói.
Đám người Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ nhìn về phía Tiên Vu Dã mang theo mặt nạ trở nên càng thêm kính sợ vài phần.
Bọn họ nhiều người như vậy cũng không có cách nào làm gì được Địa Thứ Long, mà nhân gia hai người liền đem nó chế phục rồi, thực lực này thật sự không phải bọn họ có thể so sánh được.
Thiết Lang cùng Liễu Kim Hỉ lên tiếng giữ lại hai người Lăng Tiếu cùng Tiên Vu Dã ở biên doanh này mà đối ẩm một phen kéo quan hệ.
Nhưng mà Lăng Tiếu không thích dây dưa với bọn họ, cự tuyệt ý tốt, cùng Tiên Vu Dã đi trở về Thạch Thiên thành.
Lăng Tiếu trở lại ngoài thành, đem Sài Quán kia tìm đến cùng hắn trở về, đỡ phải để người khác hoài nghi cái gì.
Trở lại Trương gia, Lăng Tiếu hết sức tránh ở chung một chỗ với Trương Liên Hoa, hắn đối với bé con này nhưng là sợ hãi vô cùng.
Một khi nàng ở nhà, Lăng Tiếu liền lập tức chuồn di tuần tra, mà lúc nàng không có ở đây thì hắn lại nấp ở bên trong điển các nhìn một chút ghi chép các ngơi bên trong lãnh thổ.
Thỉnh thoảng có rảnh rỗi Lăng Tiếu lại đến viện tử ở ngoại ô đi thăm Ngọc Nhu Phỉ, Phong Thanh Duyên các nàng.
Mà Điền lão đầu cũng tạm thời được Lăng Tiếu an bài ở bên trong viện tử này, cái đan điền đã được cải tạo kia của lão lại được những đan được khác của Lăng Tiếu phụ trợ, để cho thực lực của lão khôi phục không ít, cảnh giới đã là trung cấp Thánh giả.
Cách trung cấp Thánh Hoàng lúc trước của lão còn kém mấy giai, nhưng mà cũng đủ cho lão sống thêm một đoạn thời gian dài rồi, mà thời gian sau này lão muốn phục hồi đầy đủ tu vi cũng không phải là chuyện không thể.
Huống hồ có Lăng Tiếu ở đây, lão có lẽ còn có cơ hội đi đến tầng cao hơn.
Hết thảy sự tình của Lăng Tiếu đều tương đối thuận lợi, Cao gia cũng không tiếp tục đến làm phiền.
Cho nên Lăng Tiếu tìm một cái thời gian, mang theo Điền lão đầu trở về gia hương của lão đi thăm nữ nhi.
Điền lão đầu chờ một ngày này đã rất lâu rồi, tự nhiên là kích động vô cùng mà mang theo Lăng Tiếu trở về.
Gia hương của Điền lão đầu ở một chỗ tên là Giang Thủy trấn, là một trấn đẹp nhất, giàu có nhất mà Thạch Thiên thành quản hạt.
Bốn bề trấn này sơn thủy quấn quanh, xanh biếc một mảnh, lại có rất nhiều kỳ họa dị thảo tô điểm, nơi nơi cảnh sắc khiến ngươi vui vẻ, khiến người ta nhìn đến tâm thần dao động.
Căn cứ vào lời nói của Điền lão đầu, lúc trước lão ở Thạch Thiên thành đắc tội Thanh Nguyệt cung.
Khi ấy Điền lão đầu mang theo dòng chính muốn đến Thạch Thiên thành phát triển.
Nhưng mà ở một lần vấp phải một gã đệ tử ở bên trong Thanh Nguyệt cung coi trọng nữ nhi Điền Giai Di của Điền lão đầu, muốn đem nàng thu làm thiếp thân bì nữ.
Danh tiếng của Thanh Nguyệt cung tuy lớn, nhưng mà Điền Giai Di lại không thích tên đệ tử kia của Thanh Nguyệt cung, tự nhiên là không muốn.
Nhưng mà đệ tử nội môn kia của Thanh Nguyệt cung ỷ thế muốn cường đoạt đem nàng bắt giữ.
Điền lão đầu khi ấy cũng là nhiệt huyết một đầu, vợ lão mất sớm, nữ nhi liền là mệnh căn của lão, cho nên lão liền xuất thủ đem tên đệ tử nội môn kia của Thanh Nguyệt cung đá vỡ trứng.
Sau khi đợi Điền lão đầu tỉnh táo lại, biết mình đã chọc vào đại họa rồi, cho nên đem nữ nhi của mình cùng một ít người nhà hồi gia mà đi.
Lão cùng nữ nhi vừa đi không lâu, người của Thanh Nguyệt cung liền tìm đến.
Những người có thực lực cường địa của Điền gia bọn ho đều bị trảm sát, mà Điền lão đầu thì bị phế đan điền, bị phân phối đến quáng khu làm việc, hơn nữa phân phó để người “thăm hỏi” lão.
Lúc mới đầu, Điền lão đầu ở quáng khu nhưng là bị không ít người hành hạ đến thiếu chút nữa liền chết rồi, chỉ là sau đó những người này cũng chán ghét, cũng không thích tìm lão quấy nhiễu, mới để cho lão sống đến bây giờ.
Lão hiện tại chỉ là lo lắng nữ nhi cùng với gia tộc của lão có bị người của Thanh Nguyệt cung tìm được hay không.
– Lão Điền, nữ nhi của ngươi chắc hẳn cũng xinh đẹp đi, bằng không làm sao có thể lọt vào trong mắt những đệ tử của Thanh Nguyệt cung kia được?
Lăng Tiếu trêu ghẹo hỏi.
Điền lão đầu lộ ra vài phần nhớ lại nói:
– Ha hả, tiểu nữ cũng là có vài phần bạc sắc.
Trung thực mà nói, Điền lão đầu kiêu ngạo nhất chính là sinh ra một nữ nhi tuyệt sắc.
Phải biết rằng lúc đó ở Giang Thủy trấn, Điền gia hắn nhưng là đệ nhất đại gia tộc, người đến nhà đề thân nhưng là tới lui không dứt, đáng tiếc nhãn giới của nữ nhi lão rất cao, trước khi lão gặp chuyện không may vẫn chưa tìm được lang quân như ý.
– Xem dáng vẻ của ngươi cũng biết khiêm tốn rồi.
Lăng Tiếu nói, ngừng một chút hắn lại nói:
– Lão điền, ta vẫn là nói câu kia, Thanh Nguyệt cung chắc hẳn đa xquene mất sự tồn tại của ngươi, nếu như ngươi muốn quay trở về cuộc sống trước kia cũng không phải là không thể được, không cần thiết đi theo ta.
Điền lão đầu lập tức nghiêm túc nói:
– Cung chủ ngươi không cần khuyên nữa, hơn một trăm năm nay ta đã nhìn thấu các loại chìm nổi rồi, nếu như không có cung chủ ngươi ta sợ rằng khó có thể lại có một ngày thấy được ánh mặt trời, huống hồ ta tin tưởng cung churnguowi ngày sau nhất định có thể ở bên trong Thiên vực đánh ra một con đường sáng, lão nô đi theo bên cạnh cung chủ cũng dính một chút ánh sáng.
Lăng Tiếu thấy Điền lão đầu kiên trì như vậy cũng không nói nhiều cái gì nữa.
Sau lộ trình mấy ngày, Lăng Tiếu cùng Điền lão đầu rốt cuộc đến Giang Thủy trấn.
Nhìn cảnh tượng quen thuộc xưa kia, con mắt của Điền lão đầu cũng nổi lên lệ quang.
Nhớ lúc đó hắn ở chỗ này cũng là tồn tại Thánh Hoàng tiếng tăm lừng lẫy, là cao thủ số một số hai bên trong trấn, nhận được tôn sùng của tất cả mọi người bên trong trấn.
Lăng Tiếu nhìn đại trấn phồn hoa xinh đẹp này, không khỏi ở trong lòng cảm khái:
– Trấn này so sánh với đại thành trì trọng yếu còn phồn hoa hơn, Thiên vực này quả thật không hổ là thần chi lĩnh vực.
Lăng Tiếu cùng Điền lão đầu đi vào thành, Điền lão đầu liền khẩn cấp muốn hướng về Điền gia của lão mà đi.
– Lão Điền chớ gấp, ngươi hơn trăm năm không trở về, cũng không vội vã ở nhất thời, không bằng chúng ta trước tìm địa phương hỏi tình huống một chút rồi lại đi!
Lăng Tiếu kéo lấy Điền lão đầu nói.
Hắn sợ Điền gia sớm bị Thanh Nguyệt cung diệt rồi, cho nên mới nói lời ấy, tránh cho Điền lão đầu đến lúc đó vô ích vui vẻ một lần.
Trước tìm người hỏi rõ tình huống của Điền gia, cũng tốt để cho Điền lão đầu có thời gian ổn định lại cảm xúc.
Điền lão đầu hiểu được ý tứ của Lăng Tiếu, lập tức cùng Lăng Tiếu đi vào một gian tửu lâu.
Trong tay Lăng Tiếu có thêm một cái mỹ nữ phiến, mang theo quý khí vô cùng bức nhân, để cho người ta có một loại cảm giác công tử phú quý.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 17 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 01/08/2019 11:29 (GMT+7) |