Lăng Tiếu - Quyển 19

Phần 60

Bên cạnh hắn có hon mười tên Thần Vương cao giai, tinh khí thần no đủ, bọn họ cưỡi thánh thú thập giai, thần sắc thập phần cẩn thận.

Một đội cường giả Thần Vương đủ để hủy diệt tất cả, trong Tà Nhai Cốc này lại cẩn thận, giống như sắp đối mặt với cái gì đó đáng sợ.

– Vì sao không thấy nó tới?

Mạc Âm Ngưu lúc này không nhịn được gầm lên.

Một tên Thần Vương cao giai nói:

– Chỗ này rất quỷ ý, thần niệm của chúng ta không cách nào tìm tòi được, cũng không biết nó có quay về đây hay không.

– Không có khả năng, nó đã đi thì sao dễ dàng quay về, lại tiếp tục tìm xem!

Mạc Âm Ngưu nói.

Hắn bây giờ cầm theo Cổ Thần khí mà hắn thu được cách đây nhiều năm, chính là vì bắt hỗn độn thần thú, hắn quả quyết không hy vọng nó không quay về vực thẩm này.

Bỗng nhiên ở phía sau có tiếng rống vang lên.

Đám người Mạc Âm Ngưu đều khẩn trương lên, bọn họ cầm thần khí và bộ dáng phòng bị.

Rống rống!

Từng tiếng rống kinh thiên vang vọng, không đống thánh thú vây quanh đám người Mạc Âm Ngưu vào giữa.

Sư, hổ, báo, sói… Rất nhiều thánh thú biến dị, có cửu giai, có thập giai tồn tại, tổng cộng có mấy trăm con, da đầu của bọn họ run lên không thôi.

Bọn chúng đang khởi xướng tấn công đám người Mạc Âm Ngưu.

– Đây có khả năng là thăm dò, phải nhanh chóng giải quyết chúng đi!

Mạc Âm Ngưu quát một tiếng, hắn cầm thần khí ba chĩa lao tới.

Tuy số lượng thánh thú rất nhiều, nhưng mà không có bao nhiêu đầu thập giai, mà thập giai cao giai càng không có.

Cho nên đám người Mạc Âm Ngưu muốn đối phó bọn chúng áp lực không quá lớn.

Rất nhiều Thần Vương sử đụng thần lực kinh người, càng cầm thần khí của mình đồ sát.

Tình cảnh đại chiến diễn ra khắp nơi, trong đó có bộ phận là Thần Vương thấp giai vì đối phó thánh thú nên bị ăn thịt, thậm chí là tử vong.

Đám người Mạc Âm Ngưu cố gắng chém giết đám thánh thú này, ở cách đó không xa có một thân ảnh đang ngồi trên cây gỗ khô.

Thân ảnh này hình tròn, một thân thịt mỡ chứng mấy trăm cân rũ xuống, nhìn qua rất hung ác, đoàn thịt này trần trụi, không có bất luận che lắp gì, cái đầu cực lớn nhưng ngũ quan lại cực nhỏ, dáng vẻ cực kỳ xấu xí.

Mà trước mặt nó có không ít xương cốt võ giả nhân loại, mà trong tay của nó cầm cánh tay lên ăn.

Nó đang ăn thịt người, cái miệng rộng máu tươi đầm đìa, nhìn qua càng hung ác và đáng sợ.

Đôi mắt nhỏ của nó không ngừng lưu chuyển, ánh mắt nó quan sát đánh nhau đằng kia, lộ ra thần sắc âm hàn.

– Nhân… Nhân loại ăn thật ngon!

Nó nói cực kỳ khó nghe.

Nó nuốt cả xương cánh tay vào miệng, nó đi thong thả về nơi đánh nhau trước mặt.

Lực lượng thần lực ở nơi đánh nhau văng tung tóe tới bên cạnh nó, lập tức chấn đắc thành vô hình.

Chiến đấu ở phía trước, đám người Mạc Âm Ngưu giết rất cao hứng, bọn họ dù không tìm được hỗn độn, nhưng mà tru sát những thánh thú này cũng có thể mang thi thể thánh thú ra bán đấu giá.

Cho nên bọn họ cũng dùng toàn lực đi chém giết thánh thú.

Ở cách đó không xa, đám người Băng Vô Cực rốt cuộc dẫn theo Tuyết Ưng biến dị bay tới.

– Bọn chúng phát hiện hỗn độn? Chúng ta mau tới đi, nhất thiết không thể để bọn chúng nhanh chân tới trước!

Băng Vô Cực ứng một tiếng, hắn cưỡi Tuyết Ưng Vương bay thẳng tới phía trước.

Thời điểm đám người Băng Đao Minh đi tới thì Băng Vô Cực lại nói:

– Trước đừng gấp, bọn chúng không phải giao chiến với hỗn độn!

Lam Văn nhìn qua trước mặt, tươi cười nói:

– Ha ha, bọn chúng bị đám thánh thú vây công a!

– Do bọn chúng tiêu hao đi, chúng ta không tham dự!

Băng Vô Cực nói.

Đối với bọn họ mà nói chém giết thánh thú là lãng phí thời gian.

Trái lại để thánh thú tiêu hao thần lực của đám người Mạc Âm Ngưu đối với bọn họ mà nói là trăm lợi không có một hại.

Thời điểm đám người Băng Vô Cực nhìn qua trước mặt, khóe mắt Băng Vô Cực nhìn qua một hướng, mí mắt của hắn nhảy lên, nói:

– Đó là cái gì?

Hắn nhìn qua một chỗ trong rừng rậm, nhìn thấy một cục thịt đang di động từ từ.

Băng Vô Cực có cảm giác nguy hiểm, hắn nhíu mày nhìn qua, cảm giác nguy cơ bao phủ toàn thân.

Bỗng nhiên cục thịt này nhìn qua phía hắn.

Thân thể Băng Vô Cực chấn động, thần sắc hắn biến đổi, tiếp theo quát:

– Hỗn độn thần thú ở đó!

Khi giọng của hắn vang lên, hỗn độn cười nhạt với hắn, tiếp theo nó há to miệng của mình ra, một đạo lực lượng hấp phệ khổng lồ ập tới.

Những thánh thú và Thần Vương đang đánh nhau nghe Băng Vô Cực gầm rú, không biết hỗn độn ở nơi nào.

Bất thình lình một lực lượng thôn phệ mạnh mẽ cuốn lấy bọn ho, thân hình của bọn họ không tự chủ bay ngược ra phía sau.

Tất cả mọi người biến sắc.

Mạc Âm Ngưu ngồi trên tuyết ngưu, hắn dùng toàn bộ lực lượng của mình, yên ổn thân hình trên đó.

Tiếp theo hắn nhìn qua hướng hỗn độn quát to.

– Tất cả mọi người không nên gấp, theo ta tấn công nó.

Mạc Âm Ngưu không hổ là lão giáo chủ, hắn công kích đầu tiên, thần lực của hắn đánh thẳng vào hỗn độn.

Những tên Thần Vương kia cũng ổn định thân hình, thần khí trong tay chém qua.

Hào quang đủ màu sắc không ngừng đánh thẳng vào hỗn độn.

Chư thần ra tay, cây cối và núi non chung quanh bị hủy diệt, rất nhiều không gian loạn lưu hiện ra, uy thế hủy thiên diệt địa ập tới hỗn độn.

Những thánh thú này thừa cơ tránh ra được bao xa thì tránh, bọn chúng không dám dừng ở đây thêm một giây nào.

Chỉ tiếc bọn chúng không thể thống nhất tấn công như nhân loại, đồng thời bọn chúng bị uy thế của hỗn độn đè ép, bọn chúng không sinh ra nổi tâm tư chống cự, chỉ có gào rú sợ hãi.

Bọn chúng bị hấp lực khổng lồ này kéo ngược ra phía sau, những con thánh thú cửu giai yếu ót bị kéo vào trong vòng xoáy màu đen sau đó tiến vào trong miệng của hỗn độn.

Thiên phú của hỗn độn cực kỳ khủng bố – thôn phệ vạn vật!

Hỗn độn dùng cái miệng của mình tiêu diệt địch thủ, cái miệng của nó há to giống như có thể dung nạp vạn vật, có thể dễ dàng thôn phệ đám Thần Vương và thánh thú cửu giai thành thức ăn của nó.

Vào thời khắc này hỗn độn biến thành chân thân của mình.

Một cục thịt to lớn như ngọn núi xuất hiện trước mặt của mọi người, trên người của nó không có cọng lông nào cả, chỉ có da thịt, còn có cánh nhỏ bằng thịt, cái chân thịt không có móng vuốt, kỳ lạ nhất chính là cái miệng to lớn của nó đầy răng nanh khát máu, càng không ngừng có nước dãy chảy ra khỏi miệng của nó giống như mấy tháng chưa ăn cái gì, cực kỳ đói khát.

Nó không mạnh như chân long, không uy vũ bất phàm như các thần thú khác, ngược lại nó như độc thú, hình tượng cực kỳ khó coi và hung tàn, nhưng mà nó đúng là hỗn độn thần thú.

Nó chính là thần thú đầu tinh sinh ra lúc thiên địa hỗn độn sơ khai nhất, thân thể của nó có thân thể ngũ hành, kim, mộc, thủy, hỏa, thổ này năm loại bổn nguyên lực lượng ngưng tụ thành sinh linh.

Hỗn độn thôn phệ toàn bộ thánh thú cửu giai và đám Thần Vương thấp giai vào trong miệng của mình, thân hình của nó bành trướng mấy lần.

Sau đó nó ‘Nấc’ một cái, thân thể của nó biến lại như trước.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 19
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 11/08/2019 11:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 15
Phần 60 Phía xa một đạo cầu vồng, mang theo ánh sáng màu trắng, đang ầm ầm lao đến. Bên trong cầu vồng này có một lão nhân, toàn thân mặc đạo bào, tiên phong đạo cốt. Đó chính là Trần Tô! Vì khoảng cách quá xa, hắn là người cuối cùng chạy tới. Lại vì đám người Cổ Thiên Quân lo lắng truyền âm, Trần Tô không tiếc tiêu hao thi triển ra đạo pháp tâm huyết của mình, mạnh mẽ na di, lúc này mới đến sớm. Sự xuất hiện của hắn, lập tức khiến tinh thần đám người Cổ Thiên Quân chấn động. Còn làm cho ba người Tuyệt Địa đang điều khiển trận pháp, sắc mặt...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 56 Minh Thúc bôn ba ở Nam Dương suốt một thời gian dài, thấy cái đồng hồ vàng bốc mùi xác thối nồng nặc, liền nhận định ngay nó đã bị trúng thuật Giáng Đầu. “Giáng, Cổ, Thống” được gọi là Tam đại tà thuật của Nam Dương. “Thống” là thuật dùng các loại pháp môn mà người bình thường không thể tưởng tượng được để chế thành kỳ độc; nguyên lý của “Cổ” không nằm ngoài một chữ “hoặc”, là một loại tà pháp khiến người ta mê thất tâm trí bằng sâu độc; còn thuật “Giáng Đầu”, là yêu thuật sử dụng phù chú, tinh thể, hồn ma làm trung gian hại người, trong đó, các loại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 13
Phần 60 Hắn lặng lẽ dẫn theo bốn lão quái đến nơi này, lại mang theo bốn lão quái rời đi lặng lẽ. Thúc đẩy hắn đưa ra quyết định chính là khách sạn Phong Vân! Cát vàng vạn dặm, tất cả gian phòng đều bị cát bao phủ, chỉ có khách sạn Phong Vân khác với chung quanh. Khách sạn đang giăng đèn kết hoa, không ít người mặc trang phục khách sạn Phong Vân đang bận rộn. Cả khách sạn Phong Vân tràn ngập vui mừng giống như thiếu nữ xinh đẹp chờ gả đi, từng khối lụa hồng và giấy đỏ được dán khắp nơi, Miêu Nghị nhìn rất chướng mắt. Hắn định tới gần xem động...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng