Nếu lần nữa đắc tội cao nhân, người ta xuất thủ tiêu diệt Tần gia, vậy thì muốn khóc cũng không có chỗ khóc rồi.
Tần gia tam huynh đệ, lão Đại Tần Tranh Quốc, lão Nhị Tần Tranh Kiều, lão Tam Tần Tranh Tấn, ba người đều là trụ cột của Tần gia, có bọn hắn ở trong thành nên tạm thời mới không ai dám khiêu khích bọn hắn.
Bọn hắn sau khi biết được Lăng Tiếu không có ý làm khó bọn hắn thì nguyên một đám mới thở dài một hơi.
Ngay sau đó, Tần Tranh Quốc lần nữa gọi Tần Thăng Ấn đến hung hăng giáo huấn trước mặt Lăng Tiếu một phen.
Cho đến khi Lăng Tiếu khoát tay áo, bảo bọn hắn đừng lãng phí thời gian nữa mới thôi.
Hắn chỉ có chuyện hỏi hỏi bọn hắn thôi, chẳng muốn so đo với bọn hắn làm gì.
Tần gia tam huynh đệ đón tiếp Lăng Tiếu và Tiên Vu Hương Mạt vào trong đại sảnh, dâng lên thần vật, xem như nhận lỗi với Lăng Tiếu và Tiên Vu Hương Mạt.
Lăng Tiếu mặc dù chướng mắt ít đồ của bọn hắn, nhưng vẫn bảo Tiên Vu Hương Mạt cho thu vào, bằng không ba người Tần gia này khó có thể yên tâm a!
Sau khi Lăng Tiếu nhận lấy, bọn hắn mới cảm thấy Lăng Tiếu sẽ không truy cứu nữa!
– Ta hỏi các ngươi một chuyện, các ngươi trường kỳ ở phụ cận Vạn Thú Sơn Mạch, chắc hẳn rất quen thuộc người Vạn Thú Minh đúng không? Có biết người của Vạn Thú Minh không?
Lăng Tiếu đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Lúc này trên mặt ba người Tần gia lộ ra vài tia nghi hoặc, Tần gia lão Đại Tần Tranh Quốc nói:
– Người Vạn Thú Minh xưa nay cùng những người khác không hợp chắc hẳn vị đại nhân này cũng rõ, chúng ta cũng không quen biết bọn họ a!
Lăng Tiếu rõ ràng có thể nhìn ra được lời này có chút nghĩ một đằng nói một nẻo.
Đã đến loại cảnh giới này như hắn, đối với người cảnh giới thấp hơn cũng có thể có được năng lực nhìn mặt mà nói chuyện, phân biệt thật giả trong lời nói rồi.
Lăng Tiếu có chút phóng ra khí tức Bán Thủy Thần:
– Các ngươi đại khái có thể yên tâm, ta tìm người Vạn Thú Minh cũng không phải muốn đối đầu với bọn họ, mà là mộ danh đến đây bái kiến Thiên Nữ Vạn Thú Minh một chút, tại hạ là Dược Minh Công Hội Lăng Tiếu.
Dứt lời, Lăng Tiếu lại đổi một bộ áo choàng Luyện Dược Sư và đeo huy chương lên.
Thời điểm mấu chốt, Lăng Tiếu cảm giác, thân phận này càng khiến người dễ tin phục hơn.
Quả nhiên, Lăng Tiếu cái này đột nhiên chuyển biến, lập tức làm cho Tần gia tam huynh đệ càng thêm chi kinh ngạc cùng với cung kính… mà bắt đầu.
– Thì ra là Lăng thần sư, thật sự là thất kính thất kính!
Tần gia tam huynh đệ lần nữa chắp tay hành lễ nói.
Nếu như Lăng Tiếu chỉ là Thần Dược Sư đương nhiên không đáng để bọn hắn cung kính như thế, nhưng thực lực kinh khủng của Lăng Tiếu mới khiến bọn hắn kiêng kỵ nhất.
Mà thân phận Lăng Tiếu lộ ra càng khiến bọn hắn chấn động, hắn lại là Thần Dược Sư đến từ Dược Minh Công Hội, cái này không thể không khiến bọn hắn coi trọng!
– Hiện giờ các ngươi có thể nói cho ta một chút, các ngươi thật sự không thể liên hệ người Vạn Thú Minh sao?
Lăng Tiếu lần nữa nghiêm túc hỏi.
Tần gia tam huynh đệ sau khi liếc nhau một cái, Tần Tranh Quốc mở miệng lần nữa nói:
– Kỳ thật không dám giấu Lăng thần sư, chúng ta chính là ngoại môn trưởng lão của Vạn Thú Minh, chỉ là do thiên phú thuần thú của chúng ta không cao, cho nên bị an bài vào trong thành trì này quản lý tất cả, phụ trách một ít sự vụ.
Dừng chút hắn lại hỏi:
– Không biết Lăng thần sư chẳng lẽ quen biết Thiên Nữ sao?
Lăng Tiếu thật không nghĩ tới, đánh bậy đánh bạ rõ ràng đánh tới trên thân người Vạn Thú Minh rồi.
Lòng hắn nghĩ:
– Hẳn việc Vạn Thú Minh không chiếm cứ thành trì ở phụ cận chỉ là biểu hiện giả dối, trên thực tế khắp nơi đều an bài người bên ngoài của bọn hắn rồi?
Bất kể có phải hay không, chỉ cần có thể liên hệ với người Vạn Thú Minh vậy thì mọi chuyện đều dễ xử lý rồi.
– Ta với Thiên Nữ cũng không quen biết, nhưng ngưỡng mộ nàng đã lâu, lần này đến đây chính là có chuyện muốn bái phỏng nàng cùng với minh chủ các ngươi, không biết các ngươi có thể thay ta bẩm báo một tiếng hay không?
Lăng Tiếu hỏi.
Tần Tranh Quốc lộ ra vẻ làm khó nói:
– Chúng ta tuy là ngoại môn trưởng lão Vạn Thú Minh, nhưng trên thực tế trong minh lại là nhân vật tầng ngoài nhất, ngài muốn bái phỏng Thiên Nữ, đại sự bực này chúng ta bất lực a!
Tần Tranh Tấn cũng ở bên cạnh nói:
– Đúng vậy a Lăng thần sư, chúng ta bình thường muốn vào trong tổng minh cũng cực khó khăn, chớ nói chi đến gặp mặt Thiên Nữ, nàng chính là cháu gái của lão minh chủ, trừ phi minh chủ chịu ra mặt mời, bằng không ngươi muốn gặp nàng cũng không dễ đâu!
Lăng Tiếu có thể nghe được bọn hắn nói thật, cũng không cần thiết gạt hắn làm gì.
Nếu thật sự vậy thì hắn chỉ có thể tự mình xông vào Vạn Thú Sơn Mạch rồi.
Lúc này Tần Tranh Kiều, một mực không nói chuyện nói:
– Nếu như Lăng thần sư thật muốn vào Vạn Thú Minh chúng ta… chúng ta ngược lại có thể dẫn kiến, nhưng có thể gặp Thiên Nữ hay không thì chúng ta không dám cam đoan rồi.
Lăng Tiếu đại hỉ nói:
– Cái này không có vấn đề, sau khi chuyện thành công, không thể thiếu chỗ tốt cho các ngươi đâu.
Tần Tranh Quốc và Tần Tranh Tấn đều kinh ngạc nhìn Tần Tranh Kiều, không rõ hắn sao lại làm vậy.
Phải biết rằng bọn hắn muốn vào trong minh một lần cũng khó, sao có thể đáp ứng mang Lăng Tiếu đi vào được, vạn nhất chọc giận người trong minh, vậy bọn họ chẳng phải tiêu rồi sao.
Lúc này, Tần Tranh Kiều mới giải thích với bọn họ:
– Lăng thần sư là đến từ Dược Minh Công Hội Thiên Nguyên Địa Vực, ta nghĩ minh chủ cũng rất thích ý tiếp kiến Lăng thần sư, đại ca tam đệ các ngươi không cần phải lo lắng, kết quả xấu nhất cũng chỉ là bị cự tuyệt không gặp thôi, tin tưởng Lăng thần sư sẽ không trách tội chúng ta đâu.
Lăng Tiếu lúc này đáp:
– Đúng vậy, mặc kệ chuyện được hay không, ta cũng sẽ không trách các ngươi đâu!
Tần Tranh Quốc và Tần Tranh Tấn cũng không tiện nói gì nữa, Tần Tranh Kiều cũng đã nhận chuyện rồi, bọn hắn phản đối nữa chỉ sợ sẽ khiến Lăng Tiếu bất mãn.
Sau khi thương lượng một phen liền do Tần Tranh Kiều mang Lăng Tiếu và Tiên Vu Hương Mạt tiến đến Vạn Thú Sơn Mạch, xem có thể vào trong minh hay không.
Đồng thời, Tần Tranh Kiều còn đề nghị Tiên Vu Hương Mạt thay đổi phục sức bình thường, đừng mang phục sức Man tộc người, như vậy rất dễ gây hiểu lầm.
Man tộc từng và Vạn Thú Minh từng có một ít ma sát, quan hệ cũng không được tốt lắm.
Tiên Vu Hương Mạt thấy Lăng Tiếu cũng đồng ý lời của Tần Tranh Kiều liền thuận theo đổi thành một bộ võ phục bình thường.
Bởi vì nàng vóc dáng tương đối cao, lớn lên cũng khí khái hào hùng, sau khi đổi quần áo càng lộ ra tư thế hiên ngang, dáng người no đủ, có một phong vị khác thường.
Ba người bay thẳng đến Vạn Thú Sơn Mạch.
Sau khi đến ngoài sơn mạch, Tần Tranh Kiều lấy ra một chút hương phấn, rắc lên người mình một ít, tiếp theo lại đưa cho Lăng Tiếu nói:
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 26/08/2019 11:29 (GMT+7) |