– Thiên nhi, ngươi cảm thấy thế nào?
Lăng Tiếu thử hỏi.
Vân Thiên phục hồi lại tinh thần mang theo vẻ mặt kích động, quỳ sụp xuống nói:
– Đa tạ ân cứu mạng của sư phụ!
Vân Thiên quả thật phi thường cảm kích Lăng Tiếu, hắn không chỉ là lão tổ tông Hồn tộc, còn là ân sư, dạy dỗ hắn, còn mang theo bộ tộc quay về tổ địa, để cho hắn mở rộng tầm mắt, để cho hắn có mục tiêu phấn đấu!
Hiện giờ trong lúc nguy hiểm nhất lại làm cho hắn sống lại, còn cho hắn lấy được thực lực càng thêm cường đại, không có ân tình nào còn lớn hơn ân tình này.
Nhưng dù sao vẫn có một chuyện lưu lại trong lòng hắn, đó chính là thê tử Lương Hoàn bị ô nhục mà chết, cho nên mái tóc bạc vẫn duy trì, không hề biến hóa.
Đây là do thương tâm mà tạo thành, lực niết bàn không thể thay đổi, mà bản thân ý thức của hắn cũng không muốn đi thay đổi.
Điều này cũng đã chú định một đời này của Vân Thiên là người bi thương, cô độc một đời, vẫn không hề tìm thêm bất kỳ nữ nhân nào, còn được hậu nhân xưng là “tình si”!
Lăng Tiếu chứng kiến Vân Thiên không có chuyện gì, cao hứng nói:
– Không nghĩ tới đảo mắt ngươi đã lớn rồi, mấy năm nay làm khổ các ngươi, là vi sư có lỗi với ngươi!
Vân Thiên lắc đầu nói:
– Không, việc này không liên quan tới sư phụ!
Hắn có thể trách Lăng Tiếu sao? Muốn trách là trách tên cặn bã thèm nhỏ dãi sắc đẹp của vợ hắn, có trách chỉ trách thực lực bản thân kém cỏi không thể bảo hộ nữ nhân của mình.
Hiện giờ hắn từ thực lực bán thánh đã đạt tới thánh giả cao giai, bước liên tục ba cấp, tốc độ đề thăng thật không chậm.
Đây là nhờ chí tôn thần tài dựng dục mà thành.
– Ân, từ nay về sau ngươi cùng sư phụ trở về tu luyện, ngươi cũng có sư nương, thúc bá, một vị đại sư huynh, tin tưởng họ sẽ hoan nghênh ngươi.
Lăng Tiếu vỗ vai Vân Thiên nói.
– Đa tạ sư phụ!
Trong mắt Vân Thiên lộ ra vẻ cảm kích, hắn biết sư phụ rốt cụcn hàn toàn tiếp nhận hắn.
Hắn chờ đợi ngày này đã thật lâu.
– Tốt lắm, chuyện quá khứ ngươi đừng nên suy nghĩ nhiều quá, những người đó vi sư đã giết thay ngươi, mà một ngày kia vi sư cùng ngươi chính tay diệt sạch U Ảnh tộc!
Lăng Tiếu nói một câu, lại tiếp:
– Đi thôi, quay về trong tộc, ta muốn dẫn họ di chuyển đến nơi khác sinh sống!
Lăng Tiếu nói xong đưa cho Vân Thiên một không gian giới, bên trong có không ít đồ vật, có vài bộ quần áo thay đổi.
Rời khỏi động phủ, Lăng Tiếu mang theo Vân Thiên dùng tốc độ cao nhất chạy về nơi ở của Hồn tộc.
Lăng Tiếu thu liễm khí tức, tốc độ chậm hơn ngày thường không ít, chủ yếu là vì không muốn bị người của U Ảnh tộc nhận ra.
Ba ngày sau Lăng Tiếu quay về nơi ở của Hồn tộc, nội tâm cảm khái không thôi.
Hắn từ trên cao nhìn xuống tộc nhân đang im lặng khoái hoạt sinh sống, đột nhiên sinh ra cảm giác an ủi lớn lao, giống như hắn cũng là một thành viên trong bọn họ, cùng nhau tồn tại.
Bản thân Lăng Tiếu cũng không rõ chính mình rốt cục có tính là người của Hồn tộc hay không, hắn có được trọng hồn nhưng trên người lại chảy huyết mạch của Kim tộc.
Cảnh luân hồi trong mơ là kiếp trước của hắn hay là tổ tiên Hồn Phong của Hồn tộc, hay thật sự chỉ là cảnh trong mơ mà thôi đây?
Hiện giờ hết thảy chuyện này đều không trọng yếu, quan trọng là Lăng Tiếu đã xem họ là tộc nhân của mình, mà họ cũng xem hắn là lão tổ tông của họ là đủ rồi.
Lúc này có hai đạo nhân ảnh từ hai phương hướng bất đồng bay ra.
Hai đạo nhân ảnh đi tới trước mặt Lăng Tiếu quỳ một gối cung kính nói:
– Bái kiến chủ nhân!
Hai nhân ảnh này chính là hộ pháp mà Lăng Tiếu an bài bảo hộ Hồn tộc, Mạc Âm Ngưu cùng Sát Thiên.
Mạc Âm Ngưu chính là thiên thần vương của Thiên Huyền địa vực, thực lực phi phàm, mà Sát Thiên đã không còn bị Lăng Tiếu khống chế, nhưng hắn lại lựa chọn tử trung, hiện giờ đạt tới cảnh giới thần vương trung giai trung cấp.
– Đứng lên đi, mấy năm nay vất vả các ngươi!
Lăng Tiếu khuyến khích nói.
Trên mặt Mạc Âm Ngưu không chút cảm xúc dao động, mà Sát Thiên lại lộ ra vài phần kích động.
Những năm gần đây tuy hắn tận lực bảo hộ Hồn tộc, nhưng vẫn thường xuyên đến Ma Hồn thành tìm hiểu tin tức.
Hắn đã biết hiện tại Lăng Tiếu là chí tôn dược thần, làm cho hắn may mắn ngày trước sau khi Lăng Tiếu giải tỏa thần hồn chú ngữ vẫn lựa chọn đi theo Lăng Tiếu.
Bằng không hôm nay hắn phải hối hận không thôi.
Lăng Tiếu mang theo Vân Thiên đi vào trong tộc.
Lúc này Vân Thiên lớn tiếng gọi:
– Các vị trưởng lão, phụ thân, bá bá, mau đến xem ai về đây!
Theo sau có vài cỗ khí tức khá mạnh từ trong một ít gian nhà bay vút ra.
Đi đầu chính là lão tộc trưởng Vân Sư Phúc, còn có đương kim tộc trưởng Vân Lợi, mặt khác đều là trưởng lão đức cao vọng trọng trong tộc.
Họ vừa nhìn thấy Lăng Tiếu liền kích động quỳ xuống kêu lên:
– Hoan nghênh lão tổ tông trở về!
Theo họ quỳ xuống những tộc nhân khác cũng phục hồi lại tinh thần quỳ xuống hô:
– Hoan nghênh lão tổ tông trở về!
Thanh âm không ngừng vang xa trong thôn xóm nho nhỏ nơi này.
Tâm tình Lăng Tiếu dị thường kích động lập tức nói:
– Tất cả đứng lên đi, không cần khách khí như thế!
Lời của Lăng Tiếu rơi xuống, trên mặt mọi người tràn đầy dáng tươi cười kích động vui sướng.
Lăng Tiếu trở về Hồn tộc, mọi người không ngừng chúc mừng mở tiệc hoan nghênh.
Hắn phát hiện nổi bật nhất là đệ tử Vân Thiên đạt tới thực lực thánh giả cao giai, nếu trước khi hắn niết bàn như vậy người thực lực cao nhất là lão tộc trưởng Vân Sư Phúc cùng đương kim tộc trưởng Vân Lợi, đều có tu vi thánh giả trung giai đỉnh, mặt khác còn có vài trưởng lão đạt tới tu vi thánh giả.
Lăng Tiếu đột nhiên nghĩ đến với thanh danh hiện tại của hắn, muốn ở trong Thiên Long môn thu nhận môn đồ cùng khuếch trương dòng chính, mà trưởng lão thần vương trên núi của hắn thật không ít, cũng có các huynh đệ truy tùy, để cho họ thu nhận một nhóm tộc nhân Hồn tộc thiên phú cao làm đồ đệ không phải là không thể được.
Nói vậy có thể làm cho Hồn tộc cùng Thiên Long môn dung hợp cùng nhau, có thể tăng cường thực lực Thiên Long môn đồng thời làm thực lực người Hồn tộc tăng nhanh hơn, tuyệt đối là chuyện vẹn toàn đôi bên.
Nhưng sự tình quan hệ đến đại sự hai cổ tộc, ngoại trừ Lăng Tiếu nói qua với người của Hồn tộc một tiếng, còn phải cùng các thủy lão Kim tộc khai thông một phen.
Miễn cho ngày sau Hồn tộc lớn mạnh giữa hai tộc sản sinh mâu thuẫn thật sự phiền toái lớn.
Hơn nữa Hồn tộc từng là chủng tộc bị liên thủ tiêu diệt, trong Thiên Vực cừu gia không ít, không biết Kim tộc có nguyện ý tiếp nạp bọn họ hay không.
Vài ngày sau, hắn triệu tập các trưởng lão, đem ý tưởng muốn di chuyển nơi ở của bộ tộc nói cho mọi người.
Đã có chuyện của Vân Thiên, Lăng Tiếu không muốn để tộc nhân lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm thêm lần nữa.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 05/09/2019 11:29 (GMT+7) |