Thanh niên anh tuấn này cùng ma y thanh niên kia chính là Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm.
Chuyến đi này của Lăng Tiếu có ba mục đích, một là tương trợ Thiên Long minh cùng với Dược Minh công hội, hai là đi tới Lôi gia cứu ra Đại điện chủ Sư Thương Dương, ba là tìm Thủy Nguyên thạch.
Mà Vũ Bất Phàm đúng là trợ thủ mà hắn thỉnh tới trợ giúp.
Hành trình Nam vực lộ lần này Lăng Tiếu đã làm xong tính toán trường kỳ phiêu bạt bên ngoài rồi.
Nếu như không thể đem Diệt Long hội trảm sát, không thể đem người của Ma Hổ tộc kích lui cùng với không cứu ra Sư Thương Dương, hắn thề không trở về Thiên vực.
Hắn đây là quyết định ép mình phải đem những nhiệm vụ này hoàn thành, đồng thời cũng là vì ma luyện thực lực chính mình.
– Lực lượng bổn nguyên ở vực ngoại quả nhiên không ít, cứ tiếp tục như vậy không cần mấy chục năm ta nhất định có thể lại tiến một giai!
Vũ Bất Phàm không chút nào che giấu hưng phấn của mình mà nói với Lăng Tiếu.
– Ha ha, dùng năng lực của Vũ huynh, tiến giai chỉ là tiểu ý tứ, huống chi một lần này chúng ta lưu lại ở vực ngoại một đoạn thời gian rất dài, cũng đủ cho ngươi không ngừng cường đại!
Lăng Tiếu cuồng tiếu nói.
– Ừ, ta còn rất mong đợi có thể cùng Lăng huynh lại chiến một trận!
Vũ Bất Phàm lòng tin mười phần nói.
– Yên tâm, một trận chiến này tin tưởng sẽ không cần bao lâu!
Lăng Tiếu nhẹ đáp một tiếng, tiếp theo ánh mắt hắn nhẹ nhíu lên nói:
– Bất quá trước mắt còn là trước tiên giải quyết một chút phiền toái nhỏ này đi!
Nói xong Lăng Tiếu hướng về một cái phương hướng nhẹ điểm ra một chỉ.
Một chỉ này không có bao nhiêu lực sát thương nhưng mà lại đem người đang âm thầm tiềm ẩn kia tìm ra.
– Ha hả, lực phản ứng còn thật không tệ!
Một đạo thanh âm cười lạnh sâu kín mà vang lên.
Lúc này năm tên Chí tôn Thủy Thần cưỡi lấy thánh thú không giống nhau xuất hiện ở chỗ xa.
Trên thân năm người này đều liễu nhiễu một cỗ hắc sát khí tức, mà thánh thú phía dưới cũng đều là Ám thuộc tính, người cầm đầu nọ cưỡi chính là Hắc Ma Hổ, đây hiển nhiên là tọa kỵ chuyên dùng của tộc nhân Ma Hổ tộc.
– Người của Ma Hổ tộc! Đến vừa lúc, Vũ huynh, đây có thể để cho ngươi luyện tay một chút rồi!
Lăng Tiếu kinh ngạc nói một tiếng, tiếp theo tựa như rất bình thản mà nói với Vũ Bất Phàm.
Đổi lại thành Chí tôn Thủy Thần bình thường, gặp phải người của Ma Hổ tộc đều là có bao xa lui bấy nhiêu xa.
Bọn họ là địch nhân nổi danh thị huyết hung tàn, chỉ cần bọn họ nhìn chằm chằm vào đều sẽ không có kết cục gì tốt.
– Ừ, ta đang cần luyện tay một chút, có thể đưa đến cửa là tốt nhất!
Trong mắt Vũ Bất Phàm lộ ra ánh sao hưng phán mà đáp.
Năm người của Ma Hổ tôc từng người lập tức trở nên phẫn nộ.
Cho dù là địch nhân của bọn họ, nhìn thấy bọn họ đều sẽ hiển lộ ra vẻ kinh hoảng, hai người trước mắt này cư nhiên không trốn, cũng không khẩn trương, ngược lại là chẳng đem bọn họ để vào trong mắt như thế, thật sự là bọn hắn tức giận.
– Hai tên tiểu tử chưa dứt sữa lại dám nói mà không biết thẹn, đem bọn họ bắt lại cho ta, ta muốn tù cấm bọn họ, đem bọn họ ngàn đao vạn quả mà chết!
Người cầm đầu nọ sâu kín mà nói.
Người này cưỡi Hắc Ma Hổ, cầm trường thương trong tay, thân mặc vệ giáp, khí thế oai nghiêm, rõ ràng là tồn tại đã đạt tới trung cấp Chí tôn đỉnh phong, tên là Khương Liệt Văn, ở dưới tay hắn có một người là trung cấp Chí tôn, ba người là đê cấp Chí tôn.
Bọn họ chỉ bất quá mà Ma Hổ tộc nhân tuần thị ở bốn phía nơi này, một là vì lôi kéo một ít người gia nhập vào bên Thiên Hổ địa vực bọn họ, hai là vì thanh trừ một chút Chí tôn Thủy Thần đến trợ giúp Dược Minh công hội.
Cho nên bọn họ đụng phải Lăng Tiếu cùng Vũ Bất Phàm cũng là động lên sát cơ nồng đậm.
Một là hắn nhận ra một người trong đó chính là Chí tôn Dược Thần Lăng Tiếu duy nhất của Thiên Long địa vực, mà Lăng Tiếu chính là người của Thiên Long môn.
Hắn cũng không rõ ràng lắm chiến lực của Lăng Tiếu, mặc dù Lăng Tiếu cũng đạt tới tầng thứ trung cấp nhưng mà hắn nhận thấy đẳng giai thực lực của Luyện dược sư đều là do đan dược thần vật tăng lên, lực chiến đấu nhất định là kém mạnh.
Về phần một người khác chỉ là thực lực đê cấp Chí tôn, lại càng không được hắn để vào trong mắt.
Lúc này bốn gã Chí tôn Thủy Thần ở dưới tay hắn cưỡi lấy thánh thú của mình đem hai người bọn họ vây sát lại.
Lăng Tiếu cũng không tính xuất thủ, hắn chuẩn bị xem một chút sau khi Vũ Bất Phàm đạt tới cảnh giới Chí tôn Thủy Thần rốt cuộc là cường đại đến trình độ nào.
– Các ngươi cùng nhau đến đối phó ta đi, bằng không các ngươi liền không còn cơ hội rồi!
Vũ Bất Phàm tương đối lạnh nhạt mà nhìn bốn người vây quanh nói.
– Khẩu khí thật lớn, trảm một tên tiểu tử như ngươi thì một mình ta là đủ rồi!
Một gã Chí tôn Thủy Thần cưỡi trên lưng Ma Giáp Báo kinh hống một tiếng, liền hướng tới Vũ Bất Phàm trảm sát mà tới.
Thực lực của người này không kém, cũng đạt tới đê cấp Chí tôn Thủy Thần đỉnh phong, vừa ra tay chính là dùng hết toàn lực, một cỗ hắc sát chi khí tràn ra bốn phía, Lang Nha Bổng kia giống như thiên trùy rơi đập, chiêu thức chưa tới, không gian bốn phía đã là đen nhánh một mảnh, vô số không gian đã là nát bấy rồi.
Từng đầu hắc sắc báo sảnh tứ bốn phương vây sát mà đến, lực lượng tạo thành quả thật là bàng bạc bất phàm!
– Ngươi là Chí tôn Thủy Thần đầu tiên chết trong tay ta!
Trên khuôn mặt bình thường kia của Vũ Bất Phàm phù hiện lên vài phần hung lệ, hắn sâu kín nói một tiếng, hai bàn tay của hắn điệp gia đan chéo nhau, một cái hắc động xoay tròn từ từ phù hiện ra.
Cái hắc động này từ nhỏ biến lớn, trong nháy mắt giống như một cái động sâu không đáy thần bí, cho người ta một loại cảm giác âm sâu.
Thuận theo cái hắc động này chợt hiện, một cỗ lực hấp phệ mãnh liệt chợt hiện mà ra.
Sau một khắc, mọi người chỉ thấy từng đầu hư ảnh báo hình cư nhiên bị hắc động này trực tiếp hấp thu tiến vào bên trong, lại không tạo ra nửa điểm gợn sóng.
Cùng lúc đó hấp lực cường đại kia còn đem tên đê cấp Chí tôn kia cùng với Ma Giáp Báo hấp phệ đến hướng về hắc động mà đi.
Người nọ rốt cuộc là lộ ra vẻ vô cùng kinh hoảng:
– Đáng chết, đây rốt cuộc là lực lượng gì!
Thuận theo thanh âm của hắn hạ xuống, Lang Nha Bổng của hắn không ngừng vũ động, lực lượng cường đại nhất hướng về hắc động kia oanh đạp tới, như muốn đem động phủ này phá hủy!
– Ta đã nói, ngươi là Chí tôn đầu tiên chết trong tay ta, ta sẽ cho ngươi chết thống khoái!
Vũ Bất Phàm sâu kín mà nói một câu, thân hình hắn lướt động, hắc động kia cũng theo hắn mà chuyển động nhanh hơn, hướng về tên Chí tôn Thủy Thần kia nghên đón.
Hỗn Độn thần thú thần thông cắn nuốt vạn vật!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 26 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 15/09/2019 11:29 (GMT+7) |