Lăng Tiếu - Quyển 5

Phần 52

– Sư huynh, ta biết nên làm sao, nhưng khẩu vị của tiểu tử kia cũng không nhỏ, lại dám đánh chủ ý với oa nhi Mộng Kỳ Na.

Lão giả áo xám gật gật đầu đáp.

– Ha ha, có can đảm, tiểu tử này thật sự không tệ.

Lão giả áo xanh ha ha cười nói.

Ngay khi lão giả áo xám vừa định nói chuyện, một tiếng “oanh long” nổ vang, cả tòa Tụ Linh tháp phát ra chấn động mãnh liệt.

Bàn trà trước mặt hai lão giả lay động, lão giả áo xám nhẹ vung tay áo, một cỗ linh lực phủ xuống, bàn trà ổn định trở lại.

– Là tầng mười truyền đến.

Ánh mắt lão giả áo xanh híp lại, biến mất ngay tại chỗ.

Lão giả áo xám nháy mắt cũng biến mất, tốc độ không kém hơn chút nào.

Khi nhị lão đi tới tầng mười, kinh hãi phát hiện bên trong có một cửa phòng tu luyện bị chấn thành bột phấn, mà ngay vách tường đối diện cửa đồng dạng bị oanh thành một động lớn rộng hơn một thước, quanh động lớn bị nứt nẻ lõm vào, gió lạnh không ngừng từ bên ngoài thổi quét.

Hai gã đệ tử chân truyền trong tầng thứ mười đều sững sờ nhìn cánh cửa bị phá hỏng, vẻ mặt cực kỳ kinh hãi.

Mặt khác còn có một trung niên nhân tu vi nửa bước vương cấp đang đứng ngây ngốc tại chỗ, không hay biết có người đến.

Bọn họ cũng không biết có hai gã trưởng lão đời trước xuất hiện ở nơi này.

Ngay lúc bọn họ muốn hành lễ chào hỏi, lão giả áo xanh đã phất nhẹ tay nói:

– Đều trở về đi, xem như không nhìn thấy được gì.

Hai gã đệ tử cùng trung niên nhân nửa bước vương cấp không dám chần chờ, cúi người thi lễ, sau đó quay về chỗ của mình.

Lão giả áo xám vận khởi khí kình nói:

– Mọi người không cần kinh hoảng, không có việc gì!

Thanh âm không ngừng quanh quẩn bên trong Tụ Linh tháp, toàn bộ mọi người bị kinh động vẻ mặt đều khó hiểu, nhưng an tâm tiếp tục tu luyện.

Hai lão giả đi thẳng tới phòng tu luyện bị vỡ cửa, chỉ thấy Lăng Tiếu bái trên mặt đất, thần sắc thập phần tái nhợt nhìn hai gã lão giả xấu hổ gãi đầu cười nói:

– Hai… hai vị trưởng lão, ta… ta không phải cố ý.

Thần sắc hai lão giả tối đen, phá hư tới như vậy còn nói không phải cố ý?

Tuy Tụ Linh tháp lấy việc tụ tập linh khí làm chủ yếu, nhưng vách tường bốn phía cũng có cấm chế, cho dù là nửa bước vương cấp cũng khó thể tạo thành hư hao, nhưng bây giờ bị oanh ra một động lớn, thật sự làm người ta không nói được lời nào.

Lăng Tiếu chỉ mới là linh sư cao giai mà thôi, hơn nữa chỉ mới thăng cấp, thực lực còn chưa được củng cố, hắn làm sao có thể tạo thành lực phá hoại lớn như vậy đây?

Việc này phải nói trở lại hai canh giờ trước.

Lăng Tiếu đến Tụ Linh tháp đã được nửa tháng, trong nửa tháng nay hắn không những đột phá linh sư cao giai, còn có thể tùy thời cảm ứng được linh khí ba động, đối với phương diện vận dụng còn chờ thêm một bước nắm giữ.

Vì thế trong lúc nhàm chán, Lăng Tiếu nhớ lại hắn đã có thể tu luyện “Tam Phân Thần Chỉ”.

Tam Phân Thần Chỉ là một loại chỉ pháp dựa vào Tam Phân Quy Nguyên Khí làm phụ trợ mới có thể tu luyện, tổng cộng chia thành tam thức: Đoạn Ngọc Phân Kim, Tam Phân Thiên Hạ, Thập Vạn Hỏa Cấp.

Mỗi thức đều có được uy lực kinh thiên địa quỷ thần khiếp, là bí quyết bất truyền mà năm xưa Hùng Bá khắc chế hai người Phong cùng Vân, đủ thấy uy lực đáng sợ ra sao.

Mà Lăng Tiếu đã tu luyện thành tầng thứ ba Tam Phân Quy Nguyên Khí, cho nên hiện tại hắn đã có thể tu luyện thức thứ nhất trong Tam Phân Thần Chỉ – Đoạn Ngọc Phân Kim.

Lăng Tiếu dựa theo khẩu quyết bắt đầu tu luyện, sau đó đem toàn bộ linh lực điều chỉnh lên ngón trỏ của mình.

Trước đó Lăng Tiếu đã có kinh nghiệm tu luyện Liệt Viêm Chỉ của Lý gia, đối với việc tu luyện Tam Phân Thần Chỉ cũng có chút tâm đắc, đều là thần pháp giai tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau vô cùng.

Lăng Tiếu thật sự không nghĩ tới Tam Phân Thần Chỉ cho hắn một nỗi vui mừng ngoài ý liệu thật lớn, bởi vì khi hắn phát hiện mình bắt đầu điều động linh lực, linh lực lại không ngừng rút ra từ trong đan điền cuồn cuộn không dứt, cho dù là hắn cũng không có biện pháp khống chế được linh lực, không thể giảm bớt được năng lực chuyển vận của nó.

Đồng thời hắn cũng cảm giác được linh khí khí tràng quanh thân đều đang tụ tập về ngón trỏ của hắn.

Cuối cùng trên ngón tay trỏ của hắn hình thành một tia tam sắc quang nguyên, màu đỏ trắng lam không ngừng thay đổi lẫn nhau, phát ra thanh âm ‘tư tư’ như điện quang, quanh thân thể hắn sinh ra cảm giác áp bách cùng uy hiếp thật lớn.

Ngón tay của Lăng Tiếu bị năng lượng ép tới trắng bệch khó chịu, lúc này không cách nào khống chế đành chỉ về phía trước.

Tiếp theo liền phát ra một tiếng vang kinh thiên động địa.

Cửa phòng bằng gỗ ngàn năm bị nổ tung dập nát, mà vách tường đối diện cửa phòng đồng dạng bị tai ương, oanh thành một động lớn rộng hơn một thước.

Nếu không phải Tụ Linh tháp có cấm chế, chỉ sợ một chỉ kia đã đem cả tòa tháp oanh thành vỡ nát.

Lăng Tiếu uống đan dược điều tức trong chốc lát toàn thân mới khôi phục được chút thần sắc.

Hai lão giả ngồi ngay ngắn trước mặt Lăng Tiếu, nhìn hắn chằm chằm không nháy mắt.

Lăng Tiếu vừa mở mắt nhìn thấy ánh mắt hai lão gia tử, sắc mặt không khỏi đỏ lên, xấu hổ nói:

– Hai vị… hai vị trưởng lão, các ngài đừng nhìn chằm chằm ta như vậy, ta đối nam nhân không có hứng thú, nhất là lão nam nhân.

Lăng Tiếu vừa mới dứt lời, hai vị lão giả bật ngửa ra sau muốn té xỉu.

– Trưởng lão… hai vị trưởng lão không sao chứ, cho dù ta không thích các ngươi cũng không nên luẩn quẩn trong lòng như vậy ah!

Lăng Tiếu kêu to.

Hai lão giả bò lên, lão giả áo xanh cười nói:

– Tiểu tử ngươi thật đúng là hài hước, nhưng ngươi phá hủy cấm chế Tụ Linh tháp, việc này làm sao tính đây?

– Ách… việc này… có thể trách ta sao?

Lăng Tiếu phi thường vô tội hỏi ngược lại.

– Việc này không trách ngươi thì trách ai?

Lão giả áo xanh híp mắt hỏi.

– Việc này khẳng định phải trách hai vị trưởng lão rồi.

Lăng Tiếu làm như xác định nói.

Lão giả áo xám có chút hứng thú hỏi:

– Tại sao lại trách lên đầu chúng ta đây?

– Tụ Linh tháp hẳn do hai vị trưởng lão trấn thủ đi, mà cấm chế bên trong cũng do hai người tạo ra, nhưng các ngươi nhìn xem, cấm chế của các ngươi ngay cả một chiêu của ta còn không chịu đựng nổi mà bị phá hủy, điều này không trách các ngươi thì trách ai?

Lăng Tiếu giang tay nói.

Hai lão giả nghe xong sắc mặt tối sầm, nhưng nghĩ lại lời của tiểu tử kia tựa hồ có vài phần đạo lý.

Cấm chế của bọn họ cho dù là võ giả vương cấp trung giai chưa chắc có thể dùng một chiêu phá hủy, nhưng tiểu tử trước mắt lại có thể dùng một chiêu đem vách tường Tụ Linh tháp oanh thành động lớn.

Bọn họ không khỏi hoài nghi:

– Chẳng lẽ cấm chế tạo quá lâu nên mất hiệu lực? Nhưng mà có thể không?

Bị Lăng Tiếu lừa dối một phen, hai vị trưởng lão mơ mơ màng màng bỏ qua tội phá hủy tài sản tông môn của hắn.

Nhưng Lăng Tiếu biết rõ hai vị trưởng lão căn bản không có ác ý gì với hắn, chẳng qua vì tò mò muốn nghe xem hắn tu luyện loại huyền kỹ nào mà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 13
Phần 52 Giáo chủ đánh địa bàn cho thánh tông ta, khổ hợp lại lâu như vậy, thật sự rất vất vả. Hôm nay nên là lúc chúng ta phân ưu! Tịch Ứng Tình thấy thế, hắc bào run lên, hóa thành một mặt thiên màn khổng lồ, đem thánh tông bao phủ, bảo vệ thánh tông phân đà không bị chiến đấu dư ba oanh kích, lắc đầu nói: Bọn người kia, một đám dường như chó mèo, nơi nào còn có danh môn chính phái... Bất quá nói trở lại. Tử Xuyên lại một mình ở Trung Thiên thế giới trong hoàn cảnh hiểm ác bực này kiên trì lâu như vậy, để cho thánh tông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 36
Phần 52 Đồng Liên Tích lại lau nước mắt, lắc đầu nói: Ta sẽ không đi. Ngươi... Vân Tri Thu mắt trợn trắng lại hỏi: Ngươi có phải không bỏ được nhi tử của ngươi? Việc này không quan hệ đến nhi tử ngươi, Lạc Mãng dù thế nào đi nữa cũng không cần thiết động vào nhi tử mình. Như vậy đi, nếu như ngươi thực sự lo lắng, ngươi có thể đem nhi tử ngươi cùng đi, ta sắp xếp cho hai ngươi thật cẩn thận, thế nào? Vương phi hảo ý ta xin nhận, nhiều năm như vậy, đại soái đối với ta tình nghĩa thắm thiết, ta có lỗi với đại soái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hạ Thiên – Quyển 13
Phần 52 Hạ Thiên không nói gì, chỉ là càng chạy càng nhanh, hắn cũng không phải phi hành trên không, tuy bay lên không sẽ nhanh hơn, nhưng vấn đề là hắn chưa từng đến thành phố Nhạc Nam. Hắn đã từng xem qua địa đồ, biết rõ đi theo quốc lộ sẽ đến, nếu bay trên không sẽ chẳng biết rõ phương hướng. Hạ Thiên càng chạy càng nhanh, Dạ Ngọc Mị bắt đầu không cười nổi, vì nàng phát hiện tốc độ của mình so ra kém Hạ Thiên. Chưa đến một lúc sau nàng đã bị Hạ Thiên bỏ xa cả ngàn mét, nếu cứ như vậy thì bất cứ lúc nào nàng cũng có thể...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng