Lăng Tiếu - Quyển 5

Phần 67

Lăng Tiếu nghĩ thầm, sư phụ muốn mặt mũi muốn đến điên rồi, chẳng lẽ không biết dùng đan dược tăng thực lực sẽ làm căn cơ võ giả không ổn định, đối với việc tu luyện trong tương lai sẽ gây trở ngại sao?

Cuối cùng theo du thuyết của Lăng Tiếu, Mộc Hòe bỏ qua ý định dùng đan dược gia tăng thực lực các đệ tử, hắn cũng hiểu được sự thật mà Lăng Tiếu đã nói, không thể vì ích lợi trước mắt mà khiến tương lai của bọn họ đi tới càng thêm gian nan.

Đương nhiên Lăng Tiếu vẫn quyết định luyện chế Phá Linh đan cung cấp cho vài đệ tử chân truyền của Mộc Kỳ phong.

Dù sao đã đạt tới linh sư giai, căn bản đã củng cố hơn không ít, ngẫu nhiên dùng một ít đan dược gia tăng thực lực cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng quá lớn, chẳng qua ngày sau khi đề thăng cần đem năng lượng của mình chuyển hóa thêm tinh thuần là được.

Mộc Hòe nghe xong lời đề nghị của Lăng Tiếu liền mừng rỡ, lập tức khích lệ nói:

– Tiếu nhi, mặt mũi Mộc Kỳ phong chúng ta phải dựa vào ngươi đó!

Lăng Tiếu giang tay nói:

– Sư phụ, chỉ dựa vào đệ tử không thì không được, ngài còn phải đưa linh thảo cùng thú đan mới hữu hiệu, bằng không con làm sao luyện chế đan dược cho các sư huynh đệ đây!

– Hắc, được, ngươi ra sức, ta xuất linh thảo, Mộc Kỳ phong chúng ta nhất định phải rạng rỡ mới xong!

Mộc Hòe vô cùng cao hứng vỗ vai Lăng Tiếu, tiếp theo lấy ra một món đồ vật trong không gian giới đưa cho hắn nói:

– Nhuyễn Vệ giáp này xem như sư phụ thưởng cho ngươi.

Lăng Tiếu tiếp nhận Nhuyễn Vệ giáp, chỉ thấy vệ giáp tản ra thanh mang, sờ vào thập phần mềm mại thoải mái, nhìn vào biết rõ tuyệt đối không phải vật phàm, ít nhất là huyền khí phòng ngự ngoài tam giai cấp cao.

Loại vệ giáp phòng ngự cấp bậc như vậy có thể chịu đựng được lực công kích của linh sư cao giai.

Đây đối với người khác mà nói là thứ tốt hiếm có, nhưng Lăng Tiếu đã luyện thành tầng thứ ba của Kim Cương Ngũ Biến Quyết, cho dù một kích toàn lực của vương cấp đê giai hắn cũng kháng cự được, vệ giáp này xem như không nhiều tác dụng.

Bất quá Lăng Tiếu cũng không khách khí với Mộc Hòe, thu nhận Nhuyễn Vệ giáp, hắn không cần dùng nhưng có thể đưa cho Cát Bội Hân làm lễ vật.

Lăng Tiếu ngẫm lại, đã thời gian thật dài hắn không dùng vũ khí, hiện tại hắn đã có thể dùng linh lực làm ra được công kích cực mạnh, huống chi tốc độ của hắn ở trong đồng bậc xem như là vô song, cho dù không có vũ khí vẫn có thể miểu sát cao thủ cùng cấp.

Trong không gian giới của hắn có vài huyền khí, Liệt Viêm kiếm, Huyền Thiết côn cùng một thanh kiếm khí kim thuộc tính do Lịch Dương luyện chế trước khi hắn rời khỏi Vẫn Thạch thành, ba thanh này đều là huyền khí đê giai phù hợp với thực lực của hắn, mặt khác còn có một thanh Phệ Huyết ma đao tam giai, tuy rằng phù hợp với thực lực của hắn, chỉ tiếc nó là ám thuộc tính nên hắn chưa bao giờ sử dụng qua.

Hiện tại duy nhất lấy được ra tay chính là dược đỉnh, Hắc Diệu đỉnh chính là thần khí, phóng mắt khắp toàn bộ đại lục chính là bảo vật ngàn năm khó gặp! Vũ khí như vậy Lăng Tiếu không dám đem ra sử dụng, vạn nhất bị người biết hàng chỉ sợ bản thân hắn sẽ gặp phải họa sát thân.

Nghĩ tới đây, Lăng Tiếu cảm giác mình phải chuẩn bị một thanh vũ khí tiện tay phòng ngừa ngày sau có thể sử dụng.

Nhưng đúng ngay lúc này Mộc Hòe lại đem ra một đồ vật đặt xuống trước mặt Lăng Tiếu nói:

– Vừa rồi vi sư thưởng Nhuyễn Vệ giáp cho ngươi là vì công lao ngươi luyện đan, mà Thanh Văn kiếm này tặng cho ngươi xem như bảo đảm trong Thệ Tông đại hội, đừng làm cho Tử Thiên tông chúng ta bị mất mặt.

Hai mắt Lăng Tiếu tỏa sáng, đây là một thanh trường kiếm tản ra thanh diễm, thân kiếm điêu khắc linh văn huyền ảo, một cỗ linh lực tinh thuần không ngừng chớp động, rõ ràng còn cao cấp hơn cả Nhuyễn Vệ giáp.

– Sư phụ, đây là huyền khí tứ giai phải không?

Lăng Tiếu không tiếp nhận mà có chút kinh ngạc hỏi han.

Trong mắt Mộc Hòe lướt qua tia tán thưởng nói:

– Không sai, đây là huyền khí tứ giai trung cấp, cũng là chiến khí của vi sư cả nửa đời, hiện giờ tặng cho ngươi, ngươi phải quý trọng, không được làm nhục thanh danh của nó.

Lăng Tiếu giật mình, nguyên lai đây là huyền khí của sư phụ hắn, khó trách bất phàm như thế.

– Sư phụ, ngài thu Thanh Văn kiếm về đi, rất quý trọng, huống chi đối với con mà nói tác dụng không lớn.

Lăng Tiếu cự tuyệt nói.

Mộc Hòe nghe xong lời này sắc mặt thoáng hiện lên vẻ bất mãn.

Lăng Tiếu giải thích:

– Sư phụ, ngài nên biết con đồng tu nhiều thuộc tính, Thanh Văn kiếm là huyền khí mộc thuộc tính, chỉ có thể phát huy công kích mộc hệ, điều này đối với con mà nói nhiều ít có chút hạn chế.

Mộc Hòe nghe xong Lăng Tiếu giải thích trầm tư, không tiếp tục miễn cưỡng.

– Muốn tìm một vũ khí có thể phát huy nhiều thuộc tính thật không dễ dàng đâu.

Mộc Hòe lắc nhẹ đầu thở dài nói, sau đó lại bảo:

– Ngươi về trước đi, năm ngày sau nhớ rõ đến diễn võ trường xem đệ tử chân truyền tỷ thí, tuy rằng ngươi không thể lên lôi đài, nhưng hiểu biết một chút cũng có chỗ tốt cho ngươi.

Lăng Tiếu gật gật đầu, vừa định rời đi lại nhớ chuyện gì đó, quay đầu hỏi:

– Sư phụ, chuyện của chấp sự Cát Đồ đã làm xong chưa vậy?

Nửa tháng trước Lăng Tiếu nói cho Mộc Hòe giúp hắn nói một tiếng với tông môn, cho người thay vị trí thành chủ của Cát Đồ, để Cát Đồ đến Mộc Kỳ phong chuẩn bị đột phá vương cấp.

Mộc Hòe đáp:

– Đã làm xong, tin tưởng trong hai ngày nữa hắn có thể tới.

– Vậy là tốt rồi, khi nào hắn đến nhờ sư phụ cho người báo với đệ tử một tiếng.

Lăng Tiếu nói một câu, sau đó đi về biệt viện tĩnh tu.

Hai ngày thời gian đảo mắt trôi qua.

Theo như lời Mộc Hòe, hai ngày trước Cát Đồ cùng Cát Bội Hân đi tới Mộc Kỳ phong.

Lăng Tiếu rất nhanh nhận được thông tri, lập tức đuổi tới.

Cát Đồ ở trước mặt Mộc Hòe cũng không dám gọi hắn là “tiểu Tiếu”, mà phi thường quy củ xưng hô là “Lăng trưởng lão”.

Lăng Tiếu khoát tay nói:

– Cát gia gia, đã nói đừng tiếp tục gọi như vậy, đây không phải làm khó cháu sao?

Lăng Tiếu nói như vậy ngay trước mặt Mộc Hòe ý tứ quan hệ giữa mình cùng Cát Đồ và Cát Bội Hân thân thiết, muốn nhờ Mộc Hòe chiếu cố hai ông cháu họ nhiều một chút.

Mộc Hòe lịch duyệt phong phú, nghe xong lời này nhìn thoáng qua Cát Bội Hân, lập tức hiểu được ý tứ của Lăng Tiếu, vuốt râu cười nói:

– Cát chấp sự, ta đã cho người an bài nơi ở cho ngươi, sau này ngươi yên tâm ở lại Mộc Kỳ phong tu luyện đi.

Kỳ thật Mộc Hòe đã sớm biết về Cát Đồ, hơn nữa hắn từng có một đệ tử xuất sắc chính là con trai của Cát Đồ, nếu không khi Liễu Đông ức hiếp hai ông cháu họ hắn cũng đã không nổi giận tới như vậy.

– Cát Đồ đa tạ phong chủ ưu ái.

Cát Đồ nhanh chóng cảm tạ.

– Phải rồi sư phụ, ngài an bài phòng tu luyện cho Cát gia gia đột phá vương cấp đi, tin tưởng trước ngày so đấu tông môn chúng ta sẽ có thêm một vị trưởng lão.

Lăng Tiếu nói với Mộc Hòe.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 13/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Chịch nhau trong quán trà sữa - Tác giả The Kid
Tôi tên Vỹ, năm nay 14 tuổi và học lớp 8, tôi cũng hơi xinh trai và tốt bụng nên có vài đứa con gái trong lớp thích tôi. Đáng chú ý nhất là Vân, Thu và Thảo. Cả 3 cô gái này rất mê tôi, lúc nào cũng có vẻ muốn nuốt sống tôi. Hôm đó chủ nhật, họ hẹn tôi đi uống trà sữa. Một quán trà sữa đẹp, yên tĩnh và kín đáo. Vân, Thu, Thảo ngồi chờ sẵn trong phòng máy lạnh. Sau đó tôi gọi một ly trà sữa trân châu đơn giản, còn 3 cô gái kia gọi đồ uống gì đó tôi không nhớ rõ. Trong căn phòng máy lạnh này, ngoài bàn...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 15
Phần 67 Chuyện nể tình ai cũng sẽ cao hứng. Huống chi đệ tử Thiên hành cung hàng năm thu hoạch một ít thứ thượng vàng hạ cám, muốn phân loại xử lý cũng vô cùng phiền toái. Có Chính Khí tạp hóa phô tương trợ, về sau cách đoạn thời gian lại tập trung xử lý một lần là được. Ngược lại cũng giúp cho đệ tử trong môn giảm bớt không ít phiền toái. Đây coi như là chuyện tốt mà đệ tử chưởng giáo như hắn nên làm. Cho nên Phúc Hiển có chút cao hứng, nhìn về phía Chung Ly Khoái gật đầu. Cảm giác đồ đệ mình lần này xử lý không tệ. Hắn làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Miêu Nghị – Quyển 27
Phần 67 Đường Hạc Niên trố mắt, không ngờ rằng Miêu Nghị lại nói ra lời như vậy, ánh mắt dời từ trên mặt Miêu Nghị đến trên mặt Khấu Lăng Hư, muốn nhìn một chút xem phản ứng của Khấu Lăng Hư thế nào. Ngoài điện, sau khi đưa một nhóm Lam Dạ Bồ Tát đi. Khấu Tranh quay trở về, ở tại cửa cũng nghe câu nói kế tiếp của Miêu Nghị, yên lặng đi vào trong điện đứng ở một bên, cũng đang quan sát phản ứng của Khấu Lăng Hư. Khấu Lăng Hư trên mặt không có bất kỳ phản ứng nào, chẳng qua là nhìn chăm chăm Miêu Nghị một lát, mặt không chút thay...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng