Lăng Tiếu - Quyển 6

Phần 17

Lăng Tiếu liếc mắt nhìn Triệu Nam thản nhiên hỏi:

– Là ai đánh bị thương Triệu sư huynh?

La Mỹ Anh chỉ vào Giang Chí Điền nói:

– Là hắn, là hắn làm bị thương Triệu Nam.

– Hừ, là ta thì thế nào, để cho ta gặp thử kẻ giả thần giả quỷ như ngươi xem.

Giang Chí Điền xem như còn có vài phần can đảm, hắn hừ lạnh một tiếng, song nha luân nháy mắt kích bắn tới Lăng Tiếu.

– Ngươi có dũng khí!

Lăng Tiếu thản nhiên nói một câu, một đạo tàn ảnh tại chỗ bị song nha luân tua nhỏ, nhưng chân thân của hắn đã đến bên người Giang Chí Điền.

Giang Chí Điền hoảng hốt vội vàng bật lui ra sau.

– Ngươi trốn không thoát đâu!

Lăng Tiếu thản nhiên nói một câu, hai chân quét ra cước ảnh mãnh liệt, cước ảnh mang theo phong nhận màu xám.

Phanh phanh!

Phong Thần Thối đem Giang Chí Điền đá bay lên không trung, phong nhận âm lãnh màu xám đem thân thể hắn hoàn toàn bao vây.

Sau khi Giang Chí Điền rơi xuống đất, còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết da thịt đã nhanh chóng bị ăn mòn.

Cuối cùng chỉ còn lưu lại quần áo cùng huyền khí của hắn rơi trên mặt đất.

Lăng Tiếu khom người đem không gian giới của Giang Chí Điền thu lại.

Lăng Tiếu ngẩng đầu nhìn hai đoàn người của Hà Minh tông cùng Lục Cực tông, nhân mã hai tông vội lui về phía sau.

Ở trong mắt bọn hắn Lăng Tiếu chính là ma quỷ, chính là tử thần, thật sự đáng sợ!

Bọn hắn vốn tưởng rằng lấy sức hai tông chèn ép người ta, ai ngờ gặp phải sát tinh như vậy, trong lòng đã hận thấu Đỗ Khắc cùng Giang Chí Điền.

– Mỗi người tự phế một cánh tay, cút đi!

Lăng Tiếu nhìn chung quanh, âm trầm nói.

Hà Minh tông cùng Lục Cực tông xếp hạng phía trên Tử Thiên tông, mà nhân mã hai tông thực lực đều mạnh hơn đệ tử Tử Thiên tông một ít.

Bọn hắn vốn tưởng rằng muốn chèn ép Tử Thiên tông là việc dễ dàng.

Ai biết được bị Đỗ Khắc mắng là “tiểu bạch kiểm vô dụng” vừa ra tay liền tiêu diệt mất vài người của họ, hơn nữa đều dùng một chiêu liền thi cốt vô tồn, quả thật quá mức khủng bố quỷ dị.

Tuy rằng thủ đoạn của Lăng Tiếu dị thường đáng sợ, nhưng hắn lại đòi phế một tay của mấy chục người có mặt tại nơi đây đương nhiên là có người không cam tâm. Một khi bàn tay bị phế chẳng khác nào mất đi nửa sức chiến đấu, biến thành phế nhân, khẳng định là không ai muốn làm như thế.

Lúc này một linh sư cao giai tay cầm trường thương của Hà Minh tông hướng Lăng Tiếu chắp tay nói:

– Lấy việc lưu một đường, vị huynh đệ kia hành sự đừng quá tuyệt, huống chi chúng tôi là người của Hà Minh tông.

Khi người kia nói đến Hà Minh tông, khẩu âm cắn thật nặng, muốn mượn danh hào này dọa lui Lăng Tiếu.

Bên Lục Cực tông cũng có người bước ra chắp tay nói:

– Không sai, là chúng tôi không đúng, nhưng sư đệ không nên thân của chúng tôi đã bị các hạ giết chết, việc này bỏ qua đi, chúng tôi chính là môn hạ của Lục Cực tông.

Lăng Tiếu trừng mắt nhìn thoáng qua hai người kia, trên mặt hiện tia lệ mang.

Hai người đều cảnh giác lui về phía sau một bước, trong lòng không hiểu vì sao cảm thấy sợ hãi.

– Các ngươi rất không tệ.

Lăng Tiếu khen một câu, tiếp theo thản nhiên nói:

– Nhưng nhìn thấy thật chán ghét, các ngươi tự sát đi, lưu cho các ngươi được toàn thây.

Lăng Tiếu nói ra lời này thật nhẹ nhàng bình thản, nhưng mỗi người đều nghe thật rõ ràng.

Hắn lại gọi hai linh sư cao giai tự sát, cho dù là nửa bước vương cấp muốn nói lời kia cũng phải suy nghĩ cho kỹ hơn một chút.

Nhưng không ai cảm thấy Lăng Tiếu nói đùa, bởi vì thủ đoạn vừa rồi của hắn là thực sự.

Hai người của Hà Minh tông cùng Lục Cực tông sắc mặt vô cùng khó xem.

– Chẳng lẽ ngươi thật muốn thành kẻ địch của Hà Minh tông chúng ta?

Tên đệ tử kia lộ vẻ khiếp đảm quát.

– Ta là thiếu tông chủ Lục Cực tông, các hạ thật sự muốn bất chấp hậu quả sao?

Tên thanh niên của Lục Cực tông vẻ mặt âm trầm nói.

– Lời của các ngươi nói nhiều lắm, đi chết đi!

Lăng Tiếu âm trầm nói một câu, tinh thần lực phân thành hai hung hăng đâm vào tinh thần thức hải của hai người.

Hai người đồng thời ôm đầu ngã trên mặt đất kêu thảm thiết.

Lăng Tiếu xòe tay, một tay lam diễm, một tay hiện ra phong nhận màu xám hướng hai người đánh tới.

Hai người không hề có chút khả năng phản kháng, đều chết không toàn thây.

Các đệ tử hai tông đều kêu lên quái dị, bắt đầu tản ra bốn phía chạy trốn.

Nếu như không chạy e rằng không còn cơ hội giữ mạng sống.

– Vốn chỉ muốn lấy một bàn tay của các ngươi coi như xong, hiện tại là các ngươi bức ta đại khai sát giới!

Lăng Tiếu đoạn tuyệt thì thào một tiếng, Băng Hỏa kiếm xuất hiện trong tay, Kim Sắc Lang Vương hiện ra.

Một người một thú nhảy vào đoàn người của hai tông giết chóc.

Lúc này Triệu Nam hét lớn:

– Xử lý đám hỗn đản kia!

Sau đó toàn thân hắn nhanh như cắt nhảy lên Xích Viêm Hổ hướng người của hai tông đuổi theo.

Vừa rồi Triệu Nam bị đánh thật uất ức, còn bị thương, hiện giờ tới thời gian đánh chó rơi xuống nước, hắn làm sao không tận tình phát tiết một phen đâu.

Triệu Nam vừa quát, các đệ tử khác cũng đằng đằng sát khí đuổi theo.

Trước đó bọn họ thậm chí còn dám đuổi giết Thái Ly tông, hiện tại không hề e ngại hai tông kia.

Dù sao đã rơi vào cục diện không chết không ngừng, sao không chặt cỏ tận gốc, chấm dứt hậu hoạn.

Tốc độ của Lăng Tiếu cùng Kim Sắc Lang Vương có thể nói là tồn tại vô địch trong cùng cấp.

Rất nhanh một người một thú nhảy vào đoàn người bắt đầu giết chóc.

Lăng Tiếu chẳng khác gì ma quỷ tái thế, Băng Hỏa kiếm không ngừng thu gặt mạng người, khi thì chém ra tiên thiên âm phong sát khí, khi thì dùng Si Mị Lam Diễm, hai huyền kỹ cùng xuất khiến người khó lòng phòng bị.

Người của Tử Thiên tông đuổi theo những đệ tử thực lực thấp hơn của hai tông, cùng nhau hợp lực giết chết.

Không ra một khắc thời gian, sơn đạo đã nhiễm đầy màu đỏ tươi.

Gió nhẹ thổi qua, mùi máu tanh khiến người cảm thấy dị thường ghê tởm.

Lăng Tiếu ngồi trên Lang Vương uy phong lẫm lẫm, võ phục màu tím dính đầy máu tươi, giống như kỵ sĩ chiến thắng trở về từ chiến trường, toàn thân lạnh lùng, tràn đầy khí phách.

Nhóm người của hai tông tổng cộng là ba mươi bốn người, không ai sống sót.

Từ khi đối thủ không muốn tự phế một tay, Lăng Tiếu đã quyết địch tiêu diệt sạch sẽ bọn hắn.

Ở bên trong bí cảnh nếu không phải ngươi giết ta là ta giết ngươi, nhưng muốn giết người phải sạch sẽ một chút, miễn lưu lại hậu hoạn, nếu đi ra ngoài không còn là so sánh thực lực mà là so thực lực cả tông môn.

Lăng Tiếu một lần diệt sạch người của hai tông, có một nguyên nhân là đối phương khinh người quá đáng, tuy hắn không phát sinh quan hệ với Băng Nhược Thủy nhưng sớm xem nàng là nữ nhân của mình, sớm hay muốn sẽ thu nàng vào hậu viện, làm sao dung tha cho nam nhân khác ô nhục nàng. Còn một nguyên nhân khác là vì muốn vĩnh tuyệt hậu hoạn ngày sau cho mình.

Hiện tại đều làm hắn lo lắng nhất là sáu người của Thái La tông chạy trốn còn chưa thấy bóng dáng.

Vạn nhất tới ngày bí cảnh mở ra để đối phương chạy thoát ra ngoài, nói không chừng sẽ mang đến phiền phức vô tận cho Tử Thiên tông.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 15
Mở ra buôn bán, khiến cho bên trong năm châu bắc bộ, có địa phương luyện linh của Vân Hải Châu ta, cùng lúc lại nâng cao chiến lực bắc bộ của nàng. Về phương diện khác lại càng thu được nhiều lợi ích hơn. Kể từ đó, sau khi bắc bộ yên ổn, thậm chí ta có thể khiến cho nàng trở thành người Tà Hoàng Triều có quyền hạn duy nhất ở Vân Hải Châu. Toàn bộ luyện linh trong Tà Hoàng Triều, đều do nàng khống chế ở trong tay! Hợp tác như vậy, thành ý như vậy, Công Tôn Uyển Nhi, nàng nói cho ta biết, nàng có đạo lý gì lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Miêu Nghị – Quyển 39
Biết đối phương sẽ nói như vậy, Miêu Nghị trả lời: Ý kiến của Lạc soái tự nhiên là phải tôn trọng, chẳng qua có một chuyện mà ta phải nhắc nhở ngươi, quan hệ giữa Đồng Liên Tích cùng Giang Nhật Nhất, Lạc soái mượn điều này mật hội cùng ta, khả năng Quảng Lệnh Công đã biết. Lạc Mãng: Người có ý gì? Cho dù đã biết thì đã làm sao? Có thể nói rõ vấn đề gì ư? Miêu Nghị: Không có ý gì cả, cũng không biết liệu Quang Lệnh Công có nghĩ nhiều hay không, đặc biệt là vào lúc này, sợ là Quảng Lệnh Công sẽ không ngồi yên nhìn bất cứ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 6
Thôi Hướng chỉ liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái. Giả bộ không có việc gì cúi đầu uống trà, kỳ thật trong lòng đã ở phiên giang đảo hải , vô cùng hối hận không ngăn Đàm Long lại. Nếu y biết Hạ Tưởng sẽ xuất hiện, nói gì cũng không để Đàm Long làm ra cử chỉ mất mặt vừa rồi. Bởi vì y biết thủ đoạn của Hạ Tưởng, sẽ là trong im lặng thấy sấm sét, không chừng đột nhiên sẽ cho ra biện pháp gì đó để chỉnh trị người. Dù sao chuyện vừa rồi đã xảy ra ở trong phòng, truyền ra ngoài cũng không dễ nghe. Người khác...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng