Lăng Tiếu - Quyển 6

Phần 30

Lăng Tiếu thần sắc trầm xuống, hắn rõ ràng cảm giác được trên núi rõ ràng lại có không ít người.

Nhớ tới vừa rồi những người kia giết chết đối thủ, Lăng Tiếu không khỏi cảm thấy buồn cười.

Chắc hẳn bọn hắn không biết tình hình trên này, bằng không cũng không sốt ruột ra tay sát hại đệ tử tông môn khác như thế rồi.

Lăng Tiếu đuổi tới nơi đám người đang tụ tập.

Cũng không lâu lắm, chỉ thấy vài tràng đại điện phong cách cổ xưa trang nghiêm bày ra trước mắt.

Đại điện ở đây so với đại điện trông thấy trước kia thì to lớn đồ sộ hơn nhiều.

Cho dù đã bị phá hư không ít, nhưng tuế nguyệt đã từng huy hoàng kia vẫn có vài phần lưu lại, mang đến trùng kích cực lớn cho nội tâm.

Cho dù là người tâm tính kiên định như Lăng Tiếu vẫn cảm thấy mấy đại điện này quả nhiên nguy nga đại khí, càng như tiên sơn lầu các, mang đến cho người cảm giác hư vô phiêu miểu, khiến người có một loại cách nghĩa không thể chờ đợi được muốn chiếm cứ nơi này làm vương.

Lăng Tiếu khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa, mà ngưng mắt nhìn về phía trước.

Phía trước đã tụ tập không ít đệ tử trẻ tuổi các tông phía, mỗi người trong tay đều cầm huyền khí hỗn chiến với nhau.

Mỗi người tựa hồ đều đã giết đến đỏ cả mắt, rõ ràng dùng tính mạng tương bác.

Lăng Tiếu không cần nghĩ cũng biết nhất định là vì đồ vật trong đại điện này mới nổi lên tranh đoạt.

Lăng Tiếu không khỏi cười khổ:

– Trong đại điện không biết còn nguy hiểm gì không, giờ đánh nhau quả nhiên là được không bù mất.

Ngay khi Lăng Tiếu muốn lặng yên đi tới đại điện lại phát hiện vài đạo thân ảnh giống như đã từng quen biết.

Lăng Tiếu trầm tư một chút mới nhớ tới đay chính là mấy người của Thái Ly Tông đã chạy trốn.

Lăng Tiếu sát cơ dần lộ, lúc này không chém giết bọn hắn thì còn đợi đến khi nào nữa.

Ngay khi Lăng Tiếu muốn động thủ giết người thì lại phát hiện những người kia đang đón một đội nhân mã.

Đội nhân mã này tổng cộng có 16 người, những người kia đối với Thái Ly Tông rất là khách khí.

Lăng Tiếu nhìn đội nhân mã này, ẩn ẩn cảm thấy có chút quen mắt, có một loại cảm giác giống như từng quen biết.

Lăng Tiếu tụ khởi tai mắt cẩn thận xem thử những người kia đang nói gì.

– Các ngươi có phát hiện ra người Tử Thiên Tông không?

Một gã trẻ tuổi Thái Ly Tông hỏi.

Thanh niên ở đối diện gật đầu đáp:

– Có, bọn hắn ở đại điện phía trước, tổng cộng có mười ba người, bất quá không không có người trẻ tuổi mà ngươi miểu ta.

Tên trẻ tuổi Thái Ly Tông kia trầm tư một chút cười nói:

– Thật tốt quá, xem ra tiểu tử kia khẳng định đã xảy ra ngoài ý muốn, giờ mang bọn ta qua đi, chúng ta nhất định phải thay thiếu tông chủ bọn hắn báo thù.

Hắn dứt lời liền muốn dẫn theo mấy đồng bạn tông môn mình đi đến một hướng.

Thế nhưng mà, hắn quay đầu đã thấy mấy người kia cũng không động thân, không khỏi nhíu mày nói:

– Các ngươi mau đi theo đi…

Người vừa nói ban nãy lộ ra vẻ làm khó nói:

– Người của Tử Thiên Tông cũng không kém, chuyện các ngươi đáp ứng chúng ta không thể nuốt lời đâu đấy!

– Yên tâm đi, Thái Ly Tông chúng ta nói một không hai, chỉ cần các ngươi giúp chúng ta đuổi đi đám toái tạp Tử Thiên Tông, chúng ta tất nhiên sẽ góp lời cho trưởng lão kết minh với Bái Nguyệt Tông, đến lúc đó hai tông chúng ta muốn chiếm đoạt Tử Thiên Tông chỉ là chuyện dễ dàng, đến lúc đó Bái Nguyệt Tông các ngươi cũng có thể xoay mình rồi.

Tên đệ tử Thái Ly Tông kia ứng tiếng nói.

– Chuyện này là thật?

Người nọ cẩn thận hỏi thăm.

– Sao hả, chẳng lẽ không tin lời ta sao?

Tên đệ tử Thái Ly Tông kia khó chịu đáp.

– Không… Sao thế được, vậy giờ chúng ta qua đi.

Người nọ khoát tay nói.

Dứt lời, một đoàn người vội vàng chạy đi.

Lăng Tiếu trong lòng thầm nói:

– Thì ra là đệ tử Bái Nguyệt Tông, khó trách trang phục quen mắt như vậy.

Lăng Tiếu bất động thanh sắc theo sát đằng sau những người này.

Dùng thực lực hắn hiện giờ ở đây không có ai là đối thủ cả, càng không khả năng dễ dàng phát hiện ra hành tung của hắn.

Một đoàn người chưa chạy được bao lâu đã đến trước một đại điện.

Lăng Tiếu quả nhiên thấy bọn người Trần Văn Vũ, chỉ là tình huống của bọn hắn không được tốt lắm.

Trên người mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều có chút tổn thương, trong đó có hai người càng là bị trọng thương, khí tức lộ ra cực kỳ yếu ớt.

Một trong hai người bị thương chính là Thạch Thiên Hậu.

Ở trong tông môn bằng hữu của Lăng Tiếu không nhiều lắm, Thạch Thiên Hậu lại vừa hay là một người trong số đó.

Lăng Tiếu không khỏi cảm thấy ảo não không thôi, mình chỉ lo tu luyện lại quên mất trách nhiệm lĩnh đội.

Lúc này, người của Thái Ly Tông đi tới trước mặt bọn người Trần Văn Vũ kêu gào nói:

– Cuối cùng cũng tìm được đám tạp chủng các ngươi rồi, tất cả mọi người lên, giết hết bọn họ cho ta!

Hắn vừa dứt lời, mười mấy người của Thái Ly Tông và Bái Nguyệt Tông liền giết tới bọn người Trần Văn Vũ.

Bọn người Trần Văn Vũ liền cuống quít nghênh chiến.

Lăng Tiếu nhin thấy tất cả, triệu hồi ra Kim Sắc Lang Vương thản nhiên nói:

– Tiểu kim, ngươi rất lâu chưa ăn mặn rồi, hôm nay ta cho phép ngươi ăn người.

Kim Sắc Lang Vương vô cùng sảng khoái, nó ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng “NGAO… OOO”, tiếp theo liền vọt tới đám người Thái Ly Tông và Bái Nguyệt Tông.

Tất cả mọi người không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên xuất hiện một đầu linh thú lớn như vậy, nguyên một đám bị dọa đến hồn phi phách tán.

La Mỹ Anh kinh hỷ kêu lên:

– Là… Là tọa kỵ của Lăng sư đệ, hắn… Hắn trở về rồi.

Người Tử Thiên Tông nghe xong lời này thì khí thế đều đại chấn.

– Tiêu diệt bọn tạp chủng này! T.

Trần Văn Vũ rống lên một tiếng, bản thân dẫn đầu đón đánh một tên đệ tử Thái Ly Tông.

Những người khác nhao nhao xông lên, bộc phát ra chiến ý cường đại trước nay chưa từng có.

Bởi vì bọn hắn biết rõ chỉ cần có Lăng Tiếu ở đây thì bọn hắn khẳng định không có việc gì!

Trước đây, sự cường đại của Lăng Tiếu đã in sâu vào lòng bọn hắn, chỉ cần Lăng Tiếu ở bên người thì dù đối thủ có cường đại hơn nữa cũng không sợ.

Người Tử Thiên Tông khí thế đại chấn, mà trái lại người của Thái Ly Tông và Bái Nguyệt Tông lại bị dọa cho cực kỳ sợ hãi.

Bọn hắn vốn tưởng rằng đã đoán chừng được người Tử Thiên Tông, ai ngờ lại chạy ra linh thú đáng sợ như vậy.

Linh thú tứ giai trung giai, có thể sánh với võ giả Vương cấp trung giai nhân loại rồi, cho dù thực lực bọn hắn miễn cưỡng có thể đối kháng Vương cấp đê giai cũng không dám liều với linh thú này a!

Tất cả mọi người liền không chút do dự tản ra bốn phương tám hướng.

Thế nhưng mà, Kim Sắc Lang Vương thật vất vả mới có thể đi ra thông khí một lần sao có thể cho bọn chúng chạy được.

Huống chi giờ thực lực nó tăng mạnh, nếu để cho những người này chạy thoát, khiến nó mất mặt trước chủ nhân, thì sau này sao mà lăn lộn nữa.

Kim Sắc Lang Vương thân thể càng như tia chớp, một lần lại một lần đánh tới đội ngũ hai tông đang chạy trốn.

Nguyên một đám võ giả trẻ tuổi đã trở thành đồ ăn trong miệng nó.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 22/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lưu Phong – Quyển 10
Phần 30 Tần Thủy Dao lập tức dẫn Lưu Phong đi vào hoa viên rồi dừng bước nói rất nghiêm túc: “Cảm ơn...” “Đại sư tôn, người một nhà không nói hai lời. Chúng ta sao phải khách khí như vậy”. Lưu Phong mỉm cười. “Phong nhi, ngươi và ta bây giờ là không có khả năng... Ngươi cũng biết, ta đã từng yêu Thái tử Điện hạ. Mà ngươi lại là cốt nhục của ngài, ta làm sao có thể...” Tần Thủy Dao có chút hoang mang. “Đại sư tôn đừng nói gì cả” Lưu Phong trầm giọng nói: “Ta cũng biết. Nhưng đó không phải là điều chính. Hãy cứ tin di nương không hề nhầm, giữa chúng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Quan Trường – Quyển 1
Phần 30 Cao Hải không rời mắt khỏi Hạ Tưởng, mắt y lóe lên, trong lòng không khỏi có một tia chua xót. Bao chuyên gia luận chứng, Sở quy hoạch cũng nghiên cứu mà đưa ra kết luận còn không đúng trọng tâm như lời nói trên bàn rượu của thanh niên này, càng thêm phù hợp lợi ích nhiều mặt. Đúng thế, bãi rác nhất định phải dời đi, thành phố chỉ cần một quyết định biến đoạn đường cụt này thành đường dành riêng cho người đi bộ, xe qua lại không nhiều, không cho ô tô qua lại cũng sẽ không tạo ra nhiều ý kiến phản đối. Sau đó lại để mấy công ty đang...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Phần 30 Bạch Lôi run rẩy không dám động đậy, Ngũ tiểu thư sợ hãi và mờ mịt, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần biến thành tồn tại cả đời bọn họ khó quên, hắn đã in dấu trong tâm tâần bọn họ, thậm chí khắc sâu tới mức không bao giờ quên. Bạch Hạo, ngươi không nên ép người quá đáng! Bạch Tề hô to, trong mắt hắn mang theo tuyệt vọng không thể hình dung, thân thể của hắn run rẩy như kẻ bị bệnh sốt rét, hắn muốn phản kháng nhưng khí thế và uy áp của Bạch Tiểu Thuần hóa thành phong bạo nghiền nát tất cả, trước mặt phong bạo này, hắn biến thành nhỏ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng