Tàn Báo luôn không mở miệng, lúc này trong mắt lộ ra thị huyết hung mang nói.
Lời này vừa nói ra, người của Đường gia biến sắc.
– Khẩu khí thật lớn, để ta bắt giữ ngươi trước sau đó cùng các ngươi lý luận một phen ân cừu này.
Vị thượng đại trưởng lão khác khó chịu quát một tiếng, một tay hóa trảo hướng cổ Tàn Báo chộp tới.
Đường Tiến hoảng hốt lập tức ra tay ngăn cản đồng bạn của mình quát:
– Lão Phúc, không được vô lễ!
– Lão Tiến, vì sao ngươi ngăn trở ta!
Đường Phúc phi thường khó hiểu trừng mắt nhìn Đường Tiến quát.
– Việc này nên tìm hiểu rõ ràng trước rồi nói sau.
Đường Tiến ra dấu bằng mắt cho Đường Phúc.
Đường Tiến không hiểu rõ thế lực sau lưng Lăng Tiếu, nhưng chỉ bằng vào việc người ta có thể làm cho tứ đại ác nhân nói gì nghe nấy thì tuyệt đối không nên dễ dàng trở thành kẻ địch của người ta, bằng không sẽ gây ra phiền toái cực lớn cho Đường gia.
– Có gì mà nói, sự thật đã xảy ra trước mắt, lão Tiến ngươi tránh ra, để cho ta bắt giữ bọn hắn trước sau đó mới tính toán.
Đường Phúc không hiểu ánh mắt của Đường Tiến, lại hướng Tàn Báo trảo tới.
Hắn chỉ cho rằng Đường Tiến vì e ngại hai người kia có ân với mình trước cho nên mới không thể ra tay.
Lần này Đường Tiến không thể ngăn cản, mắt thấy tay của Đường Phúc đã sắp chộp trúng cổ của Tàn Báo.
– Phúc trưởng lão hạ thủ lưu tình!
Đường Cương Lĩnh không nhịn được kinh hô.
Răng rắc!
Ah!
Một thanh âm gãy xương vang lên, lại một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên vang vọng khắp tửu lâu.
Mọi người vốn tưởng rằng Tàn Báo bị Đường Phúc bẻ gãy cổ, nhưng nghe tiếng kêu thảm thiết, sau đó phát hiện Đường Phúc ôm cánh tay liên tục lui ra phía sau, trên mặt tuôn đầy mồ hôi lạnh.
Người của Đường gia trợn tròn mắt!
Thực lực của Đường Phúc mặc dù kém hơn Đường Tiến một ít, nhưng cũng có thực lực hoàng cấp đê giai, không ngờ bị một thanh niên chừng ba mươi tuổi bẻ gãy cánh tay, sự thật này làm bọn họ cảm thấy không sao tưởng tượng nổi.
Khó trách vừa rồi có người nói đối phương là cường giả hoàng cấp, xem ra chính là thanh niên trước mắt này.
– Không biết tự lượng sức mình!
Tàn Báo khinh thường nói một câu, muốn lao tới chỗ Đường Phúc.
– Thỉnh hạ thủ lưu tình!
Đường Tiến quát một tiếng, chắn ngang trước mặt Tàn Báo.
Tàn Báo đồng dạng lộ ra vẻ khinh miệt, một chưởng chụp về hướng Đường Tiến.
Đường Tiến chỉ phải dùng quyền tiếp đón.
Phốc!
Đường Tiến bị Tàn Báo dùng một chưởng đánh bay, cổ họng ngọt lịm, máu tươi phun ra.
Sát tính của Tàn Báo nổi lên, muốn đem Đường Tiến lẫn Đường Phúc giết chết dưới chưởng.
Người của Đường gia vội vàng rút huyền khí muốn liều mạng đối chiến.
– Được rồi, trở về đi!
Lăng Tiếu thản nhiên mở miệng nói.
Tàn Báo có chút không cam lòng dừng động tác lui về bên cạnh Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu hướng người của Đường gia nói:
– Thủ hạ của ta ra tay không đúng mực, có chỗ đắc tội xin hãy thứ lỗi.
Nghe xong lời này, thần sắc người Đường gia có chút mất tự nhiên.
Rõ ràng bọn hắn muốn động thủ bắt người, nhưng bị đánh tổn thương, mặt mày đúng là mất hết.
Đường Tiến điều chỉnh lại chút thương thế nhìn Lăng Tiếu nói:
– Đa tạ Lăng thiếu gia hạ thủ lưu tình.
Sau đó hắn nhìn Đường Thiên Hào nói:
– Gia chủ, ta cảm thấy nên cho những người liên quan tới chuyện này giải thích với Lăng thiếu gia, ta nghĩ với thái độ làm người của Lăng thiếu gia sẽ không khi dễ người thường đâu.
Đường Tiến biết thực lực của Tàn Báo cao hơn hắn rất nhiều, ít nhất phải đạt tới hoàng cấp cao giai.
Một người hầu của người ta đã có thực lực đáng sợ như vậy, có thể biết thế lực sau lưng Lăng Tiếu càng thêm đáng sợ bao nhiêu.
Huống chi bên Đường gia bọn họ, lão gia tử là người có thực lực mạnh nhất còn đang bế quan, bọn hắn thật sự không nên kết xuống cừu hận với Lăng Tiếu.
– Cha, lúc ở Cổ thành Lăng huynh đệ đã cứu mạng con cùng Tiến trưởng lão, con nghĩ Lăng huynh đệ cũng không phải hạng người ỷ mạnh hiếp yếu, huống hồ tính tình của nhị đệ chúng ta đều rõ ràng, con nghĩ hãy để nhị đệ giải thích với Lăng huynh đệ, tin tưởng Lăng huynh đệ đại nhân sẽ không trách lỗi đâu.
Đường Cương Lĩnh nói.
Giờ phút này Đường Thiên Hào đã biết hai thanh niên trước mặt cũng không dễ chọc tới, tự nhiên cũng không cảm thấy được dù ở trên địa bàn của mình là có thể ỷ nhiều hiếp ít.
– Thất đệ đi mang Ngạo Lĩnh tới đây.
Đường Thiên Hào nói.
Đường Bách gật nhẹ đầu, lập tức đi ra tửu lâu.
– Lăng huynh đệ, thật sự xin lỗi, ngươi đến địa bàn của Đường gia chúng tôi mà ta không thể tận tình địa chủ thì cũng thôi, còn làm cho ngươi bị ủy khuất.
Đường Cương Lĩnh xin lỗi nói.
Đường Cương Linh hiểu thật rõ người như Lăng Tiếu chỉ có thể kết giao mà không nên thành kẻ địch, huống chi vì Vạn Niên Huyền Thiết bên ngoài cũng đáng cho hắn phải buông xuống ngạo khí bản thân.
– Khách khí, chư vị đều ngồi xuống đi, đừng vì một ít chuyện nhỏ mà phá hư hứng trí.
Lăng Tiếu cười nhẹ, cũng không xem mình là người ngoài đến, phản khách vi chủ nói.
– Lăng tiểu huynh đệ, ngươi nói ngươi muốn thỉnh lão gia tử nhà ta luyện chế linh khí?
Sau khi ngồi xuống Đường Thiên Hào liền hỏi.
– Không sai, ở Nam Hoang có ai không biết Đường lão gia tử vốn là linh khí tông sư, tại hạ có một thanh binh khí thuận tay muốn nhờ lão gia tử tạo lại lần nữa, vì vậy mới mang theo tài liệu tới đây, không ngờ bị xem là kẻ lừa đảo, thật sự làm tại hạ xấu hổ.
Lăng Tiếu pha phẩy Mỹ Nữ Phiến đáp.
– Việc này Đường mỗ nhất định cấp cho Lăng tiểu huynh đệ câu trả lời thỏa đáng.
Đường Thiên Hào đáp, tiếp theo lại hỏi:
– Lăng tiểu huynh đệ cũng biết cần luyện chế linh khí thì nhất định phải tự chuẩn bị tài liệu?
– Quy củ này ta tự nhiên biết, chẳng lẽ Đường gia chủ không thấy được khối Vạn Niên Huyền Thiết ngoài cửa sao? Chẳng lẽ bao nhiêu đó còn không đủ luyện chế một thanh linh khí cho ta?
Lăng Tiếu mở to mắt hỏi ngược lại.
Tuy rằng Lăng Tiếu không hiểu luyện khí, nhưng hắn vẫn biết một ít thường thức cơ bản, khối Vạn Niên Huyền Thiết kia có thể luyện chế bao nhiêu linh khí hắn vẫn có thể hiểu một ít.
– Không… đủ rồi, nhưng mà chỉ có Vạn Niên Huyền Thiết còn chưa đủ, còn cần thú đan cao giai.
Đường Thiên Hào xua tay đáp.
– Việc này đương nhiên không cần Đường gia chủ quan tâm, chỉ cần Đường lão gia tử chịu giúp ta luyện chế linh khí, những tài liệu cần thiết ta đều sẽ theo quy củ thu thập đầy đủ, sẽ không làm khó Đường gia chủ.
Lăng Tiếu đáp.
– Như thế thì tốt rồi, ta thay mặt lão gia tử nhà ta đáp ứng Lăng tiểu huynh đệ cuộc trao đổi này, chẳng qua…
Đường Thiên Hào lên tiếng, lại lộ ra chút do dự.
– Đường gia chủ có chuyện không ngại nói thẳng.
Lăng Tiếu không hiểu Đường Thiên Hào muốn làm gì.
– Chẳng qua phương diện trả thù lao có chút thay đổi.
Đường Thiên Hào nói.
Lăng Tiếu thoáng cau mày, tựa hồ suy đoán Đường Thiên Hào muốn sư tử ngoạm.
Đường Thiên Hào nhìn thấy vẻ mặt Lăng Tiếu không đúng, vội vàng nói:
– Lăng tiểu huynh đệ không nên hiểu lầm, ta nói phương diện trả thù lao tức là chúng tôi không cần huyền tinh của ngươi, mà muốn ngươi đem Vạn Niên Huyền Thiết còn dư lại sau khi luyện chế trao đổi thế nào?
Bạn vừa đọc xong Quyển 7, đọc tiếp Quyển 8 tại đây: http://truyensex.moe/lang-tieu-quyen-8-full/
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Lăng Tiếu” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-lang-tieu/
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |