Lăng Tiếu - Quyển 7

Phần 11

Dâm tặc vô sỉ!

Thân thể Thải tiên tử mềm nhũn, nhưng mà nàng vẫn có thể duy trì lý trí, nàng hét lên một tiếng, một chưởng hung hăng hướng khuôn mặt của Lăng Tiếu ấn tới.

A!

Lăng Tiếu không kịp đề phòng, thân thể bị oanh bay ra bên ngoài, sống mũi cũng bị đau nhức, cảm giác đau rát khiến cho hắn kêu thảm một tiếng, hai đạo “Hồng tị thế” (máu mũi) vẩy đi ra ngoài.

– Dâm tặc ngày sau tất lấy mạng chó của ngươi!

Thải tiên tử sửa sang lại cả người một chút, nàng hướng Lăng Tiếu đã ngã xuống mắng to một tiếng, nhanh chóng hướng Ngũ Thải thần điểu bay đi.

Cuối cùng, để cho Ngũ Thải thần điểu mang theo nàng biến mất ở phía chân trời.

Người nhìn ở không xa bị một màn mới vừa rồi khiến cho miệng cũng giương lên thật to.

Không thiếu nam nhân đều lộ ra vẻ vô cùng đau đớn.

– Ông trời ơi! Ta không muốn sống nữa, Thải tiên tử cư nhiên bị nhân gia hái rồi, muốn hái cũng hẳn là tài tử phong lưu như ta hái mới đúng, thật không có thiên lý rồi!

– Mẹ nó, chuyện tình thương thiên hại lý như vậy cũng làm ra được, chẳng lẽ sẽ không sợ bị thiên lôi đánh sao.

– Ai, tim ta cũng tan nát rồi, ta thất tình rồi, tiên tử thuần khiết vô hạ nhất bị hoen ố, nhất định ta ban đêm sẽ khó ngủ rồi.

– Tiểu tử chết tiệt, lão tử muốn dùng ánh mắt giết chết ngươi.

Thải tiên tử cũng tốt, Huyết Tu La cũng được, mị lực của nàng có rất ít nam nhân có thể ngăn cản được, mặc dù nàng hung danh bên ngoài, nhưng mà người ngầm thích nàng cũng có không ít.

Những người này một mực đều vô cùng ái mộ Thải tiên tử, cho tới bây giờ đều cảm thấy nàng là nữ nhân hoàn mỹ, là nữ nhất mà bọn hắn muốn chinh phục nhất Song, tiên tử ở trong lòng của bọn họ hôm nay nhưng ở trước mặt bọn họ bị nhân gia chiếm thiên đại tiện nghi, điều này có thể không để bọn họ hâm mộ cùng đố kỵ sao.

Đồng thời, trong suy nghĩ của bọn họ đối với Lăng Tiếu nhưng lại là kính ngưỡng như nước sông cuồn cuộn, chuện bọn hắn vẫn muốn làm, nhưng một mực không dám làm, cho dù là bị giảm thọ mười năm cũng nguyện ý.

Lúc này Lăng Tiếu ngồi chồm hổm ở trên mặt đất che mũi, một bộ dạng thống khổ không chịu nổi.

Mới vừa rồi hắn khinh bạc Thải tiên tử, mặc dù là cố ý gây nên, nhưng sau khi chiếm tiện nghi, lại lại bị cảm giác tuyệt vời kia hấp dẫn, khiến cho chính hắn thần hồn điên đảo bỏ qua phòng thủ, mặt bị hung hăng vỗ một chưởng, sống mũi thiếu chút nữa đều bị chặt đứt.

Huyền Diệu từ phía sau đi tới khẽ cười nói:

– Ta nói không sai chứ, đây là đào hoa kiếp của ngươi, hơn nữa kiếp nạn này cũng không kết thúc nhanh như vậy đâu.

– Ngươi tên này cút xa một chút, đây là số đào hoa, không phải là đào hao kiếp, không thấy được mọi người đang hâm mộ ta sao Thiệt là.

Lăng Tiếu bắn người đứng lên tức giận nói, trong lòng lại là đối với thần côn này tin phục vài phần.

– Ha hả, tiểu kiếp tiểu nạn không ảnh hưởng đến toàn cục, cuối cùng nhặt tiện nghi vẫn là ngươi, đổi lại là ta cũng sẽ nguyện ý chịu một chưởng kia rồi.

Huyền Diệu phe phẩy quạt giấy trắng cười nói.

Lúc này Ma Đế đi tới trước mặt Lăng Tiếu khẽ khom người, sau đó chỉ Vệ gia huynh đệ ở không xa nói:

– Chủ nhân, bọn họ xử lý thế nào đây.

Lăng Tiếu lúc này mới nhớ tới vừa rồi còn có người tới đánh cướp hắn, nhất thời trong lòng đại hỏa.

– Tiên tử tới đánh cướp cũng thôi đi, các ngươi hai người xú điểu đản, lạn phiền thự này lại cũng dám tới đánh cướp bản thiếu gia, thật là chán sống.

Lăng Tiếu vén lên ống tay áo, hoàn toàn là một bộ dáng lưu manh, chỉ vào Vệ gia huynh đệ mắng.

Vệ Uy Hổ khi nào chịu qua loại tức giận này lập tức quát lên:

– Con mẹ ngươi, dám chửi chúng ta, ngươi có biết chúng ta là người của Vệ gia hay không, thức thời hãy mau để cho chúng ta rời đi, bằng không Hừ hừ.

– Yêu! Vệ là là vật gì, cho dù là thiên vương lão tử tới cũng không dám đoạt đồ đạc của ta.

Lăng Tiếu vô cùng khinh thường nói một tiếng, tiếp theo đến gần Vệ Uy Hổ nói:

– Bản thiếu gia hôm nay không chỉ là mắng ngươi, còn muốn hảo hảo giáo huấn ngươi.

Dứt lời, nhanh chóng vung một chưởng, rất mạnh dán ở trên mặt của Vệ Uy Hổ.

Ba!

Bạt tay cực kỳ nặng nề vang dội chói tai!

Vệ Uy Hổ bị đánh đến bay xa vài mét, mấy cái răng đều phun ra.

– Ta Ta muốn giết nguơi!

Vệ Uy Hổ nhìn răng ở trong tay bị rơi ra ngoài, một cỗ lửa giận vọt lên.

Hắn đường đường là Vệ gia tam thiếu, ở Nam Thiên thành này luôn luôn đi ngang, không nghĩ tới hôm nay nhưng bị giữa ban ngày bị mất mặt, hắn người này quăng không nổi.

Vệ Uy Hổ như dã thú mất đi lý trí, rút ra song bản phủ ở sau lưng muốn hướng Lăng Tiếu bổ tới.

Nhưng mà hắn còn chưa chém tới Lăng Tiếu, đại ca Vệ Bất Phàm của hắn đã ngăn cản ở trước người hắn rồi:

– Tam đệ đừng vọng động!

Tiếp theo, Vệ Bất Phàm xoay người sang chỗ khác hướng Lăng Tiếu chắp tay nói:

– Vị huynh đệ này, cái gọi là oan gia nên giải không nên kết, mới vừa rồi là chúng ta không đúng, ta ở chỗ này hướng ngươi xin lỗi, chuyện này liền bỏ qua thì như thế nào.

– Ha hả, thật là chê cười, mới vừa rồi các ngươi luôn miệng nói muốn thu thập ta, muốn cướp tinh huyết của ta, hiện tại thế yếu, liền hướng ta nói một tiếng xin lỗi đã nghĩ là xong việc, thiên hạ không có chuyện tiện nghi như vậy.

Lăng Tiếu cười lạnh nói.

Lăng Tiếu tự nhận là chính mình không phải là ngươi muốn gây chuyện, nhưng mà những thứ phiền toái này luôn luôn tìm tới hắn, nếu như cứ như vậy quên đi, còn tưởng rằng hắn thật sơ, hắn cũng không phải dễ nói chuyện như vậy.

Bởi vì cái gọi là ngựa hiền bị người cưỡi, người hiền bị ức hiếp.

Cái thù hận này đã kết xuống rồi, sao không làm đến hoàn toàn cường ngạnh một chút, coi như là Địa Hoàng giai tới đều chưa chắc khiến cho hắn chịu thua.

– Làm người lưu một đường, mọi việc tốt gặp nhau, huống chi chúng ta là vệ gia.

Vệ Bất Phàm hiện lên vẻ âm trầm nói.

Song hắn còn chưa nói hết, Lăng Tiếu cũng đã xuất thủ.

Ba!

Lại là một cái tát tuyệt nhanh, Vệ Bất Phàm đồng dạng bay ra bên ngoài.

Hắn chỉ là Nửa bước Vương giai, căn bản không biết Lăng Tiếu xuất thủ như thế nào, cho dù để cho hắn cảm ứng được cũng chạy không thoát vận mệnh bị tát.

– Đừng cứ mãi mang nhà của ngươi ra ngoài, cho dù là đại nhân của nhà các ngươi ở chỗ này, ta cũng theo đó mà tát hai con thỏ các ngươi.

Lăng Tiếu hết sức khinh thường nói.

Hắn hiện tại chính là muốn hảo hảo đem một chưởng kia của Thải tiên tử phát tiết.

– Khinh người quá đáng!

Vệ Hổ Uy hét to một tiếng, song bản phủ hướng Lăng Tiếu bổ tới.

– Lúc các ngươi khi dễ người khác tại sao không nói như vậy.

Lăng Tiếu cười lạnh một tiếng, một cỗ uy áp mạnh mẽ tán phát ra, quanh người lóng lánh lam sắc thần quang.

Vệ Uy Hổ còn chưa có chém tới đã bị khí thế cường đại chấn bay trở về, một ngụm máu tươi không kìm được phun ra ngoài.

– Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng bỏ qua cho chúng ta.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 27
Ánh mắt Liễm Linh dữ tợn, trong lúc hoảng sợ đánh ra hai đạo linh lực dải lụa thổi quét tới, hung hăng va chạm cùng hai đạo công kích của Âm Quỷ Dương Quỷ. Phốc! Bốn dải lụa chạm vào nhau, không gian nổ vang, năng lượng khuếch tán, thân hình Liễm Linh nện xuống đất kéo ra một khe nứt thật dài, không ngừng phun ra máu tươi. Chư vị, cùng xuất thủ, nếu không mọi người đều sẽ bị tiêu diệt từng bộ phận! Lão giả Linh Vũ giới chợt động, thân ảnh lao thẳng về hướng Cực Lạc tam quỷ. Cút ngay cho ta! Kim Lang hét lớn một tiếng, thân ảnh...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hàn Lập – Quyển 12
Nữ tử họ Hoa sắc mặt hoàn hảo, vốn biết Hàn Lập chính là tu sĩ mà ngay cả trưởng lão của bổn cung cũng phải trịnh trọng đối đãi. Tuy nhiên không trông thấy ai ra tay, nhưng khẳng định cùng vị “Hàn tiền bối” này có liên quan, diệt giết một yêu thú cấp sáu cấp bảy, tự nhiên sẽ không phải phí nhiều khí lực. Hơn nữa hai nữ tu kia trong lòng cũng thở phào nhẹ nhỏm. “Đa tạ tiền bối ra tay! Yêu thú này đã công kích vào trong chủ điện của Hư Linh điện chúng ta, mong rằng tiền bối có thể giúp bổn cung một tay.” Nữ tu có tu...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Ma Vương – Quyển 5
Chặt Tay... Khói lửa nổi lên khắp bốn phía bên trong Bố Tư Đặc thương hội. Binh lính thủ hạ của Á Hi Bá Ân xông vào, thấy người là giết. Thị vệ bên trong thương hội căn bản không có khả năng chống trả, trong khoảnh khắc đã chết đi một đám. Phỉ Bích bị mấy lời của Hàn Thạc làm cho mất hồn, giờ đang cầm thần khí Tinh Không, dẫn đầu các thị vệ bên trong thương hội liều mạng chống đỡ, tuy nhiên tình thế rõ ràng là không ổn. Trong số binh lính tấn công Bố Tư Đặc thương hội lần này, có mấy tên cao thủ dưới trướng của Tra lý Tư...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng