Chỉ thấy hắn eo gấu lưng rồng, cao lớn uy mãnh, đôi cánh tay tráng kiện kia tràng đầy rân xanh lõa lồ ra bên ngoài, ngũ quan đại khí, thanh âm to, mang các loại phục sức đặc biệt, chỉ liếc mắt liền biến được đó là đặc thù chỉ người Man tộc mới có.
Nam Cung Liệt rời khỏi Liệt Hỏa Điểu bay về phía Thiết Chân Dũng, Thiết Chân Dũng cũng rời khỏi Kim Linh Ưng, hai người trùng trùng điệp điệp ôm nhau trên không trung.
– Hảo huynh đệ, đã lâu không gặp!
Hai người đồng thanh cười nói.
Lăng Tiếu xem thần sắc hai người này, hẳn là hảo huynh đệ nhiều năm rồi.
– Dũng đệ, vị tiểu huynh đệ này là tài tuấn trẻ tuổi ta kết giao ở phụ cận Nam Thiên Thành, Lăng Tiếu, đầu lục giai Giao Long này chính là do hắn thu phục được trong Long Đào Giang, nhị vị kia chính là bằng hữu của hắn.
Nam Cung Liệt chỉ vào Lăng Tiếu giới thiệu nói.
Ánh mắt như ưng kia của Thiết Chân Dũng khi rơi vào trên người Lăng Tiếu thì hắn chỉ cảm giác toàn thân mình như bị người nhìn thấu, trong nội tâm cảm thấy có chút hốt hoảng.
Lăng Tiếu thở nhẹ ra một hơi, trong lòng thầm mắng:
– Móa, lão tử không cảm thấy hứng thú với nam nhân.
Lăng Tiếu luôn luôn là một người ăn mềm không ăn cứng, hắn rực lên một thân Long khí màu vàng, quanh thân càng như một mảnh tiểu Kim Long dài hẹp đung đưa đang đê minh gào thét.
– Bái kiến Thiết Lặc Vương.
Lăng Tiếu ngồi ở trên Giao Long đối chói với ánh mắt đầy tính áp bức của Thiết Chân Dũng, sau đó chào hỏi hắn.
– Ha ha, quả nhiên không hổ là tài tuấn mà Nam Cung đại ca thấy thuận mắt, không tệ không tệ, đi nào Xuống dưới vào trong doanh bổn vương uống rượu ăn thịt đi.
Thiết Chân Dũng khen Lăng Tiếu một câu, tiếp theo kéo tay Nam Cung Liệt bay xuống dưới.
Liệt Hỏa Điểu mang theo Huyền Diệu bay xuống, Ma Đế thì bay đến bên cạnh Lăng Tiếu lui về sau nửa bước.
Lăng Tiếu bảo Lam Sắc Giao Long thu nhỏ lại quấn bên hông hắn, tựa hồ biến thành hắn một cái đai lưng hình rồng vậy, lộ ra cực kỳ sinh động bất phàm.
Ma Đế ở sau Lăng Tiếu nửa bước, hai người cùng nhau bay xuống bên dưới.
Man nhân bộ lạc, phòng mà bọn hắn xây dựng khác với địa vực khác, bọn hắn không chú ý đến địa lí phong thủy, thiết kế kiến trúc gì cả, phòng của bọn hắn đều dựa vào đại thụ che trời mà xây dựng, tất cả đều dùng cổ thụ ngàn năm làm trụ, vỏ cây ngàn năm làm ngói, đơn giản mà thô ráp, nhưng lại không mất đi hương vị tự nhiên nguyên thủy.
Bọn người Lăng Tiếu vừa xuống đã có mấy trăm tráng hán trẻ tuổi cầm trong tay lưỡi mác túc nghiêm bày trận hoan nghênh, trong miệng hô lấy man ngữ mà Lăng Tiếu không nghe hiểu.
Huyền Diệu ở một bên đong đưa quạt giấy trắng nhẹ khen:
– Thật là dị vực phong tình, có một phong vị khác.
– Nếu không ngươi ở lại đây hảo hảo hưởng thụ chút đi Chờ ta quay lại sẽ đón ngươi.
Lăng Tiếu hỏi.
Huyền Diệu nhẹ cười hỏi:
– Lăng huynh chê ta liên lụy ngươi.
– Đúng vậy, ngươi bây giờ chỉ vô dụng, không biết mang theo ngươi có tác dụng gì nữa.
Lăng Tiếu trực tiếp đáp.
Lăng Tiếu hiểu rõ tình huống Nam Hoang, biết rõ việc này nhất định là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không chừng lúc nào đó sẽ gặp phải nguy hiểm, đến lúc đó hắn sợ không thể chiếu cố tốt cho Huyền Diệu, chẳng bằng mở miệng ngăn cản hắn đi cùng, Lăng Tiếu làm như vậy cũng là suy nghĩ cho hắn.
Huyền Diệu cố lộng huyền hư nói:
– Lăng huynh việc này ngươi không mang ta đi thì không được, chỉ có ta mới biết cơ duyên của ngươi ở phương nào, Lăng huynh nếu cảm thấy ta liên lụy đến ngươi, bằng thủ đoạn của ngươi khiến thực lực của ta tăng lên cũng không phải việc khó gì.
Lăng Tiếu thấy Huyền Diệu kiên trì đành cười khổ không nói gì nữa.
Từ khi Huyền Diệu có thể tính ra hắn có đào hoa kiếp, Lăng Tiếu đã cảm thấy Huyền Diệu tựa hồ có vài phần bản sắc thần côn, có lẽ hắn thật sự có thể mang đến cho mình chút kinh hỷ cũng nên.
Bất quá giờ được Huyền Diệu nhắc tới, hắn ngược lại cũng nghĩ tới dùng đan dược giúp Huyền Diệu tăng lên tới Vương cấp hẳn cũng không phải việc khó gì.
Lăng Tiếu đã sớm là Tứ phẩm Luyện dược sư hàng thật giá thật, đồng thời hắn cũng có tự tin chỉ cần hắn có thể tĩnh tâm luyện đan, bước vào Ngũ phẩm nhất định là chuyện ván đã đóng thuyền.
Nghĩ vậy, Lăng Tiếu quyết định ở trong Thiết Lặc bộ lạc trước hết khiến Huyền Diệu đột phá đến Vương cấp, để hắn có năng lực phi hành, cũng khiến hắn nhiều thêm vài phần cơ hội bảo vệ tính mạng, vậy mới không trở thành gánh nặng.
Nghĩ đi nghĩ lại, đoàn người Lăng Tiếu đã đi tới một căn phòng chiếm diện tích tương đối lớn.
Phòng này rộng gần trăm mét, hiện lên hình tròn, chung quanh được Thiên Niên Bất Hủ Sam Diệp bao lấy, càng như một căn phòng tự nhiên màu xanh lá, khiến người có một loại cảm giác hai mắt tỏa sáng.
Bọn người Lăng Tiếu đi vào, càng ngạc nhiên về hào khí huy hoàng của bố trí trong phòng.
Trên mặt đất trải các tấm thảm da hổ màu vàng, giẫm lên trên đó cho người một loại cảm giác mỹ diệu vô cùng thoải mái dễ chịu, vách tường bốn phía treo các bức bích họa xuất từ tay chúng đại sư khiến nơi này tăng thêm vài phần hài hòa trong cương có nhu, trên hơn mười cái bàn do Thiên Niên Huyền Thạch tạo thành đặt lấy linh quả rượu ngon phong phú, từng đợt hương thơm xông vào mũi, khiến người như muốn ăn ngay lập tức.
Ở phía trên, một cái giường êm màu vàng rộng 3 – 4m càng thêm tôn quý dị thường.
Thiết Chân Dũng lôi kéo Nam Cung Liệt đến thẳng trên chiếc giường êm kia ngồi xuống, đủ thấy giao tình giữa hắn và Nam Cung Liệt thế nào rồi.
Thiết Chân Dũng phân biệt lại chỉ vào mấy cái ghế dựa lớn ở hai bên nói Ba vị mời ngồi, đến đến nơi này của ta chính là bằng hữu Thiết Chân Dũng ta, về sau có rượu cùng nhau uống, có thịt cùng nhau ăn, tuyệt đối sẽ không bạc đãi bạn tốt.
– Thiết Lặc Vương khách khí!
Ba người Lăng Tiếu khách khí đáp.
Sau đó, Thiết Chân Dũng vỗ vỗ song chưởng, vài Man tộc thiếu nữ trẻ tuổi như nối đuôi nhau đi vào, trong tay nâng mâm lớn, trên đó đặt lấy thịt thú vừa nướng xong, từng cái đặt trước mặt mọi người, đồng thời các nàng lại thu lấy linh quả rượu ngon lúc trước đổi linh quả và rượu ngon khác.
Dưới sự nhiệt tình của Thiết Chân Dũng, bọn người Lăng Tiếu ăn ngon uống tốt, tâm tình cực kỳ khoan khoái dễ chịu.
Lăng Tiếu càng thấy hảo cảm với hào khí nhiệt tình của Thiết Chân Dũng, trong nội tâm cũng tăng thêm vài phần ấn tượng về Man tộc.
Rượu qua một lúc, Thiết Chân Dũng bảo người an bài chỗ ở cho ba người Lăng Tiếu, hắn cùng với Nam Cung Liệt muốn ngủ cùng giường, giống như có chuyện nói không vậy.
Ba người được an bài vào một gian phòng lớn rộng rãi để nghỉ ngơi, càng có Man tộc thiếu nữ phục thị.
Bởi vì Lăng Tiếu và Huyền Diệu đều cực kỳ tuấn tú nên được đám Man tộc thiếu nữ kia ngầm liếc mắt đưa tình.
Huyền Diệu tựa hồ rất cam tâm tình nguyện với chuyện này, cực kỳ buông ra để thiếu nữ cạnh mình phục thị.
Lăng Tiếu lại có vẻ có chút câu thúc, hắn tuy nói biểu hiện ra rất hứng thú với mỹ nữ, nhưng cũng không phải là gặp phải nữ tử nào cũng bụng đói ăn quàng, hơn nữa hắn cần chính là một loại nữ tử khiến hắn có tình mới có hứng thú trêu chọc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 31/05/2019 03:29 (GMT+7) |