Lăng Tiếu - Quyển 7

Phần 56

Lăng Tiếu nghe xong lời này sửng sốt một chút, nghĩ thầm tên này nhất định đã hiểu lầm hắn thành người khác rồi.

– Ta sao sánh được với độc thuật vô song của lão độc vật người, vừa rồi ta thiếu chút nữa đã xui xẻo rồi.

Lăng Tiếu một bên uống tiểu rượu một bên thong dong đáp.

– Điêu trùng kế lượng, khó mà trèo lên phong nhã.

Trung niên nhân sau khi khiêm tốn một câu liền cầm lấy vò rượu của Lăng Tiếu, phẩy tay hấp tới một cái ly, sau đó cũng không khách khí tự rót đầy cho mình.

Lăng Tiếu không để ý tới hắn, mà dùng khóe mắt liếc qua Thải Tiên Tử, phát hiện nàng cũng đang kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ phẫn nộ.

– Thiên Diện huynh đối với đạo cô này cảm thấy hứng thú?

Tung niên nhân hứng thú hỏi thăm.

– Ta thích nhất đúng là kiểu nữ nhân này, không biết Cuồng Đạo Nhân kia có chịu nhường cho không.

Lăng Tiếu cười nhạt nói.

– Ha ha, ta nghĩ cái này rất khó, bất quá Thiên Diện huynh nếu như có thể khiến hắn chắp tay nhường cho vậy thì không giống.

Trung niên nhân cười nói.

– Cái này có gì khó, chờ bọn hắn đánh xong, ta đòi hắn, hắn hẳn cũng không dám nhiều lời nửa câu.

Lăng Tiếu trầm giọng nói.

Trung niên nhân kinh ngạc nhìn Lăng Tiếu buồn bã nói:

– Khó trách Thiên Diện huynh đã có thể nội liễm khí tức, chẳng lẽ là đã vượt qua một bước kia rồi sao?

Lăng Tiếu cười nhẹ không nói, bộ dáng lộ ra cực kỳ tự tin, kỳ thực trong lòng hắn đang bồn chồn, những người trước mắt này đều là cao thủ Hoàng cấp đáng sợ, mỗi người thoạt nhìn đều không phải người lương thiện gì, hắn tuy không sợ, nhưng cũng không nên gây chuyện.

– Ta nói ba vị đừng đánh nữa, người Thần Đạo Minh cũng sắp đến rồi, muốn đánh không bằng đến Cổ Thành lại phân cao thấp a.

Trung niên nhân kêu to với ba người đang đọ sức.

Trung niên nhân vừa dứt lời, ba người đều khó chịu thu tay lại.

– Ô hắc, còn dám nói năng lỗ mãng nữa thì nhất định không tha cho ngươi.

Bà lão khó chịu trừng mắt nói với lão đạo nhân.

Lão đạo nhân kia quát to:

– Hừ, coi như các ngươi có nhiều thêm hai người quái dị nữa đi ra ta cũng không sợ các ngươi.

– Ha ha, thật can đảm!

Độc nhãn lão giả rống lớn một tiếng, muốn lần nữa ra tay.

– Đã đủ rồi, cho dù ba vị không cho ta mặt mũi, cũng phải cho Thiên Diện huynh vài phần tình mọn chứ!

Trung niên nhân quát khẽ.

Ba người nghe xong lời trung niên nhân đều nhìn về phía Lăng Tiếu.

– Ha ha, hắn mà là Thiên Diện Thư Sinh?

Độc nhãn lão giả kia là người đầu tiên không tin nói.

– Ô hắc, Vương cấp nho nhỏ mà thôi, nếu hắn là Thiên Diện Thư Sinh thì sớm đã bị người khác băm thành thịt vụn rồi.

Bà lão kia âm hiểm cười nói.

Lão đạo nhân kia cũng cực kỳ khinh thường nhìn Lăng Tiếu nói:

– Xú tiểu tử dám giả mạo Thiên Diện Thư Sinh, ngươi muốn chết ah!

Trung niên nhân ngồi ở đối diện Lăng Tiếu đong đưa hắc phiến cũng không nói gì, trên mặt treo dáng tươi cười an vị xem cuộc vui.

Lăng Tiếu thật sự rất muốn một quyền phế đi hắn ta, rõ ràng là hắn đang hoài nghi, nhưng lại lôi kéo thêm người khác hoài nghi, tâm kế tên này quả nhiên cực sâu.

Lăng Tiếu bất động thanh sắc rót một chén rượu, sau khi uống một hớp nói:

– Cuồng Đạo Nhân, đạo cô của ngươi ta muốn rồi.

– Ha ha, đây chính là song tu đạo lữ bổn đạo gia khó lắm mới tìm được, ngươi rõ ràng dám đòi ta, cho dù ngươi thật sự là Thiên Diện Thư Sinh cũng không dám hù dọa bổn đạo gia như thế, xem đạo giá xé mặt ngươi ra, cho ngươi dám gạt chúng ta.

Cuồng Đạo Nhân cuồng tiếu, tiếp theo giơ vuốt trảo tới Lăng Tiếu.

Cuồng Đạo Nhân tốc độ ra tay cực nhanh, Lăng Tiếu rõ ràng cũng không né tránh.

Nhưng mà, đang khi mọi người cho rằng Cuồng Đạo Nhân sắp một chiêu đắc thủ thì không ngờ hắn bắt được không phải Lăng Tiếu, mà là một đầu tiểu Giao Long màu xanh đậm.

– Cái gì đó?

Cuồng đạo nhân cầm Lam Sắc Giao Long nghi ngờ nói.

Sau một khắc, Cuồng Đạo Nhân chỉ cảm thấy trong tay truyền đến một cổ cự lực, cả người bị Lam Sắc Giao Long hung hăng vung bay ra ngoài.

Cuồng Đạo Nhân đụng vào vách tường, vách tường lưu lại một bóng người, người của hắn không biết bị vung bay đi nơi nào rồi.

Trung niên nhân kia, bà lão và độc nhãn lão giả đều biến sắc.

Bọn hắn nhìn tiểu Giao Long tràn đầy nghi hoặc và kiêng kỵ.

Lam Sắc Giao Long xông tới ba người bọn họ há mồm, cuối cùng cũng không để ý tới bọn hắn nữa, trực tiếp quấn ở bên hông Lăng Tiếu biến thành một đai lưng màu xanh da trời.

– Các ngươi cút đi cho ta, đừng quấy rầy ta uống rượu nữa.

Lăng Tiếu nhàn nhạt nói.

– Thiên Diện huynh cần gì như thế, vừa rồi chỉ là hiểu lầm.

Trung niên nhân chắp tay với Lăng Tiếu nói.

Bà lão cũng âm hiểm cười nói:

– Ô hắc, hiểu lầm… Chỉ là hiểu lầm, Cuồng Đạo Nhân kia thực là đáng đời.

– Ha ha, có Thiên Diện huynh ở đây, ắt hẳn người Thần Đạo Minh cũng không dám xằng bậy nữa.

Độc nhãn lão giả cũng nịnh nọt nói.

Ba người bọn họ đã nhận ra Lam Sắc Giao Long trói ở bên hông Lăng Tiếu tuyệt không phải ấu linh thú bình thường, mà là Giao Long phiên bản thu nhỏ, vừa rồi một màn đánh bay Cuồng Đạo Nhân, khí thế mà đầu Giao Long kia phát ra khiến bọn hắn cảm thấy sợ hãi, thực lực đầu Giao Long này tuyệt đối là ngoài lục giai.

Ba người bọn họ đều có thực lực Địa Hoàng giai, coi như là một phương bá chủ rồi, nhưng đối mặt đầu Giao Long này cũng chỉ có thể nịnh nọt, bọn hắn đều nghĩ Thiên Diện Thư Sinh từ lúc nào lại thu phục được Giao Long đáng sợ như vậy?

Lăng Tiếu không muốn dây dưa với bọn họ nữa, nhưng đang lúc hắn muốn rời đi thì bên ngoài lại truyền tới từng đợt nhạc khí giao hưởng.

Không được một lát, tám nữ tử mặc tơ lụa trắng thuần mang một chiếc giường êm lăng không mà đến.

Giường êm chưa đến đã truyền đến từng đợt hương thơm, cánh hoa từ trên không rơi lả tả xuống.

– Không biết giá lâm là Thần Minh Thần Mẫu hay là Thần Nữ?

Trung niên nhân ngưng trọng nhìn chằm chằm vào người tới hỏi.

Bà lão và độc nhãn lão giả kia thần sắc cũng trở nên ngưng trọng.

Lăng Tiếu thì tràn đầy vẻ nghi hoặc:

– Minh chủ Thần Đạo Minh chẳng lẽ lại là nữ sao?

– Độc Hoàng, Quỷ Bà Yêu Công ba vị cớ gì hành hung đả thương người, nên biết mọi người đều ngang hàng, chúng ta không có quyền tùy ý cướp đoạt tính mạng người khác.

Giường êm rơi xuống đất, phía sau màn lụa mỏng truyền đến một thanh âm cực kỳ dễ nghe.

– Nguyên lai là Thần Nữ điện hạ, những người này cũng không phải tại hạ giết chết, ngươi phải nên hỏi bọn hắn mới đúng.

Trung niên nhân chắp tay nói, hắn phảng phất như đối mặt với người nào cũng không mất đi lễ độ vậy.

– Ô hắc, bình dân như con sâu cái kiến, chẳng lẽ Thần Nữ cho rằng bọn họ có thể sánh với chúng ta sao?

Bà lão đáp.

– Quỷ Bà lời ấy sai rồi, Quỷ Bà vào lúc mới sinh ra chẳng lẽ không phải là một hài nhi không chút vũ lực sao? Khi đó ngươi có khác gì bọn hắn lúc mới sinh, cho nên ta khuyên ba vị vẫn nên về thần minh ta, đạo hóa chúng sinh.

Trong giường êm truyền ra thanh âm phản bác.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 2
Phần 56 Lại có mấy vị thiếu nữ từ trong Thúy Vân Cung đi ra, một nữ hài lắc đầu nói: Đại sư huynh, ta vừa mới nghe được bọn hắn nói đôi lời, bọn hắn tới, giống như không phải là vì quần ẩu Phong chủ, mà là nghe nói Phong chủ thu đệ tử, đến đây chúc mừng. Quá để cho ta thất vọng rồi. Giang Nam lắc đầu cười nói. Giang sư đệ, lần này ngươi chỉ sợ sẽ không thất vọng đâu. Mộ Yên Nhi nghe đến đó, nháy mắt mấy cái, hé miệng cười nói: Giang sư đệ, lần này các sư thúc sư bá đến Lãnh Tụ phong, hoàn toàn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Lục Thiếu Du – Quyển 21
Phần 56 Thân ảnh nháy mắt xuất hiện trước người Hắc Vũ, nhìn qua như thong thả thực tế chỉ phát sinh trong nháy mắt. Tiếp theo sau một đạo trảo ấn đẩy ra, không gian xung quanh run lên, năng lượng đột nhiên hội tụ thành chưởng ấn bay ra. Chưởng ấn ngưng tụ, trảo ấn nháy mắt khựng lại, sau đó bị chưởng ấn đánh trúng, trảo ấn lập tức tiêu tán giữa không trung. Cuộc đời của ta chỉ có một lần mù mắt duy nhất chính là thu nghiệt đồ như ngươi! Năng lượng tiêu tán, thanh âm thản nhiên vang lên, đồng thời một thân ảnh di động, không gian bị chấn khai, thân...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 5
Phần 54 Tôi nghe lão Trần mù kể chuyện xưa, mới biết lão này không ngờ lại từng là ông trùm của băng trộm mộ Xả Lĩnh, cũng là một đại nhân vật phong vân một thuở ở vùng Lưỡng Hồ. Nếu không phải mười mấy năm trước tôi biết một vài chuyện từ chỗ lão Dương Bì, giờ lại chứng thực với lão Trần, bằng không thì cũng không dám tin lão mù này lại từng có quá khứ huy hoàng đến thế. Tôi sắp sang bờ bên kia đại dương để thực hiện giấc mơ Mỹ, từ nay về sau sẽ là cách xa ngàn dặm, cũng không biết năm nào tháng nào mới về nước lại nữa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng