Lăng Tiếu - Quyển 7

Phần 71

Nơi này đã trở thành Cấm khu vạn năm rồi, hắn rõ ràng liếc mắt liền thấy được mấu chốt ở đây?

– Cường giả Tôn giai quả nhiên bất phàm!

Tất cả mọi người trong lòng đều thầm hô.

– Đan đại sư cuối cùng là sao?

Người cầm đầm tất cả thế lực đều cùng kêu lên hỏi.

Đan Trần Đạo nhíu mày một cái nói.

– Trong Cổ Thành có đại lượng oan hồn!

– Oan hồn!

Tất cả mọi người đều kinh hãi.

Oan hồn và linh hồn là hai khái niệm bất đồng.

Linh hồn chính là ý chí và tư tưởng của bản thân võ giả, mà oan hồn lại chỉ còn lại vô số oán niệm, đã không còn ý chí và tư tưởng võ giả trước khi chết, chỉ lưu lại một cổ oán niệm nồng đậm trước khi chết, thị sát khát máu, hung tàn, cừu hận, phẫn nộ… Phàm là gặp phải sinh mệnh còn sống, chúng tuyệt đối sẽ không buông tha, nhất định sẽ dây dưa đến chết, đây gọi là oan hồn.

Bình thường võ giả sau khi chết linh hồn đều tiêu tán giữa thiên địa, chỉ có linh hồn đạt đến ngoài Đế cấp mới có thể bất tử bất diệt, trừ phi linh hồn cũng bị người khác đánh cho trọng thương mới chết. Mà oan hồn lại không như thế, võ giả bình thường như có chấp niệm thật lớn, khi chết cũng sẽ lưu lại oán niệm, nhưng oán niệm này chỉ là một đám ý chí mặt trái, sẽ rất nhanh biến mất ở giữa thiên địa, rất ít có thể trường tồn hậu thế.

Hiện giờ, trong Cổ Thành rõ ràng tồn tại đại lượng oan hồn, điều này đại biểu cho cái gì?

Có lẽ trong Cổ Thành có cấm chế cường đại, phòng ngừa những oan hồn này biến mất, khiến chúng nó tiếp tục ở lại trong Cổ Thành, chiếm cứ Cổ Thành không bị ngoại nhân quấy nhiễu.

Chẳng lẽ đây là nguyên nhân Cổ Thành trở thành cấm khu của nhân loại sao?

Đại bộ phận người đối với lời Đan Trần Đạo đã tin hơn phân nửa, cũng chỉ có loại đồ vật tà ác này mới có thể khiến cho người có tiến không có ra.

Trong lúc nhất thời, tất cả thế lực đều đang do dự có nên tiến vào hay không?

Bên trong có thể sẽ có đại lượng oan hồn, oan hồn có thể khiến cường giả Địa Hoàng giai cũng vẫn lạc, có thể thấy nó cực kỳ hung tàn cường đại, mà oan hồn này chỉ công kích nhắm vào linh hồn, không quan hệ quá lớn với thực lực mạnh yếu.

Bất luận tinh thần thức hải của kẻ nào đều là nơi bổn mạng linh hồn, chỗ đó vĩnh viễn là nơi yếu ớt nhất của võ giả, một khi bị cắn nuốt linh hồn, coi như là Đại La Thần Tiên cũng hết thuốc chữa.

– Không sợ chết thì vào, lão phu đi vào trước.

Đan Trần Đạo không để ý tới mọi người đang do dự ở phía sau, xung phong cỡi Hỏa Loan bay vào trong Cổ Thành.

Tất cả mọi người nhìn qua thân ảnh tài cao lớn mật kia, đều cực kỳ sùng kính không thôi.

Người tiến vào đợt thứ hai là Ma Ảnh Môn, bọn hắn không chút suy nghĩ liền theo Đan Trần Đạo tiến vào.

– Vật tà ác lại há có thể khiến nó trường tồn hậu thế, thần min ta tự nhiên phải thay trời hành đạo.

Thần Đạo minh Phó minh chủ thì thào nói một câu, suất lĩnh bộ hạ cùng lao vào.

Hiện giờ chỉ có tứ đại thế gia và một đám tán tu là do dự không vào.

– Cầu phú quý trong nguy hiểm, các ngươi ai muốn vào thì đuổi theo.

Nam Cung Liệt sâu kín nói một tiếng với đám tán tu đi cùng, sau đó liếc qua Lăng Tiếu ở không xa, cưỡi Liệt Hỏa bay vào Cổ Thành.

– Liệt hoàng nói không sai, nếu đã đến há lại tay không mà về, ta đi đây!

– Đúng vậy, chỉ là oan hồn cần gì phải sợ, chẳng lẽ chúng ta còn không đối phó được những thứ dơ bẩn này sao, ta vào.

– Cổ Tộc hai đại thần vật ở trong, có được là may mắn, không được là vận mệnh, cùng lắm thì chết, mười tám năm sau lại là một hảo hán.

– Ta cũng đi.

Những tán tu và dong binh đều là dân liều mạng, mỗi người đều là loại can đảm hơn người, đại bộ phận người bị lời Nam Cung Liệt kích thích, lập tức đều bay theo vào, chỉ có ba gã tán tu sợ chết lưu lại.

Người tứ đại thế gia thấy đại bộ phận người đều tiến vào, bọn hắn sao có thể làm mất mặt tứ đại thế gia được.

– Tất cả mọi người đuổi kịp cho ta, chỉ cần không bị oan hồn phụ thể, chúng vốn không có gì phải sợ.

Người dẫn đầu Đường gia kinh hô lên.

Ba nhà khác cũng không cam chịu tại lạc hậu, tự cưỡi tọa kỵ bay vào.

Hiện giờ ngoại trừ ba gã tán tu vẻ mặt xấu hổ đứng ở bên ngoài khác, cũng chỉ còn lại bọn người Lăng Tiếu là chưa vào.

– Ô hắc ha ha, những oan hồn này thích hợp cho chúng ta tu luyện nhất, chúng ta đi trước một bước.

Công pháp Quỷ Bà Yêu Công tu luyện kỳ lạ tà ác, các nàng cũng cảm ứng được đại lượng oan hồn trong thành, thần sắc như mê muội hưng phấn kinh hô một tiếng liền cưỡi hai đầu phi xà biến mất trước mặt mọi người.

Các nàng rõ ràng chịu buông tha cho hấp dẫn từ Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch, có thể thấy những oan hồn trong Cổ Thành đối với các nàng trọng yếu bực nào.

Lăng Tiếu đối với các nàng rời đi tự nhiên rất vui vẻ, bởi vì hắn càng coi trọng Cuồng Đạo Nhân và Độc Hạt Tử hơn, nếu như có thể thu hai người bọn họ thì không còn gì tốt hơn rồi.

Nhưng Độc Hạt Tử chậm chạp không có động tĩnh, đừng nói là người ta không có hứng thú với Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch của hắn đấy chứ?

Cuồng Đạo Nhân thấy Quỷ Bà Yêu Công rời đi, xoa xoa đôi bàn tay đi đến trước mặt Lăng Tiếu:

– Lăng huynh, ngươi nói đi ngươi cần bổn đạo gia làm thế nào mới bằng lòng cho ta?

– Kỳ thật rất đơn giản.

Lăng Tiếu nhìn thoáng qua Cuồng Đạo Nhân, lại liếc qua Độc Hạt Tử nói:

– Dùng người của ngươi đến đổi!

Cuồng Đạo Nhân thần sắc trầm xuống:

– Có ý tứ gì?

– Ý tứ rất đơn giản, ai thuần phục ta, sẽ tư cách đạt được Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch.

Lăng Tiếu thập phần chắc chắc nói.

– Thiên Diện huynh trò đùa này không dễ nghe đâu!

Cuồng Đạo Nhân âm trầm đáp.

Cho tới nay ngũ đại ác nhân đều là tiếng xấu lan xa, không ai mạnh hơn ai, chỉ có người càng độc ác hơn thôi.

Bọn hắn xem như là nhân âật nổi danh Nam Hoang, muốn Cuồng Đạo Nhân hắn thuần phục Thiên Diện Thư Sinh, chỉ sợ sẽ bị người khác xem thường và khinh thường. Phải biết rằng đã từng có bao nhiêu thế lực cũng cực lực mời bọn hắn làm cung phụng, nhưng bọn hắn tới giờ cũng không để vào mắt, đều bởi vì bọn họ đều là loại kiệt ngao bất tuần, cho nên vẫn luôn coi mình như tán tu.

Hôm nay Cuồng Đạo Nhân tự nhiên sẽ không vì Vạn Niên Thạch Nhũ Dịch mà bán mình đi.

Độc Hạt Tử ở một bên sắc mặt cũng không dễ nhìn, bất quá cũng không lập tức rời đi.

– Ta cũng không nói giỡn với các ngươi.

Lăng Tiếu hết sức nghiêm túc nói, tiếp theo lại nhìn Cuồng Đạo Nhân và Độc Hạt Tử nói:

– Không sợ nói cho các ngươi biết ta cũng không phải Thiên Diện Thư Sinh gì cả, ta chính là Lăng Tiếu, chỉ có thực lực đê giai Vương cấp.

– Cái gì, ngươi… Ngươi không phải Thiên Diện Thư Sinh!

Cuồng Đạo Nhân và Độc Hạt Tử đều cả kinh kêu lên.

Bọn hắn vẫn cho rằng Lăng Tiếu trước mắt là Thiên Diện Thư Sinh có tài thiên biến vạn hóa trong ngũ đại ác nhân. Trước đây bọn hắn đã hẹn nhau cùng kết minh trong tửu lâu.

Mà khi đó trừ bọn bốn người bọn họ ra cũng chỉ có Lăng Tiếu dám ngồi ở chỗ kia.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lăng Tiếu - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/05/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Phần 71 Lâm Vãn Vinh cười hắc hắc ra vẻ ngạc nhiên hỏi: Ồ, vương gia, thế này là làm sao, có phải là mang vàng lá ra phơi chăng? Hoàng kim rực rỡ thật sự làm người ta chói mắt, tập quán này thật tốt a. Thành vương thấy hắn không thèm để ý, lần cười nói: Lâm tiểu ca chớ hiểu lầm, ngươi là ẩn sĩ cao nhân, đối với vàng bạc này tự nhiên không có hứng thú, đây chỉ là môt chút tâm ý mà thôi, còn mong tiểu ca ngươi chớ chê trách. Lâm Vãn Vinh cười đáp: Vương gia đề cao rồi, ta sao có thể là cái gì ẩn sĩ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Giang Nam – Quyển 14
Phần 71 Những pháp bảo này cực kỳ cường đại, chính là Thần Chủ chi bảo, Giang Nam tẩy đi Lôi Công lạc ấn, đánh lên lạc ấn của mình, cũng có thể thúc dục mấy phần uy năng. Thiên Hà Thần Chủ khuôn mặt tươi cười đón chào, đưa vào trong đại trận, cười nói: Đình Hạo đạo huynh, Giải Thận đạo huynh, Mục Tuyên đạo huynh, Tang Đạo đạo huynh cũng đã đến, ta còn nghe nói, Tứ Nương, Ôn Độc cùng Phong Hậu cũng ở trên đường tới, còn có mấy vị Thần Chủ đang chạy tới. Nhiều Thần Chủ như vậy đối phó một mình ta, mặt của ta thật đúng là không nhỏ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Miêu Nghị – Quyển 13
Phần 71 Kiều Công Công cười nói: Phó Nguyên Khang, ngươi bị ngu sao? Phong Bắc Trần là người làm ra vẻ đạo mạo, kỳ thực vì tư lợi, trừ chính hắn ra hắn sẽ không đặt người nào trong lòng. Kẻ bất lực này bị nhốt trong Đại Ma Thiên cũng không cứu ra ngoài, cũng nói rõ Phong Bắc Trần đã bỏ rơi hắn, đừng nói là cháu trai Phong Bắc Trần, cho dù là tổ tông Phong Bắc Trần đi nữa, hắn cũng không đặt sống chết của kẻ này trong lòng. Chẳng lẽ ngươi còn muốn vì một con quỷ chết liều mạng với ta? Thôi Vĩnh Trinh lạnh lùng nói: Câm miệng! Lại...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng