Lấy vợ muộn

Phần 12

Ngày hôm sau đối với mình là một ngày dài đằng đẵng, cứ có chuông báo tin nhắn là sau gáy lại gai lên một chút, giơ điện thoại lên thấy số lạ (lúc ấy mình vẫn chưa có số của em) lòng lại càng chìm xuống, đến khi mở tin nhắn ra đọc không phải mới kín đáo thở phào một hơi. Nghĩ đến chuyện có thể bị từ chối và phải giữ đúng lời hứa không gặp em nữa, thực sự mình cảm thấy tức thở. Có thể nhiều bạn sẽ cho rằng mình đã quá sến hay quá mẫn cảm, nhưng phải ở vào hoàn cảnh như thế các bạn mới hiểu. Bạn phải tìm rất lâu mới thấy được báu vật của đời mình, chưa kịp vui mừng đã lại phải sợ có thể sẽ mất đi, cảm giác đó thực sự là rất, rất khó chịu.

Ngày đầu tiên em không nhắn gì. Mình chờ đến nửa đêm hôm sau, khi chuông đồng hồ điểm 12 tiếng mới bật nắp một chai vang tự chúc mừng. Chiến thuật cảm tử có đôi chút điên rồ nhưng như người ta nói, “đúng là cách khi hết cách”. Bây giờ mình có thể đường hoàng xuất hiện trước mặt em, chỉ cần em chịu nói chuyện thì mình tin, mình sẽ tìm được cơ hội.

Không ngờ ngay đầu giờ chiều hôm sau mình đã nhận được tin nhắn:

” Tối nay 7 giờ, em gặp anh ở chỗ cũ được không ạ? ”

Chà chà, được quá đi chứ!

Mình đang có công chuyện ở Thái nguyên bèn điều chỉnh ngay lịch làm việc, rút ngắn thời gian mấy cuộc gặp rồi nhanh chóng quay về Hà nội. Đúng 7 giờ tối, thằng bé đã đĩnh đạc ngồi chờ tại ngội quán cũ, cũng đúng chiếc bàn đó.

Em đến sau 7 giờ vài phút, thoạt trông mình hơi hoảng khi thấy vẻ mệt mỏi trên mặt em. Mình không tin sự tỏ tình hôm trước có thể khiến em trở thành như vậy, bởi dù kiểu cách đường đột nhưng mình cư xử rất lịch sự, và vẻ bề ngoài cũng không thể khiến em nghĩ rằng mình là người không đàng hoàng. Hay, em đang gặp phải một chuyện buồn nào đó?

Sau vài câu chào hỏi xã giao, hai đứa ngồi tại chỗ… nhìn mặt bàn. Có vẻ ai cũng chờ người kia lên tiếng trước, cuối cùng mình thử bắt đầu bằng một câu pha trò:

– Anh xin lỗi lần nữa vì sự đường đột hôm trước, không biết em đã phần nào hoàn hồn lại chưa…?

Có lẽ đến cả tấn đá đã rơi khỏi người mình lúc đó khi nhìn thấy em mỉm cười, dù nụ cười rất nhẹ. Nhưng câu nói tiếp theo lại khiến mình rơi ngay vào hoang mang:

– Em cũng xin lỗi đã làm mất thời gian của anh. Em nhắn gặp anh hôm nay không phải ý gì đâu, chỉ muốn nhờ anh giúp một việc…

“Không có ý gì” nghĩa là ý gì? Chẳng nhẽ em thấy nhắn tin là bất lịch sự nên mới hẹn mình ra gặp một lần, coi như phát súng ân huệ cho kẻ tử tù tội nghiệp?

Khi mình đã chuẩn bị để chết cho thật đẹp thì em tiếp lời nói về một chuyện hoàn toàn khác, lúc đó mình mới phần nào đoán ra, vì sao em lại có vẻ mệt mỏi như vậy.

– Em không phải mới quay lại Hà nội mà đã gần năm năm rồi. Lúc quay lại, em không liên lạc với chú B (em gọi anh bạn Đại diện trưởng bạn mình bằng chú), mãi về sau em mới biết cô chú đã đi định cư… Ngoài cô chú B, chỉ có mình anh là biết chuyện gia đình em. Em muốn nhờ, rất nhờ anh giữ kín chuyện giúp em…

Nhìn vẻ mặt em, mình biết câu chuyện còn nhiều chi tiết nữa, có thể còn nặng nề bi kịch hơn những gì mình đã được nghe. Nhưng mình không muốn và cũng không cần biết thêm gì nữa, quan trọng nhất là hôm nay mình đã được gặp em, và dù bằng một cách không ai muốn thì giữa mình với em đã có một sợi dây liên hệ…

Suốt mấy tháng trời sau đó, quan hệ giữa mình và em là một tình trạng khá lạ lùng. Không phải là bạn bình thường (cả hai đều hiểu ngầm như thế) nhưng tương lai sẽ như thế nào thì cải hai lại không hề dám chắc, đúng hơn là vì em không xác định nên mình cũng không thể mong gì hơn.

Mình vẫn có thể rủ em đi chơi, bảy đến mười ngày một lần. Hai đứa nói đủ thứ chuyện thơ ca nhạc họa, nhưng em không nhắc một lời nào về bản thân và gia đình. Dường như em là một con-người-có-hai-lớp-vỏ, và mình dù cố gắng đến mấy, cũng chỉ được tiếp xúc với lớp bên ngoài của em. Tất cả mọi sự riêng tư, mọi cảm xúc và suy nghĩ, em giấu kín bưng trong tầng thứ hai, mà có lẽ không một người nào được nhìn thấy.

Qua những lời mơ hồ trong câu chuyện của em, mình chỉ biết rằng sau khi quay trở lại Hà nội, em tránh né tất cả các mối quen biết cũ, người thân duy nhất dạo ấy là một cô bạn cùng lớp cấp III, đã chia sẻ phòng trọ và giúp đỡ em nhiều trong thời gian đầu tiên. Sau đó người bạn lấy chồng rồi theo chồng về Quảng Ninh sinh sống, “Anh ấy cố mấy năm nhưng cuối cùng không trụ được, phải rời Hà nội về quê” em kể lại như vậy.

Đó là những chi tiết riêng tư duy nhất mình biết được từ em trong suốt mấy tháng trời. Mỗi lần đi cùng nhau, mình đều rất muốn được nghe em kể về công việc và bạn bè, nghe em nói đùa hoặc thậm chí chỉ cần cười một lần thật thoải mái cũng tốt. Nhưng, em luôn luôn chỉ là một quý cô xinh đẹp chỉnh tề, uyên bác, đúng mực và tự chủ. Nếu em cười, lúc nào cũng chỉ là nụ cười một nửa, nghĩa là có thể rất tươi tắn thân thiện nhưng nhìn vào trong mắt, mình thấy ngay lòng em không hề cười.

Đến một lúc mình buồn rầu nhận ra, sự kiên nhẫn của mình hình như đang vơi dần. Hình như mọi cố gắng của mình đến lúc đó chỉ giống như tìm cách trồng cây trên một mặt sàn gạch men bóng đẹp, nhưng dù có đẹp đẽ cỡ nào thì trước sau cây cũng sẽ chết mà thôi.

Mình chợt nảy ra ý nghĩ đi tìm cô bạn của em. Chuyện này không khó lắm vì em có nói nơi chồng cô bạn làm việc, tình cờ mình lại quen phó giám đốc công ty đó. Phải có một người hay một cách giúp mình hoặc giúp em thoát ra khỏi tình trạng này, nếu không, có lẽ câu chuyện của mình lại có nguy cơ kết thúc buồn như bao nhiêu lần trước.

Không ngờ khi mình chưa kịp tìm thì đã gặp cô bạn, nhưng lại theo cách không ai muốn nhất trên đời…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Thông tin truyện
Tên truyện Lấy vợ muộn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật
Ngày cập nhật 03/12/2016 14:53 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Cô Trang hàng xóm (Update Phần 16) - Tác giả Dép Lào
Sau hôm đó, tôi và cô Trang dường như gần gũi với nhau hơn. Tôi xin cô số điện thoại rồi kết bạn Zalo với cô, mỗi tối tôi và cô nhắn tin với nhau, cứ ngỡ như một đôi tình nhân đang lén lút vụng trộm với nhau vậy. Đến ngày chủ nhật, tôi lại qua nhà cô kèm cu Bi học. Cô Trang ra mở cửa, hôm nay cô mặc bộ quần áo mỏng màu vàng nhìn vô cùng sexy, ngay lập tức thằng nhỏ bên dưới lại đội quần biểu tình, cảnh đó vừa vặn lọt vào mắt cô Trang. Cô khẽ nheo mắt lại, lườm tôi rồi nói: Cái gì ở dưới quần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Đụ với hàng xóm
Mẹ kế tuổi đôi mươi (Full)
Nó thảng thốt từng tiếng. “Ngực mẹ to quá... tay con lún mất rồi...” Mẹ kế liếc nó. “Con đừng nói thế.” Tay mẹ kế vuốt cặc nó nhanh dần, khiến nó chạm tới ngưỡng... chống cự. Miệng nó há ra, ngoạm lấy đầu nhũ hoa đỏ hồng mà mút lấy mút để, nước bọt chảy ra ướt cả bầu ngực, khiến thân thể mẹ kế rung lên. Vị ngọt lịm làm não nó như tan chảy, chẳng mấy chốc hông nó rung lên bần bật. Nó đã xuất tinh. Lúc này cặc nó mới chịu xìu xuống. Nó liếc nhìn mẹ kế, thấy gương mặt mẹ lấm tấm đỏ hồng. Giọng Mai yếu ớt hẳn: “Con mặc...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện loạn luân Truyện người lớn
Bố vợ dâm loàn (Full) - Tác giả Ngọc Linh
Hai bố con vừa nhâm nhi cốc bia thì bố vợ tôi hỏi: Sao hôm nay thế nào? Có thoải mái không? À với em ấy đấy hả? Được của nó đấy. Mà sao bố có thể kiếm được những em hàng ngon lành đến như vậy. Vừa ngon kỹ thuật đỉnh lại còn trẻ nữa. Cứ quen biết nhiều rồi các đệ tử rồi anh em là có hết đấy mà. Con cứ lên đến cái tầm của bố là được ngay thôi. À mà em ấy chắc là hơn vợ ở nhà chứ hả? Về tuổi đời với kỹ thuật của em ấy thì chắc chắn là hơn rồi còn gì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Đụ mẹ vợ Thác loạn tập thể Truyện loạn luân Truyện sex ngoại tình

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng