Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 6

Phần 3

Đội quân chủ lực Liên Minh do John chỉ huy lúc này đã băng qua dãy Ironspike Mountains và đang dựng trại tại một mảnh đất rộng lớn cách Piltover chừng 2 ngày đi đường nữa. Sau khi doanh trại đựng dựng xong John lập tức cử Caitlyn cùng với quân trinh sát, dẫn theo một đội quân nhỏ thám thính tình hình xung quanh thành Piltover, vì cô là người ở đây cho nên mọi địa điểm xung quanh thành phố chắc hẳn cô nắm rất rõ.
Lều chỉ huy quân Liên Minh.

“Mọi người thấy ở đây thế nào? Nếu chúng ta tấn công vào đây thì lực lượng quân đội bên trong thành phố nhất định rất bất ngờ.” – John lúc này chỉ tay vào tấm bản đồ đang được treo lên giữa lều để hỏi ý kiến của những người xung quanh.

“Hiện tại chúng ta chưa nắm rõ lực lượng bên trong thành phố Piltover thế nào vậy nên tôi nghĩ rằng chi bằng chúng ta cứ đợi quân thám thính quay về báo lại đã” – Vi liền nói.

Mọi người cũng gật đầu đồng ý, John nhìn ra bên ngoài kì quái nói: “Lạ thật, đáng lý ra bây giờ họ phải trở về rồi chứ, đã hơn trưa rồi…”

“Đúng vậy…. sao bây giờ họ còn chưa quay về nhỉ.” – Janna gật đầu nói.

“Bụp” – đúng lúc này Shen đột nhiên xuất hiện ngay giữa lều chỉ huy, bộ dáng trông khá thảm hại, John và những người khác lập tức đứng bật dậy tiến lại lo lắng nói: “Shen rốt cuộc có chuyện gì thế? Tại sao anh lại ra nông nỗi này?”

Shen lập tức đáp: “John… mau đi giải cứu Caitlyn đi, cô ấy bị quân Hư Không bao vây rồi.”

Vi lo lắng nói: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tại sao Caitlyn bị bao vây còn anh lại quay về đây?” – Vi lo lắng đến mức nắm chặt lấy cổ áo của Shen, ai mà không biết tình cảm giữa Vi và Caitlyn không khác gì hai người chị em.

John vỗ vào vai của Vi ý bảo cô bình tĩnh rồi nói với Shen: “Hiện tại Caitlyn đang ở đâu?”

Shen đáp: “Hướng Tây Bắc cách đây nửa ngày đi đường.”

John xoay đầu nhìn mọi người nói: “Bây giờ mà phái quân đến ứng cứu e rằng không kịp, mọi người cứ ở đây tôi sẽ trực tiếp đến đó cứu Caitlyn.” – Nói xong John lao ra bên ngoài phóng thẳng lên trời biến mất.

Garen lập tức hỏi Shen: “Shen cậu kể cho chúng tôi nghe mọi chuyện đầu đuôi thế nào đi.”

Shen thở dài đáp: “Khi chúng tôi vừa hoàn thành nhiệm vụ thám sát quanh thành phố Piltover, đang lúc chuẩn bị quay trở về thì đột nhiên có một người đàn ông toàn thân mặc giáp, ông ta đeo mặt nạ rất quái dị, trên tay cầm một thanh kiếm màu tím, mọi người còn nhớ cái người đã xuất hiện trước doanh trại chúng ta để truyền thông tin về việc Quinn bị bắt không? Hôm nay tôi đã gặp lại hắn, lão ta thực sự rất mạnh, một mình lão dư sức đánh bại toàn bộ quân lính mà chúng tôi mang theo. Ngay khi tôi và Caitlyn đang tìm cách trốn thoát khỏi tay hắn ta thì một toán lính hư không đột nhiên xuất hiện và truy sát, Caitlyn đã cố ý đánh lạc hướng bọn chúng mở đường cho tôi rút lui quay về báo lại cho John biết. Trong hai người chỉ có duy nhất tôi có đủ sức chạy nhanh về doanh trại này mà thôi, đó là lý do vì sao tôi là người có mặt ở đây chứ không phải là Caitlyn.”

John theo hướng mà Shen đã chỉ bay thật nhanh trên bầu trời, hắn sử dụng tầm mắt cực nhạy của mình nhìn xung quanh hòng tìm ra chỗ Caitlyn đang ẩn nấp… cuối cùng John cũng tìm ra. Hiện tại Caitlyn đang trốn bên trong một chiếc hang trên vách núi cao, không biết bằng cách nào cô trèo được lên đây nhưng ở bên dưới chân núi, có rất đông quân Hư Không lùng xục. Không chút chậm trễ John lập tức bay về hướng hang động trên vách núi kia.

“Ai” – Caitlyn ở bên trong ngay khi nghe tiếng động kì lạ lập tức đưa súng lên sẵn sàng chiến đấu…

“Là ta.. là ta đây” – John liền hồi đáp.

Caitlyn thấy John đang bước vào thở dài một hơi rồi đặt súng xuống, cô nói: “Cuối cùng cậu cũng đến…” – Caitlyn ngồi trên mặt đất cố nặn ra nụ cười.

John nheo mắt, nhận ra điều gì đó kì lạ từ Caitlyn hắn lao ngay đến bên cạnh cô, tay trái của Caitlyn đang giữ chặt bên hông, máu từ đó chảy ra rất nhiều, sắc mặt John kinh hãi vội đặt tay mình lên tay của Caitlyn hòng giữ chặt không cho máu tiếp tục chảy ra nữa, nhìn sắc mặt đang xuống sắc của Caitlyn, John vô cùng lo lắng.

Caitlyn lắc đầu nhìn John nói: “Lo tôi làm gì? Không phải cậu ghét tôi lắm sao… tôi không có sao đâu, máu nhiều quá mà ! Dư nên nó chảy ra một ít thôi.”

“Đồ ngốc, để ta cầm máu cho cô.” – John đặt Caitlyn nằm thẳng lên mặt đấy, tay trái vẫn cố gắng giữ chặt miệng vết thương tay phải truyền một luồng phép thuật vào vết thương đang chảy máu kia hòng giúp cô cầm máu.

“Việc gì phải tốn sức cho tôi như vậy… nếu như bọn chúng kéo lên đây cậu sẽ không đủ sức đánh lại bọn chúng đâu. Còn nữa, lần này tôi gặp phải một địch thủ vô cùng mạnh, cậu còn nhớ kẻ tự xưng mình là sứ giả Hư Không chứ? Hắn chính là kẻ làm tôi ra nông nổi này.” – Caitlyn nghiến răng chịu đau nói.

“Kassadin? Ông ấy xuất hiện rồi sao?” – John kinh ngạc.

“Á” – Có vẻ như 1 chút lơ là của John đã khiến sức mạnh phép thuật hắn sử dụng bị phân tán, làm vết thương của Caitlyn trở nên đau hơn, cô không thể nào kìm được đành hét lên. Tiếng hét của cô đã khiến cho bọn Hư Không bên dưới chân núi bắt đầu để ý.

“Cô hét như vậy không sợ bọn chúng nghe thấy mà kéo lên đây sao?” – John nói.

Caitlyn đáp: “Đừng lo, vách núi này cao lắm, bọn chúng không nghe được đâu, vả lại lại trên vách núi tôi đặt rất nhiều các bẫy do ngài Heimer chế tạo, ít nhất là phải đến sáng sớm này mai bọn chúng mới nghi ngờ đến trên này.”

Ba mươi phút trôi qua, cuối cùng John đã cầm máu được trên vết thương của Caitlyn, hắn thở một hơi dựa lưng vào tường. Caitlyn nhìn vào khuôn mặt mệt mỏi đầy mồ hôi của John cô đột nhiên mỉm cười nhẹ nói: “Sao mệt rồi à? Ta đã bảo từ đầu không cần tốn sức cứu ta đâu mà, chẳng qua máu nhiều quá cho chảy bớt ra thôi.”

John chồm đến cú một cái vào đầu Caitlyn rồi nói: “Cô là thân là cảnh sát trưởng của một thành phố lớn như vậy mà lại nói một điều thật ngốc nghếch như vậy sao? Vả lại ta cũng không muốn làm trái tâm ý của bản thân, ta không muốn cô có mệnh hệ gì cả.”

Caitlyn cố gắng ngồi dậy, dựa lưng vào tường ngồi ngay bên cạnh John, cô nói: “Cậu biết không, từ trước đến giờ, không có ai đối xử tốt với tôi hết, Vi thì không nói, cô ấy là một cộng sự tốt, cha tôi ư, ông ấy suốt ngày chỉ lo công việc của mình mà không hề quan tâm đến tôi.” – Caitlyn càng nói càng tỏ ra buồn bã.

John nhìn sang Caitlyn, hắn nhận ra lúc này đây mình còn chưa hoàn toàn hiểu cô tay phải của John nhẹ nhàng cầm lấy tay của Caitlyn nói: “Nếu cô muốn, tôi có thể chăm sóc cho cô, đối xử với cô không khác gì những cô gái khác.”

Caitlyn nhìn vào mắt hắn mỉm cười rút tay lại nói: “Đừng có nói bậy, chẳng qua tôi cảm thấy bây giờ cậu giống như một người bạn của mình mà thôi, định lợi dụng xem tôi như là cô gái của cậu à?” – Caitlyn xoay đầu sang hướng khác, hai má của cô hơi ửng đỏ.

“Hì” – John cười trừ ngượng ngùng nói: “Tôi nói rồi, sức mạnh càng lớn, trách nhiệm càng nhiều, tôi muốn sử dụng sức mạnh của mình để bảo vệ những người tôi yêu quý… cô cũng là một trong số đó. Lúc này, tôi chỉ muốn nghe theo trái tim của mình, muốn nói gì thì nói cái đó, nếu cô cảm thấy những điều tôi nói quá bậy bạ hay nhảm nhí thì tôi xin lỗi.” – giọng nói của hắn đầy chân thành.

Hai con mắt của Caitlyn không hiểu sao lại đỏ hoe lên, cô không dám để John thấy, cô sợ khi hắn thấy mình yếu đuối thế này hắn sẽ cười vào mặt cô…

“Cô nghỉ ngơi đi, ta ra bên ngoài xem tình hình bọn chúng thế nào, bây giờ vết thương của cô mới vừa được cầm máu, không thể di chuyển được, chắc đến sáng mai mới đưa cô rời khỏi đây.” – John đứng dậy xoay lừng về phía Caitlyn.

“Bụp” – Caitlyn như không kìm nén được hành động của bản thân, cô xoay người từ phía sau ôm chặt lấy John khóc nói: “Tại sao vậy? Tại sao cậu lại nói với tôi những điều đó? Tôi đã rất kiềm chế bản thân, tôi không muốn cùng cậu phát triển bất cứ quan hệ gì, tôi không muốn làm tổn thương cho bất cứ cô gái nào, đặc biệt là Janna.”

John lẳng lặng xoay đầu nhìn Caitlyn…

Cô tiếp tục nói: “Từ cái ngày đầu tiên tôi gặp cậu, rồi đến những chuyện cậu làm với tôi, trái tim tôi lúc ấy như rơi xuống một hố sâu, dứt không được trốn không thoát. Trong lòng luôn muốn ở bên cạnh cậu….” – Caitlyn rút tay lại, John từ từ xoay người nhìn vào đôi mắt xinh đẹp đang thấm đầy nước mắt kia.

“Có người đã nói với tôi, cảm tình là không thể miễn cưỡng cũng không thể kề cận, nhưng kể từ khi tôi gặp cậu, tôi không còn là chính mình nữa, suốt ngày tôi cứ nói muốn bắt cậu nhưng thực ra trong thâm tâm tôi chỉ muốn được gặp cậu, được ở gần cậu, dù chỉ cần thấy thôi là đủ rồi. Tôi….”

Nhìn những giọt nước mắt đang lăn dài trên hai má Caitlyn những từ nói ra từ tận sâu trong con tim luôn đóng khép cửa của mình, John lập tức ôm chặt cô vào lòng, vuốt ve tóc của Caitlyn chậm rãi nói: “Đừng nói nữa, đừng nói nữa…”

“John… cậu là 1 tên chết tiệt, tại sao chứ? Tại sao bên cạnh cậu có rất nhiều các cô gái xinh đẹp nhưng tôi lại không thể nào bỏ được hình ảnh của cậu ra khỏi tâm trí của mình… tôi hận cậu… tôi hận cậu John à… cậu là kẻ xấu xa, cậu cướp đi nụ hôn đầu tiên của tôi, cướp đi luôn cả trái tim của tôi… híc…” – Caitlyn khóc, nhưng cô cảm thấy rất hạnh phúc, John đang ôm chặt cô, điều mà cô không hề nghĩ đến.

“Caitlyn… là ta sai… ta thật xấu… ta đã không nhận ra tình cảm của cô… ta cảm thấy mình còn hiểu quá ít về cô, Caitlyn cho ta xin lỗi… hãy để ta được đền đáp những lỗi lầm của mình có được không.” – John đẩy nhẹ Caitlyn về phía trước lấy từ trong người ra một chiếc nhẫn rồi nói: “Caitlyn… ta muốn trao cho em hạnh phúc… ta muốn được trọn đời chăm sóc cho em, em đồng ý làm vợ ta chứ?”

Caitlyn nhìn chiếc nhẫn kia, cô biết nó là gì, cũng biết cả ý nghĩa của nó nữa, Caitlyn nhìn John đáp: “John… Cait…” – Hai tay cô nắm chặt lấy áo của John mà khóc, giờ phút này cô không biết nên nói điều gì… cảm xúc đã chặn mọi ngôn ngữ trong cô.

John rất hiểu tâm ý của Caitlyn, nhẹ nhàng đeo chiếc nhẫn vào tay của Caitlyn cúi đầu đặt một nụ hôn thật ngọt ngào, thật nhẹ nhàng lên đôi môi mỏng kia, cả người Caitlyn như run lên, một dòng điện chạy qua người, cơ thể cô mềm nhủn ra không có sức chống cự, cứ để mặc John tận hưởng đôi môi của mình… John đặt Caitlyn nằm xuống tay phải nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại…

Lại một cô gái được John “đưa vào đời” … mối hận thù từ sâu bên trong Caitlyn tưởng chừng như không bị phá vỡ, cuối cùng cũng bị những cú thúc đều đặn và có phần mạnh bạo của John đâm vào sâu bên trong Caitlyn phá vỡ hoàn toàn…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Thông tin truyện
Tên truyện Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 6
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 21/02/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Thằng bạn thân khốn nạn (Update Phần 12)
Phần 3 Chuông reo một hồi lâu mãi không ai bắt máy nó đang lo thằng bạn thân của nó đã đi ngủ... ngay khi nó tính cúp máy thì cuộc gọi được kết nối... “Alo... Vũ hả mày... Hay thật tao vừa nghĩ tới mày thì đã thấy mày gọi rồi... thằng này mày chết chắc linh lắm... mà mày rảnh dữ gọi cho tao vào giờ này...” Giọng của thằng Quân trong điện thoại vọng ra... “Mày đừng xạo nữa... tự dưng nghĩ tới tao làm gì... mà giờ mày rảnh không... tao có chút chuyện muốn hỏi ý kiến của mày...” “Giờ này tao cũng đang làm... nhưng mày gọi giờ này chắc có chuyện gấp... nên...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ nát lồn Truyện bú cặc Truyện móc lồn
Dưới ánh trăng soi - Tác giả Hoài Cổ
Phần 3 Tôi được đưa vào một căn phòng gọi là phòng Vip, rất là đẹp, còn ông Lợi thì chui vào trong cái phòng sau này tôi mới biết nó được gọi là phòng Hoàng đế, sẽ có 2 em đẹp như hoa hậu phục vụ cùng một lúc, nếu thích có thể gọi 4 em hay 8 em thì tùy, nói chung thích bao nhiêu cũng có, chỉ sợ không có tiền. Vì tôi là Vip nên tôi được chọn, tôi chọn một em khá là ưng mắt, trông nhang nhác giống... Hoa hậu Nguyễn Thị Huyền, kiểu vậy... Em này người Bắc, da trắng dáng ngon, vừa tròn 20 tuổi. Vào trong phòng có một cái bồn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo Truyện sex có thật
Tình – yêu
Phần 3 Căn phòng trống! Sau những sự việc không như kịch bản vừa rồi, Tuấn mới tỉnh lại. Đầu tiên mà tự trách mình bệnh hoạn mà bị kích thích khi người yêu cùng thằng khác ân ái điên cuồng. Thứ hai là trách mình vô năng khi điên cuồng mà yêu người con gái như vậy. Thứ 3 là trách cái sự đời cay đắng. Nó đâu phải nghèo hèn lắm đâu, chẳng qua nó vốn cần kiệm thôi. Hương còn chưa từng hỏi đến gia cảnh nó cơ mà. Những lời trách móc theo ngón tay chỉ thẳng vào mặt nó, Tuấn như ngốc trệ. Nó có nói nó nghèo đâu? Tuấn chỉ nhớ duy nhất 1...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện loạn luân Truyện người lớn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng