– Ông làm gì ngoài đó vậy?
Đang mải suy nghĩ về chuyện của Vũ vừa rồi, nghe Hồng hỏi lão ngoảnh lại mà bước vào nhà.
– Tôi nay thấy mệt rồi, tôi lên phòng ngủ trước nha. Bà dọn sớm rồi đi ngủ đi.
Thấy lão Chiến cũng có vẻ mệt mỏi thật, nhưng quan trọng hơn là bà đã ăn mặc theo kiểu mời gọi rồi mà lão không mảy may để ý là sao? Tặc lưỡi:
– Đúng là vừa già, vừa yếu.
Chỉ còn thằng Hùng, từ lúc ngồi ăn mắt nó cứ dán chặt vào ngực bà. Tiện đà nghịch ngợm, bà lại còn đặt tay lên mà sờ sờ đùi nó làm nó cứ như người mất hồn vậy. Vừa bước chân vào phòng thằng Hùng bà đóng cửa lại thì:
Rầm!!
Thằng Hùng rình từ đằng sau chỉ chờ bà Hồng đi vào thì lao lên ôm bà vật ra giường.
Kéo tụt cái váy xuống nó kéo nốt cả cái áo lót ra mà nhét ngay con cu vào giữa hai khe vú bà mà nhấp lên nhấp xuống.
– Làm gì mà như hổ đói thế? Bà tinh nghịch.
– Đang đói nè, gừ gừ.
Bà Hồng nhoẻn miệng cười rồi hất nó ngã xuống mà cầm lấy con cu nó nhét vào miệng mút chùn chụt, thi thoảng cái lưỡi ma quái lại quấn lấy đầu bao quy của nó làm thằng Hùng cứ oằn oải sung sướng tận hưởng.
Khi Ngọc về tới nhà, thấy không có ai chắc là cả nhà đã đi ngủ. Đang định tìm mẹ tâm sự về chuyện Vũ nói thì bà Hồng đã ngủ rồi. Đi ngang qua phòng thằng Hùng thì nghe thấy có tiếng động, áp tai vào cửa thì:
– Ư, ư mạnh lên, mạnh nữa lên. Thằng Hùng và bà Hồng đã vào tới ca 2 rồi.
Cười thích thú, định bụng thằng này lại bóp vai cho mẹ đây mà. Định mở cửa vào thì cửa phòng bị chốt, nàng đập cửa:
– Mẹ ơi! Mẹ, mở cửa cho con.
Tiếng gọi của Ngọc làm bà Hồng và thằng Hùng giật bắn người vì ăn trộm bị chủ bắt gặp thì nguy to. Vội buông nhau ra bật điện sửa soạn lại váy rồi hớt hải ra mở cửa cho Ngọc:
– Chuyện gì thế con yêu?
– Sao mẹ lâu thế? Mãi mới mở cửa.
– À tại mẹ đang mệt nên không muốn dậy.
– Mẹ lên phòng con, con kể cái này.
– Hùng chờ mẹ, mẹ lên với chị Ngọc rồi mẹ xuống nha. Nói rồi bà ném ánh mắt dâm tà về phía thằng Hùng.
Lên phòng Ngọc:
– Có chuyện gì thế con gái yêu?
– Khi nãy Vũ có nói với con sau khi học xong thì sẽ cưới. Con cũng sợ mất Vũ nên muốn cưới luôn. Mẹ thấy sao?
– Ừ, thằng Vũ tốt tính, gia thế lại hơn nhà mình. Nếu muốn thì con cưới ngay đi.
– Dạ, con biết rồi. Chuyện này mẹ nói với ông ba đi nha.
– Ừ, mai mẹ sẽ nói.
Về phần lão Chiến, từ khi về phòng chẳng buồn thay quần áo lão nằm luôn ra giường mà suy nghĩ. Nghĩ chán chê vẫn thấy đầu óc càng lúc càng rối rắm. Lão bình tâm lại mà suy xét “giờ mà không nghe lời thằng Vũ thì nếu như nó kể cho ông Quang chuyện mình cắm sừng ông thì mình thậm tệ mất. Còn nếu nghe lời nó thì dù gì nếu nó cưới cái Ngọc ông Quang cũng chẳng dám làm gì mình quá đâu”.
Nghĩ mãi cuối cùng lão tặc lưỡi mà làm theo lời Vũ. Nằm mải mê một lúc lão chợt nhớ lại hôm nay bà Hồng ăn mặc thật hấp dẫn mà làm lão cứ thèm thuồng cả buổi tối. Nhưng mà sao đến giờ này chưa thấy bà lên phòng nhỉ? Đã 2 tiếng rồi chứ ít ỏi gì. Nghĩ vậy lão mở cửa ra đi tìm bà Hồng. Vừa mở cửa ra đi ra ngoài thì lão thấy Hồng mở cửa từ phòng Ngọc mà đi ra thì gọi với:
– Bà làm gì mà chưa đi ngủ vậy?
– À, tôi nói chuyện với cái Ngọc một chút. Tưởng ông đi ngủ rồi?
– Tôi chưa ngủ. Bà xuống đây tôi bảo cái này.
Thấy lão Chiến có vẻ khó hiểu từ tối tới giờ nên Hồng lục đục xuống ngay. Cả hai vừa đi vào phòng, đóng chốt cửa lại thì:
– Hôm nay mình làm tôi thèm quá.
Nói rồi lão lao vào vật bà Hồng ra giường mà hôn lấy hôn để.
Trận làm tình với thằng Hùng còn dang dở thì bị Ngọc đứt quãng làm Hồng còn bứt rứt âm ỉ. Lão Chiến hăng tiết máu lên làm bà cảm thấy khoái chí vì hóa ra mình vẫn còn hấp dẫn thật.
Đè ngửa Hồng ra lão Chiến tuột phăng cái váy ra ném lung tung rồi lao thẳng tới vú bà mà úp mặt vào bú như bú sữa bị đói lâu ngày. Còn Hồng cũng chẳng vừa, thỉnh thoảng mới thấy chồng phấn khích nên bà cũng tìm cách làm chồng phải say mê điên dại. Lần mò tìm cái khóa thắt lưng bà lật đật cởi thắt lưng mãi không được thì lão Chiến vùng dậy cởi sạch quần áo trên người ra để lòi ra con cu đã chĩa ra từ lúc nào. Đẩy lão Chiến ngả ra giường bà tỏ vẻ dâm đãng:
– Làm gì mà hôm nay hăng thế? Muốn lắm rồi à?
– Thì tại bà cứ làm tôi nứng không chịu được í.
– Không chịu được sao cả tối không thèm gọi người ta vào mà ấy hả?
– Thì vì nghĩ công việc. Tôi cũng phải lo lắng cho cả gia đình nữa chứ có được thoải mái như bà nghĩ đâu.
Nghĩ lại thấy lão từ tối cứ đăm chiêu suy nghĩ thành ra bà cũng thấy thương tội:
– Thương quá! Thế để em thưởng cưng nha.
Giọng nói dâm đãng đầy mê lực của bà phát ra đồng thời cúi xuống cầm con cu lão Chiến mà sục sục rồi nhét vào miệng mút một cách say sưa.
– Ối! Ối! Sướng… sướng mình ơi!
Cái lưỡi điêu luyện của Hồng liếm quanh đầu khấc cu lão Chiến còn tay thì mân mê hai hòn bi thi thoảng lại vuốt dọc con cu làm lão tê rần người sung sướng. Đã lâu lắm rồi, phải nói là mấy năm nay Hồng mới thấy cảm xúc vợ chồng dâng lên, thương chồng mình cũng phải vất vả nuôi gia đình còn mình thì suốt ngày dâng cái lồn cho hết thằng nọ thằng kia địt mà tự trách bản thân.
Hôm nay bà muốn hết mình vì chồng để cố gắng bù đắp sai lầm của mình. Mút say sưa thì bỗng nhiên lão Chiến nhổm dậy đẩy đầu bà ra mà đè xuống ngược lại. Đến lượt lão vùi đầu vào cái lồn đã nhoe nhoét nước của bà mà liếm như điên dại. Cái cảm giác sướng rùng mình ập đến với bà, bỗng nhiên kỷ niệm của những năm tháng tuổi trẻ vợ chồng bên nhau chợt ùa về. Từ những tháng năm cơ hàn, bà không công việc ổn định, gia đình bần hàn cơ cực, một tay lão Chiến quần quật chịu tủi nhục bao năm tháng để gia đình được như ngày hôm nay. Bất giác nước mắt hối hận, giọt nước mắt vì thương chồng lăn trượt dài trên khóe mắt bà:
– Mình sao thế? Sao mình lại khóc? Tôi làm gì khiến mình giận à?
Lau dòng nước mắt Hồng đáp:
– Không có đâu, đột nhiên tôi nhớ lại ngày mới cưới thôi mà.
– Đừng khóc nữa, tôi vẫn yêu bà như ngày xưa mà.
Lòng Hồng chợt như muôn dòng cảm xúc xoáy lại. Ngày xưa mình chỉ là một con bé nghèo hèn may gặp được anh ấy. Bao năm tháng qua đi, mình trách cứ anh suốt trong khi lúc nào mình cũng chỉ nghĩ đến nhục dục mà phản bội anh. Nghĩ đến đó bà không kìm được nước mắt òa ra:
– Chiến à! Em yêu anh!
– Bà hôm nay sao thế? Lão Chiến ngạc nhiên.
– Không có gì đâu. Mình tiếp tục đi. Lau dòng nước mắt Hồng nói.
Lão Chiến thấy vậy thì lại tiếp tục liếm láp say sưa còn Hồng thì oằn người lên mà tận hưởng.
– Anh ơi! Anh nhét vào đi. Em sắp không chịu được rồi.
Không chờ đợi thêm lão Chiến lựa thế rồi tống ngay con cu cứng ngắc vào cái lồn nước nôi lênh láng của Hồng mà bắt đầu dập.
– Ự… ự anh Chiến ơi! Em chết mất ự ự.
Bên ngoài cửa thằng Hùng nghe rõ mồn một từng câu từng chữ, mắt nó long lên điên dại vì phải chờ đợi bà còn bà thì lại say sưa ở đây địt nhau dâm dục cùng ông Ba. Tức mình nó trở về phòng đóng rầm cửa lại rồi chui lên giường.
Bên kia Hồng cùng lão Chiến vẫn đang quần thảo tơi bời:
Phịch phịch… bịch bịch tiếng dập chày kêu to như sóc bombo cứ vang lên như trống khắp phòng. Hồng đang rú lên sung sướng mà kéo người lão Chiến xuống rồi hẩy hẩy cái mông lên đón nhận:
– Hư hư hư… em sướng chết mất… hư hư…
Chịu đựng nãy giờ đã không được nữa, lão Chiến gồng người lên bắn từng dòng tinh dịch nóng hổi vào bên trong cái lồn dâm đãng của Hồng cũng là khi Hồng tru lên sung sướng:
– Anh ơi! Em ra, em ra rồi.
Đổ gục xuống người Hồng lão Chiến thở hổn hển ôm lấy người Hồng rồi từ từ chìm vào giấc ngủ.
Được một lát khi thấy chồng đã ngủ say ngáy oo, Hồng lật đật trở dậy bước ra mở cửa đi vào nhà tắm cọ rửa sạch sẽ. Nhà đã im phăng phắc, Ngọc chắc chắn đã ngủ rồi, còn thằng Hùng thì sao? Bà tự hỏi. Lúc nãy mình bảo nó chờ, thế thì chắc chắn nó chưa ngủ. Nhưng sau cuộc làm tình với lão Chiến bỗng dưng bà có cảm giác tội lỗi mà muốn dừng việc quan hệ với thằng Hùng lại nhưng bà sợ nó không chịu. Có lẽ phải từ từ khuyên giải rồi cắt đứt với nó, bà nghĩ vậy. Bước ra khỏi nhà tắm, chẳng cần mặc quần áo bà mở cửa phòng thằng Hùng mà đi vào kiểm tra xem nó đã ngủ chưa. Đèn vẫn sáng, thằng Hùng nằm co ro trên giường.
– Chưa ngủ hả ông tướng?
Hai mắt thằng Hùng long lên điên dại, nó vật bà ra rồi không nghĩ ngợi gì tống ngay con cu vừa mới ngỏng dậy vào thẳng mồm bà mà thọc làm bà ứa nước mắt nước mũi ra không nói được lời nào.
Rút con cu ra khỏi mồm bà, thằng Hùng tìm ngay xuống cái lồn còn ướt át của bà vạch ra rồi ấn tuột vào.
Ót!!!
Nó dập điên cuồng trong khi bà đang ho sù sụ vì bị nó hãm hiếp thậm tệ.
Mặc kệ bà cảm thấy ra sao, nó vẫn điên cuồng dập như cái máy. Chẳng bao lâu nó xối xả bắn vào trong âm đạo bà rồi nằm vật ra như khúc gỗ. Còn bà Hồng, mắt bà cứ trân trân nhìn lên trần nhà mặc cho cái lồn còn âm ỉ nhợp nhụa tinh trùng bà nhỏm dậy tát một cái đau điếng người vào mặt thằng Hùng:
– Đồ khốn nạn. Từ mai tao cấm mày sờ vào người tao dù chỉ một ngón. Rồi bà đứng dậy bước ra khỏi phòng và đóng sập cửa lại.
…
Đưa Ngọc về nhà xong Vũ quay về nhà trong tâm trạng khó diễn tả. Tự bản thân chàng cũng cảm thấy mình thay đổi, mưu mô hơn, thực dụng hơn so với trước kia quá nhiều. Nhưng vì gia đình chàng đã quyết phải làm như vậy nên không còn đắn đo gì nữa. Bước về đến cổng, qua khe cửa sắt chàng nhìn thấy Kiều đang ngồi trên hiên nhà chờ đợi chàng về mà lòng thấy khấp khởi vui mừng. Mở cửa bước vào tới sân rồi ngồi xuống cạnh Kiều.
Quay sang hít hít ngửi ngửi trên người Vũ:
– Mới ấy với Ngọc đúng không?
Biết không thể giấu mà cũng không muốn giấu Kiều nên Vũ chỉ nhẹ nhàng ôm đầu Kiều mà khép vào lồng ngực mình:
– Dù có thế nào thì Kiều mãi là người Vũ yêu thương nhất.
Suy nghĩ cả buổi tối, tự bản thân Kiều cũng biết mình không sao có thể danh chính ngôn thuận bên Vũ như Ngọc được. Nàng vẫn vui và hạnh phúc vì Vũ vẫn yêu thương mình, nhưng nàng lại buồn man mác vì nàng biết sớm hay muộn gì nàng cũng không còn cơ hội bên Vũ nữa. Trải qua biết bao nhiêu, nàng đã hiểu tình cảm Vũ dành cho mình. Bản thân nàng cũng đã biết mình cũng đã xem Vũ như người đàn ông duy nhất của mình rồi. Nhưng dù sao thì hai người cũng vẫn là mẹ con, làm sao có thể có điều gì quá đáng.
Đến như bây giờ mối dây ràng buộc giữa hai người đã là không thể chấp nhận được rồi, gia đình không, xã hội không, luân lý đạo thường không, tất cả đều không ngoại trừ nàng và Vũ. Bên Vũ lâu ngày nàng đã nảy sinh tình cảm, sự mềm yếu của người con gái không nơi nương tựa đã vô tình khiến nàng không thể rời xa Vũ mà đã trót mang mầm bệnh của tội lỗi, tội lỗi vì nàng đã trót yêu con ruột của chính mình.
Ngồi nép tựa bên Vũ, Kiều chỉ mong giây phút này mãi ngừng trôi. Xã hội này chẳng còn một ai nữa để nàng không còn phải bận tâm, không khi nào dằn vặt và suy nghĩ. Nhưng mong ước nào có thể thành sự thật, những ngôi sao sáng trên bầu trời kia đã vụt bay bao lần trước ánh mắt nàng nhưng đâu có điều gì nàng mong ước mà trở thành hiện thực đâu.
– Mình vào nhà đi, ngoài này nhiều sương lắm!
Vũ lên tiếng khi hai người đã im lặng quá lâu.
– Ừ, mình vào nhà thôi.
Kiều trả lời mà cảm xúc như vô hồn mất lối.
Lên tới phòng, Vũ cởi quần áo ra để bản thân mình trong tình trạng chẳng mảnh vải che thân nhưng Kiều vẫn ngồi đó như không có gì xảy ra.
– Mẹ, mẹ sao vậy? Có chuyện gì à? Vũ hỏi Kiều với vẻ mặt lo lắng.
– Không, có gì đâu. Mẹ chỉ đang lo cho Vũ yêu của mẹ thôi.
– Vũ có gì mà phải lo, có mẹ bên cạnh Vũ thì ra sao cũng được.
Im lặng thở dài Kiều không nói thêm điều gì nữa. Biết có gì đó diễn ra trong nội tâm Kiều nhưng Vũ chỉ đoán do Kiều đang ghen với Ngọc nên mới vậy mà thôi. Khẽ âu yếm định bù đắp cho Kiều nhưng Kiều kêu mệt rồi chỉ muốn ngủ và bản thân chàng cũng đã thấy mệt mỏi và buồn ngủ rồi. Không khí lặng lẽ hơn và rồi cả hai chìm đi vào giấc ngủ của suy nghĩ và mộng tưởng êm đềm.
Tỉnh dậy sau một đêm dù trằn trọc nhưng sâu giấc mỹ mãn, Vũ cảm thấy khoan khoái lạ thường. Nhanh chóng vệ sinh, mặc quần áo và xách cặp xuống nhà.
– Vũ yêu của mẹ dậy rồi à? Ăn sáng nhanh rồi đi học nào.
Bên bàn ăn, những lát bánh mì nóng hổi cùng những quả trứng ốp la được dọn nhanh ra. Rau thơm, bơ phết cùng những gia vị quen thuộc đã là món ăn dinh dưỡng quen thuộc mỗi buổi sáng của chàng.
– Vũ yêu mẹ nhứt nhứt.
Vũ nói rồi lao vào hôn một cái dài lên má Kiều “chụttttt”.
– Nỡm à, thôi ăn đi rồi mau mau đi học kẻo trễ.
– Mẹ ăn cùng Vũ luôn đi.
– Ừ, mẹ sẽ ăn cùng Vũ yêu.
Ánh mắt tươi cười, bữa sáng diễn ra trong hân hoan chào buổi sáng của một ngày mới – ngày mà đánh dấu triệt để sự đổi thay của Vũ.
Thời gian ngồi trên ghế nhà trường đã chẳng còn quá lâu, cũng như bao bạn bè cùng cắp sách tới trường của mình, chàng cũng nuối tiếc phần thời gian còn lại đang rút ngắn từng ngày như băng pháo dài đang nổ banh từng viên vậy. Nuối tiếc vì xao xuyến cho những tháng năm dài hồn nhiên tuổi học trò bên thầy cô và trang lứa, lo lắng vì khi đã không còn ở nơi đây cũng chính là đôi chân phải bước những bước đầu tiên trên con đường đời chông gai lắm nguy nan, gian khó. Nhưng ngay lúc này đây, trong bản thân chàng thì thời gian sao càng lúc càng nhanh hơn vó ngựa thảo nguyên, chàng không bận tâm quá nhiều cho tương lai dài sau đó vì chỉ trong hai tháng ngắn ngủi này, dự định và toan tính bước ra từ cánh cửa bí mật của chàng sẽ phải nhanh chóng hé mở.
Đang thẩn thơ nhìn xa xăm nơi hiên cửa:
– Trần… Vũ. Tiếng cô giáo gọi.
– Vũ, Vũ, Vũ ơi!
Ngọc gọi và giật áo Vũ vì chàng tâm trí đang bên ngoài cửa sổ mà quên đi lớp học.
Thần trí trở lại với thực tại, không quá hốt hoảng chàng giả vờ rơi sách cúi đầu xuống hỏi Ngọc:
– Bài bao nhiêu vậy Ngọc?
– Bài số 5, trang 68.
Hôm nay là giờ bài tập, vậy nên cả lớp cũng không ít người như Vũ, vì vậy may thay chàng ta không bị truy cứu quá ráo riết từ Ngọc và cô giáo. Đang đứng trên bảng, phấn bụi trên tay viết từng dòng toán học thì bỗng chiếc điện thoại trong túi quần bắt đầu rung làm chàng bực mình và khó xử. “Ai gọi cái giờ này không biết, bực cả mình” chàng lẩm bẩm trong bụng. May thay túi quần đã im lặng và không còn cựa quậy, chàng mừng thầm nhẹ nhõm. Nhưng nó lại rung, quá bực mình chàng cặm cụi viết cho thật nhanh bài toán rồi về chỗ. Vừa ngồi xuống:
– Vũ hôm nay sao vậy? Ngọc hỏi hơi có vẻ lo lắng.
Vũ tươi cười quay sang nhìn Ngọc rồi lướt đến tai nàng thì thầm:
– Chồng em bị đau tờ rim.
Gò má Hồng ửng như phấn phớt quá độ, Ngọc ngượng nghịu đấm Vũ thùm thụp ngay trong lớp học.
– Ngọc, em làm gì vậy?
– Dạ, dạ không có gì ạ. Ngọc sợ sệt hối lỗi.
Lớp của Vũ và Ngọc là lớp chuyên toán của trường thành thử lớp học rất nghiêm và chặt chẽ.
Ném cái nhìn tỏ vẻ “hãy đợi đấy” như sự căm tức của con sói với con thỏ trong truyện tranh, nhưng nàng cũng chỉ tỏ ra như vậy còn râm ran trong trái tim thì lại thổn thức vì những lời đùa tinh nghịch ấy. Tươi rói nhìn Ngọc nhưng chàng không quên rút trong túi ra chiếc điện thoại xem ai vừa mới gọi, là hai cuộc gọi lỡ của lão Chiến. Nhanh tay chàng nhắn tin cho lão:
– Con đang học, có chuyện gì không chú?
– Trưa nay con có bận không? Chú muốn gặp con nói chuyện.
– Chú cho con địa điểm, con sẽ tới.
– Đường xxx, quán cà phê địa chỉ xx.
– Ok, hẹn chú trưa nay 1h.
Tan lớp học, Vũ và Ngọc đi ăn trưa tại một quán ăn bên gần với trường học để chiều học thêm cho tiện.
– Chiều nay Ngọc học thêm một mình nha! Vũ có việc về nhà giải quyết với chị Lan.
– Chuyện chi vậy Vũ?
– À chuyện gia đình ấy mà. Không có gì đâu.
– Nhưng sao không để học về rồi hãy hỏi? Ngọc hỏi băn khoăn.
– Đằng nào học xong, vợ chồng mình chẳng đi du học. Thi tốt nghiệp thì có gì đâu mà học.
Vũ nói vậy làm Ngọc cứ tròn mắt vì xưa nay chưa bao giờ chàng bê trễ học hành nếu không có lý do. Giờ đột nhiên như vậy nhưng nàng cũng sương sướng nơi trái tim. Đúng là “gió hát miên man nàng thổn thức, ý chàng đã định nàng về dinh”. Ngọc càng lúc càng như người trên mây khi nghe Vũ thảnh thót:
– Ừ, vậy Vũ giải quyết tốt chuyện nhà nha. Để tối Ngọc về báo với bố mẹ là học xong mình chung đi du học.
– Cái này hôm qua chồng bàn với bố vợ rồi. Còn chờ nàng thì có mà đi tàu bay giấy. Hahahaha…
Không ngờ Vũ lại đi nhanh thế, Ngọc bỡ ngỡ:
– Vậy ông ba nói sao?
– Còn nói gì nữa. Học xong rồi cưới, sang nước ngoài du học phải mang về một đàn cháu ngoại. Haha…
– Á, á chết đi, chết đi. Ngọc đánh yêu Vũ.
Ôm Ngọc trong tay âu yếm:
– Anh sẽ để em là người con gái thật hạnh phúc.
Ngọc mãn nguyện mà nép vào lòng:
– Đừng có gạt người ta nha.
– Ừm, không gạt đâu.
Hạnh phúc làm Ngọc quên thời gian, đã gần tới 12h45. Nàng té chạy về lớp để học còn Vũ cũng sửa soạn qua gặp lão Chiến.
Đúng 1h chiều Vũ đặt chân vào quán cafe theo đúng địa chỉ của lão Chiến. Bước vào trong, không gian bố trí rất lý tưởng cho những đôi nam nữ tuổi teen. Những chiếc mành thưa che giữa từng gian, từng khoảng không gian khiến cho sự riêng tư tăng lên rõ rệt dù vẫn mờ ảo như không gian kiến trúc pháp kiểu cổ. Không muốn mất thêm thời gian, chàng rút điện thoại ra gọi cho lão Chiến:
– Con tới quán rồi nè chú.
– Con tới quầy bar kêu nhân viên cho gặp anh Chiến nha con.
Theo lời lão, Vũ được tay nhân viên dắt xuống tầng hầm. Ánh đèn ngủ tối hồng sắc tím kết hợp với những miếng gạch sồi sỉ được vã lên màu nâu nhạt khiến chàng nghĩ ngay kiến trúc sư của quán là một tay người Pháp chính hiệu hay cũng chí ít là kẻ tôn sùng tín ngưỡng của đất nước hoa lệ này. Từng gian phòng riêng biệt ngăn cách hẳn nhau bởi chiếc cửa cách âm, nơi này dành riêng cho các đại gia lui tới, trong đầu Vũ nghĩ vậy.
Cánh cửa phòng bật ra, bên trong lão Chiến đã chờ sẵn với không gian huyền ảo cùng một chai vang Pháp. Đóng lại chiếc cửa:
– Con tới đúng hẹn quá. Đi đường có nắng không con.
– Có gì đâu chú, gặp chú thì con phải tới đúng hẹn rồi. Vũ nói rồi từ từ tiến lại chiếc ghế.
– Con ngồi đi, chú cháu mình nhấm nháp vài ly.
– Chú nói vậy con không khách sáo nha. Vũ tỏ ra mình là người nắm chủ động.
– Chú cháu mình sắp là người một nhà rồi. Chú thấy con đi đường vất vả hay là chú thay ông ba tặng con một chiếc ô tô để con đi lại cho tiện mà đưa cái Ngọc đi chơi xa cũng dễ hơn.
Lão Chiến muốn kéo ngắn khoảng cách bằng dụ ngon dỗ ngọt.
– Con cảm ơn chú nha. Nhưng nếu muốn thì tự con cũng mua được vài chiếc để đi rồi. Cái này để học xong con sẽ tính.
– Ừ đúng rồi chú quên mất. Con mà muốn thì cái gì ông ba chẳng cho.
– Tại sao phải là ông ba? Chú nghĩ con không mua nổi vài cái sao? Vũ nói rồi ánh mắt xoáy sâu vào gương mặt lão.
Không tin nổi đó là những gì phát ra từ cái miệng sữa búng của một thằng ranh con, lão Chiến lại càng lúc càng thấy Vũ có sự nguy hiểm chết chóc. Lão đang mải với nỗi sợ hãi trong tim thì Vũ đã bắt đầu chủ động:
– Mình vào đề đi nha chú. Chuyện tối qua con nói với chú, chú nghĩ sao?
– À, chuyện đó chú nghĩ cả đêm rồi. Trước sau gì mình cũng là một nhà. Chú không biết con làm thế vì điều gì, nhưng nếu con cho chú một kế sách an toàn. Chú sẽ nghe theo con.
– Chuyện đó chú khỏi có lo, danh sách tay trong của ông ba trong công ty con đã nắm toàn bộ. Chuyện này đối với chú mà nói chỉ có một đường hại mà trăm đường thực lợi.
Nghe Vũ nói vậy lão Chiến há hốc mắt ra nhìn mà kinh hãi. Đến bản thân lão bao nhiêu năm nay còn không rõ ai mới là tay trong chủ lực của ông Quang. Nếu quả đúng nó biết thì phi vụ làm ăn này đúng là phải làm rồi. Tươi tỉnh gạt bỏ sợ hãi, lão bắt đầu hăng hái bàn chuyện.
To nhỏ không nghe rõ là chuyện gì, bàn ra sao nhưng khoảng 3h chiều thì cánh cửa bắt đầu mở ra. Gương mặt cả hai đều tươi tỉnh như vớ được vàng. Còn với Vũ, đây chỉ mới là màn dạo đầu mà thôi.
– Con đi ra trước, chú ra sau để tránh sinh nghi nha.
– Ừ, con chu đáo quá. Nhưng mà Vũ này…
Lão chưa kịp nói hết thì Vũ cắt ngang miệng xé lời mà nói:
– Chú yên tâm, dù chú là bố vợ con hay chỉ là chú con. Chỉ cần kể từ giờ, chú đối tốt với con không bao giờ con mang oán báo ơn. Còn nữa, không một ai có thể tổn hại Ngọc dù một sợi tóc. Con đảm bảo với chú, vì đó là người con gái của con.
Lời nói của Vũ như bổ sâu trái tim của lão ra mà mổ xẻ. Lão chính là một kẻ mang oán báo ơn, tèm nhèm với người đàn bà của ông chủ đã giúp hắn cơ đồ và trên hết là hắn không có được cái sự quả quyết bảo vệ người đàn bà của mình như Vũ. Ngao ngán lão tiễn Vũ:
– Chú biết rồi, con về cẩn thận nha.
Từ biệt lão ra về, trong đầu Vũ đã cởi gỡ nút mắc đang rối lên như cuộn chỉ ba đầu. Thở phào chàng mệt mỏi vì những gì chàng đang trải qua. Chàng muốn được thảnh thơi một lát trước những cơn sóng giữ đang rập rình ngoài kia. Lấy xe, chàng bắt đầu rảo bước.
Về thằng Quân, cuộc sống của nó từ ngày ba mất thay đổi chóng mặt. Từ xa hoa ăn chơi nhảy múa đến thằng công tử chỉ có cái vẻ ngoài phù du. Nó cũng hiểu gia đình nó đang đổ vách, tường nhà đã chỉ còn cái vỏ sơn còn bên trong thì mục rữa mối mọt. Nó cũng phải chung tay với bà Lệ mà cố chống chọi lại gió bão nhưng cái bản tính của một thằng bạc liêu thất thế nào có thể thay đổi dễ dàng. Cái nỗi ô nhục của Vũ ban cho nó như lưỡi giáo cất trong vải mỏng chỉ chờ thúc một cái sẽ đâm ra xuyên thủng con mồi. Nhưng giờ nó không đủ sức, kẻ tiểu nhân cũng có khi nén giận, nó vẫn còn làm được như vậy. Đang cần phải phát tiết bực bội, nó nhớ ngay đến bà Hồng. Không còn ai thích hợp hơn bà ta cả, rút điện thoại và:
– Alo, có chuyện gì?
– Ơ! Sao em lại nói thế với cục cưng của em. Hắn giở giọng dâm dục.
– Có chuyện gì nói đi.
– Em gấp quá vậy? Em đang ở đâu thế?
– Ở nhà. Nói nhanh lên, đang bận.
– Lại đang dâng lồn lên cho thằng nào địt à mà bận thế?
– Dâng cái con mẹ mày, mày còn nói cái giọng ấy nữa tao rút lưỡi mày ra, thằng ranh con. Bà Hồng giận giữ quát nạt.
Điên xung lên tới đầu, nhưng hắn kìm giữ.
– Được rồi, bà đã như vậy thì để xem lão Chiến xử lý bà ra sao.
– Được thôi, mày làm đi. Tao bị lão Chiến xử lý, còn mày thì công an nó tha đấy. Bà Hồng dọa nạt.
– Tao thì làm sao mà công an nó sờ vào. Haha…
– Mày cưỡng hiếp con gái tao, lại cưỡng hiếp cả tao nữa. Bằng chứng rành rành đây, mày có muốn cãi không? Mày thử đi bà cho mày chết. Bà Hồng điên lên…
Nghĩ lại hắn thấy thái độ của bà hôm trước rất khác. Thôi đúng rồi, bà ta quay phim lại rồi. Phen này thì đau đầu rồi:
– Thôi, cháu xin lỗi. Cháu không nghĩ cô lại ghê gớm thế chứ.
– Tao làm thế là vì mày đấy thằng ranh con.
– Cháu biết lỗi rồi, cô hạ hỏa đi. Nhưng chẳng lẽ cô không có chút tình cảm nào với cháu sao? Cháu thật lòng thích cô mà.
– Tao không nghe cái mồm mày thằng chó.
Nói rồi bà Hồng cúp máy, bỏ lại một mình nó trong căn phòng như ngày càng tối tăm. Cuộc sống của hắn đang dần là địa ngục u ám.
Còn bà Hồng, bực mình cứ liên tiếp dồn dập. Vẫn còn đang cáu gắt vì thằng con hôm qua cưỡng bức, nay lại bị thằng chó đe dọa. Đúng là có tội mới đội cái khổ lên đầu mà.
Đang cau có thì thằng Hùng từ đâu phi về vì nó biết chiều nay bà Hồng ở nhà một mình để xin lỗi bà chuyện tối qua.
– Mẹ, con mới đi học về.
Đổi lại là cái gương mặt cau có, khó chịu của bà Hồng.
Nó từ từ tiến lại ghế sofa ngồi cạnh bà mà lay lay cánh tay:
– Mẹ, con xin lỗi chuyện tối qua.
– Mày đừng nói lại nữa. Từ giờ trở đi quên hết cả đi. Không được như trước nữa. Tao mệt rồi, tao về phòng ngủ đây.
Nói rồi bà đứng dậy đi một mạch lên phòng. Vừa đặt lưng xuống giường thì:
Cạch, cạch.
– Lại cái gì? Bà Hồng gắt um lên.
Cạch, cạch.
Điên tiết bà chạy ra mở cửa, bên ngoài thằng Hùng đang ròng ròng nước mắt mếu máo làm bà lại phải nén giận dỗi trong người.
– Thôi mẹ xin lỗi, con về phòng đi mẹ muốn ngủ một lát.
Không nói gì, mặt vẫn mếu máo như cũ.
– Haizz, là tôi có lỗi với ông trời. Bà ngửa mặt lên trời mà than vãn.
– Thôi có gì rồi nói, không khóc nữa mẹ thương.
– Mẹ thương, mẹ thương mà mẹ dư dế à.
Thằng Hùng mếu máo nói không ra tiếng làm bà phì cười mà quên hết giận dữ.
– Được rồi, được rồi mẹ thương. Đi sang phòng đi rồi mẹ sang.
Thằng Hùng tót luôn về phòng, còn bà Hồng lắc đầu rồi cũng theo nó sang.
– Thôi mẹ xin lỗi, là mẹ sai đã giận con.
Hết phụng phịu thằng Hùng đưa tay dụi mắt:
– Thế mẹ có cho Hùng nữa không?
– Cái này thì không được, từ giờ mẹ không cho con quan hệ nữa.
– Mẹ không cho, con không nhịn được phải đi chơi gái thì sao?
Nghe nó nói xong bà Hồng giật thót mình. Bấm bụng bà nghĩ nó đang tuổi sung sức, không có chỗ nào thì đúng là không chịu nổi. Đến mình còn muốn có con cu nó chọc ra chọc vào cơ mà. Thấy vậy bà bèn dỗ dành nó.
– Được rồi bây giờ mẹ đền bù cho. Từ giờ lúc nào muốn thì mẹ mút cho ra. Còn quan hệ thì thôi, có được không.
– Cũng được.
Nói xong bà từ từ sờ tay lên đũng quần đã nhô cao lên của nó rồi tụt cái quần lôi con cu đã cưng cứng của nó ra. Nhìn thấy con cu của nó lại làm bà thèm thuồng, mân mê hai hòn dái một chút rồi từ từ vuốt dọc thân chym bà cúi đầu xuống bắt đầu mút. Ban đầu bà mút nhẹ nhàng từ đầu khấc rồi lui xuống cả thân cặc. Ngậm cả thân cặc trong miệng một lát rồi bà lại nhả ra mà đánh lưỡi quanh đầu khấc. Thằng Hùng thì cứ nằm ngửa ra tận hưởng khoái lạc thở phì phì. Mút thêm một lúc khi con cặc đã ướt sũng bóng nhẫy bà Hồng mỏi miệng rút ra nghỉ lấy tay sục con cu của nó còn miệng thì mút mỗi cái phần đầu. Cái lưỡi điêu luyện của bà cộng thêm cái tay làm thằng Hùng không chịu nổi ưỡn người lên giật giật rồi bắn từng dòng tinh lên bụng rồi lên tay lên mặt bà.
Lau từng vệt tinh trùng vương vãi, bà Hồng tỏ ra thòm thèm vì bà muốn có một con cu nhét vào cái lồn đã ướt nhoẹt nước của mình rồi. Chạy ra nhà tắm súc miệng cho sạch sẽ rồi bà quay lại phòng thằng Hùng. Vừa đóng cửa phòng bà lại há hốc mồm ra nhìn thằng Hùng vẫn nằm ngửa mà con cu đã lại cương lên trở lại. Nhìn thấy con cu của nó bà lại nuốt nước bọt ừng ực. Đầu óc mê mẩn, cái bản chất dâm đãng của bà lại trở về. Định bụng nó đã nhét vào rồi, nhét thêm một lần hay nhiều lần cũng thế thôi.
Nghĩ vậy bà tìm cách mà kích thích nó cho khỏi ngượng vì đã từ chối nó trước. Chạy về phòng bà thay một cái váy ngủ mát mẻ để lộ bầu vú trắng phau đầy khiêu khích rồi đi nhanh sang phòng nó. Vào phòng thì thằng Hùng đã tuột hết cả quần áo ra mà nằm ngủ, hơi thở đã đều đều trở lại như muốn đi vào giấc ngủ. Mẹ, làm cho người ta thèm nhỏ dãi ra rồi lại đòi ngủ hả? Đừng có mơ. Bà Hồng lộ vẻ dâm dục ra mà nhìn. Tiến sát lại nằm cạnh nó, hơi thở vẫn đều đều, tay bà mân mê đầu ti của nó. Mùi hương nước hoa nồng phả vào mũi, cộng thêm bị kích thích thằng Hùng tỉnh dậy nhìn bà Hồng.
– Ơ, con tưởng mẹ về ngủ rồi.
– Sư cha anh, anh làm tôi tỉnh rồi còn ngủ gì nữa. Bà nói với vẻ dâm dục hiện ra trên mặt.
– Tại mẹ không cho con làm ca nữa, chứ giờ nó lại cứng lên rồi. Mẹ mút cho con nữa đi.
– Tôi chịu, mỏi hết miệng rồi. Người gì mà lúc nào cũng nghĩ đến địt thôi. Càng lúc bà càng rỏ ra khiêu khích.
– Thì tại mẹ đẹp quá chứ bộ.
Nghe nó khen bà Hồng sung sướng cười tít mắt.
– Đẹp thật hả? Đẹp chỗ nào nào?
Thấy vẻ dâm dục của bà Hồng trở lại, nó cũng không khách sáo nữa mà luồn tay vào trong váy sờ sờ len cái lồn ướt nhoẹt của bà mà nói:
– Cái lồn này là đẹp nhất.
Bà Hồng cười khúc khích, gương mặt dâm đãng.
– Đẹp thì yêu nó đi.
Nghe xong thằng Hùng lao chồm lên người bà mà hôn nghiến ngấu, hai tay thì nhào bóp hai vú lên xuống. Cái lưỡi luồn vào len lỏi đá từng dòng nước bọt, quyện lại với cái lưỡi của bà mà xoắn lên xoắn xuống. Rời khỏi cái miệng, nó đưa lưỡi lia khắp mặt bà rồi liếm láp đủ chỗ. Tuột luôn cái váy ra khỏi người bà nó cúi xuống bú hai cái vú đã cứng nhô lên. Một tay bóp, tay còn lại dờ dẫm chà sát lung tung bên ngoài cái lồn đã nhoe nhoét.
– Hừ hừ!
Hơi thở của bà đã nặng nhọc, thằng Hùng thì hết liếm rồi thi thoảng lại cắn nhẹ vào đầu ti làm bà ứ cả họng lại.
– Ứ! Ứ! Sướng quá, sướng quá, hừ hừ…
Bà lấy tay cứ ấn chặt đầu nó vào vú bà, nó cũng không khách sáo nhào bóp liên hồi. Vú đã cưng cứng mà đỏ chót vì vết răng vết tay nó bóp, nhưng hôm nay nó nhất định phải chơi cho bà ngất đi thì thôi vì nó muốn bà không còn dám nhũng nhiễu với nó nữa. Nghĩ vậy nó chưa buồn nhét vào ngay mà dê đầu xuống háng bà bắt đầu thám hiểm. Tay nó di di hột le, cái lưỡi tách hai bên ra rồi chui vào liếm chọc. Bà Hồng cứ như điên dại mà ấn đầu nó vào liếm:
– Đúng đúng rồi liếm liếm đi.
– Liếm cái gì hả mẹ? Thằng Hùng nhổm dậy hỏi dâm dục…
– Liếm cái lồn đi.
Thằng Hùng cười khoái trá rồi lại vục mặt xuống liếm tiếp. Dâm thủy cứ ào ạt chảy ra, tay nó ngoáy ngoáy để bôi trơn xuống cái lỗ đít bà mà chuẩn bị chọc vào. Bắt đầu nhấc đầu lên, lỗ lồn hai ngón tay, lỗ đít một ngón nó đồng thời sọc ọp ọp vào cùng lúc. Bà Hồng long lên điên dại rên ầm ĩ:
– Chơi chết mẹ đi Hùng ơi! Sướng chết mất, hừ hừ…
Cái miệng bà không ngừng rên la không nghỉ mà tay dời xuống định rút tay ở dưới lỗ đít ra.
– Rút ra đi thốn quá.
Thấy vậy thì nó rút phịch một cái cả hai tay ra làm bà tụt phịch cảm xúc đang dâng trào tới đỉnh điểm. Nhô người lên hôn và bóp vú bà tiếp còn con cu thì trượt trượt bên ngoài cái mép lồn của bà làm bà vừa hôn mà cái miệng cứ mở tông hốc đón gió không khép lại được.
– Nhét vào đi con. Bà giục thằng Hùng.
– Con địt mẹ nhé! Thằng Hùng dâm giật hỏi bà.
– Ừ, con địt, con địt toét lồn mẹ ra đi. Nhanh, nhanh lên.
– Thế chỉ được địt hôm nay thôi à? Thằng Hùng chơi ác.
– Mai, kia ngày nào cũng được địt. Nhanh, nhanh đi, nứng lắm rồi.
Thằng Hùng khoái trí kê con cặc cửa miệng cái lồn của bà, căn chuẩn dùng hết sức nó bạnh đùi bà ra mà thọc một cú như trời giáng xuống cái lỗ lồn bà.
– Ự ự hự hự. Bà Hồng phát ra từ miệng những âm thanh dâm dục kích thích thằng Hùng.
Không phải nhẹ nhàng, con cặc chờ đợi suốt nãy giờ nó chọc như cái máy khâu ngay từ đầu rồi lần mò ngón tay xuống lỗ đít bà và ấn “tọt”, hai mắt bà trợn trừng, mồm há hốc lên như người chết. Thằng Hùng thi nhau chọc điên dại như cuộc thi giữa con cặc và ngón tay xem cái nào địt nhanh và mạnh hơn.
– Cái nào mới là con cặc thế?
Bà Hồng sướng quá mà lú lẫn u mê điên dại.
Thằng Hùng thì vừa mới xuất ra một lần nên sức nó chưa có cảm giác xuất tinh. Còn bà Hồng thì người đã co giật đùng đùng như lên cơn điện giật, cái lồn thì bóp chặt như ăn tươi nuốt sống con cặc của nó. Mỏi tay thằng Hùng rút ra, lật úp bà Hồng xuống rồi từ phía sau lại thọc ót một cái vào cái lồn của bà. Nó vừa địt thi thoảng tét cái mông tròn lẳn của bà, sức trẻ trâu nó phi như ngựa mà không biết mệt. Bà Hồng thì đã bắt đầu lên đỉnh đợt hai, toàn thân mềm nhũn giật giật như cơn động kinh. Cái lồn thì càng lúc bóp thít vào càng chặt, không chịu nổi thêm nó giật mình bắn xối xả vào lồn bà rồi nằm luôn xuống người bà thở hổn hển.
Bà Hồng thì vẫn đang trong cơn sướng điên dại, người vẫn tiếp tục cơn co giật chưa có dấu hiệu dừng lại. Một lúc sau khi đã hoàn hồn, gương mặt lộ rõ vẻ mãn nguyện bà lật người nó ra vuốt tóc rồi nhẹ nhàng hôn âu yếm:
– Hôm nay cưng ăn gì mà địt khỏe thế?
– Thì ăn lồn nên địt mới khỏe đó. Hihi…
Thằng Hùng nói tục làm bà càng khoái trí:
– Thế lần sau cho ăn tiếp nhưng không địt khỏe thì không cho ăn.
– Thế thì địt khỏe hơn cho khiếp.
– Thôi, thế là đủ chết rồi.
Đẩy nó ra bà mặc cái váy ngủ vào ra nhà tắm rửa sạch sẽ rồi chuẩn bị bữa tối để thằng Hùng đi ngủ sau cuộc mây mưa thác loạn như điên cuồng vừa rồi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Loạn luân mẹ và con |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Chị dâu em chồng, Chị dâu em rể, Con gái thủ dâm, Đụ cave, Đụ chị gái, Làm tình nơi công cộng, Làm tình với đồng nghiệp, Thọc tay vô đít, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú vú, Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sex học sinh, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Vợ chồng |
Ngày cập nhật | 28/11/2020 08:29 (GMT+7) |