Long Nhất Pháp Sư - Quyển 1

Phần 163

Thấy Tiểu Y có động tác như vậy, trái tim Long Nhất nhảy loạn một hồi. Tiểu nữu này rốt cuộc muốn làm gì đây? Nếu quả thực nàng muốn phát sinh quan hệ với hắn thì thật là bất khả tư nghị, chẳng còn gì để bàn. Nàng không có lý do làm như vậy.

Trong khi Long Nhất đang vẩn vơ suy nghĩ, Tiểu Y dù thẹn thùng cũng đã cởi hết y phục ra, lộ xuất một thân thể như mỡ đông, dù rằng diện mạo của nàng chưa thể coi là tuyệt thế, nhưng vóc dáng lại miễn chê, da dẻ trắng trẻo nõn nà như tuyết, sáng bóng như ngà voi, có thể tưởng tượng khi chạm vào có thể cảm nhận được đàn tính sảng khoái biết bao. Một đôi ngọc nhũ ngạo nhiên vút cao trước ngực, hai điểm yên hồng lay động lòng người, vòng eo thanh mảnh mà nhu nhuyễn. Một vùng lông tơ mượt mà như nhung lờ mờ điểm xuyết giữa cặp đùi, nơi riêng tư thần bí của người thiếu nữ thấp thoáng hiện ra.

Long Nhất mở to song mục vừa cố gắng thu mọi hình ảnh vào đáy mắt, vừa dùng nghị lực cường đại để khống chế vị tiểu huynh đệ đang muốn ngọ nguậy ngóc lên.

Tiểu Y khom mình ngồi xuống, đỡ Long Nhất ngồi lên, còn nàng ngồi sau lưng hắn, đôi ngọc thủ nhẹ nhàng đặt tại đỉnh đầu và vị trí đốt sống cổ, trong miệng bắt đầu niệm những câu chú ngữ tối nghĩa và khó hiểu.

Theo chú ngữ ngâm nga của Tiểu Y, đồ án tinh tú lập thể trong mật thất bắt đầu xao động, quang mang lưu chuyển rồi phóng chéo xuống, tạo thành một tấm phù văn ấn chiếu thần bí ở trên thân thể lõa lồ của hai người. Còn Tiểu Y biểu tình càng lúc càng thành kính, thanh âm trong trẻo đột nhiên biến đổi thành khàn khàn, song thủ đặt trên mình Long Nhất đã biến đổi gần như trong suốt.

Long Nhất chỉ cảm thấy bản thân phảng phất như đang ở trong một khoảng không gian vũ trụ mênh mông, xung quanh là vô số tinh thể, từng mảng ký ức phân tán trong não hải bay đi. Một cỗ khí tức ôn hòa đang dẫn đường cho ý thức của hắn.

Long Nhất đột nhiên giật mình kinh hãi, từ trong cảm giác tuyệt hảo đó tỉnh táo trở lại. Dù hắn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nhưng cũng biết rõ những thứ đó chỉ là ảo ảnh, là do nữ hài quỷ dị đang ở phía sau gây ra. Long Nhất bảo nguyên thủ nhất, đưa ý thức trầm xuống nơi thâm sâu nhất, dùng tinh thần lực cường đại bảo vệ chắc chắn.

Chú thanh của Tiểu Y càng lúc càng gấp rút, thân thể yêu kiều không tự chủ cũng bắt đầu run rẩy. Phù văn trên mình hai người bắt đầu lập lòe chợt sáng chợt tối, đồng thời mỗi khi thiểm động lại tối đi một chút.

“Ọe. ” Tiểu Y đột nhiên phun ra một ngụm tiên huyết vào lưng Long Nhất, thân thể yêu kiều rũ liệt từ từ gục xuống. Phù văn phía trên hai người hoàn toàn biến mất. Tinh hình đồ án trong mật thất cũng tan biến vào trong không khí. Tinh tú phù điêu trên vách tường cũng biến trở lại trạng thái cũ, tựa hồ những chuyện vừa phát sinh hoàn toàn chỉ là ảo giác.

Long Nhất mở to mắt ngồi dậy, trở tay xoa nhẹ lên tiên huyết trên lưng, nhưng hắn lại phát hiện một dấu vết màu ám hồng đã thâm nhập vào trong làn da. Hắn mặc lại y phục, quay mình lại liền thấy Tiểu Y nằm trên mặt đất, đồng tử trong suốt ảm đạm vô quang đang thất thần nhìn hắn.

Long Nhất lấy một mảnh y phục phủ lên thân thể xích lõa của Tiểu Y, lãnh đạm hỏi: “Nói đi, nàng rốt cuộc muốn làm gì? ”

Tiểu Y khó nhọc ngồi dậy, tịnh không hồi đáp câu hỏi của Long Nhất mà nhẹ nhàng hỏi: “Huynh vẫn luôn tỉnh táo à? ”

“Đúng vậy. ” Long Nhất gật đầu.

Tiểu Y nhẹ nhàng thở dài một hơi, lẩm bẩm nói: “Ý trời khó đoán. Cho dù là sử dụng Tinh tú thiên thể chú thuật cũng chẳng làm gì được. ”

“Tinh tú thiên thể chú thuật? Nàng đang nói gì vậy? ” Long Nhất nhíu mày hỏi.

Tiểu Y ngẩng đầu, nhìn vào đôi con ngươi đen thui làm người ta sinh ra sợ hãi của Long Nhất, trong đôi mắt trong suốt của nàng lại phản chiếu cặp mắt đen của Long Nhất, phảng phất đôi con ngươi của nàng cũng biến thành một màu đen. Nàng tự nhìn lại mình thở than: “Huynh vốn là ứng thiên mệnh mà sinh ra, muội há có thể tiên đoán được. Sư phụ và muội đều sai lầm, vọng tưởng nghịch thiên cải mệnh, nên phải chịu sự trừng phạt của ông trời. ”

Đôi mắt Tiểu Y càng lúc càng ảm đạm, thần tình nhợt nhạt đọng lại nỗi bi thương và cô đơn. Nàng đã sống trong tịch mịch mà hôm nay cũng phải tạm biệt thế giới này trong tịch mịch ư, nàng lắc đầu tự giễu cợt bản thân, khẽ nói: “Cơ quan để ra ngoài là một ô kim loại hình vuông nằm trên cửa, gạt sang bên phải một cái là có thể mở được ma pháp môn, huynh đi đi. ”

Long Nhất vươn mình đứng dậy, phi thân lướt khỏi thạch đài, mới được hai bước, hắn không nhịn được ngoảnh đầu lại, liền thấy Tiểu Y từ từ nhắm mắt lại, lảo đảo ngã xuống.

Trái tim Long Nhất thắt lại, lắc mình một cái vọt tới đỡ lấy thân thể mềm mại của Tiểu Y, phát hiện toàn thân nàng càng lúc càng yếu nhược, sinh mệnh có dấu hiệu bắt đầu dần dần tiêu tan. Long Nhất truyền vào một đạo chân khí bảo vệ cho tâm mạch Tiểu Y, kêu khẽ một tiếng: “Đông Y, nàng tỉnh lại đi. ”

Tiểu Y khó nhọc hé mở cặp mắt, vô lực nói: “Huynh sao còn chưa đi? ”

Long Nhất thầm than trong lòng, sau khi đến dị thế trái tim hắn tựa hồ trở nên mềm yếu, nếu như là ở tiền thế, đối với loại nữ nhân có ánh mắt cường liệt như thế này hắn chẳng thèm quan tâm. Nhưng lúc này hắn lại có chút bất nhẫn, có lẽ là bởi vì Tiểu Y từ đầu đến cuối đều không có ý định đưa hắn vào tử địa.

“Cho ta biết làm sao mới có thể cứu được nàng? ” Long Nhất hỏi.

Đôi đồng tử ảm đạm của Tiểu Y lóe lên một tia sáng, nàng khó nhọc đáp: “Muội vừa không phải với huynh mà huynh vẫn muốn cứu muội sao? ”

”Vậy ta hỏi nàng, nếu mà vừa rồi Tinh tú thiên thể chú thuật của nàng mà thành công, ta có thể chết không? ” Long Nhất hỏi.

“Không thể, chỉ là số mệnh huynh có thể phát sinh thay đổi. ” Tiểu Y hồi đáp.

“Nhất định như vậy. Kỳ thực ta luôn luôn không tin vào vận mệnh. Chỉ cần ta không chết, những gì ta muốn đạt được, muốn sở hữu thì ta tin rằng ta có thể có được bằng nỗ lực của mình. ” Long Nhất cười khẽ đáp.

Tiểu Y ngơ ngẩn nhìn Long Nhất, khóe miệng đột nhiên trào ra một dòng máu đỏ.

Long Nhất bồn chồn trong dạ, hỏi: ”Nàng nói đi, rốt cuộc làm thế nào mới có thể cứu nàng. ”

Tiểu Y nở nụ cười yếu ớt, thều thào: “Kỳ thực trên thế giới này cũng chỉ có huynh mới có thể cứu muội, huynh chỉ cần nhỏ một giọt tiên huyết lên mi tâm muội là có thể cứu được. ”

Long Nhất ngạc nhiên, đơn giản vậy thôi à? Máu ta chẳng lẽ lại là tiên dược sao, có khả năng cải tử hồi sinh à? Bất quá mắt nhìn thấy Tiểu Y sắp không xong, hắn cũng không thể quan tâm tới nhiều chuyện linh tinh được, liền cắt luôn ngón tay nhỏ một giọt tiên huyết lên mi tâm Tiểu Y. Tiên huyết nhanh chóng thẩm thấu qua da, đột nhiên lóe lên một trận hồng quang lóng lánh.

Long Nhất chợt cảm thấy lưng bỏng rát, không ngờ cũng có hồng quang thấm ra ngoài lần áo lót, còn sắc mặt nhợt nhạt của Tiểu Y dần dần có ánh hồng, con ngươi ảm đạm đã khôi phục sự trong sáng.

Mi tâm Tiểu Y hiện lên một huyết ấn hồng sắc, xem ra giống hệt như một nốt chu sa, trong cái thanh khiết không ngờ lại hiện ra một tia cám dỗ.

Tiểu Y từ trong lòng Long Nhất đứng lên, ánh mắt có vẻ phức tạp nhìn Long Nhất, đột nhiên khụy hai gối xuống, khẽ nói: “Nô tỳ Tiểu Y bái kiến chủ nhân. ”

Long Nhất ngạc nhiên nhìn Tiểu Y, nhất thời không biết nên phản ứng thế nào, còn Tiểu Y cũng cứ vậy mà quỳ trên mặt đất đến động cũng chẳng động.

Ngây ra một lúc, Long Nhất mới phục hồi thần sắc, hắn đỡ Tiểu Y đứng dậy, kinh ngạc hỏi: “Nàng làm gì vậy? Ta có yêu cầu nàng làm nô tỳ của ta đâu. ”

“Tinh huyết của nô tỳ đã dung nhập vào trong cơ thể của chủ nhân, chủ nhân dùng huyết khế ban tặng sinh mệnh cho nô tỳ, đó… đó là thiên ý. ” Tiểu Y yếu ớt đáp.

“Huyết khế? Tinh huyết? ” Long Nhất như lạc vào màn sương, lẽ nào tiên huyết vừa mới nhỏ vào mi tâm Tiểu Y lại là hoàn thành nghi thức huyết khế?

Không biết Tiểu Y moi được ở đâu ra một khối ma pháp kính, tiến lại kéo vạt áo của Long Nhất xuống, để lộ ra toàn bộ bả vai phải, sau đó đặt ma pháp kính lên lưng hắn.

Long Nhất hơi ngoảnh đầu lại, qua ma pháp kính nhìn thấy vai phải của mình chẳng biết từ lúc nào đã có một huyết ấn đỏ sẫm hình sao. Hắn bỗng nhiên nghĩ tới ngụm tiên huyết Tiểu Y đã phun lên mình hắn, chẳng lẽ đó chính là tinh huyết của nàng?

“Nô tỳ vọng tưởng nghịch thiên cải mệnh, nên bị trời phạt, tinh huyết đã tan vào trong cơ thể chủ nhân, nếu không có huyết khế của chủ nhân, nô tỳ chỉ còn đường hồn phi phách tán. ” Tiểu Y ôn nhu giúp Long Nhất vừa sửa sang lại áo quần cho ngay ngắn vừa nhẹ nhàng nói.

“Hóa ra là vậy, thế ta có thể hỏi nàng, nàng muốn đem số mệnh của ta chuyển đến thân thể ai? Đến thân thể ca ca Hùng Bá của nàng à? ” Long Nhất thắc mắc.

Sắc mặt Tiểu Y chợt biến đổi, cắn răng đáp: “Xin thứ cho nô tỳ không thể hồi đáp, sư phụ có lệnh, vô luận thế nào cũng không thể tiết lộ, nếu chủ nhân tức giận, có thể thu hồi tính mệnh nô tỳ. ”

Long Nhất nhún vai, cười nói: “Được rồi, nàng là nô tỳ cũng không sao, nàng vẫn cứ là Tiểu Y như trước. Mặc dù giữa chúng ta có huyết khế, nhưng ta không thể dùng cái đó để uy hiếp nàng. ”

“Sự thật vẫn là sự thật, làm sao có thể thay đổi được. Tiểu Y giờ cũng không còn là Tiểu Y trước đây nữa, nó bây giờ chỉ là nô tỳ của chủ nhân. ” Tiểu Y buồn bã thở than, trong ngữ khí biểu lộ một chút không cam lòng.

Long Nhất đương nhiên là hiểu được, mặc dù tính hài kịch của sự việc đã phát triển đến mức này nhưng hắn lại chẳng có lòng dạ nào lằng nhằng với Tiểu Y nữa. Hắn chuồn thẳng ra cửa ma pháp, vừa đi vừa nói: “Sự việc dừng ở đây nha, nếu nàng nhất định phải nhận ta là chủ nhân, vậy nàng hãy ngoan ngoãn nghe lời ta. Ta quay về trước, nàng nếu không có chuyện gì thì đừng có đến kiếm ta. ”

Long Nhất mở ma pháp môn ra dông mất, để lại Tiểu Y đứng ngơ ngẩn ở đó.

Khi Long Nhất trở về đến túc xá, nhận thấy Lăng Phong vẫn chưa đi ngủ, bộ dạng như vẫn đợi hắn trở về.

Thấy Long Nhất quay về, Lăng Phong liền lập tức bỏ về phòng ngủ, biểu tình có vẻ an tâm hơn.

“Gì chứ, thấy ta trở về là quay lưng à? Vẫn còn bực mình sao? ” Long Nhất kéo tay Lăng Phong cười hỏi.

“Bực mình? Bực mình chuyện gì? ” Lăng Phong nhãn châu mở to vẻ nghi hoặc hỏi, bộ dạng ra vẻ như thật.

“Ta vẫn muốn hỏi đệ? Sáng nay đệ bực tức cái gì? Nói, có phải là uống dấm hay không? ” Long Nhất cười hắc hắc hỏi.

“Uống… uống dấm, huynh giỡn kiểu gì vậy, đệ ghen với ai chứ? ” Biểu tình Lăng Phong tỏ vẻ luống cuống, lắp bắp nói.

“Đương nhiên là uống dấm của ta, tên tiểu tử ngươi thầm yêu Thủy Nhược Nhan phải không. Bằng không khi ta nói đưa nàng ta đi khách sạn ngươi lại điên lên thành dạng đó. ” Long Nhất cười cười, trong bụng lại thấy lo lo, cái tên tiểu tử Lăng Phong này nếu mà thực sự yêu thích Thủy Nhược Nhan thì phải tính sao đây?

“Huynh thích ngủ với ai thì có liên quan gì đến đệ, đệ chỉ không thích nữ nhân mốc meo đó thôi. ” Lăng Phong hung hăng nói.

Long Nhất sững sờ, giọng điệu này nghe có chút khó chịu làm sao a. Bất quá trong khi Long Nhất còn đang nghĩ ngợi, chợt thấy sắc mặt Lăng Phong thoáng hồng, giật ra khỏi tay hắn quay đầu chạy thẳng về phòng ngủ.

“Tên tiểu tử này, rốt cuộc đang nghĩ gì vậy? Tại sao lại tựa như tức giận với các cô nương ấy nhỉ. ” Long Nhất lắc đầu lẩm bẩm nói, rồi trở về phòng minh tưởng.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyện Long Nhất Pháp Sư - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Ngày cập nhật 04/06/2018 06:39 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 9
0 Bên dưới Liêu Châu Ngũ Nguyên phủ, ở phía Tây có một toà thành nhỏ an bình, có hai nữ tử mặc thanh sam đạo bào dáng đi yểu điệu, sánh vai nhau đi lên một ngọn núi nhỏ hẻo lánh. Cước bộ của các nàng lập loè bạch quang, ngón chân điểm nhẹ trên mặt đất, người hướng về phía trước như không dùng chút lực nào phiêu hốt bay xa vài trượng. Bởi vì mặc trường bào, các động tác nhỏ diễn ra trong một phạm vi rộng, từ xa nhìn lại hai nữ tử trông như đang bay lên trời vậy, tư thế cực kỳ ưu mỹ. “Lỗ sư tỷ, lần này thật sự sư...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Dương Thần – Quyển 1
0 Khi chia tay với Mạc Thiện Ny, đã là gần 10 giờ đêm. Nhưng trong lòng Dương Thần vẫn không thể nào quên được việc xảy ra sáng sớm ngày hôm nay. Sau khi vào cục cảnh sát, thật may là Lâm Nhược Khê tìm đến luật sư Trương mới có thể yên tâm đi ra. Đã muộn lắm rồi mà còn chưa đi cảm ơn người ta, nói rõ sự tình. Thật sự không thể nào nói ra, thậm chí biết rằng Lâm Nhược Khê không muốn nghe. Nhưng cảm thấy vẫn nên gặp mặt. Sau khi lấy xe, Dương Thần một mình lái xe tới bệnh viện. Khi sắp tới cửa phòng bệnh của Lâm Nhược...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Vĩnh Hằng – Quyển 5
0 Màn sáng trận pháp không ngừng lan ra xa, tu sĩ năm đại quân đoàn đi theo sau màn sáng, những nơi đi qua thổ dân Man Hoang chỉ có thể lui lại, nếu không lui sẽ bị uy lực trận pháp và tu sĩ năm đại quân đoàn ra tay tiêu diệt. Nhất là tu sĩ năm đại quân đoàn không phải lúc nào cũng ở phía sau màn sáng, bọn họ tiến lui có độ, lại không ngừng thay phiên nhau cho nên lực sát thương to lớn kinh người. Cho dù dưới đất hay trên trời cũng như vậy. Trong tháp cao có con mắt vĩ đại sinh ra hào quang sáng rực, mỗi đạo...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng