Long Nhất Pháp Sư - Quyển 2

Phần 98

Oanh một tiếng, Long Nhất đụng vào tường bị bắn quay lại, đây đã là lần thứ N trong đêm nay rồi, thực lực chênh lệch không phải chuyện nhất thời có thể đuổi kịp.

Long Nhất hôi đầu thổ kiểm địa ba đứng lên, khoát khoát tay ho khan nói:

– Lão đầu, không đánh nữa, không phải lão nói chỉ điểm tới thôi hay sao? Cũng đâu phải là thật sự liều mạng.

– Ta xuống tay đã rất nhẹ rồi, nếu là thật liều mạng ngươi còn có thể sống đến bây giờ sao?

Mộ Dung Bác cất tiếng cười to nói, từ sau khi có Long Nhất làm bạn, trong lòng lão cảm thấy thư thái hơn rất nhiều, chẳng những có người bồi nói chuyện phiếm còn có người bồi luyện công cùng nữa.

Long Nhất nhăn mặt lại, vươn tay giãn gân cốt vừa bị đau chút, mặc dù ngoài miệng bão oán, nhưng trong lòng hắn thật sự rất cao hứng? Hắn có thể rõ ràng nhận thấy sự tiến bộ của chính mình, lúc mới bắt đầu đến một chiêu của Mộ Dung Bác hắn cũng không đỡ được, bây giờ có thể chịu được bốn năm chiêu mới bị đánh ngã chuyện này không thể nghi ngờ quả là một sự tiến bộ to lớn a!

Long Nhất ngồi xuống lấy ra một bình rượu, vừa uống, trong lòng vừa nghĩ như thế nào mở miệng hỏi Mộ Dung Bác về chuyện của Mộ Dung Thục Ngọc.

Mộ Dung Bác sau khi uống hết bình Bách hoa nhưỡng cuối cùng của Long Nhất, bình khẩu xuống phía dưới quăng suý, dám không có vải ra một giọt, hắn nhịn không được nhìn phía Long Nhất, nói:

– Tiểu tử ngươi chừng nào thì tặng thêm cho ta chút Bách hoa nhưỡng, sau khi uống Bách hoa nhưỡng rồi thì các loại rượu khác cứ như là nước lã bình thường vậy.

Long Nhất lấy lại tinh thần tủng tủng kiên nói:

– Bách hoa nhưỡng chỉ có tinh linh sâm lâm mới có, ta biết kiếm ở đâu cơ chứ.

Mộ Dung Bác bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng, đôi mắt vừa chuyển nói:

– Đông tử, không bằng ta cùng ngươi đến tinh linh sâm lâm một chuyến, không phải ngươi nói rằng công chúa tinh linh tộc là nữ nhân của ngươi sao? Lâu như vậy không gặp ngươi không nhớ nàng sao?

Nhớ tới Lộ Thiến Á hiền lành dễ thương, ôn nhu động lòng người, ánh mắt của Long Nhất cũng trở nên hiền hòa, hắn sao có thể không nhớ tới nàng? Chỉ là bây giờ đang lúc quan trọng, làm sao hắn có thể đi được đây?

– Lão đầu, lão nghĩ rằng ta không muốn đi sao, chỉ là nếu quyết định trợ giúp gia tộc thì sau này không thể coi ta như một tên đào ngũ nhé.

– Ai, không biết lúc nào mới đánh giặc xong a, nói không chừng ta cũng biến thành một khối hoàng thổ rồi mất.

Mộ Dung Bác sầu mi khổ kiểm nói.

– Đi, lão đã đạt tới cảnh giới Kiếm Thần rồi có sống năm sáu trăm tuổi cũng đâu phải vấn đề, nếu lão muốn nhập thổ thì trừ phi tự sát đi.

Long Nhất hắc hắc cười nói, ngay sau đó hắn lại nói:

– Muốn chiến tranh sớm một chút chấm dứt thì lão hãy giúp ta, có lão hỗ trợ tiến độ khẳng định nhanh hơnm không ngừng gấp đôi đó.

– Việc này không được nói tới nữa, nhắc lại ta sẽ ném ngươi ra ngoài.

Mộ Dung Bác khoát tay nói.

Thấy thái độ kiên quyết của Mộ Dung Bác, Long Nhất chỉ cười khan hai tiếng cũng không có nhắc lại. Hai người chợt trầm ngâm chốc lát. Mộ Dung Bác đột nhiên nói:

– Hôm nay đã trễ thế này, bình thường ngươi đều vội vả về nhà bồi tiếp nữ nhân của người rồi, tại sao hôm nay lại có hứng thú ở cùng một lão đầu như ta?

Long Nhất hắc hắc cười cười nói:

– Ta là sợ lão tịch mịch thôi, lão cũng biết, ta vốn là người luôn luôn trọng hữu khinh sắc, vì huynh đệ hai lặc sáp đao.

– A a, ta xem ngươi là vì đàn bà sáp huynh đệ hai đao mới đúng. Nói đi, rốt cuộc có sự tình gì?

Mộ Dung Bác cười nói, đối với sự dày mặt của Long Nhất lão đã sớm quen rồi.

– Kỳ thật cũng không có chuyện gì, ân… bức tranh của thê tử lão có thể cho ta hân thưởng lại một lần được không.

Long Nhất giả vờ lơ đãng nói.

Ánh mắt Mộ Dung Bác chợt lóe lên, lão lấy bức tranh từ không gian giới chỉ cẩn thận đưa cho Long Nhất, nói:

– Xem thì có thể, nhưng tiểu tử ngươi chân tay thô thiển phải cẩn thận một chút đó.

Long Nhất tiếp nhận họa quyển, chậm rãi mở ra, khuân mặt thanh tú đã để lại cho hắn một ấn tượng sâu đậm lại xuất hiện trước mắt hắn. Long ngẩn ra nhìn ngắm nửa ngày, đúng vậy, cơ hồ giống như đúc Mộ Dung Thục Ngọc lúc thành nhân, ngay cả khí chất cũng có vài phần tương tự. Chỉ là khi so sánh thì Mộ Dung Thục Ngọc hiển nhiên trẻ trung hơn vài phần.

Thấy Long Nhất ngây ra sự nghi hoặc trog lòng Mộ Dung Bác càng tăng, lão hỏi:

– Tiểu tử ngươi có chút không bình thường, rốt cuộc xảy ra sự tình gì vậy?

Long Nhất lấy lại tinh thần, hít sâu một hơi nói:

– Hôm nay ta tiếp đãi vị sứ thần của Ngạo Nguyệt đế quốc thấy so với thê tử của lão lúc lớn lên thập phần giống nhau, cho nên trong lòng nghi hoặc, có lẽ phu nhân của lão đã có thai trước khi lão bế quan…

Mộ Dung Bác hô một tiếng đứng bật lên, hai mắt trừng lớn, thanh âm có chút phát run, lão nói:

– Ngươi thực sự xác định nữ tử kia rất giống thê tử của ta sao?

Long Nhất gật gật đầu, nói:

– Hơn nữa nàng còn… còn tự xưng là cháu gái của ngươi nữa.

Mộ Dung Bác con ngươi tinh quang chợt lóe, lưng thủ tại lao trong phòng đạc lai đạc khứ, đột nhiên hồi tưởng khởi hắn bế quan trước, hắn thê tử thân thể không quá thoải mái, thường thường tác kiền ẩu. Sau lại hắn xuất quan là lúc ở nhà trung nhìn thấy thê tử phần mộ, tự tưởng nhân bệnh qua đời, vẫn tự trách chính mình lúc ấy không có nhận thấy được thê tử địa không thoải mái mà chỉ lo trứ luyện công, hôm nay như vậy tưởng tượng, nọ, vậy kiền ẩu hiện tượng tựa hồ chính là hoài dựng đặc thù, chẳng lẻ…

– Nàng bây giờ ở nơi nào? Mau dẫn ta đi gặp nàng.

Mộ Dung Bác một tay nắm lấy vai Long Nhất, kích động địa hỏi.

– Đừng kích động như vậy, nàng bây giờ ở dịch quán của hoàng tộc, nhất thời ngay lập tức không thể đến đó được.

Long Nhất dùng sức tránh khai khỏi tay Mộ Dung Bác, lão tiểu tử này một khi kích động quả là khiến người ta ê ẩm, thói quen quả là không tốt.

Mộ Dung Bác bắt đầu tĩnh táo lại, lão cất tiếng hỏi:

– Ngươi nói nàng là đại biểu của Ngạo Nguyệt đế quốc?

Long Nhất gật gật đầu, nói:

– Không sai, đó cũng là điều mà ta vẫn muốn hỏi, họ của lão là Mộ Dung, Ngạo Nguyệt hoàng tộc cũng vậy, vậy có thể có…

– Muốn hỏi chúng ta có quan hệ gì phải không?

Mộ Dung Bác cắt đứt lời Long Nhất, không đợi hắn hồi đáp lão đã nói tiếp:

– Ngươi đoán cũng đúng đó, kỳ thật ta cùng hoàng tộc Ngạo Nguyệt đế quốc quả thật có chút quan hệ, Mộ Dung gia tộc là một chi tộc từ mấy ngàn năm trước đã rời khỏi Cuồng Long đế quốc, hoàng tộc của Ngạo Nguyệt đế quốc do cấu kết ngoại tộc mà bị trục xuất khỏi Mộ Dung gia tộc từ ngàn năm trước, bọn họ lưu lạc tới phương bắc, trải qua vài lần chiến loạn dần dần phát triển lên, tại sáu trăm năm trước cuối cùng tranh đắc thiên hạ, sáng kiến Ngạo Nguyệt đế quốc, tộc trưởng của Mộ Dung gia tộc lúc ấy quả thật kinh tài tuyệt diễm, chỉ là dần dần tử tôn bọn họ càng ngày càng mai một.

Long Nhất cười nói:

– Nguyên lai tổ tông hoàng tộc Ngạo Nguyệt cũng là Cuồng Long đế quốc a!

– Nếu vậy rất có thể nữ tử kia là hậu nhân của ta, vậy tại sao nó phải chạy đến Ngạo Nguyệt đế quốc? Tại sao lại có quan hệ cùng với hoàng tộc Ngạo Nguyệt? Năm đó rốt cuộc xảy ra sự tình gì? Xem ra ta phải hảo hảo hỏi nó, được rồi, mà nữ tử kia tên gọi là gì?

Mộ Dung Bác nhíu mày hỏi.

– Mộ Dung Thục Ngọc.

– Mộ Dung Thục Ngọc? Tên rất hay, thật sự là tên rất hay.

Mộ Dung Bác hài lòng gật đầu cười nói.

Tên hay, sợ rằng cho dù nàng tên là Mộ Dung Tiểu Hoa lão cũng sẽ nói tên rất hay nữa, Long Nhất trong lòng thầm nghĩ.

– Ngươi không có chuyện gì nữa sao, nếu không có việc gì thì đi đi.

Mộ Dung Bác trực tiếp muốn đuổi Long Nhất đi.

Long Nhất cười cười thâm ý nhìn Mộ Dung Bác, xem bộ dáng của lão, Long Nhất thầm đoán rất có thể đêm nay lão sẽ đi tới dịch quán của hoàng gia để tìm Mộ Dung Thục Ngọc.

Long Nhất vừa ra khỏi Thiên lao cũng không có đi xa, mà lặng lẽ nấp ở một bên. Quả nhiên, không bao lâu sau, một bóng đen phóng lên cao, vô thanh vô tức biến mất trong không khí. Long Nhất cười đắc ý, vốn định bước đi, nhưng nghĩ nghĩ tính lại, ông cháu bọn họ tái hợp hắn tham gia cái gì? Tốt hơn nên về nhà bồi bồi ba vị mĩ kiều nương, không biết đêm nay có thể cùng tiếp một lúc ba nàng hay không? Nhớ tới Bắc Đường Vũ, Lãnh U U còn có Nam Cung Hương Vân cùng bồi tiếp chiến đấu với hắn, ý niệm trong đầu vừa chớp lên, Long Nhất trong lòng liền như được tăng lực, gia tốc mã lực bay nhanh về phía Tây Môn phủ.

Dịch quán hoàng gia, chỉ cách nhau một bức tường mà có đến hai vị công chúa của hai quốc gia khác nhau đều đang nằm trên giường trăn trở. Nạp Lan Như Nguyệt có thể ngủ sao? Hôm nay đã xảy ra nhiều chuyện như vậy giờ làm sao kêu nàng có thể ngủ được?

Đã là lần thứ hai, hơn nữa hai lần đều là ở phòng tắm, lần đầu tiên tại Thước Á công quốc thì còn có thể nói là có lý do, dù sao là chính mình nhảy vào ngồi trong lòng hắn lúc hắn còn đang lõa thể ngồi dưới đất. Nhưng lần này thì sao? Tên hỗn đản kia đã rình coi mình không nói, còn muốn xâm phạm chính mình, càng cho nàng phải bận tâm suy nghĩ vì chính nàng tựa hồ cũng không có phản đối hắn, thậm chí thân thể còn thích sự tiếp xúc như vậy.

– Chẳng lẽ ta là một người con gái tùy tiện như vậy sao? Hay là ta thích hắn, sẽ không đâu, đồ bại hoại đáng ghét vậy làm sao ta có thể thích được? Ảo giác, nhất định là ảo giác.

Nạp Lan Như Nguyệt thì thào tự nói, đầu khẽ dựa vào chiếc cột, khuân mặt đỏ bừng lên nghĩ lại tình cảnh hắn dám động thủ sờ vào bồng đảo của nàng lại còn có phía dưới nữa, thật sự là quá mức phân.

Bất giác, Nạp Lan Như Nguyệt một tay phủ lên gò bồng đảo của mình còn một tay khẽ lần xuống giữa hai chân mình, cũng có một chút cảm giác khác thường, nhưng không hề sinh ra được khoái cảm mãnh liệt như khi Long Nhất vuốt ve nàng, tay hắn chẳng lẽ có ma lực sao?

– A, ta đây là suy nghĩ cái gì a?

Nạp Lan Như Nguyệt thống khổ kêu lên một tiếng, tên kia xấu xa như vậy, tại sao nàng vẫn nảy sinh ý niệm như vậy trong đầu?

Mà cùng lúc đó, Mộ Dung Thục Ngọc đang ngồi ở trong phòng tối, hai tay chống cằm nhìn ra ánh trăng ngoài cửa sổ. Nàng suy nghĩ cái gì vậy? Chẳng lẽ là nghĩ đến Long Nhất?

Đúng vậy, nàng nghĩ đến Long Nhất, nghĩ đến từng câu mà hắn nói với nàng, cũng nghĩ đến quang hệ ma pháp mà hắn thi triển để trị liệu ình, nghĩ đến đó chợt cảm thấy lòng ấm áp nàng tự khẽ mỉm cười.

Ai, Mộ Dung Thục Ngọc khẽ thở dài một tiếng, Long Nhất vừa nói đừng có quá nhớ đến hắn, kết quả thật sự suy nghĩ về hắn rồi. Đương nhiên, nàng không cho rằng nàng đã thích hắn, chỉ là nghĩ đến hắn như một người kỳ lạ, khi thì xấu xa khi thì cực tốt, đối với chiến tranh có sự kiến giải thật sâu xa, còn thực lực càng cao đến không ngờ, nhất là hắn có biết thông tin về ông nội Mộ Dung Bác của nàng, một người mà từ nhỏ nàng đã phi thường sùng bái.

– Thật sự có thể nhìn thấy ông nội sao? Thật sự có thể sao?

Mộ Dung Thục Ngọc trong lòng thầm nghĩ vừa nhìn ra ánh trăng ngoài cửa sổ.

– Di, là cái gì?

Mộ Dung Thục Ngọc đột nhiên nhìn thấy dưới ánh trăng chợt xuất hiện một bóng đen, không khỏi ngạc nhiên đứng lên.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Long Nhất Pháp Sư - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện sắc hiệp
Ngày cập nhật 14/06/2018 06:38 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lăng Tiếu – Quyển 27
Phần 71 Lôi Chiến Dương, Áo Tư Lạc ở trước mặt lực lượng tuyệt đối của Lăng Tiếu đều bị triệt để mài thành cặn bã, ngay cả không gian lực lượng của bọn hắn cũng bị cửu thải không gian của Lăng Tiếu dung phệ mất! Kể cả Khương Tà Vương, Tam đại Vĩnh Hằng đã triệt để biến thành hạt bụi trong dòng chảy lịch sử rồi! Lăng Tiếu hợp hai làm một, tóc đen bay múa, thần y phần phật, oai hùng lâm thế, như Thương Thiên bá chủ tái hiện, khiến người khó có thể hình dung sự bất phàm của hắn vào lúc này. Lăng Hồng Vũ cùng với Lăng Thái Sơ thấy Lăng Tiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Lưu Phong – Quyển 6
Phần 98 “Người không phạm ta, ta không phạm người.” Lưu Phong khinh thường nói: “Mộ Dung Vũ phái người ám sát ta, ta tự nhiên không thể buông tha cho hắn.” Mộ Dung Tuyết nghe vậy, có chút thở dài nói: “Cha đã sớm cảnh báo cho hắn nhiều lần, làm người nên khiêm tốn một chút, không thể quá mức kiêu ngạo. Hắn luôn không nghe, bây giờ...” Mộ Dung Tuyết sửng sốt nửa ngày, hồi lâu lắc đầu, thở dài nói: “Người nhanh đi khỏi đây, chuyện này cũng không thể trách người. Cũng đều do hắn tự chuốc lấy.” Lưu Phong suy nghĩ một chút, nói: “Ta biết nàng không phải con ruột của Mộ Dung...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Quan Trường – Quyển 2
Phần 98 Dù rất ghê tởm sự ngông cuồng của Vũ Phái Dũng nhưng Hạ Tưởng vẫn giả vờ hỏi: Thành lập Sở Xây dựng là chuyện tốt. Cũng không biết sau khi thành lập thì sẽ phân công Phó chủ tịch tỉnh nào quản lý nhỉ? Vũ Phái Dũng vừa nghe vậy lập tức tỏ vẻ không vui, vẫy tay với Nghiêm Tiểu Thì, nói: Tiểu Nghiêm, tôi đi trước, không chờ nữa. Hạ Tưởng biết mình đoán đúng rồi, Phó chủ tịch tỉnh được phân công quản lý Sở Xây dựng chính là Cao Tấn Chu. Chính trị từ trước tới giờ vẫn chú ý chính là nghệ thuật cân bằng. Mặc dù chỗ dựa của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng