Lục Thiếu Du - Quyển 1

Phần 94

– Không, chúng ta không có nhiều thời gian, trực tiếp đi qua Sơn mạch Vụ Đô thôi.

Bạch Mi trưởng lão nói.

– Bạch trưởng lão, trực tiếp đi qua có thể gặp nguy hiểm.

Nữ chấp sự trung niên kia tiếp tục hỏi.

– Vân Dương Tông chúng ta không người nào dám chọc, không có việc gì, thành Vụ Đô những năm này cũng không xảy ra chuyện gì.

Bạch Mi trưởng lão nói xong, lập tức gọi hai Nham Thứu bay lên.

Mọi người nhảy lên Nham Thứu, tiếp tục xuất phát về phía Vân Dương Tông.

Bạch Mi trưởng lão vừa nói Sơn mạch Vụ Đô, Lục Thiếu Du lại tò mò, liền nhớ chấp sự Vân Dương Tông nói nơi đó có nguy hiểm, Sơn mạch Vụ Đô rốt cuộc là nơi nào.

– Trưởng lão, Sơn mạch Vụ Đô là địa phương nào?

Lục Thiếu Du hỏi.

– Sơn mạch Vụ Đô là sơn mạch nằm cạnh Cổ Vực, tại biên giới sơn mạch có một tòa thành gọi là thành Vụ Đô, chính là địa bàn của Vân Dương Tông, nhưng mà diện tích Sơn mạch Vụ Đô cực lớn, tình huống cũng hỗn loạn, ngẫu nhiên còn có có yêu thú xuất hiện, người bình thường là không dám đi vào Sơn mạch Vụ Đô.

Bạch Mi trưởng lão nói ra.

– Thì ra là thế.

Trong nội tâm Lục Thiếu Du cũng đã có nghe nói qua về Cổ Vực, tại Tàng Vũ Các của Lục gia có ghi lại, chung quanh Đại lục Linh Vũ còn có bốn đại lục khác, diện tích so với Đại lục Linh Vũ cũng không chênh lệch nhiều.

Phía đông Đại lục Linh Vũ có Đông hải thành Ma Vân, phía tây có Tây xuyên Cổ Vực, phía nam có Nam nguyên Tổ Yêu Lâm, đó là địa bàn của yêu thú, nhân loại tiến vào tuyệt đối khó mà còn sống rời đi, phương bắc có Linh hoàng nhai, chỗ đó chính là địa bàn của linh thú, nhân loại đi qua cũng dữ nhiều lành ít.

Mà trong đó, lớn nhất Đại lục Linh Vũ, Vân Dương Tông chính là một trong tam tông tứ môn của Đại lục Linh Vũ, tuy thế lực tam tông tứ môn vô cùng cường đại, nhưng cũng không cách nào va chạm với thành Ma Vân và Cổ Vực, về phần Tổ Yêu Lâm và Linh Hoàng Nhai, tam tông tứ môn không cần nghĩ, những yêu thú và linh thú kia không dễ chọc.

Bang bang…

Phía trước không xa đột nhiên có hai âm thanh nổ tung, lập tức hai cột khói lửa bắn lên trời, rơi lả tả ở phương xa, tuy là ban ngày nhưng nhìn rất chói mắt.

– Trưởng lão, là tín hiệu cầu viện của Vân Dương Tông chúng ta.

Trên Nham Thứu khác, một chấp sự lớn tiếng nói, lúc này sắc mặt mấy chấp sự, Bạch Mi trưởng lão, Lục Vô Song, Vương Lương, Dương Mạn biến hóa.

– Là ở phía trước, có người trong tông gặp phiền toái, chúng ta lập tức đi qua.

Bạch Mi trưởng lão lớn tiếng nói, khống chế Nham Thứu bay đi, vội vàng tiến về tới trước mặt, thần sắc ngưng trọng, đây chính là địa bàn của Vân Dương Tông, nếu như không gặp đại sự, người trong tông sẽ không dễ dàng phóng tín hiệu cầu viện.

– Gặp phải phiền toái sao?

Trong nội tâm Lục Thiếu Du suy tư, nhìn thấy thần sắc Bạch Mi trưởng lão thì phiền toái này không nhỏ, chính mình đến lúc đó cũng phải cẩn thận một chút mới được.

Trong sơn mạch, gió nhẹ thổi qua cành cây cứng rắn, giống như u hồn đang khoe nanh vuốt của mình, ngẫu nhiên có lá khô phiêu linh trong gió.

Chung quanh nơi này là một vách núi dốc đứng, mùi máu tươi nồng đậm phiêu đãng các nơi, trên mặt đất đã có thi thể hơn ba mươi người, vết máu loang lổ, từ ăn mặc có thể nhìn ra là hai thế lực.

– Vương Minh Nguyệt, ngươi cho rằng sẽ có người Vân Dương Tông đến sao, giao Thiên Tàm Bảo Giáp ra, ta tha cho ngươi một mạng.

Trên một sườn núi, một lão giả chừng năm mươi tuổi nhìn qua nam nhân chừng bốn mươi trước mặt, lão giả năm mươi tuổi mặc áo đen, trên trán có nếp nhăn thật sâu, hốc mắt hõm sâu vào, ánh mắt đầy lăng lệ âm lãnh.

Mà nam tử trung niên mặc áo bào màu trắng, lúc này vết máu loang lổ, phân không rõ ràng là máu của mình hay máu của người bị mình giết lưu lại, trong tay có một cây đại đao, phía trên còn có tơ máu chảy dài, khí tức toàn thân suy yếu nhìn chằm chằm vào lão giả áo đen trước mặt.

Sau lưng của hai người đều có người, sau lưng lão giả áo đen có ba nam tử trung niên, đều là một thân trang phục màu đen, trong mắt đầy lăng lệ, toàn thân sát khí cuồn cuộn, khí tức tỏa ra là do giết chóc quanh năm lưu lại, người bình thường tuyệt đối sẽ không có loại khí tức này.

Sau lưng nam tử trung niên còn có bảy thanh niên và một trung niên, khí tức suy yếu, rõ ràng là trải qua một hồi đại chiến.

Nam tử trung niên này, nếu ở trong thành Vụ Đô thì ai cũng nhận ra hắn, chính là ngoại môn trưởng lão của Vân Dương Tông, Vương Minh Nguyệt thành chủ thành Vụ Đô, sau lưng chính là đệ tử Vân Dương Tông.

– Hỏa Âm Quái, đây là địa bàn Vân Dương Tông của ta, đoạt đồ của Vân Dương Tông, Vân Dương Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi, thức thời thì rời đi, ta có thể không truy cứu việc này.

Trong mắt Vương Minh Nguyệt bắn tinh quang nhìn qua lão giả áo đen…

– Khặc khặc, dùng Vân Dương Tông tới dọa ta, ngươi đừng quên, trong Cổ Vực cũng không phải là địa bàn của Vân Dương Tông, cho dù nơi này là Sơn mạch Vụ Đô, Vân Dương Tông ngươi được coi là cái gì?

Lão giả áo đen cười lạnh nói:

– Thiên Tàm Bảo Giáp cũng không phải là vật của Vân Dương Tông các ngươi, ai đạt được chính là của người đó, ngươi thức thời thì giao ra đây, nếu không chỉ có chết.

– Muốn Thiên Tàm Bảo Giáp, nằm mơ đi, trừ phi ta chết.

Vương Minh Nguyệt lạnh nhạt nói, trường đao trong tay quét ngang, chân khí run run, Thiên Tàm Bảo Giáp này hắn không buông tha.

– Kiệt, vậy đi chết hết đi.

Lão giả áo đen cười lạnh một tiếng, trong mắt bắn ra hào quang lăng lệ, trong tay có chân khí nóng bỏng bắn ra ngoài, lập tức lao thẳng tới Vương Minh Nguyệt.

Sau khi lão giả áo đen phát động công kích, sau lưng lão giả áo đen có ba nam tử trung niên cũng sát khí cuồn cuộn, tấn công mấy đệ tử Vân Dương Tông, trong lúc nhất thời chân khí kích động, mấy đệ tử Vân Dương Tông đều có thực lực Vũ Sư, nhưng mà thực lực của ba nam tử trung niên thì mạnh hơn nhiều.

Nhìn thấy Hỏa Âm Quái đánh tới, Vương Minh Nguyệt đột nhiên bay lên không, vừa lúc tránh né công kích của Hỏa Âm Quái.

Hỏa Âm Quái cười lạnh, dường như sớm có chuẩn bị, lúc Vương Minh Nguyệt thả người bay lên thì ngưng kết thủ ấn, trong tay phải có khí tức hỏa diễm nồng đậm đánh thẳng vào Vương Minh Nguyệt, Hỏa Âm Quái chính là vũ giả hỏa hệ, trong hỏa diễm lại còn mang theo mùi hôi thối nhàn nhạt, không giống với hỏa diễm bình thường.

Vương Minh Nguyệt đang ở giữa không trung, thân ảnh lập tức vòng qua vòng lại, thân thể lăng không biến mất tại chỗ, sau một khắc sau lưng Hỏa Âm Quái có ánh đao chém xuống, đao mang quét ngang, tiếng xé gió bén nhọn vang lên, không khí chung quanh chấn động mạnh.

– Lùi cho ta!

Một đao kia Hỏa Âm Quái cũng không cảm thấy có gì ngoài ý muốn, thân hình hơi nghiêng, thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo chưởng ấn màu đỏ đánh tới, lập tức đánh vào đao mang, nhiệt độ không gian chung quanh tăng vọt, trở nên vô cùng nóng bỏng.

Phanh…

Không gian nổ vang, hỏa diễm vẩy ra, đao mang lập tức hóa thành hư vô.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 29/10/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 5
Phần 75 Từ tiểu thư che miệng cười, nhìn gã cười một lúc rồi thôi, cũng không nói thêm gì. Diệp Vũ Xuyên cười nói: Lâm Tam, ngươi có thể nhận ra hai cây lan trước đương nhiên là không tệ, chỉ là cây này ngươi đã sai quá xa. Cây kỳ phẩm hoa lan này, chính là Từ tiểu thư tự tay lai giống trồng ra, cũng chưa có đặt tên, ngươi kêu nó là Điệp Hoa, không phải là đã sai rồi còn gì? “Trời ơi là trời!” Lâm Vãn Vinh trong lòng ngầm kêu không ổn: “Té ra Điệp Hoa này đúng là do Từ Chỉ Tình tự tay trồng ra, vẫn còn chưa có cái...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
Ma Vương – Quyển 4
Phần 94: Cam Đoan Của Hàn Thạc... Sau khi rời Ba Bỉ Luân ma vũ học viện, Hàn Thạc vốn định quay trở về phủ đệ của mình, nhưng ngay giữa đường, thông qua Huyền ma lại thấy Ngải Mễ Lệ cùng Phỉ Bích cùng nhau từ trong khuê phòng của nàng đi ra. Ngoài dự liệu của Hàn Thạc, đôi mắt Ngải Mễ Lệ đỏ ngầu, mơ hồ đã khóc một trận, vốn Phỉ Bích lại đây tìm Ngải Mễ Lệ để hỏi tội, cũng không phải như hắn tưởng tượng nàng sẽ không khoan nhượng, ngược lại đang không ngừng khuyên bảo Ngải Mễ Lệ. Hai người tay nắm tay, so với lúc trước tại Nhật Diệu cốc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 2
Phần 35 Mặc dù giáo sư Tôn hiểu biết không nhiều về Mộc Trần châu hay còn gọi là Mật Phượng hoàng, nhưng suy cho cùng ông cũng nắm trong tay khá nhiều thông tin mật thời cổ đại, hơn nữa lại nghiên cứu sâu sắc nhiều hồ sơ lịch sử, giáo sư Tôn cho rằng, hoàn toàn có sự tồn tại của Mộc trần châu kể trên, vật tế lễ này mang một ý nghĩa vô cùng to lớn đối với những vị quân vương thời cổ đại, nó tượng trưng cho quyền lực và sự hưng thịnh, hơn nữa mối quan hệ giữa bối cảnh văn hóa và yếu tố địa lý khác nhau khiến cho sự lý...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng