Lục Thiếu Du - Quyển 10

Phần 89

Bài thứ nhất hơi có vẻ viết ngoáy, nhưng chữ viết khá mạnh mẽ, Gia Cát Tây Phong khẽ cười, bởi vì bài thơ này do Gia Cát Tử Vân sáng tác.

“Nhân gian tứ nguyệt phương phỉ tẫn, linh thiên đào hoa thủy thịnh khai.

Trường hận xuân quy vô mịch xử, bất tri chuyển nhập thử cốc lai.”

“Nhân gian tháng tư mùi thơm hết, linh thiên hoa đào thủy nở rộ.

Trường hận xuân về không chỗ tìm, không biết đi vào cốc này.”

– Chữ viết của Tử Vân hiền chất mạnh mẽ, thi từ bất phàm, qua được.

Lư Khâu Mỹ Vi nhìn bài thơ đầu tiên, mỉm cười nói.

Mọi người lại nhìn qua bài thơ thứ hai, chữ viết có chút thanh tú, nhưng tinh tế sạch sẽ, hoàn toàn khắc vào trong vách đá, ước chừng sâu vài phân, lực đạo khống chế càng thêm tinh thuần vô cùng.

“Lãnh hồng phiêu khởi đào hoa phiến, thanh xuân ý tự lan san.

Họa lâu liêm mạc quyển khinh hàn.

Tửu dư nhân tán hậu, độc tự bằng lan kiền.

Tịch dương thiên lý liên phương thảo, thê thê sầu sát vương tôn.

Bồi hồi phi tẫn bích thiên vân.

Phượng sanh hà xử, minh nguyệt chiếu hoàng hôn.

(“Lãnh hồng phiêu khởi hoa đào chữ phiến, thanh xuân ý tự hết thời.

Bức tranh lâu màn che cuốn khinh hàn.

Rượu dư người tán sau, một mình bằng chằng chịt.

Trời chiều ngàn dậm liên cỏ thơm, um tùm Sầu sát vương tôn.

Bồi hồi Phi Tẫn bích Thiên Vân.

Phượng sanh nơi nào, trăng sáng chiếu hoàng hôn. )

– Thơ hay, Thương Sơn môn Lăng Tuyền, qua được!

Ánh mắt Lư Khâu Mỹ Vi kinh ngạc nhìn qua Lăng Thanh, lập tức đảo qua bài thơ thứ ba.

“Liễu sắc phi sam kim lũ phượng, tiêm thủ khinh niệp hồng đậu lộng.

Thúy nga song liễm chính hàm tình, đào hoa cốc, dao thai mộng, nhất phiến xuân sầu thùy dữ cộng.

(“Liễu sắc phi sam kim sợi phượng, bàn tay mềm vuốt đậu đỏ làm.

Thúy nga song liễm đang ẩn tình, hoa đào cốc, dao thai mộng, một mảnh xuân Sầu ai cùng. )

– Hóa Vũ tông Đỗ Vũ qua được.

“Hồng tô thủ, hoàng đằng tửu, mãn thành xuân sắc cung tường liễu.

Đông phong ác, hoan tình bạc, nhất hoài sầu tự, kỷ niên ly tác.

Thác, thác, thác!

Xuân như cựu, nhân không sấu, lệ ngân hồng ấp giao tiêu thấu.

Đào hoa lạc, nhàn trì các.

Sơn minh tuy tại, cẩm thư nan thác.

Mạc, mạc, mạc!

(“Hồng tô thủ, hoàng đằng rượu, cả thành xuân sắc thành cung liễu.

Gió xuân ác, hoan chuyện mỏng, nhất nghi ngờ vẻ u sầu, vài năm chia lìa.

Sai, sai, sai!

Xuân như trước, người không gầy, nước mắt hồng ấp giao tiêu thấu.

Hoa đào rơi, rỗi rãnh trì các.

Sơn minh mặc dù ở, cẩm thư khó khăn nhờ.

Đừng, đừng, đừng!

– Thiên Âm môn Âm Vô Khuyết qua cửa.

“Thảo sắc thanh thanh liễu sắc hoàng, đào hoa lịch loạn lý hoa hương.

Đông phong bất vi xuy sầu khứ, xuân nhật thiên năng nhạ hận trường. Thiên Quỷ tông Tùng Bách Đào qua cửa. ” Lư Khâu Mỹ Vi xem xong bài thơ, liền nói.

Mà giờ khắc này ánh mắt Lư Khâu Mỹ Vi dừng ở bài thơ của Lục Thiếu Du, ánh mắt chợt lóe, hỏi:

– Lục chưởng môn, dựa theo quy củ đây không chỉ cần thi từ, còn xem chữ viết, ngươi không viết chữ, dựa theo quy định là không đúng quy cách.

– Phu nhân, tiếp tục nhìn kỹ xem, vì sao lại không có chữ đâu.

Lục Thiếu Du mỉm cười, đánh ra một đạo chưởng ấn, ngay lập tức vỗ lên vách đá.

Phanh!

Chưởng ấn đánh vào vách đá, vang lên thanh âm trầm thấp, đồng thời cả vách đá chợt chao đảo.

Ca ca…

Vách đá nứt ra vô số khe hở, rậm rạp tương liên, lần lượt xuyên qua từ nam tới bắc, tựa như một mạng nhện lớn.

Cả vách đá ầm ầm rung lên, như sắp sụp đổ, từng phiến đá vụn ầm ầm nện xuống, truyền ra tiếng vang trầm đục ồn ào.

Oanh long long!

Vách đá ầm ầm sụp đổ, kích thích một mảnh sóng nước ngập trời, thanh âm quanh quẩn trong sơn cốc, động tĩnh thật lớn làm cả mặt đất run rẩy lên như đang động đất.

Khi toàn bộ đá vụn rơi xuống, hình ảnh xuất hiện làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Chỉ thấy trên vách đá cao hơn trăm trượng, rõ ràng hiển lộ ra một loại chữ viết, mà chữ viết không phải khắc trong vách đá, mà là lộ ra trên vách đá, giống như phá thạch mà ra, đá vụn chung quanh hoàn toàn bị tước rơi, còn lại một mặt vách đá bóng loáng, ngoại trừ chữ viết toàn bộ thi từ của chín người khác đã hóa thành đá vụn sụp đổ.

Mà trung ương vách đá hiện lên bài thơ mà Lục Thiếu Du mới ngâm xướng vừa rồi.

Chữ viết hùng hồn mà ngưng trọng, nét vẽ hơi có chút hình vuông, phong cách tao nhã hoa lệ tuấn kỳ, tài viết cứng rắn nhưng lại phiêu dật, tung hoành phiêu lãng.

Trên chữ viết lộ ra một cỗ ngông cuồng, lộ vẻ tráng sĩ vung đao, mà thi từ hoàn toàn đem bài thơ của chín người còn lại tiêu hủy, điều này vốn đã tràn ngập vẻ cuồng ngạo.

– Tốt!

Lúc này Bạch Oánh cũng không nhịn được kêu lên, ai cũng nhìn ra được chẳng những là chữ viết hay thi từ Lục Thiếu Du chính là người mạnh nhất. Năm người còn lại biểu hiện rõ ý tứ yêu đương, mà Lục Thiếu Du vừa mang theo ái tình lẫn khí thế rộng rãi, tràn ngập khí phách.

Ánh mắt Lữ Chính Cường híp lại, vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc, ánh mắt không ngừng nhìn Lục Thiếu Du. Mà lúc này Lữ Tiểu Linh nhoẻn miệng cười, vô cùng xinh đẹp.

– Phi Linh môn Lục chưởng môn qua ải.

Lư Khâu Mỹ Vi nói, ánh mắt dừng lại trên người Lục Thiếu Du.

Đám người đứng bên ngoài xì xào bàn tán, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Thiếu Du, ai cũng kinh nghi, không ít nữ đệ tử Linh Thiên môn đều nhìn hắn với ánh mắt nóng cháy.

– Hừ!

Mà lúc này hành động của Lục Thiếu Du cũng làm năm người khác trầm xuống, hắn đem thi từ của mọi người hủy bỏ, đây rõ ràng không đem bọn họ xem vào trong mắt, nhất thời vài ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du, khó chịu nhất chính là Gia Cát Tử Vân cùng Tùng Bách Đào.

Ánh mắt Lăng Thanh cũng trầm xuống, trong mắt mang theo lãnh ý lẫn kinh ngạc ngoài ý muốn.

– Ca ca thật là lợi hại, lại vượt qua kiểm tra rồi!

Lục Tâm Đồng vỗ tay, có vẻ cực kỳ cao hứng.

– Đó là lão đại của ta, tự nhiên là lợi hại!

Tiểu Long lộ ý cười nói.

– Hiện tại bắt đầu cửa thứ ba cầm đạo.

Lư Khâu Mỹ Vi nhìn mọi người, lập tức nói:

– Cửa ải này thật đơn giản, sáu người phân biệt đứng ở sáu góc sơn cốc đánh đàn, thời cổ có tiếng đàn có thể làm bách điểu xoay quanh, trong sáu người các ngươi nếu có ai hấp dẫn được loài chim nhiều nhất thì xem như xông tới cửa thứ tư.

Lư Khâu Mỹ Vi nói:

– Các ngươi hiểu được?

– Hiểu được!

Sáu người cùng đáp.

– Oánh tỷ, cửa ải này ca ca có nắm chắc hay không?

Lục Tâm Đồng có chút bận tâm hỏi, bởi vì nàng biết Bạch Oánh có cầm nghệ bất phàm.

– Những thứ khác ta không dám nói, nhưng ở cầm đạo nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hắn không có vấn đề!

Bạch Oánh mỉm cười nói.

– Các ngươi bắt đầu đi!

Lư Khâu Mỹ Vi nhìn sáu người nói.

– Sưu sưu…

Năm thân ảnh nhảy lên, cơ hồ cùng một thời gian hóa thành năm đạo lưu quang, trong đó có hai Linh Suất, hai Vũ Suất, còn có một Vũ tướng cửu trọng phong hệ của Thiên Âm môn.

Cả Đào Hoa cốc rộng lớn như vậy, diện tích ước chừng hơn vạn thước, lúc này năm người đều nhảy lên tảng đá lớn khoanh chân mà ngồi, chung quanh chính là rừng hoa đào mênh mông.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 02/01/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 32
Phần 89 Nơi này chính là linh mạch do linh khí thiên địa hội tụ thành. Đối với linh vật trời sinh chúng ta mà nói, linh khí thiên địa chính là chất dinh dưỡng tốt nhất. Mẫu Đơn mỉm cười, trong đôi mắt đỏ tươi hiện lên sự vui vẻ. Bộ cung trang màu đỏ giống như máu tươi lưu chuyển, bao phủ lấy đường cong linh lung. Đoạn thời gian này ở trong nơi linh khí thiên địa hội tu, Mẫu Đơn nhận được chỗ tốt cực lớn. Trong Hư không bí cảnh nàng bị nhốt rất lâu, cho nên tâm cảnh của nàng cực kỳ cao. Lúc này rời khỏi Hư không bí cảnh, lại ở...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hướng Nhật – Quyển 7
Phần 89 Trong ga ra của Tang gia, tuy cửa sắt đóng chặt, nhưng bên trong đèn đuốc sáng rực như ban ngày. Hai người một nam một nữ đang ngồi trên mặt đất, nam khoảng trên dưới bốn mươi, thoạt nhìn qua cũng không phải là người chịu nhiều vất vả, nhưng khuôn mặt kiên nghị, thần tình quả cảm, nhìn một cái có thể thấy là dạng người hung tợn liều lĩnh. Chỉ là giờ phút này hai mắt ảm đạm, khuôn mặt buồn khổ, ít nhiều đã khiến cho khí thế nhạy bén cho trên người giảm đi rất nhiều. Nữ khoảng hơn ba mươi tuổi, tuy đã có tuổi nhưng tướng mạo vẫn xinh đẹp...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Hàn Lập – Quyển 17
Phần 89 Nghe Hàn Lập nói như vậy, Liễu Thuý Nhi nhíu mày một hồi lâu sau mới than nhẹ một tiếng đồng ý. Bất quá, hiện tại cách hai người Hải Vương Tộc cũng không quá xa, đương nhiên không thể ở lại chỗ này mà điều tức khôi phục lại lượng pháp lực tiêu hao lúc trước, nếu không vạn nhất hai người kia quay lại hoặc đưa tới mãnh thú và dị tộc gì khác thì ba người Hàn Lập sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế, ba người lại phi hành về phía trước nửa ngày rốt cục thấy một ngọn núi xanh phía xa xa, linh khí bên trong cũng có chút nồng đậm. Vì cẩn...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng