Lục Thiếu Du - Quyển 17

Phần 46

– Không nghĩ tới Tử Lôi Huyền Đỉnh đã rơi vào trong tay hắn, vài ngàn năm trước Huyền Thiên Yêu Tôn dựa vào thần khí này tung hoành toàn bộ đại lục đâu.

Lão giả âm hàn nói.

– Đáng tiếc lần trước phó giới chủ tự mình ra tay cũng không bắt được Lục Thiếu Du.

Không Linh Vương thở dài nói.

– Hắn cũng không đắc ý được bao lâu nữa đâu!

Lão giả âm trầm nói.

– Âm trưởng lão, giới chủ cho chúng ta đi Thiên đảo, chẳng lẽ Thiên đảo có bảo vật xuất thế gì hay sao?

Không Linh Vương hỏi.

– Trong giới truyền tới tin tức, lần này dưới Thiên đảo có cự bảo xuất thế, tuyệt đối không thể bỏ qua, nếu bỏ lỡ chúng ta chờ lĩnh xử phạt đi, việc của Lục Thiếu Du chỉ có thể tạm thời gác sang một bên, dù sao hắn cũng chạy không thoát, trong giới đang chuẩn bị đại sự, bằng không Lục Thiếu Du sao có thể sống tới bây giờ.

Âm trưởng lão nói.

Bên ngoài Thiên đảo người người tấp nập, hàng vạn hàng ngàn ánh mắt đều hội tụ lên Thiên đảo.

Cả Thiên đảo rậm rạp khe nứt như mạng nhện, năng lượng thật lớn lan tràn, điều này làm lòng người không ngừng run lên.

– Mau, tập hợp mời vạn đệ tử trong các tới bảo hộ Thiên đảo!

Trên một ngọn núi, ánh mắt Lạc Kiến Hồng cực kỳ nghiêm trọng, chỉ sợ trong Thiên đảo xảy ra chuyện không đơn giản, sẽ biến thành nơi thị phi.

Thiên đảo biến hóa, tin tức này bắt đầu truyền khắp cả Đông Hải, càng ngày càng nhiều người tụ tập tới.

– Thật sự khó tu luyện a!

Bổ ra vài đạo đao mang, sắc mặt Lục Thiếu Du trắng bệch, lộ ra nụ cười khổ, vũ kỹ này thật khó tu luyện, vượt xa sự tưởng tượng của hắn.

– Hống!

Đúng ngay lúc này, Thiên Sí Tuyết Sư truyền ra thanh âm rít gào thật lớn, mở to đôi mắt, chân khí thăng lên, toàn thân tản ra hung sát khí.

Uy áp lan tràn, tuy không bằng Tiểu Long nhưng không kém hơn Như Hoa.

Hô hô…

– Chân khí thật mạnh!

Dương Quá thở dài, huyết mạch Thiên Sí Tuyết Sư cực cao, thực lực cường hãn, đặc biệt tốc độ chính là Vương giả trong yêu thú phong hệ, cực kỳ khủng bố.

– Hống hống…

Thật lâu sau chân khí mới bình ổn trở lại, bạch mang chợt lóe, Thiên Sí Tuyết Sư hóa thành một hình người cao ngất uy vũ.

Đó là một nam tử cực kỳ anh tuấn, khoảng hai mươi bốn hai mươi lăm, mái tóc dài màu bạc buông xõa trên vai, đôi mắt sáng ngời lạnh lùng, mũi cao, mặc một bộ cẩm bào trắng tinh, cả người tản ra chân khí Vương giả khiến người không thể dời mắt.

Nam tử như vậy nếu để nữ nhân nhìn thấy tuyệt đối sẽ kinh hô, vẻ an tuấn lại không tiêu sái như Lăng Phong, lại không khí khái anh hùng như Lam Thập Tam.

– Tuyết Sư bái kiến chủ nhân!

Nam tử lăng không đứng thẳng, lắc người đi tới trước mặt Lục Thiếu Du, phủ phục hành lễ.

– Đứng lên đi!

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

– Tuyết Sư, ngươi cũng đột phá, không sai, thoạt nhìn phong nhã.

Tiểu Long nhảy dựng lên vỗ vai Tuyết Sư, mỉm cười nói.

– Vậy phải cần đa tạ ngươi cho ta Chân Linh thánh quả, đa tạ!

Tuyết Sư nói.

– Người một nhà, đã nói không cần khách khí!

Tiểu Long hào phóng nói.

– Thời gian đã tới, chúng ta nên đi!

Lục Thiếu Du nói, mọi người đã chậm trễ không ít thời gian, nên xuất phát đi Vạn Đảo nhai.

– Hống!

Trong tiếng rít gào của Thiên Sí Tuyết Sư, mọi người lập tức rời đi.

Hô hô!

Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay lên, chấn khai không gian dao động nhanh như chớp, tốc độ nhanh như thiểm điện chợt lóe rồi mất.

Đầu mùa đông, bên trong Sơn mạch Phi Linh, lá rụng điêu linh, có vẻ tiêu điều, nhưng lúc này trong núi lại có hơn hai vạn thân ảnh đang tu luyện, từ chân khí mà xem thấp nhất cũng tới Vũ sư, mà đầu lĩnh mỗi tổ đều có tu vi Vũ phách.

Mỗi tổ lại hợp thành một tổ lớn, đầu lĩnh đều là tu vi Vũ tướng.

Giữa không trung có mười mấy thân ảnh đang thảo luận gì đó, đứng phía trước là Hoàng Phủ Kỳ Tùng cùng Lý Trì Chính, những người còn lại đều là Vũ Suất trở lên.

– Hoàng Phủ đường chủ, Lý phó đường chủ!

Xa xa, một thân ảnh xinh đẹp đi tới, vài lần lắc mình đã đứng trước mặt mọi người.

– Diệp phó đường chủ!

Mười mấy Vũ Suất cung kính hành lễ.

– Diệp phó đường chủ, sao ngươi lại tới đây!

Hoàng Phủ Kỳ Tùng mỉm cười hỏi.

– Phó chưởng môn muốn ta tới mời hai vị trở về một chuyến, có chuyện quan trọng thương lượng.

Vẻ mặt Diệp Mỹ ngưng trọng nói.

– Chẳng lẽ bên ngoài xảy ra đại sự gì sao?

Lý Trì Chính nghiêm túc hỏi.

– Đã xảy ra chút sự tình, vừa đi vừa nói đi.

Diệp Mỹ nói.

– Được, chúng ta đi!

Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói, quay đầu dặn dò:

– Tất cả đều chăm chỉ tu luyện đi, sẽ có thời gian cho các ngươi ra sức!

Ba người lập tức rời đi, mười mấy Vũ Suất nhìn chằm chằm thân ảnh của Diệp Mỹ, trên mặt tràn ngập vẻ ái mộ.

– Diệp phó đường chủ ngày càng mê người a, nếu được nàng hảo cảm, sẽ giảm bớt vài chục năm phấn đấu, có thể nói là cả người lẫn của đều thu, thân phận Diệp phó đường chủ không thấp!

– Ngươi đừng nằm mơ nữa, ta nghe nói Diệp phó đường chủ là một trong những người được chưởng môn tín nhiệm nhất, còn là đệ tử ký danh của Bạch cung phụng, Diệp gia tỷ muội chưởng quản cả Ám đường Phi Linh môn, địa vị như vậy người thường không đạt được.

– Không biết Diệp phó đường chủ có phải cùng chưởng môn… Ta nghe nói lúc trước Diệp phó đường chủ cùng chưởng môn đi Sơn mạch Vụ Hải mấy tháng thời gian, bọn họ…

– Còn dám nói chuyện thị phi về chưởng môn, ngươi có mấy cái đầu!

Một Vũ Suất lớn tuổi trầm giọng nói, người vừa lên tiếng liền thè đầu lưỡi, không dám tiếp tục nói huyên thuyên.

Giữa không trung, Hoàng Phủ Kỳ Tùng cùng Lý Trì Chính chạy thẳng về Phi Linh môn, dọc đường nghe được Diệp Mỹ kể lại, đã biết một ít chuyện xảy ra gần đây, biên cảnh của Phi Linh môn đã bị Hóa Vũ Tông, Hắc Sát giáo, Lan Lan sơn trang không ngừng chèn ép, gần đây thậm chí còn ám sát một thành chủ của Phi Linh môn, tuy rằng mặt ngoài không biết là do ai gây ra, nhưng thật dễ dàng đoán được ngoại trừ Hóa Vũ Tông, Hắc Sát giáo cùng Lan Lăng sơn trang, chỉ sợ không còn ai khác dám làm việc này.

Bên trong đại điện, khi ba người Diệp Mỹ chạy tới, các đường chủ cùng trưởng lão đã sớm có mặt, cũng hiểu nguyên nhân vì sao.

– Phó chưởng môn, ngươi nghĩ việc này chúng ta nên làm thế nào, không thể tiếp tục khoan dung, ba đại sơn môn kia càng ngày càng nghĩ Phi Linh môn chúng ta dễ khi dễ!

Hoàng Phủ Kỳ Tùng vừa vào đại điện liền nói.

– Hoàng Phủ đường chủ, việc này liên lụy quá lớn, hãy nghe ý kiến của mọi người đi.

Khấu Phi Yến quay đầu lại nói:

– Chư vị cung phụng, các ngươi có đề nghị gì?

– Không thể nhẫn nhịn nữa, ám sát thành chủ của Phi Linh môn chúng ta, chúng ta giết hai người của bọn hắn!

Lộc Sơn lão nhân nói.

– Hai tên không đủ, trực tiếp khai chiến, cho dù không địch lại, cũng làm bọn hắn tổn thương gân cốt!

Thanh Hỏa lão quỷ âm dương quái khí nói.

– Thanh Hỏa cung phụng, chưởng môn đem Phi Linh môn giao cho chúng ta, cũng không phải để chúng ta đẩy bổn môn tới bước đường đó, trước khi chưởng môn quay về, chúng ta không thể làm vậy!

Khấu Phi Yến nói.

– Nhưng chúng ta cũng không thể để người cưỡi mãi trên đầu, phải có phản kích mới được, bằng không thật quá uất ức!

Lưu Nhất Thủ nói.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 17
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 03/02/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 5
Phần 46 Ba người gào thét vọt tới, căn bản không để cho Giang Nam có cơ hội nói chuyện, thần thông vận chuyển, pháp bảo bay lên không, ngay ngắn hướng Giang Nam oanh ra, uy thế to lớn! Chôn vùi. Giang Nam nhẹ nhàng nhổ ra hai chữ, chỉ thấy phạm vi lãnh thổ quốc gia trăm dặm phía dưới, đột nhiên dãy núi, dòng sông, cây cối, hoa cỏ, thác nước... hết thảy ở trong nháy mắt sụp đổ, Huyền Hoàng nhị khí cuồn cuộn sụp đổ, tiêu diệt hết thảy, tựa hồ sắp sửa hóa thành Hỗn Độn! Bá... Một cuốn trận đồ bay lên không, phiêu phù ở giữa không trung, phương viên trăm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 6
Phần 46 Trong cây san hô hóa thạch khổng lồ đột nhiên xuất hiện vô số giao nhân, ngỡ như một cơn lốc đen nghịt thình lình cuộn lên nơi đáy nước, những con mực quỷ ở gần đấy trốn chạy hơi chậm một chút, liền bị lũ giao nhân nuốt chửng. Quầng sáng màu lam tối chập chờn như lửa ma trơi chỉ nháy mắt đã hóa thành muôn ngàn sao băng bắn vút đi, cả một mảng san hô màu sắc rực rỡ đã bị dòng chảy dữ dội kia nhuộm hoàn toàn sang sắc đen khủng khiếp. Cả tôi lẫn Tuyền béo và Cổ Thái đều không ngờ những hang hốc kia lại thông nhau, đan xen...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Quan Trường – Quyển 5
Phần 46 Chu Kỷ Nguyên lái một chiếc Jetta, y không dám lái xe tốt, sợ bị xét. Cốp xe sau căn bản bỏ không lọt, đành phải ném vài túi ở ghế sau. Một chiếc xe Jetta trăm mấy ngàn kéo theo khoản tiền lớn gần chục triệu, Chu Kỷ Nguyên lái xe suốt dọc đường trở về thành phố Yến, trên đường đi cao hứng đến nỗi tay không ngừng run lên. Trong nháy mắt trở thành tỷ phú, nếu lúc này Chu Kỷ Nguyên dừng tay, có lẽ không có người điều tra đến y, nhưng sự tham lam của con người đều là vô tận, có mười triệu, lại muốn có 20 triệu... Không lâu sau...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng