Thiếu nữ này mỉm cười, làn da trắng nõn như ngọc, dường như có chút óng ánh. Thân thể được bộ bộ váy màu xanh lá bao phủ, dáng người mềm mại, tuyệt đối là một tiểu mỹ nhân.
– Muội cũng không kém, trải qua một đoạn thời gian nữa, dùng thực lực của muội, trên đại hội Tam tông Tứ môn, muội muốn đoạt quán quân cũng không phải là việc khó.
Nguyên Nhược Lan nói.
– Những đệ tử của các sơn môn khác cũng không yếu. Một điểm nắm chắc muội cũng không có, cho dù có thể đoạt được quán quân cũng kém sư tỷ lúc đạt được vị trí thứ bảy trong thập đại cường giả trẻ tuổi ở thành Cự Giang.
Vẻ mặt thiếu nữ có chút hâm mộ nói.
– Thập đại cường giả trẻ tuổi.
Ánh mắt Nguyên Nhược Lan khẽ đổi, dường như đã nghe nói qua những từ này, thế nhưng nàng không thể nào nhớ tới.
– Sư tỷ, tỷ cứ coi như muội chưa từng nói gì.
Thiếu nữ nói xong mới biết mình đã lỡ lời. Sư phụ đã hạ lệnh, có một ít chuyện không thể nhắc tới với sư tỷ, đặc biệt là chuyện tại thành Cự Giang cùng với đại hội Tam tông Tứ môn khi trước. Về phần nguyên nhân cụ thể, không có ai biết được, và các nàng cũng không dám cãi lời sư phụ.
– Hạ Liên, trong khoảng thời gian này ta cảm thấy có rất nhiều chuyện không nhớ rõ. Trong đầu trống rỗng, muội có thể kể một ít chuyện khi trước cho ta nghe được không? Chẳng lẽ ngay cả muội cũng muốn gạt ta sao?
Nguyên Nhược Lan dùng ánh mắt chờ mong nhìn thiếu nữ trước mặt.
– Sư tỷ, sư phụ bảo chúng ta không được nói, nếu không sẽ bị người xử phạt.
Thiếu nữ có chút sợ hãi, sư phụ nàng đã từng nghiêm cấm nói ra những chuyện này.
– Muội không nói, ta không nói, sư phụ sẽ không biết. Chẳng lẽ muội nhẫn tâm nhìn thấy sư tỷ muội không nhớ nổi những chuyện trước kia sao?
Nguyên Nhược Lan nhìn sư muội của mình rồi nói. Càng không cho nàng biết rõ chuyện trước kia, nàng càng hiếu kỳ.
– Sư tỷ, vậy tỷ không được nói cho sư phụ biết, bằng không muội sẽ bị trục xuất sư môn. Tỷ muốn biết chuyện gì?
Thiếu nữ này nói nhỏ. Tình cảm của nàng và vị sư tỷ này sâu đậm nhất, cho nên nàng cũng không muốn dấu sư tỷ. Sau khi do dự một lát, nàng quyết định nói cho sư tỷ, ít nhất nàng cảm thấy những chuyện này có nói ra cũng không có chuyện gì.
– Ta muốn biết chuyện trước kia.
Nguyên Nhược Lan mừng rỡ nói.
– Sư tỷ, chuyện trước kia kỳ thực muội cũng không biết rõ cho lắm. Nghe nói sư tỷ trước kia chính là người trẻ tuổi mạnh nhất trong Thiên Kiếm môn, cũng từng tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, xếp thứ ba.
Người gọi là Hạ Liên này nói.
– Vậy thứ nhất cùng thứ hai là ai?
Nguyên Nhược Lan hỏi.
– Nghe nói thứ nhất chính là Lục Thiếu Du, thứ nhì là Lăng Thanh Tuyền.
Hạ Liên nói.
– Lục Thiếu Du.
Nguyên Nhược Lan lẩm bẩm nói, danh tự này khiến cho nàng có cảm giác dường như đã từng quen biết, đôi mắt xinh đẹp nhìn Hạ Liên hỏi:
– Lục Thiếu Du này là người phương nào?
– Lục Thiếu Du này chính là Linh Vũ Chiến Tôn, lúc trước là đệ tử Vân Dương Tông, nghe nói sau đó rời Vân Dương Tông, thành lập Phi Linh môn trong Cổ Vực. Trên thành Cự Giang, sư tỷ cũng bại trong tay hắn, trong xếp hạng thập đại cường giả hắn xếp thứ nhất. Sư tỷ xếp thứ bảy.
Hạ Liên nói, nói tới Lục Thiếu Du, mắt nàng sáng lên, trong Thiên Kiếm môn cũng không có mấy thiếu nữ không biết tới Linh Vũ Chiến Tôn Lục Thiếu Du.
– Lục Thiếu Du.
Nguyên Nhược Lan thì thào nói:
– Hạ Liên sư muội, muội có biết Lục Thiếu Du này không?
Trong mắt Hạ Liên hiện lên sự thất vọng nói:
– Nếu như muội biết hắn thì tốt quá. Ngay cả cái bóng của hắn muội cũng chưa từng nhìn thấy. Thế nhưng sư tỷ đã từng giao thủ qua với hắn, hẳn cũng có chút quen biết.
– Thật sao?
Nguyên Nhược Lan thoáng trầm tư, danh tự này khiến cho nàng ngày càng có cảm giác quen thuộc.
– Được rồi, nghe nói…
Nói tới Lục Thiếu Du, thiếu nữ gọi là Hạ Liên này dường như lập tức hưng phấn, liền luyến thoắng nói, trong mắt hiện lên sự sùng bái.
…
Lại một ngày nữa bắt đầu tới, ánh nắng ban mai chiếu xuống mặt đất.
Ngoài Phi Linh môn, lúc này có vô số tiếng xé gió vang lên. Thân ảnh Thiên Sí Tuyết Sư xuất hiện, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư chính là đám người La Lan thị, Lục Kinh Vân, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lục Tiểu Bạch từ thành Dao Hải đi về.
Có đám người La Lan thị cùng Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Vân Hồng Lăng đi cầu hôn cho Lục Tiểu Bạch, chuyện này khiến cho cả Lưu gia cùng với thành Dao Hải khiếp sợ. Lưu gia coi như không còn lời nào để nói. Cho dù chỉ có một mình Lục Tiểu Bạch tới đề thân thì cũng được rồi, huống chi đám người La Lan thị tự mình đi tới.
Thân phận của mọi người Lưu gia vô cùng rõ ràng. Mẫu thân của Lục chưởng môn, còn có đại tiểu thư của Linh Thiên môn, Vân Dương Tông. Lục Tâm Đồng và Dương Quá đều có thân phận cực cao trong Phi Linh môn. Đám người Lưu gia lập tức có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.
Có nhiều người của Phi Linh môn tới đề thân như vậy, trong thành Dao Hải lúc này đều hâm mộ Lưu gia không thôi. Lưu gia trèo lên cây đại thụ như Phi Linh môn, theo gió lên cao, thương hội của gia tộc sớm muộn cũng phát triển vượt bậc.
Lưu gia không có bất kỳ một chút ý kiến nào. Chuyện hôn sự của Lưu Uyển cùng Lục Tiểu Bạch đã là nước chảy thành sông, sau khi mọi người định ngày, lập tức gấp rút trở về.
Hai ngày sau đó Phi Linh môn náo nhiệt hẳn lên, Khổng Tước Tôn giả, Kim Lang Tôn giả của Thánh Linh giáo cùng với Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên cùng với Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành đi tới Phi Linh môn. Mặt khác còn có các trưởng lão mang theo hai mươi đệ tử trẻ tuổi trong giáo đi tới Phi Linh môn. Chờ tham gia thi đấu chọn lựa người tiến vào không gian Địa Tâm Linh Mạch.
Lần này hai người Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành tới đây đều đã đột phá Tôn cấp lục trọng. Từ trong miệng hai người Lục Thiếu Du cũng biết được, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng cũng đã đột phá tới Linh Tôn lục trọng. Thánh Thú Thiên Tôn Hạ Hầu Khải cũng tới Vũ Tôn tứ trọng. Trong giáo sau khi lấy được tài nguyên tu luyện, không ít cường giả dừng lại ở bình cảnh cũng bắt đầu đột phá.
Trong đình viện phía hậu sơn, Lục Thiếu Du tự mình đi bái kiến hai vị sư thúc. Từ trong miệng hai vị sư thúc hắn mới biết được chuyện bốn người hai năm trước bị hai vị cường giả thần bí vận dụng nguyên lực đế giả ngăn cản. Lai lịch của hai vị cường giả thần bí kia đám người Khổng Tước Tôn giả cũng không có cách nào biết được. Bốn người liên thủ, thi triển toàn lực mới có thể chống lại được hai người kia. Mà hai người kia cũng chỉ muốn ngăn cản bốn người mà thôi. Sau đó lập tức rời đi, về sau cũng không có xuất hiện lần nào nữa.
Động tĩnh trong Đông Hải, từ trong miệng đám người Thánh Linh Thiên Tôn Lục Thiếu Du cũng biết được đại khái. Bề mặt thì Đông Hải nhìn như yên bình, địa bàn Địa Viêm đảo hiện tại cũng đã bị tất cả các sơn môn lớn chia cắt hoàn tất. Thánh Linh giáo cũng không có chịu thiệt, đạt được không ít địa bàn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 22 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 22/02/2019 11:36 (GMT+7) |