Lục Thiếu Du - Quyển 27

Phần 87

Vân Tiếu Thiên không để ý đến Lữ Chính Cường, tiếp tục tự uống rượu:

– Ra tay đi, tiễn ta một đoạn đường, để ta sớm gặp lại Vân Thường chốn Hoàng Tuyền cũng tốt, để ta từng nhớ nhung mỗi ngày. Dù sao hiện tại ta không còn gì vướng bận, đang muốn gặp nàng thật sớm.

Lữ Chính Cường nhìn Vân Tiếu Thiên:

– Ngươi…

Bàn tay nhấn nhá giơ cao rồi bất đắc dĩ buông xuống.

Vân Tiếu Thiên nhìn Lữ Chính Cường:

– Sao không giết ta? Tiễn ta đi gặp Vân Thường không tốt sao?

Lữ Chính Cường trừng Vân Tiếu Thiên:

– Ta không cho ngươi như ý, ta muốn ngươi mỗi ngày nhớ nhung, ai cho ngươi lúc trước giành với ta!

Vân Tiếu Thiên mỉm cười nói:

– Lúc trước ta không hề giành với ngươi, Vân Thường vốn không nhìn trúng ngươi, trong lòng của nàng luôn chỉ có ta.

Bóng hình thướt tha xinh đẹp hiện ra trong đầu Vân Tiếu Thiên.

Lữ Chính Cường nói:

– Nhảm nhí, rõ ràng là Vân Thường thầm thích ta nhưng bị ngươi vô sỉ mạnh mẽ cướp Vân Thường của ta. Chỉ có Vân Thường ngây thơ mới tin tưởng cáo già nhà ngươi!

Sát Phá Quân nhìn hai người, nâng ly nói:

– Được rồi, hai ngươi còn tranh cái gì? Người đã chết, nếu Vân Thường biết hiện tại các ngươi như vậy sẽ không vui. Nào, uống rượu đi.

– Được, uống rượu!

Lữ Chính Cường hét lớn:

– Vân Tiếu Thiên, nếu hôm nay ngươi uống thắng ta thì ta bỏ qua chuyện Vân Thường!

Vân Tiếu Thiên nói:

– Vớ vẩn, Vân Thường liên quan gì ngươi? Nhưng uống rượu chắc chắn ngươi không uống lại ta. Lúc trước nếu ngươi không nhờ say thì ta và Vân Thường đã không đi cùng nhau.

Bây giờ Lữ Chính Cường mới biết vụ việc, kinh ngạc chất vấn, trợn to mắt bốc lửa giận:

– Nhìn xem, đồ vô sỉ nhà ngươi! Ta biết ngay ngươi vô sỉ, thừa dịp ta uống say đã cường Vân Thường của ta! Rốt cuộc ngươi cũng thừa nhận!

Vân Tiếu Thiên nói chất chứa sự đắc ý:

– Ta và Vân Thường là yêu nhau, ngươi tự mình đa tình. Nếu không phải bị ngươi quấy rầy thì ta và Vân Thường sớm bên nhau.

Lữ Chính Cường hung trợn trừng Vân Tiếu Thiên:

– Lão hồ ly, vô sỉ, hôm nay phải cho ngươi say gục ngã!

Vân Tiếu Thiên nói:

– Uống thì uống, sợ ngươi chắc? Ai thua là con rùa.

Thời gian bất giác trời đã vào đêm, màn đêm bao phủ khung trời. Dưới vòm trời treo sương trắng mênh mang, các ngôi sao lấp lánh trên bầu trời. Sâu trong Phi Linh sơn mạch ngẫu nhiên có mấy tiếng yêu thú hú.

Ngoài đình viện, Lục Thiếu Du nhẹ nhàng kéo Lữ Tiểu Linh ra ngoài.

– Thiếu Du, phụ thân ta và phụ thân của Hồng Lăng tỷ sẽ không sao đi?

Lục Thiếu Du mỉm cười nói:

– Yên tâm, không sao.

Lục Thiếu Du lờ mờ đoán ra mâu thuẫn giữa hai nhạc phụ, phỏng chừng không có chuyện gì lớn.

Mắt sáng lấp lánh, Lữ Tiểu Linh đoán được điều gì:

– Vậy thì tốt, ta nghe có vẻ phụ thân ta và mẫu thân của Hồng Lăng tỷ quen nhau.

Lữ Tiểu Linh chưa từng nghe phụ thân nhắc đến việc này.

Lục Thiếu Du nói:

– Tiểu Linh nhớ đừng cho nhạc mẫu biết, không thể nói một chữ.

Lục Thiếu Du không biết quá khứ thế nào, không biết nhạc mẫu Lư Khâu Mỹ Vi có biết hay không nhưng tốt nhất là đừng đề cập tới. Lỡ như nhạc mẫu Lư Khâu Mỹ Vi không biết gì thì nhạc phụ xui rồi, dù nhạc mẫu biết chuyện nhưng tốt nhất là đừng nói ra.

Lữ Tiểu Linh liếc Lục Thiếu Du:

– Không ngờ ngươi biết suy nghĩ cho phụ thân ta như vậy. Yên tâm, ta biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói.

Lục Thiếu Du cười tà:

– Ha ha ha, biết thì tốt, ta hoàn toàn suy nghĩ cho phụ thân của nàng.

Những chuyện này đương nhiên Lục Thiếu Du phải giúp đỡ cho nhạc phụ, dù là người không quen, làm nam giới đều phải vươn tay ra giúp. Nam nhân ai không có chút điểm khó xử như vậy? Giúp người chưa biết chừng ngày sau có người giúp mình chuyện khác.

Lữ Tiểu Linh nhìn Lục Thiếu Du, mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt nghi ngờ hỏi:

– Ngươi cười gian như vậy, nói thật với ta đi, có phải gần đây ở bên ngoài trêu hái hao ngắt cỏ không?

Mắt Lục Thiếu Du lóe tia sáng, cắn chặt răng chối:

– Cái đó… Không có, thật sự.

Lục Thiếu Du thầm than không biết Lam Linh có tính không, trước kia vụ Lăng Thanh Tuyền nữa. Không thể nói mấy chuyện này cho Lữ Tiểu Linh nghe, nếu nói ra thì tàn đời, không biết sẽ gây ra chuyện gì.

Lữ Tiểu Linh dẫu môi:

– Vậy mới được.

Lữ Tiểu Linh hôn lên mặt Lục Thiếu Du, hai tay choàng cổ hắn:

– Nói đi, có nhớ ta không?

Lục Thiếu Du ngước mắt nhìn mé bên:

– Ai? Ra đi.

Một thân hình hơi mập đi ra:

– Kính chào nhị thiếu gia, nhị thiếu nãi nãi.

Thấy Âm Quỷ, mặt Lữ Tiểu Linh đỏ hồng vội thả Lục Thiếu Du ra, ngại ngùng núp sau lưng hắn.

Lục Thiếu Du trừng Âm Quỷ:

– Âm Quỷ, ngươi chạy ra làm cái gì?

Ba tên này mới rồi còn ở bên trong uống rượu.

Âm Quỷ cố ý đến tìm, nhìn Lữ Tiểu Linh sau lưng Lục Thiếu Du, mắt xoay tròn bí hiểm nói:

– Nhị thiếu gia qua đây, ta có đồ tốt cho thiếu gia.

Lục Thiếu Du ngần ngừ một chút cuối cùng đến gần Âm Quỷ, bực tức trừng lão:

– Có chuyện gì? Nói đi!

Âm Quỷ lặng lẽ đưa cho Lục Thiếu Du một bình ngọc:

– Nhị thiếu gia cầm thứ này đi, là đồ tốt.

– Đây là cái gì?

Lục Thiếu Du mở bình ngọc ra, bên trong có nhiều viên thuốc màu lam nhỏ, tỏa mùi thơm ngát.

Âm Quỷ nói:

– Nhị thiếu gia, cái này gọi là Âm Dương Vân Vũ đan, thứ tốt trợ hứng cho nhị thiếu gia và nhị thiếu nãi nãi. Ta tìm người luyện chế ra tinh phẩm, giá trị liên thành, không có bất cứ tác dụng phụ.

Lục Thiếu Du ngẩn ra:

– Xuân… Dược?

Lục Thiếu Du nhìn Âm Quỷ chằm chằm, tức giận nói:

– Ngươi cho rằng nhị thiếu gia ta đây còn trẻ tuổi mà đa không được sao?

Âm Quỷ vội giải thích rằng:

– Nhị thiếu gia hiểu lầm, đây tuyệt đối không phải xuân dược!

Lục Thiếu Du hỏi:

– Vậy là cái gì?

Chuẩn đế nói:

– Âm Dương Vân Vũ đan là diệu phẩm mây mưa, sau khi dùng sẽ khiến hai người dục tiên dục tử. Đặc biệt cho nữ nhân dùng sẽ kích phát ra mặt quyến rũ dụ dỗ nhất của nữ giới, người bình thường ngại ngùng làm dùng Âm Dương Vân Vũ đan xong không còn e thẹn gì nữa. Tóm laị dùng nó rồi nhị thiếu gia sẽ biết diệu dụng của nó ngay.

Lục Thiếu Du xoe tròn mắt, lườm Âm Quỷ:

– Ồ.

Tinh thần quan sát bốn phía, Lục Thiếu Du đảo tròng mắt hỏi:

– Ngươi khẳng định thứ này không có tác dụng phụ?

Âm Quỷ bảo đảm:

– Tuyệt đối không có, ta từng thử vô số lần. Nhưng về sau ba huynh đệ chúng ta định cẩn thận chăm chỉ tu luyện nên không cần dùng nó, tặng cho nhị thiếu gia vừa lúc dùng.

Lục Thiếu Du làm bộ tức giận trừng Âm Quỷ:

– Hừ! Hay cho Âm Quỷ nhà ngươi, trên người mang theo tà vật này, ta không tha cho ngươi được. Ta sẽ tịch thu thứ này, hôm khác sẽ tính sổ với ngươi sau, lui xuống đi!

Âm Quỷ là ai? Là cáo già, biết điều lùi xuống ngay.

– Đa tạ nhị thiếu gia, ta đi đây.

Thấy Âm Quỷ rời đi, Lữ Tiểu Linh đến bên cạnh Lục Thiếu Du, nghi hoặc hỏi:

– Thiếu Du, Âm Quỷ mới cho ngươi cái gì vậy?

Lục Thiếu Du xoe tròn mắt cất Âm Dương Vân Vũ đan vào trữ vật giới chỉ:

– Không có gì, chúng ta đi về trước đi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 27
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 16/03/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hàn Lập – Quyển 4
Phần 87 Bên trong mật thất nuôi dưỡng kỳ trùng, Hàn Lập đứng trên một tấm thạch bích, quan sát khắp căn thạch thất này. Vì sợ chúng đào thoát từ những động khẩu kia, Hàn Lập lại bố trí bên trong thạch thất một cái tiểu cấm chế, khiến cho chúng nó không thể đào tường mà ra. Theo suy nghĩ của Hàn Lập, cho dù chúng bài danh cao đến đâu thì hôm nay cũng chỉ là ấu trùng phát triển được năm năm mà thôi, mấy cái cấm chế bình thường này cũng đủ vây khốn chúng. Nhìn bên trong mật thất, chẳng những cấm chế đã hoàn toàn biến mất, trên cửa đá lại có trăm...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Vĩnh Hằng – Quyển 7
Phần 87 Lúc này bên ngoài phòng giam, Bạch Tiểu Thuần nhìn không rời mắt, đôi mắt sinh ra hào quang sáng ngời, hắn ngửa mặt lên trời cười to hắn biết rõ người này chính là Cự Quỷ Vương, hiện tại cũng chỉ có tu vi Kết Đan, trận pháp mất đi hiệu lực, chẳng khác gì con hổ không còn nanh vuốt, Bạch Tiểu Thuần triệt để yên tâm, hiện tại hắn mở cửa nhà giam và đi vào bên trong. Đường đường Cự Quỷ Vương lại giả thành phạm nhân trốn tới nơi này... Cự Quỷ Vương, ta khinh bỉ ngươi! Bạch Tiểu Thuần đắc ý hất cằm lên, bộ dạng trời đất bao la ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Ma Vương – Quyển 2
Phần 87: Hãy Bay Tới Đây... Mấy người này ngây ra trong giây lát, đủ thời gian để nhóm người của Ngải Mễ Lệ trong đoàn người đang đứng sau lưng Hàn Thạc gia nhập vào cuộc chiến. Mỗi một người xông lên đều không hề lưu tình, tấn công những kỵ sĩ đứng ở hàng đầu. Trong nháy mắt, ma pháp cùng đấu khí sắc bén đồng thời bộc phát giống như tạc đạn làm cho rất nhiều kỵ sĩ nặng thì thảm tử, nhẹ thì trọng thương. Đối mặt với sự uy hiếp tính mạng, những kỵ sĩ của Sư thứu quân đoàn vừa bị Hóa ma quyết của Hàn Thạc làm cho kinh hoàng, buộc phải liều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển Tập Ma Vương

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng