Lục Thiếu Du - Quyển 3

Phần 7

– Là ai?

Hai người là Vũ Sư, phát hiện ngay có hơi thở lạ sau lưng. Nhưng bọn họ lõa thể, phản ứng chậm hơn một bước, cộng thêm Lục Thiếu Du sớm chuẩn bị sẵn cho việc đánh lén.

– Khai Sơn chưởng!

Trong khi hai người hốt hoảng bò dậy thì một chưởng ấn của Lục Thiếu Du đã nhanh chóng vỗ vào ngực thanh niên. Lực lượng cường đại truyền vào, thanh niên bị đánh văng ra.

Thân hình nho nhỏ của Tiểu Long lao tới trước Lục Thiếu Du, nó cắn mạnh vào cổ thiếu nữ trần truồng.

Thanh niên bị Lục Thiếu Du vỗ chưởng đánh bay, miệng hộc máu:

– Phụt.

Lục Thiếu Du đã có tu vi đỉnh Vũ Sĩ cửu trọng, tuy thanh niên là Vũ Sư nhất trọng nhưng bất ngờ bị đánh lén cũng không chịu nổi.

Thanh niên nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:

– Ngươi là ai?

Không đợi Lục Thiếu Du trả lời, thanh niên quay đầu lao xuống núi, chạy trốn quan trọng hơn, gã thậm chí không có thời gian mặc áo.

– Muốn chạy? Đã muộn mất rồi!

Lục Thiếu Du đã sớm chuẩn bị sẵn, chân khí vận chuyển vào bàn chân, người vọt tới trước, năm chỉ ấn nóng rực rạch phá hư không.

Cảm giác năm chỉ ấn nóng rực ập tới lưng mình, thanh niên hoảng loạn chợt khựng lại, vội vàng tụ lại chân khí. Một chưởng ấn chân khí vàng đất nghênh đón.

Bùm bùm bùm!

Vang tiếng nổ năng lượng trên bầu trời, năng lượng khuếch tán đá vụn bay đầy trên đỉnh núi, tầng đất bị xới tung.

– Nộ Diễm Quyền!

Cùng lúc đó, cú đấm của Lục Thiếu Du đánh mạnh vào người thanh niên, quyền ấn hơi nóng kèm theo lực lượng cường đại trút xuống. Thanh niên bị đánh bay đi, máu lẫn với mảnh nhỏ nội tạng bị thanh niên phun ra.

Chợt từ xa vang tiếng hét to:

– Ai đánh nhau trong Hắc Kiếm Môn của ta?

Tiếng động vừa rồi gây chú ý với cường giả trong Hắc Kiếm Môn.

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống:

– Nguy rồi!

Đã không kịp thi triển Sưu Linh Thuật, vài bóng người từ xa lao nhanh đến, đều cỡ đẳng cấp Vũ Phách, tốc độ nhanh như tia chớp.

Lục Thiếu Du kêu lên:

– Tiểu Long, chúng ta đi mau!

Lục Thiếu Du đến gần Thiên Sí Tuyết Sư, thiếu nữ trần truồng đã bị Tiểu Long hút khô máu.

Thiên Sí Tuyết Sư gầm nhẹ:

– Grao!

Cơ thể to lớn xoay quanh tầng trời thấp.

Chân khí vận chuyển dưới chân Lục Thiếu Du, hắn nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long thì sớm quấn vai hắn.

Vù vù vù!

Thiên Sí Tuyết Sư đập cánh bay lên. Mấy bóng người trong Hắc Kiếm Môn khi chạy lên đỉnh núi chỉ thấy thân hình Thiên Sí Tuyết Sư bay xa.

Nhìn hai cái xác không mảnh vải che thân nằm dưới đất, nam nhân áo đen rống to:

– Ta chống mắt xem là ai càn rỡ trong Hắc Kiếm Môn của ta?

Người này chính là chưởng môn của Hắc Kiếm Môn, Tiền Bá Thiên.

Tiền Bá Thiên phát ra tiếng húy gió trầm thấp:

– Ù ù!

Trong Hắc Kiếm Môn có con yêu thú khổng lồ vỗ cánh bay lên, là yêu thú phi hành to bốn mươi thước, màu đen, lông chim dày.

– Chúng ta đuổi theo!

Mấy người Hắc Kiếm Môn nhảy lên lưng yêu thú phi hành đuổi theo gắt gao.

Lòng Lục Thiếu Du chìm xuống:

– Chết tiệt, còn đuổi theo?

Từ trong đầu thanh niên cho Lục Thiếu Du biết Hắc Kiếm Môn có yêu thú phi hành, nhưng chỉ là nhị giai trung kỳ bình thường, tên Hắc Tê Yêu Điểu, về tốc độ hay thực lực đều không sánh bằng Thiên Sí Tuyết Sư.

Tuy nhiên lúc này Lục Thiếu Du không có thực lực đối kháng với Hắc Kiếm Môn, hắn không đánh lại cường giả Vũ Phách.

Lục Thiếu Du nói với Thiên Sí Tuyết Sư:

– Tuyết Sư, chúng ta tạm đừng về, ngươi bay một vòng đi.

Dù biết người Hắc Kiếm Môn không thể đuổi kịp nhưng Lục Thiếu Du không trở về Phi Linh Môn ngay được.

Thiên Sí Tuyết Sư đáp lại:

– Grao!

Thiên Sí Tuyết Sư đập hai cánh dấy lên dòng khí, chớp mắt biến mất trong sơn mạch đằng trước.

Một lát sau, Tiền Bá Thiên cưỡi trên lưng yêu thú phi hành chửi thầm:

– Chết tiệt, đó là yêu thú gì mà nhanh thế?

Tiền Bá Thiên nhìn yêu thú phi hành kia biến mất trong tầm mắt, gã không đuổi kịp. Tốc độ của yêu thú đó quá nhanh, Tiền Bá Thiên không thấy rõ hình dạng của yêu thú.

Trong một sơn mạch, Lục Thiếu Du thấy đằng sau không còn bóng dáng yêu thú phi hành của Hắc Kiếm Môn, hắn nhếch môi cười. Hắc Tê Yêu Điểu không cách nào so sánh với Thiên Sí Tuyết Sư được.

Lục Thiếu Du quan sát trên cao, cách Phi Linh Môn một khoảng dài, bên dưới là núi non trập trùng vô ngần. Trong dãy núi có mấy con sông uốn lượn bao la, có nhiều kiến trúc khác, chắc là người bình thường cư ngụ.

Chợt có mùi thuốc bốc lên từ hiệp cốc đằng trước.

Lục Thiếu Du nhướng mày nói:

– Ủa? Mùi thuốc thật nồng.

Mùi vị này dường như có ai đang luyện đan.

Lục Thiếu Du lẩm bẩm:

– Trong hiệp cốc này tại sao có người đang luyện đan, còn không phải là đan dược bình thường.

Nếu là đan dược phẩm cấp thấp thì không có mùi thuốc đậm đặc thế này.

Lục Thiếu Du không kiềm được lòng tò mò, dnặ dò Thiên Sí Tuyết Sư chờ ngoài hiệp cốc:

– Tuyết Sư, ngươi chờ ta ở bên dưới, ta đi xem sao.

Lục Thiếu Du giấu đi hơi thở, hắn bò hướng hiệp cốc, dọc theo mùi đan dược lặng lẽ tiến lên. Có thể luyện chế ra đan dược phẩm cấp cao hiển nhiên không phải kẻ yếu, Lục Thiếu Du phải hết sức cẩn thận. Rình ngó người ta luyện đan là hành động không lễ phép.

Vù vù vù!

Chợt có hai người rạch phá dòng không khí mang theo tiếng xé gió sắc bén đáp xuống hiệp cốc.

Lục Thiếu Du cảm nhận hai hơi thở cường đại, hắn không dám thở mạnh thầm nghĩ:

– Thực lực mạnh quá!

Thực lực quá mạnh, mạnh đến khó tin, Lục Thiếu Du ước chừng cỡ Vũ Suất. Nếu so với Vũ Phách thì như con kiến và con voi.

Người đứng bên trái hét to:

– Đông Vô Mệnh, ta biết ngươi ở đây, ra đi!

Thanh âm quanh quẩn trong hiệp cốc.

Hai người khoảng năm mươi tuổi, mặc trường bào. Người bên trái cao hơn chút, mặc áo trắng, tóc cũng trắng, không gió áo tự bay, khí thế hùng hồn chấn vỡ đá vụn xung quanh.

Người khác lùn hơn, mập hơn nhiều, đôi mắt âm trầm, vầng sáng vàng đất bao quanh người, khí thế sắc bén. Khí thế đó làm Lục Thiếu Du núp ở phía xa bị ức chế.

Trong hiệp cốc vang lên thanh âm trầm thấp:

– Ha ha ha! Hai kẻ vô sỉ, các ngươi có giỏi thì tự mình đi vào!

Thanh âm chứa khí lạnh, giọng nói lạnh băng làm người rợn gai ốc.

Thanh âm này rất quen thuộc.

Lục Thiếu Du núp dưới một tảng đá to, giọng nói làm hắn cảm giác đã nghe ở đâu đó.

Lão nhân âm trầm hơi mập hét to một tiếng:

– Đông Vô Mệnh, ngươi sắp chết còn cố vùng vẫy sao? Cho rằng bày một độc trận thì chúng ta không vào được hả?

Chân khí bộc phát, lão nhân mập âm trầm nhảy vọt lên lao hướng hiệp cốc.

Cương quyển bao phủ người lão nhân tóc bạc, lão cũng lao vào hiệp cốc.

Bùm bùm bùm!

Trong hiệp cốc truyền ra các tiếng nổ. Lục Thiếu Du núp sau tảng đá to, không biết chuyện gì xảy ra bên trong nhưng thanh âm trong hiệp cốc rất quen thuộc, chắc chắn là người quen Lục Thiếu Du từng gặp.

– Để xem đó là ai?

Lục Thiếu Du biết cường giả đẳng cấp cỡ này chiến đấu thì hắn không tư cách xen vào, sơ sẩy một cái sẽ bị đối phương phát hiện. Nhưng thanh âm quen thuộc khiến Lục Thiếu Du thầm thắc mắc, hắn cắn răng bò lên hiệp cốc, nhìn xuống phía dưới.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 17/11/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Hạ Thiên – Quyển 9
Phần 7 Lần đầu tiên Hạ Thiên nhìn thấy Tống Hùng, hắn cảm thấy người này có chút quen mắt, nhưng khi hắn nhìn sang ba người còn lại, hắn lập tức nghĩ ra thân phận của đối phương. Trước đó Hạ Thiên về thủ đô và lần đầu tiên trong đời được nếm trải cảm giác thất bại, cũng là lần đầu tiên không thể không bỏ chạy. Khi đó hắn gặp một Tống Ngọc Mị có thực lực so sánh được với thần tiên tỷ tỷ, dù Tống Ngọc Mị cũng bị hắn dạy cho một bài học, nhưng cuối cùng hắn vẫn bị Tống Ngọc Mị đánh cho bị thương, cuối cùng còn bị hơn chục người...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Hàn Lập – Quyển 3
Phần 7 Kim quang chuyên phù bảo dưới sự khu sử của Hàn Lập, một lát sau hiển xuất thực thể pháp bảo, biến lớn bay ra giữa không trung, hào quang tỏa ra bốn phía. Mà linh lực trong cơ thể Hàn Lập liền giống như nước sông tràn ra, cuồn cuộn không dứt chảy vào trong kim chuyên, không lâu sau một phần ba pháp lực đã bị hấp thu đi. Điều này làm cho kim quang càng thêm chói mắt, quả thực làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào! Cô gái ở một bên toàn lực giữ chặt Mặc Giao, một bên nhìn chăm chú nhất cử nhất động của Hàn Lập, khi thấy kim...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Lâm Vãn Vinh – Quyển 8
Phần 7 Tiêu Thanh Tuyền chậm rãi xoay người lại, lộ ra trước mắt Lâm Vãn Vinh gương mặt tuyệt sắc ngày đêm thương nhớ bấy lâu. Mái tóc như mây nhẹ bay, da thịt trơn bóng nhẵn nhụi không chút tì vết tưởng chỉ thổi nhẹ cũng rách, mày liễu tinh tế như làn nước tháng ba mùa xuân, con ngươi đen thăm thẳm khác nào bầu trời sao vô tận, môi nhỏ đỏ tươi như son, đôi má trắng nõn tựa ngọc, hai hàng lệ châu chậm rơi, đôi mày cao khẽ cau dường đang sầu oán vô hạn. Thân hình nàng dịu dàng, uyển chuyển đứng giữa rừng hoa đào, như Lạc Thần hờn oán, còn lộng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng