Lục Thiếu Du - Quyển 30

Phần 8

Phanh.

Thác Bạt Thanh Vũ từ trên không trung rơi xuống mặt đất, mặt đất ầm ầm run lên, đất núi rung chuyển.

Ngươi của Thác Bạt gia tộc bị Đế Khôi cùng Cùng Kỳ Tôn giả ngăn chặn, không dám động tới Lục Thiếu Du, lúc này nhanh chóng dìu Thác Bạt Thanh Vũ đứng dậy, vẻ mặt nghẹn khuất, vô cùng khó coi.

– Lục Thiếu Du, Thác Bạt Hoàng tộc ta tuyệt đối không buông tha cho ngươi.

Hai mắt Thác Bạt Đỉnh đỏ tươi như máu nhìn về phia Lục Thiếu Du, toàn thân tràn ngập vết thương. Không biết vì cái gì hắn không dám lớn tiếng kêu gào với Tiểu Long, dường như so với Lục Thiếu Du, hắn càng sợ Tiểu Long hơn.

– Thật sao? Có tin ngay bây giờ ta sẽ đem tất cả đám người Thác Bạt gia tộc các ngươi đánh thành mây khói hay không? Về phần Thác Bạt hoàng tộc muốn đối phó với ta cũng là chuyện sau đó, dù sao ta cũng sẽ để cho các ngươi chết trước ta.

Lục Thiếu Du lạnh lùng cười, dùng ánh mắt châm chọc nhìn về phía Thác Bạt Thanh Vũ nói:

– Nhưng đừng trách ta không nhắc nhở ngươi. Nghe nói Đế giả trên đại lục đã bị cấm chế không thể ra tay. Dưới Đế giả, người của Thác Bạt gia các ngươi tới bao nhiêu ta cũng có thể giết bấy nhiêu. Không tin thì cứ thử xem.

– Ngươi… Phụt…

Thác Bạt Thanh Vũ không nói hết, có lẽ là tức giận công tâm, tăng thêm bị Tiểu Long làm trọng thương, khí huyết nhộn nhạo cho nên lại phun ra một ngụm máu tươi.

Sắc mặt của tất cả cường giả Thác Bạt gia có mặt ở đây trở nên khó coi. Lời Lục Thiếu Du nói là sự thật, dưới Đế giả hiện tại không có ai có thể làm gì được Lục Thiếu Du. Về phần Thổ Hoàng khí của Thác Bạt gia tộc đối với Lục Thiếu Du mà nói, vô dụng.

– Chư vị, nơi này không phải là nơi giải quyết ân oán. Ta cảm thấy chỉ là hiểu lầm, chư vị không nên gây chiến a.

Hiên Viên Triệt có chút xấu hổ, tiến lên nói:

– Coi như chư vị có ân oán, ta cảm thấy sau khi ra ngoài giải quyết thì tốt hơn. Nơi này tuyệt đối không phải là nơi giải quyết ân oán tốt nhất.

– Lục Thiếu Du, khoản sổ sách này sau khi ra ngoài chúng ta lại tính.

Thác Bạt Thanh Vũ hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du. Có Hiên Viên Triệt bước ra, đương nhiên hắn phải mượn cơ hội xuống đài. Thực lực của Lục Thiếu Du không phải là người như hắn có thể đối phó. Tuy rằng hắn là người lỗ mãng, thế nhưng tuyệt đối không phải là kẻ ngu. Lại nói kẻ ngu cũng không tu luyện được tu vi như hắn hiện tại.

– Lục Thiếu Du, ngươi cảm thấy thế nào?

Hiên Viên Triệt nhìn Lục Thiếu Du hỏi.

– Ta không có ý kiến, nếu như có kẻ nào đó không phục thì cứ tùy thời tới tìm ta.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, thân ảnh lóe lên, lùi lại bên người Tiểu Long, cũng không có để ý tới người của Thác Bạt gia tộc mà nói với Tiểu Long.

– Tiểu Long, đệ thì thế nào?

– Lão đại, đệ thì có thể thế nào được cơ chứ? Loại mặt hàng này tùy thời đệ cũng có thể diệt.

Tiểu Long lạnh nhạt nhìn về phía Thác Bạt Thanh Vũ đầm đìa máu tươi, tràn ngập vết thương. Hắn cũng không có đặt Thác Bạt Thanh Vũ vào trong mắt.

– Mọi người tới đây, nhất định đều muốn biết bí mật sau lưng địa đồ. Ta tin rằng không có ai phản đối, đến lúc đó nếu như có bảo vật, mỗi người có địa đồ đều được phân một phần.

Thiên Địa các và Linh Vũ giới cũng không phản đối, Tử Yên, Lăng Thanh Tuyệt cùng mọi người không nói gì, dường như cũng đã đồng ý.

– Lục Thiếu Du mọi người dường như đều đồng ý, ngươi thì sao?

Hiên Viên Triệt nhìn Lục Thiếu Du hỏi.

– Ta vốn không có ý kiến.

Lục Thiếu Du nhìn qua mọi người, nói:

– Bất quá hiện tại ta bị người khác làm ảnh hưởng tâm tình, cái gì mà bảo vật, địa đồ ta không có hứng thú. Ta nên sớm trở về diệt Thiên Địa minh thì tốt hơn. Cũng không nên ở đây mạo hiểm.

Lục Thiếu Du nói xong khẽ thở dài, rõ ràng cho thấy hắn không đồng ý.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy không ít người tức thì khó coi. Rõ ràng Lục Thiếu Du này cố ý làm khó dễ tất cả mọi người.

Hiên Viên Triệt nhíu mày nói:

– Lục Thiếu Du, tất cả mọi người đều đang chờ đợi biết được bí mật sau lưng địa đồ, Bắc Cung gia tộc, Độc Cô gia tộc, Thanh Long Hoàng tộc đều như vậy. Ta tin rằng ngươi cũng biết ý tứ của mấy đại hoàng tộc.

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi, thế nhưng trong lòng lại có chút kinh ngạc. Hiên Viên Triệt này thật đúng là bất phàm, hắn biết rõ mình có quan hệ không tệ với Thanh Long Hoàng tộc, Độc Cô gia, Bắc Cung gia, không ngờ lại dùng quan hệ với mấy Hoàng tộc này dọa hắn.

– Hiên Viên thần tử nói không sai. Quan hệ giữa ta và Thanh Long Hoàng tộc, Bắc Cung Hoàng tộc, còn có Cảnh Văn, Vô Song đều là thứ mà ta coi trọng nhất. Đương nhiên ta sẽ không để cho mọi người khó xử.

Lục Thiếu Du mỉm cười, Thanh Long Hoàng tộc, Bắc Cung Hoàng tộc là nói cả tộc, Độc Cô Hoàng tộc Lục Thiếu Du chỉ nói một mình Độc Cô Cảnh Văn. Trong lòng Lục Thiếu Du đối với đám trưởng lão Độc Cô gia cũng không quá vừa mắt.

Ánh mắt biến ảo, Lục Thiếu Du tiếp tục nói:

– Nhưng vì bị đám người kia quấy rầy, hiện tại ta thực sự không có tâm tư tham dự đoạt bảo. Như vậy đi, muốn ta lấy ra địa đồ cũng được. Bất quá ta có điều kiện.

– Điều kiện gì?

Hiên Viên Triệt tức thì nhìn vào người Lục Thiếu Du hỏi.

– Sau khi tìm được bảo vật, ta muốn lấy ba kiện tước, sau đó mới chia đều ra mười ba phần.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người lạnh nhạt nói.

– Cái gì?

Tất cả mọi người sững sờ, vạn nhất có bảo vật, lựa chọn trước ba kiện, không thể nghi ngờ là ba kiện tốt nhất. Có lẽ bảo vật bên trong còn chưa tới ba kiện a.

– Lục Thiếu Du, nếu như bên trong chi có một kiện bảo vật thì sao?

Thái Công TĨnh Nhiễm nhìn Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt tinh xảo kia không nhìn ra chút biến hóa nào.

– Vậy thì khi phân bảo, ta có quyền ưu tiên là được rồi.

Lục Thiếu Du nói, dường như trong lòng đã sớm có chủ ý.

– Dựa vào cái gì?

Đại trưởng lão Bạch Hổ Hoàng tộc – Hô Lô trầm giọng nói, chuyện này liên quan tới cả gia tộc hắn.

– Bằng vào thực lực của ta là người mạnh nhất trong những người có mặt ở đây.

Lục Thiếu Du nhìn mọi người ngạo nghễ nói, đồng thời còn uy hiếp trần trụi:

– Không có ta, các ngươi không thể biết rõ được bí mật sau lưng địa đồ. Các ngươi hiếu kỳ, các ngươi tìm kiếm vô số năm. Thế nhưng ta lại không giống vậy, ta không có bao nhiêu lòng hiếu kỳ. Ta chỉ muốn bình an rời khỏi Hư Không Bí Cảnh mà thôi.

Tất cả mọi người nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt biến ảo bất định, thế nhưng không có ai dám nói gì. Thác Bạt gia tộc chính là ví dụ tốt nhất. Cái này chính là chấn nhiếp, cái gọi là Hoàng tộc như bọn họ ở trước mặt Lục Thiếu Du không có một chút kiêu ngạo nào.

– Nếu như không có người phản đối thì bắt đầu đi. Nếu như không muốn thì ta không tiếp chuyện.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, hắn quay đầu nhìn Cùng Kỳ Tôn giả nói:

– Sư thúc, chúng ta đi thôi.

– Ha ha, một đao chém đứt. Ai cũng không chiếm được. Ta thích nhất là nhìn thấy người khác kinh ngạc.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 30
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 30/03/2019 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Đạo mộ bút ký – Quyển 8
Phần 8 Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ? Đầu óc tôi bỗng chốc rối lên, nhìn những người bên dưới đang dõi mắt theo tôi, chờ tôi nói gì đó, tôi chỉ biết tận lực lườm xuống không thốt ra lời nào. Ngẫm xem có nên rời ngay đi hay không, khả năng còn có chuyển biến tốt, người khác sẽ cho rằng chắc tôi đột nhiên dở chứng đau bụng. Dường như trong tích tắc đã bị vạch trần, tôi bị áp lực lo lắng mà phản xạ theo quán tính, đột nhiên miệng lại thốt ra một câu: “Không ra cái trò trống gì cả! Cút hết cho ta!” Tôi đã cố sức mà gằn giọng...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đạo mộ bút ký
Hạ Thiên – Quyển 4
Phần 8 Khi nghe nói có người muốn nhảy lầu thì vẻ mặt Hà Minh chợt biến đổi, lão vội vàng hỏi: Ai muốn nhảy lầu, nhảy ở đâu? Giám đốc, là Giang Tiểu Nhu, cô ấy đang ôm con ngồi ở phòng khám trên lầu, hình như cô ấy muốn ôm con nhảy xuống. Y tá vội vàng nói. Hà Minh nghe thấy như vậy thì vẻ mặt biến đổi, nhưng lão còn chưa kịp nói gì thì Liễu Vân Mạn đột nhiên mở cửa chạy ra, nàng vội vàng hỏi: Cô nói gì? Giang Tiểu Nhu muốn ôm con nhảy lầu sao? Đúng vậy, bác sĩ Liễu, chị đi xem một chút, có lẽ...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên
Miêu Nghị – Quyển 31
Phần 8 Trong phút chốc, khi Thanh Nguyên Tôn chợt nhận ra thân phận của người phụ nữ này thì hoảng sợ đến mức hồn phi phách tán, hắn vội vàng xách áo che mặt, lách mình chạy đi. Người đâu, bắt trộm! Ngưng Xuân đuổi theo hô lên đầy phẫn nộ, Niệm Hạ giữ một cái áo choàng cực lớn bao lấy Cầm phi. Ngưng Xuân vừa hô lên, quân đội đóng giữ ở gần đây lập tức bay tới, chặn được Thanh Nguyên Tôn. Nhưng vừa thấy Thanh Nguyên Tôn thì không ai dám ngăn đón, bọn họ lập tức mở đường cho hắn đi, chi là cảm thấy kỳ lạ, vì sao Thiên Tử lại giống...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng