Cảm nhận khí tức trên người Đại Hồn anh, ánh mắt bản thể Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, lập tức mừng rỡ không thôi. Thực lực của Đại hồn anh rốt cuộc cũng đạt tới một độ cao khác. Mà thực lực Đại hồn anh tăng lên hoàn toàn không có bình chướng. Chỉ cần có đủ năng lượng là thực lực có thể tăng lên, điều này quả thực khiến cho Lục Thiếu Du ghen ghét.
Nếu như đổi lại là Vũ giả và Linh gia mà nói, không cần lĩnh ngộ cùng với tu luyện tâm cành, chi cần có đầy đủ năng lượng là có thể tăng tiến tu vi quả thực là một chuyện vô cùng khủng bố.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, Đại hồn anh trời sinh đã bị uy áp. Lục Thiếu Du nhanh chóng thu Đại hồn anh vào trong đầu. Trong vòng bốn tháng hắn cũng đã đem chân khí của hai Vũ Đế nhị trọng cùng một Vũ Đế nhất trọng luyện hóa hoàn toàn. Sau khi bỏ đi tạp chất, chân khí chuyển vào trong đan điền còn chưa đạt tới tình trạng khiến cho hắn đột phá.
Tới Đế cấp muốn đột phá vô cùng khó khăn, huống chi đối với người có đan điền khổng lồ như Lục Thiếu Du mà nói, càng thêm khó khăn.
– Tiếp tục.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lần nữa nhìn về phía thần khí hình dạng giống như chiếc chuông kia. Tâm thần khẽ động, hỏa diễm màu xanh da trời phô thiên cái địa lập tức cuồn cuộn, nhiệt độ khủng bố lập tức phá hủy thần khí hình chiếc chuông lớn kia.
Phanh.
Thần khí nổ tung, vô số bọt khí nóng bỏng màu xanh da trời bắn tứ tung. Dung nham màu xanh da trời cuồn cuộn, nổ tung tạo thành một đám mây hình nấm.
Hai đạo thân ảnh lập tức xuất hiện trong biển hỏa diễm màu xanh da trời bao la, còn chưa lấy lại tinh thần thì đã bị Lục Thiếu Du cấm chế. Sau đó trong không gian tràn ngập hỏa diễm bao la này truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Có ưu thế thời gian gấp bốn mươi lần bên ngoài trong tầng thứ tư Thiên Trụ giới, Lục Thiếu Du cũng không cần gấp gáp. Hắn ở trong này bốn tháng, thế nhưng ở bên ngoài chỉ có ba ngày mà thôi. Thời gian cũng không dài. Lĩnh ngộ thời gian của Lục Thiếu Du càng ngày càng mạnh, thì Lục Thiếu Du càng cảm nhận được sự khủng bố của Thiên Trụ giới.
Huyết Kiếm Đại Đế kia vô cùng khó đối phó, muốn đánh chết người này sợ rằng cần thực lực tuyệt đối cường hãn. Bởi vậy giờ phút này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể dùng phương pháp nhanh nhất tăng thực lực của mình lên.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm có mười bốn Đế giả bị vây khốn, cơ hội như vậy Lục Thiếu Du sẽ không bỏ qua. Thậm chí bản thân Lục Thiếu Du còn đang hối hận tại sao lúc trước lại đánh chết nhiều cường giả như vậy. Nếu như thôn phệ tất, đối với hắn là chỗ tốt cực kỳ lớn.
Lục Thiếu Du lần nữa thôn phệ, làm tăng trưởng thực lực của mình để đối phó với với Huyết Kiếm Đại Đế kia.
Huyết Kiếm Đại Đế không chế, Lục Thiếu Du khó có thể an tâm. Nếu như có thể đột phá Vũ Đế nhị trọng, trong lòng Lục Thiếu Du cho rằng tới lúc đó cơ hội của hắn sẽ lớn hơn nhiều. Muốn chặn giết Huyết Kiếm Đại Đế cũng dễ dàng hơn.
Lục Thiếu Du tiếp tục chìm đắm trong việc thôn phệ, tu luyện, thời gian lần nữa trôi qua.
Bên ngoài gió nổi mây phun, cả đại lục rung động, lòng người bàng hoàng.
Trong địa bàn của tất cả các sơn môn lớn trong Thiên Địa minh đều bị tẩy trừ, cảnh tượng hỗn loạn trong đó không tầm thường một chút nào. Hỗn loạn cực lớn, không có ai có thể ngăn cản triệt để.
– Lan Lăng sơn trang bị diệt, Gia Cát Tây Phong và Gia Cát Tử Vân bị bắt. Huyền Sơn môn cũng bị diệt, đều do Phi Linh môn ra tay. Linh Thiên môn thì lại lựa chọn diệt Huyễn Hồn môn trước tiên. Vân Dương Tông thì diệt Quy Nguyên môn.
– Quy Nguyên môn và Huyễn Hồn môn không có đại trận hộ sơn lợi hại. Vân Dương Tông và Linh Thiên môn đương nhiên sẽ chọn Quy Nguyên Môn và Huyễn Hồn môn.
Lam Thập Tam nói.
Linh Thiên môn tuy đề phòng Lan Lăng sơn trang mà không đi diệt, lại chạy tới đại lục Linh Vũ. Có lẽ đám người này đã sớm nhìn trúng đại lục Linh Vũ. Về sau Đông Hải có muốn nhúng tay vào cũng vô cùng khó khăn.
– Phi Linh môn đã ở trong Cổ Vực, Linh Thiên môn chắc hẳn cố ý không động tới Lan Lăng sơn trang. Nếu như phát triển ở Cổ Vực, sau này sớm muộn cũng có đối lập với Phi Linh môn. Có Lục Thiếu Du, tất cả đều không thành vấn đề. Thế nhưng tương lai nếu như Lục Thiếu Du không có ở đây, bất luận là sơn môn nào muốn phát triển an toàn trong Cổ Vực đều phải đối mặt với Phi Linh môn đầu tiên. Hiện tại Linh Thiên môn đã sớm tính toán, cho nên mới tình nguyện lui một bước trời cao biển rộng. Đem cơ hội này giao cho Phi Linh môn. Về sau Linh Thiên môn cũng có cơ hội phát triển trên đại lục Linh Vũ.
Tử Yên kinh ngạc, nói:
– Chỉ là ta thật không ngờ Hắc Sát giáo quả thực có quan hệ với Phi Linh môn. Thế nhưng trong này lại có một chút chuyện mà ta không có cách nào hiểu rõ.
– Sợ rằng Hắc Sát giáo là quân bài ẩn mà Lục Thiếu Du đã sắp xếp từ trước. Tiểu tử kia rất khôn khéo, thế nhưng lần này lại quá khoa trương, đồ sát Đế giả như không a.
Lam Thập Tam rung động không thôi.
– Quan trọng nhất là Thái Cổ U Minh Viêm, đó mới là vật kinh khủng nhất.
Ánh mắt Tử Yên biến ảo, theo hiểu biết của nàng, Thái Cổ U Minh Viêm kia mới tuyệt đối là vật kinh khủng nhất.
– Thiên Địa minh triệt để bị diệt rồi.
Lam Thập Tam nói:
– Lục Thiếu Du một mình đánh chết gần hết cường giả của Thiên Địa minh. Tiểu tử này quá kinh khủng.
– Huyết Kiếm Đại Đế còn chưa chết, tất cả các sơn môn lớn đều bảo tồn một ít đệ tử thân truyền. Thế nhưng sợ rằng cũng khó thoát khỏi sự đuổi giết của Đế Đạo minh. Trên cơ bản xem như bị diệt. Trận đại chiến này không ngờ lại tới sớm như vậy. Nếu như Đông Vô Mệnh không chết, có lẽ Thiên Địa minh còn có thể kéo dài một đoạn thời gian. Nói không chừng còn kéo dài tới chuyện kia. Lúc đó còn có hy vọng được bảo tồn.
Tử Yên nói.
– Tử Yên, chuyện kia cũng sắp tới rồi đúng không?
Lam Thập Tam ngẩng đầu nhìn Tử Yên nói.
– Dựa theo trước kia mà nói, sau khi Hư không bí cảnh mở ra, chuyện kia cũng sắp tới.
Tử Yên nói.
– Bây giờ ngươi đã là Đế giả, ta còn chậm chạp không tiến, không biết bao lâu mới có thể đột phá. Huống chi không biết là đột phá tốt hay là không đột phá tốt hơn. Sau khi chuyện kia tới, không biết chúng ta sẽ có kết cục như thế nào.
Lam Thập Tam nói.
– Theo lời Phó các chủ nói, bên trong có nguy cơ và cơ duyên lớn lao. Thế nhưng muốn nhận được cơ duyên rất khó. Về phần cụ thể, ngay cả Phó các chủ cũng không biết. Có lẽ chỉ các chủ mới biết được.
Tử Yên nói.
Lam Thập Tam nghe vậy thở dài nói:
– Từ trước tới nay Các chủ chưa từng xuất hiện qua. Cũng không ai nhìn thấy các chủ tồn tại. Ta thậm chí còn hoài nghi, rốt cuộc có Các chủ hay không?
– Ngàn vạn lần không nên nghi ngờ sự tồn tại của Các chủ. Các chủ nhất định có tồn tại, chỉ là Phó các chủ đã từng nói qua. Các chủ biết rõ tất cả chuyện trên đời này, cũng bởi vì như vậy, Thiên Địa các chúng ta mới có thể đứng sừng sững trên đại lục này vô số năm qua.
Tử Yên nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 32 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 07/04/2019 03:36 (GMT+7) |