Lục Thiếu Du - Quyển 32

Phần 34

– Thiếu Du, Du Thược kia là người phương nào?

Nhìn thấy hàn ý ngập trời từ trên người Lục Thiếu Du lan tràn ra, Vân Khiếu Thiên hỏi.

– Phụ thân, Du Thược là nhi nữ của Thiếu Du và Lăng Thanh Tuyền.

Vân Hồng Lăng bên người Vân Khiếu Thiên nói.

– Ah…

Vân Khiếu Thiên lập tức nghẹn họng, Lăng Thanh Tuyền là người phương nào đương nhiên hắn hiểu rõ.

– Thiếu Du, ngươi định làm thế nào?

Nam thúc khẽ cau mày, vẻ mặt ngưng trọng.

– Nghĩa phụ, con đi Thiên Kiếm sơn mạch.

Lục Thiếu Du không có một chút do dự nào, mẫu tử Du Thược bị Huyết Kiếm bắt, hắn không còn lựa chọn nào khác, nhất định phải mau chóng cứu mẫu tử các nàng ra.

– Một mình ngươi đi sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm, dù sao Huyết Kiếm cũng là Vũ Đế tứ trọng, coi như là Vũ Đế ngũ trọng bình thường muốn triệt để đánh chết hắn cũng khó.

Dương Đỉnh Thiên nghiêm túc nói.

– Thiếu Du, hay là chúng ta đi cùng? Một mình con đi quá nguy hiểm.

Thánh Thủ Linh Đế nói.

– Huyết Kiếm kia nói chỉ một mình con đi, nếu như mọi người đi, bị Huyết Kiếm Đại Đế kia phát hiện ra, con sợ Du Thược sẽ gặp nguy hiểm, cho nên để một mình con đi thôi.

Hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du không ngừng bắn ra, nói:

– Ngàn vạn lần mọi người không nên nhúng tay vào, con không muốn Du Thược có một chút ngoài ý muốn nào.

Lục Thiếu Du dứt lời, nghiêm túc nhìn tất cả mọi người. Giờ phút này Lục Thiếu Du không dám để cho mẫu tử Du Thược xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn. Có tấm gương của Đông lão và Lam Linh, Lục Thiếu Du không muốn sau này mình phải hối hận. Phạm phải sai lầm mà bản thân hắn vĩnh viễn không có cách nào tha thứ.

– Thực lực Huyết Kiếm Đại Đế quá mức cường hãn, chỉ sợ một mình ngươi đi sẽ bị lún sâu vào, Huyết Kiếm nhất định sẽ có chuẩn bị để đối phó với ngươi.

Nam thúc nói với Lục Thiếu Du.

– Muốn đối phó con sao? Huyết Kiếm kia còn chưa đủ. Mọi người yên tâm đi.

Lục Thiếu Du nhướng mày nói, Thái Cổ U Minh Viêm lại khôi phục không ít. Thực lực của bản thể hắn đã tới Vũ Đế nhị trọng. Coi như là chính diện chống lại Huyết Kiếm kia giờ phút này Lục Thiếu Du cũng có niềm tin chiến một trận.

– Ta luôn hoài nghi Huyết Kiếm ẩn thân ở nơi nào đó, Kiếm sơn của Thiên Kiếm môn biến mất, hiện tại ta thấy Huyết Kiếm đã sớn chuẩn bị từ trước. Bố trí một không gian khác. Phong ấn Kiếm sơn vào bên trong, trừ phi có người hiểu được ảo diệu trong không gian bằng không rất khó phát hiện ra không gian này. Nếu như bị nhốt vào trong không gian kia, đến lúc đó ta sợ sẽ không có ai giúp được ngươi.

Dương Đỉnh Thiên nghiêm túc nói với Lục Thiếu Du.

– Tiền bối yên tâm đi, hươu chết về tay ai còn không nhất định, lần này ta nhất định phải đi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du dần dần âm trầm, sát ý trong mắt lan tràn ra. Huyết Kiếm lão cẩu kia dám đối phó với mẫu tử Du Thược, hắn làm sao có thể buông tha cho người này.

– Thiếu Du, tất cả phải cẩn thận, phải đem Lăng cô nương và Du Thược về.

Bắc Cung Vô Song đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.

– Mẫu tử các nàng an toàn, chàng cũng phải như vậy. Không thể xảy ra chuyện gì.

Đôi mắt xinh đẹp của Độc Cô Cảnh Văn nhìn về phía Lục Thiếu Du, thực lực của Huyết Kiếm kia nàng biết rõ, cho nên lúc này nàng cũng không có cách nào giúp được cái gì.

– Ta sẽ cố gắng.

Lục Thiếu Du gật đầu, lần này hắn tuyệt đối sẽ không để cho mẫu tử các nàng xảy ra chuyện gì.

Một lát sau, từ trong miệng mọi người Lục Thiếu Du biết được vị trí của Thiên Kiếm sơn mạch. Trên quảng trường Phi Linh môn, dưới ánh mắt của mọi người Lục Thiếu Du khẽ phất tay, lưu quang dưới chân lóe lên, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.

– Huyết Kiếm này sợ rằng không dễ đối phó như vậy, tuyệt đối sẽ không để cho Lục Thiếu Du sống khá giả.

Ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn lóe lên, nói với Nam thúc.

– Cảnh Văn, con muốn để cho bọn họ nhúng tay vào sợ rằng không dễ. Con cũng biết một ít chuyện trong tộc rồi chứ?

Nam thúc dứt lời, ánh mắt hơi trầm xuống, dường như trong lòng đã có chủ ý, lập tức nói với Độc Cô Cảnh Văn:

– Ta đi cùng con, có lẽ hy vọng sẽ lớn hơn một chút.

– Đại bá, việc này không nên chậm trễ, chúng ta phải lập tức trở về.

Độc Cô Cảnh Văn nói.

– Được.

Nam thúc gật đầu, ánh mắt ngưng trọng.

– Ta cũng trở về Bắc Cung gia một chuyến, hy vọng có tác dụng.

Bắc Cung Vô Song nói.

Một lát sau, thân ảnh ba người Nam thúc, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn nhanh chóng xé rách không gian rời đi.

– Nếu như Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc có thể nhúng tay vào thì việc này sẽ nhẹ nhàng hơn không ít. Chỉ tiếc…

Nhìn dấu vết không gian chấn động phía trước, Dương Đỉnh Thiên khẽ vỗ cái đầu bóng loáng của mình, ánh mắt vô cùng ngưng trọng.

– Lão tổ, đáng tiếc như thế nào? Chẳng lẽ trong Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc không có ai có thể đối phó với Huyết Kiếm Đại Đế kia sao?

Vân Hồng Lăng hỏi Dương Đỉnh Thiên.

– Trong Bắc Cung gia tộc và Độc Cô gia tộc đương nhiên có người có thể đối phó với Huyết Kiếm Đại Đế kia, muốn chà đạp lão gia hỏa kia cũng không thành vấn đề. Những Hoàng tộc này ta có cảm giác dường như đều có mưu đồ khác, đồng thời cũng không coi các sơn môn lớn như chúng ta vào đâu.

Dương Đỉnh Thiên nhìn Vân Hồng Lăng, mắt liếc Vân Khiếu Thiên, nói:

– Chuyện phụ thân và mẫu thân con năm đó vốn Độc Cô gia tộc cũng không dễ nói chuyện như vậy. Vừa vặn khi đó ta đột phá tới Vũ Đế tứ trọng, lại có một ít duyên phận nhỏ với lão nhân trong Độc Cô gia tộc, cho nên phụ thân con mới có thể sống yên ổn tới lúc này. Vân Dương Tông cũng có thể bình yên vô sự. Tuy rằng Độc Cô gia tộc có cường giả, thế nhưng những Hoàng tộc như bọn họ có lệnh cấm của Thiên Đế, không thể tùy tiện nhúng tay vào chuyện bên ngoài, cho nên muốn bọn họ ra tay sợ rằng vô cùng khó, đồng thời còn có chỗ cố kỵ.

– Lão tổ, bằng vào quan hệ của Thiếu Du và Độc Cô gia tộc, Bắc Cung gia tộc, chẳng lẽ cũng không thể ra tay hay sao?

Vân Hồng Lăng hỏi tiếp.

– Chuyện này ta cũng không biết được. Chuyện của những Hoàng tộc năm đó ta cũng không quá rõ. Dường như bọn họ đang mưu đồ gì đó. Có thể ra tay vì Lục Thiếu Du hay không, hoặc là có cố kỵ lệnh cấm của Thiên Đế hay không hiện tại cũng không có cách nào biết được. Hy vọng Lục Thiếu Du sẽ không xảy ra chuyện gì.

Dương Đỉnh Thiên dứt lời, sắc mặt trầm xuống nói:

– Ta vẫn không yên lòng, cho dù không có cách nào nhúng tay vào ta cũng phải ở bên ngoài Thiên Kiếm sơn mạch quan sát.

– Ta cũng đi, vạn nhất có việc nói không chừng còn có thể giúp Nhị đệ được một ít. Chỉ cần không tới gần Thiên Kiếm sơn mạch là được.

Dương Quá trầm giọng nói.

Sưu Sưu.

Từng đạo thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.

Vầng trăng sáng nhô lên cao, đêm nay chính là đêm trăng tròn, trăng sáng sao thưa, ánh trăng bao phủ dãy núi.

Đại lục Linh Vũ, tại nơi vốn là Thiên Kiếm thành của Thiên Kiếm môn trên một sơn mạch bao la, sau khi Thiên Kiếm môn bị huyết tẩy, trong sơn mạch này có thể nói là rất ít người lui tới. Ngay cả dã thú cũng không thấy đâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 32
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 07/04/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 36
Phần 34 Lục Thiếu Du cười hắc hắc nói: Ta cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ tu luyện là nó tự đột phá. Lục Thiếu Du cũng không nói thật, cho nên hắn vội vàng thay đổi chủ để nói: Hai năm qua thực sự đã làm khổ nàng, đa tạ. Vừa rồi trong đại điện Lục Thiếu Du đã tiếp xúc qua với đám người Kim Viên, Bạch Kinh Đường, Phạm Thống, Bàn Sấu hòa thượng, đối với chuyện hai năm nay hắn đã hiểu được một chút. Liệt Hỏa môn cũng chưa xuất thủ lần thứ ba, ngược lại Phi Linh môn lại phát triển không tệ, nuốt không ít thế...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 8
Phần 34 Dứt lời, Tôn Cửu gia lại hiềm Tuyền béo phản ứng quá chậm, vội vươn tay ra giật lấy tấm gương cổ Quy Khư, từ lúc tôi đẩy tấm gương cho Tuyền béo, đến khi cậu ta giơ gương lên soi ác quỷ, rồi Tôn Cửu gia lên tiếng nhắc nhở phải xoay ngược gương lại, tất cả chỉ trong một cái chớp mắt ngắn ngủi. Chẳng đợi Tuyền béo kịp hiểu ra mọi chuyện, Tôn Cửu gia đã giật tấm gương cổ cầm trên tay, lật ngược lại, xoay mặt sau gương ra phía ngoài, lớn tiếng quát: “Mau nhắm mắt”, đồng thời, nhắm thẳng mụ Đỗ tiên trên lưng tôi mà áp gượng tới. Tôi bị...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Miêu Nghị – Quyển 32
Phần 34 Thanh Chủ lại chậc chậc lắc đầu một tiếng, bỗng ngẩng đầu nhìn Thượng Quan Thanh, kinh ngạc nói: Doanh Vô Mãn vẫn không chết trên tay hắn? Thượng Quan Thanh gật đầu nói: Điện hạ nói như vậy, ngay cả chuyện Cầm phi đều nói rồi xem ra Ngưu Hữu Đức sẽ không lừa điện hạ chuyện này. Thanh Chủ liếc xéo ngọc điệp trên tay. Tính sổ cùng Doanh gia, hắn vẫn còn muốn lợi dụng Doanh Vô Mãn ra tay với với Doanh gia, ngươi đoán chừng hắn sẽ làm sao? Thượng Quan Thanh lắc đầu nói: Không biết, lão nô hỏi điện hạ, điện hạ nói Ngưu Hữu Đức không...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng