Lục Thiếu Du - Quyển 33

Phần 25

– Có yêu thú trong nước nhìn thấy, lúc đó trên Địa Viêm đảo có biển lửa ngập trời. Khiến cho toàn bộ Địa Viêm đảo biến mất. Mãi đên hôm sau Địa Viêm đảo mới hiện lên trên Đông Hải.

Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du nói:

– Theo cường giả Thiên Địa các ta phỏng đoán, lúc ấy hẳn đã có cường giả chuẩn bị từ sớm, dùng thủ đoạn thông thiên, đem trọn không gian chung quanh Địa Viêm đảo phong ấn lại. Lúc này mới có thể vô thanh vô tức tiêu diệt Địa Viêm đảo. Sau đó cường giả Thiên Địa các ta đã tự mình đi qua Địa Viêm đảo điều tra qua. Phát hiện trong đảo lưu lại lực lượng quỷ dị âm hàn. Thế nhưng lại có khí tức nóng bỏng. Cho nên cường giả ra tay với Địa Viêm đảo có lẽ hơn phân nửa là Đế giả thuộc tính hỏa hoặc là thuộc tính thủy. Thiên Địa các ta cũng chỉ biết rõ như vậy mà thôi.

– Rốt cuộc là ai tiêu diệt Địa Viêm đảo? Sau đó có tìm được Vô Tự Thiên Thư hay không?

Lục Thiếu Du nghi hoặc suy tư hỏi, tất cả đầu mối quá ít.

– Chín bản Vô Tự Thiên Thư, từ thời viễn cổ tới nay đã nhiều lần xuất hiện qua. Nhưng sau này đều không rõ tung tích. Lần này không biết có thể hội tụ chín bản Vô Tự Thiên Thư trong Thiên Trủng hay không. Người có Vô Tự Thiên Thư có lẽ đều mang tới Thiên Trủng, chỉ sợ…

Trong đôi mắt xinh đẹp của Tử Yên tràn ngập vẻ ngưng trọng.

– Sợ nhất cái gì?

Lục Thiếu Du nhíu mày, hắn chưa từng thấy Tử Yên nghiêm trọng như vậy bao giờ.

– Sợ nhất còn không biết Vô Tự Thiên Thư ở nơi nào, căn bản còn không tiến vào trong Thiên Trủng. Đến lúc đó sẽ không có cách nào gom đủ Vô Tự Thiên Thư. Dựa theo các tiền bối trong tộc nói, nếu như không gom góp đủ chín bản Vô Tự Thiên Thư, tuyệt đối không có cách nào đạt được đại cơ duyên kia. Mà chúng ta tới lúc đó hơn phân nửa sẽ vẫn lạc ở trong này.

Tử Yên nhìn Lục Thiếu Du, khóe miệng nở nụ cười khổ.

– Sẽ không, chúng ta còn có hy vọng, không nhất định sẽ không tìm thấy.

Lục Thiếu Du nói, hắn cũng chi có thể tự an ủi bản thân mình. Thế nhưng trong lòng cũng ôm một tia hy vọng. Ít nhất sư phụ Chí Thánh Đại Đế có thể làm cho một đạo linh hồn phân thân đi ra. Sư phụ Bất Bại Kiếm Đế của đại ca Dương Quá cũng trốn được ra ngoài.

– Hy vọng là vậy.

Tử Yên chỉ cho rằng Lục Thiếu Du nói như vậy là an ủi nàng, khóe miệng nở nụ cười khổ. Trải qua hơn một ngày khôi phục, vẻ mặt nàng đã hồng nhuận hơn trước.

– Đúng rồi, đại cơ duyên này cụ thể là cái gì? Có giống như lời Âm Minh hay không?

Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ biến đổi.

– Đại cơ duyên gì?

Tử Yên hỏi.

Lục Thiếu Du đem chuyện Âm Minh muốn dẫn mình đi tìm đại cơ duyên nói với Tử Yên.

– Ta không biết việc này thật giả ra sao, cũng không biết Âm Minh kia thật tâm hay là có ý đồ gì khác. Nếu như thật tâm thì chúng ta có thể đi xem. Dù sao Âm Minh kia so với chúng ta còn quen thuộc nơi này nhiều hơn. Nếu như là thực, chúng ta có đạt được hay không cũng là vấn đề lớn. Bởi vì nếu như không có Vô Tự Thiên Thư, tất cả chỉ là nói suông.

Tử Yên ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du nói.

Lục Thiếu Du gật đầu, bất kể như thế nào hắn cũng phải đi nhìn xem, nếu như vận khí tốt có lẽ sẽ thu được cơ duyên. Tử Yên thấy ý Lục Thiếu Du đã quyết cho nên cũng chỉ có thể nhắc nhở Lục Thiếu Du cẩn thận một chút.

Hai người rời khỏi Thiên Trụ giới cùng Tử Lôi Huyền Đỉnh. Trong Thiên Trụ giới hơn bốn mươi ngày, thế nhưng ở bên ngoài chỉ hơn mười thời thần mà thôi. Khi Âm Minh nhìn thấy Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc. Trong lúc mơ hồ nàng có thể cảm nhận được khí tức trên người Lục Thiếu Du trong lúc vô hình tăng cường không ít. Biến hóa trong thời gian ngắn ngủi tự nhiên khiến cho nàng giật mình. Thế nhưng nàng cũng không hỏi nhiều.

Lục Thiếu Du cùng Âm Minh tiếp tục xuất phát, Tử Yên đương nhiên theo sau lưng Lục Thiếu Du.

Trên đường đi, có Âm Minh có thể tận lực giảm bớt không ít nguy hiểm. Theo lời Âm Minh Lục Thiếu Du mới biết được có không ít nơi là hiểm cảnh. Còn có đại trận, lúc trước cường giả thứ mà cường giả tiến vào trong Thiên Trủng lưu lại, khắp nơi tràn ngập nguy cơ.

Đối với lời nói của Âm Minh Tử Yên hiểu rõ nhất, vốn trên đường đi nàng gặp không ít nguy hiểm.

Mấy thời thần sau, một sơn mạch khổng lồ liên miên không ngớt xuất hiện trước người Lục Thiếu Du. Ngọn núi sừng sững, hùng vĩ bao la.

Lục Thiếu Du nhìn ngọn núi, lại lập tức phát tay ý bảo Tử Yên đứng trên không trung. Nhìn ngọn núi liên miên cao ngất, trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du cảm nhận được chỗ không ổn. Trong sơn mạch liên miên hiện lên vẻ không bình thường. Trên không trung có sương mù màu trắng dày ngăn cản tầm nhìn.

Khiến cho Lục Thiếu Du ngưng trọng chính là sương mù màu trắng này có chút quỷ dị, tâm thần cũng không có cách nào dò xét quá xa, chịu ảnh hưởng cực lớn. Loại tình huống này Lục Thiếu Du không thể không cẩn thận từng ly từng tí.

– Phía trước chính là một nơi hung hiểm, chỉ có xuyên qua mảnh sơn mạch này mới có thể tiến gần tới đại cơ duyên kia. Nhưng nơi hung hiểm này không tầm thường, nơi này ta cũng không có nắm chắc. Tự ngươi quyết định xem có đi vào hay không.

Thân ảnh xinh đẹp của Âm Minh đứng trên không trung, nhìn sơn mạch liên miên, ánh mắt ngưng trọng vô cùng.

– Chỉ có xuyên qua mảnh sơn mạch này mới có thể tới hay sao?

Lục Thiếu Du hỏi Âm Minh.

– Đương nhiên, có lẽ ngươi có thể đi đường khác. Nhưng mà vẫn phải xuyên qua mảnh sơn mạch này. Bởi vì chỗ của đại cơ duyên chính là ở ngoài sơn mạch.

– Vậy vào đi thôi, cẩn thận một chút là được rồi.

Lục Thiếu Du gật đầu với Tử Yên, quyết định tiến vào sơn mạch. Bởi vì trên không trung có sương mù màu trắng quỷ dị che khuất bầu tời, cho nên ba người không thể phi hành trên không trung. Chỉ có thể mượn chân khí và linh khí đi trên mặt đất. Xuyên thẳng qua từng ngọn núi, tốc độ này so với phi hành ở trên không chậm hơn rất nhiều.

Trong quần phong, không có cảm giác xanh um tươi tốt giống bên ngoài. Khắp nơi đều tái nhợt, trên ngọn núi khổng lồ không có bao nhiêu cảm giác sinh cơ, lộ ra vẻ tang thương hùng vĩ. Ba người cẩn thận từng tí một, cho dù Âm Minh cũng không dám qua loa. Dường như bên trong này có vật khiến cho nàng cảm thấy được nguy hiểm.

– Cẩn thận, nơi này dường như có chút không đúng.

Ngay khi ba người bước vào trong hợp cốc, Tử Yên bỗng nhiên yêu kiều quát lên một tiếng, giống như phát hiện ra thứ gì đó.

Ầm ầm.

Tử Yên vừa mới dứt lời, cả hợp cốc bỗng nhiên rung chuyển, hai bên hợp cốc, trên vách đá màu xám đột nhiên có từng đạo hỏa trụ bắn ra.

Từng đạo hỏa trụ này dài mấy trăm thước, đường kính mấy thước. Tựa như một đầu hỏa mãng dài, lập tức phóng về phía ba người Lục Thiếu Du, Tử Yên, Âm Minh.

Ngọn lửa này cũng không phải là hỏa diễm bình thường, giống như là linh hỏa của linh giả. Dưới nhiệt độ nóng bỏng khiến cho làn da người ta có cảm giác phỏng, mà ngay cả linh hồn dưới nhiệt độ này cũng bị ảnh hưởng không ít.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 33
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 12/04/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 23
Phần 25 Miêu Nghị thở dài: Lục Đạo Thánh Chủ thật ra là sáu đệ tử của Yêu Tăng Nam Ba. Vân Tri Thu kinh ngạc kêu lên: A? Bọn họ là đệ tử của Yêu Tăng Nam Ba? Vân Tri Thu hỏi: Ngươi biết việc này? Miêu Nghị lắc đầu nói: Ta nghe Kim Mạn nói đại khái, nhưng hôm đó không nói tỉ mỉ, nàng ta cũng không nhắc về Hạ Hầu gia tộc. Nàng kể tiếp đi. Vân Tri Thu gật đầu nói: Sau khi Lục Đạo Thánh Chủ vấn đỉnh thiên hạ thì hơi kiêng dè thế lực của Hạ Hầu gia tộc, cố ý muốn chèn ép làm Hạ Hầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Cuối cùng anh cũng đến - Tác giả The Kid
Hà năm nay đã sắp 30 tuổi rồi mà cô vẫn chưa có người yêu. Không hiểu sao cô lại bị ế trong khi cô rất xinh đẹp và nóng bỏng. Chán nản, Hà tìm đến một ông thầy bói để hỏi về chuyện tình duyên. Ông thầy bói này rất giỏi, ông có khả năng nhìn thấy được quá khứ của người khác và phán như thần. Ông nói Hà đừng quá lo lắng vì thời gian sắp tới Hà sẽ có người yêu và anh chàng đó cũng là tình yêu của cô từ kiếp trước. Ông thầy bói kể rằng: ở kiếp trước Hà là người Hàn Quốc, anh chàng kia là người Trung Quốc. Vào năm...
Phân loại: Truyện nonSEX
Miêu Nghị – Quyển 39
Phần 25 Tinh không mênh mông, hai sư đồ nhe giọng trò chuyện. Một đạo nhân ảnh hạ xuống trạm gác ngoài long liễn, chính là Ngọc La Sát. Ngọc La Sát không có vẻ từ bi của Kính Hoa Phật, vĩnh viễn là bộ dạng lãnh diễm như vậy, chỉ vào Phổ Lan, nói: Có chút chuyện muốn tìm đệ tử người nghe ngóng, mượn dùng một lúc. Kính Hoa Phật không cự tuyệt, quay đầu nhìn sang Phổ Lan, để cho Phổ Lan tùy y quyết định. Phổ Lan hai tay hợp mươi bước lên trước, lại thấy Ngọc La Sát lách mình bay đi, nàng đành phải cùng bay theo. Kính Hoa Phật đứng chờ, muốn...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng