Dưới ánh mắt khẩn trương của mọi người, trong biển lửa màu xanh da trời cuồn cuộn bắt đầu xuất hiện một đạo thân ảnh. Đạo thân ảnh này trực tiếp từ trong biển lửa màu xanh da trời chui ra.
– Cảm giác thật thoải mái a, đã rất lâu rồi ta không có cảm giác như vậy.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số Đế giả, thân ảnh giới chủ Linh Vũ giới từ trong biển lửa màu xanh da trời chậm rãi đi ra. Giống như vừa mới tắm trong nước nóng vậy. Toàn thân thoải mái vô cùng, trong mắt hiện lên vẻ thỏa mãn, không có bất kỳ một dấu vết nào giống như bị Thái Cổ U Minh Viêm luyện hóa.
Giống như lúc này Thái Cổ U Minh Viêm có thể thiêu đốt vạt vật, thiêu đốt không gian đói với giới chủ Linh Vũ giới mà nói cũng chỉ là một chậu nước ấm mà thôi. Trừ việc khiến cho toàn thân hắn thỏa mái ra thì không có cảm giác nào khác.
– Điều này sao có thể?
Mọi người nghe vậy ánh mắt tức thì ngây ngốc, há hốc mồm nhìn lên không trung. Đế giả đỉnh cấp lúc này cũng nhìn lên trên không trung, ngạc nhiên không thôi, toàn thân run rẩy, chuyện này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng khiếp sợ, trong Thái Cổ U Minh Viêm, không ngờ ngay cả người của giới chủ Linh Vũ giới cũng không thấy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Giới chủ Linh Vũ giới rốt cuộc là ai? Ngay cả Thái Cổ U Minh Viêm cũng có thể tránh được, thậm chí người này còn hoàn toàn không kiêng kỵ Thái Cổ U Minh Viêm.
– U Minh. Âm Minh, ngươi không chết? Ngươi là U Minh…
Thế nhưng vào lúc tất cả mọi người khiếp sợ, Mẫu Đơn ngẩng đầu nhìn giới chủ Linh Vũ giới trên không trung, trong đôi mắt màu đỏ hiện lên vẻ sợ hãi. Thân thể mềm mại, uyển chuyển không ngừng run rẩy. Thanh âm như chuông bạch cũng run rẩy quanh quẩn trong không gian này, thanh âm đặc biệt vang dội.
– Thiếu Du, cẩn thận, hắn là U Minh. Ta rốt cuộc đã biết, hắn chính là U Minh, Thái Cổ U Minh Viêm, hắn không chết…
Thanh âm như chuông bạc của Mẫu Đơn, giống như có ma lực quanh quẩn trong không trung. Thanh âm run rẩy, rõ ràng thấy được nàng vô cùng e ngại.
Ánh mắt đám người Nam thúc, Tiểu Long, Bạch Linh cùng với những người khác đột nhiên run lên, khuôn mặt nghi hoặc.
Lục Thiếu Du nghe vậy, thân thể cự hổ khổng lồ đột nhiên run lên. Mắt nhìn về phía giới chủ Linh Vũ giới, trong đôi mắt hổ tràn ngập vẻ mờ mịt.
Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không tin được. Tại sao lại là U Minh, thế nào lại là Thái Cổ U Minh Viêm. Rõ ràng linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm đã bị hắn luyện hóa. Trên đời này đã không còn U Minh kia, chỉ có Thái Cổ U Minh Viêm mà thôi.
– Khặc khặc…
Trong biển lửa màu xanh da trời, tiếng cười của giới chủ Linh Vũ giới vang lên không ngớt. Ánh mắt ngày càng âm hàn, tiếng cười vừa dứt. Ánh mắt giới chủ nhìn qua chúng Đế giả phía dưới, lại nhìn qua Mẫu Đơn một lát. Dưới ánh mắt này, tất cả mọi người có cảm giác linh hồn bỡ ngỡ.
– Đúng vậy, ngươi thân là linh vật trời sinh có lẽ đã sớm biết rõ thân phận của ta. Vì sợ ngươi nhận ra, ta còn cố gắng che dấu không ít khí tức là bởi vì không hy vọng ngươi nhận ra quá sớm. Nếu như phát hiện ra quá sớm cũng không thú vị. Sẽ làm hỏng kế hoạch của ta.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn Mẫu Đơn, thân thể ở trong biển lửa màu xanh da trời giống như đang ở trong nhà, hoàn toàn có thể bỏ qua nhiệt độ cao khủng bố này.
– Thật sự là Thái Cổ U Minh Viêm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Sau khi tất cả mọi người tận tai nghe thấy giới chủ Linh Vũ giới thừa nhận, tất cả đều kinh ngạc tới ngây dại. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì cho dù mọi người có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được.
Lục Thiếu Du cũng sững sờ, Thái Cổ U Minh Viêm hắn đã luyện hóa, không có xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cũng không có khả năng.
Thế nhưng tất cả lại hiện ra rõ mồn một trước mắt, khó trách hắn vẫn cảm thấy trên người giới chủ Linh Vũ giới có một cỗ khí tức không hiểu. Hiện tai Lục Thiếu Du cẩn thận cảm giác ra thì mới mơ hồ biết rõ, cỗ khí tức không hiểu này rõ ràng là một loại cảm giác quen thuộc. Quen thuộc tới mức mà thậm chí hắn còn xem nhẹ sự tồn tại của nó.
– Chẳng lẽ là Thái Cổ U Minh Viêm thứ hai sao?
Ở trong này rốt cuộc còn xảy ra chuyện gì hiện tại Lục Thiếu Du cũng không biết. Quả thực có suy nghĩ cũng không ra.
Nhưng mà nếu như không phải là Thái Cổ U Minh Viêm vậy thì tại sao lại có thể tự nhiên ở trong biển lửa màu xanh da trời giống như nhà mình như vậy, hoàn toàn không chịu một chút ảnh hưởng nào.
– Rõ ràng ngươi đã chết, chẳng lẽ ngươi trốn ra sao? Chuyện này không có khả năng, rõ ràng ngươi đã bị luyện hóa a.
Thân thể mềm mại của Mẫu Đơn run rẩy, tất cả chuyện này khiến cho nàng nghĩ mãi mà không thông.
Từ lúc bắt đầu Mẫu Đơn vẫn luôn cảm giác khí tức trên người giới chủ Linh Vũ giới này rất quen thuộc, quen thuộc tới mức khiến cho nàng kiêng kỵ. Có lẽ bởi vì U Minh đã bị luyện hóa cho nên Mẫu Đơn căn bản không nghĩ tới khả năng đây là U Minh.
Nhưng lúc này khí tức trên người giới chủ Linh Vũ giới ngày càng phóng ra càng nhiều, dùng lý giải của Mẫu Đơn với Thái Cổ U Minh Viêm nhiều năm như vậy, lúc này nàng mới đoán ra được đây là U Minh. Khí tức này không sai, thân là Mẫu Đơn, là linh vật trời sinh, nàng càng khẳng định phán đoán của mình không sai.
Thế nhưng rốt cuộc trong này xảy ra chuyện gì thì Mẫu Đơn nghĩ mãi không rõ.
– Thái Cổ U Minh Viêm đã chết, cũng đã bị luyện hóa, đây là sự thực.
Giới chủ Linh Vũ giới nhìn mọi người đang há hốc mồm, tiếng cười đắc ý ngày càng lớn, nói:
– Thế nhưng Thái Cổ U Minh Viêm cũng không chết, cũng không bị Lục Thiếu Du luyện hóa.
– Chẳng lẽ ngươi là Thái Cổ U Minh Viêm thứ hai?
Trong Bắc Cung Hoàng tộc, Thiên Mộc Thần Thụ nhìn giới chủ Linh Vũ giới trên không trung nói.
– Linh vật trời sinh làm sao lại tùy tiện có cái thứ hai như vậy? Cấp độ càng cao càng không thể xuất hiện đồng loại. Dùng cấp độ của Thái Cổ U Minh Viêm đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Giới chủ Linh Vũ giới dùng ánh mắt khinh thường nhìn chúng Đế.
Trong mắt mọi người hiện lên sự kinh ngạc và chấn động. Lời của giới chủ Linh Vũ giới là sự thật. Linh vật trời sinh cũng có phân chia cấp bậc. Giống như là thúc tộc bình thường còn phân huyết mạch cao thấp. Mà linh vật trời sinh cũng như vậy.
Nhưng mà bên trong linh vật trời sinh, cấp độ thấp cũng khó mà nhìn thấy đồng loại, mà cấp độ cao thì càng không cần phải nói, bằng không tại sao lại gọi là linh vật trời sinh.
– Vậy thì rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Cơ hồ tất cả Đế giả ngạc nhiên, trong những người có mặt ở đây không có ai có thể biết rõ nguyên nhân bên trong.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 33 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 12/04/2019 03:36 (GMT+7) |