Lục Thiếu Du - Quyển 38

Phần 42

– Tám mươi chín ức.

Hoàng Sa vừa mới dứt lời, ở phía đối diện truyền ra một tiếng hét lớn, một lần tăng giá chín ngàn tinh thạch thế giới trung phẩm.

Mọi người nghe vậy lập tức ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt đám người Hoàng Sa, Tôn Tiểu Nhã lập tức trầm xuống, người ra giá ở phía đối diện chính là Hoài Linh Hổ của Kỳ Phong thương hội kia.

– Hoài Linh Hổ của Kỳ Phong thương hội ra giá tám mươi chín ức, còn có ai ra giá cao hơn không? Hoàng Sa thiếu gia, ngươi có muốn tăng giá nữa hay không?

Trên đài, thanh âm của An Thi Đình truyền ra, đồng thời nàng khẽ nở nụ cười vũ mị khiến cho ánh mắt nóng bỏng trong đấu giá hội tăng lên không ít.

– Hoàng gia và Kỳ Phong thương hội tranh đoạt, có trò hay để xem rồi.

– Không biết ai sẽ là người cười cuối cùng.

Lập tức vô số ánh mắt chung quanh nhìn chăm chú vào người Hoài Linh Hổ và Hoàng Sa.

– Nữ nhân này không đơn giản.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, chỉ một câu nói đơn giản, sợ rằng lúc này Hoàng Sa và Hoài Linh Hổ đều không lui xuống được. Đây không còn là vấn đề của khôi lỗi tọa giá mà đã dính tới mặt mũi của cả Hoàng gia và Kỳ Phong thương hội.

– Tám mươi chín ức một ngàn vạn.

Hoàng Sa cắn răng nói.

– Chín mươi ức.

Phía trước, Hoàng Linh Hổ nhìn về phía trước, trong mắt hiện lên sự kiêu ngạo và âm trầm.

– Chín mươi ức một ngàn vạn.

– Chín mươi hai ức.

– Một trăm ức.

Trong chớp mắt, giá tiền đã bị hai người nâng lên con số khủng bố là một trăm ức tinh thạch thế giới trung phẩm, người ra giá là Hoài Linh hổ. Lúc này bất kể là Hoài Linh Hổ hay là Hoàng Sa khuôn mặt đều co rúm lại, những người ở sau lưng hai người muốn nói lại thôi, dường như muốn bảo chủ nhân nhà mình buông tha. Một trăm ức tinh thạch thế giới trung phẩm, giá cả quá cao một chút, chỉ là đám người phía sau cũng không dám mở miệng.

– Hoài Linh Hổ, một trăm ức tinh thạch thế giới trung phẩm, cho ngươi đó, ta không lấy nữa.

Thời điểm này Hoàng Sa đang tranh giành tới đỏ mặt tía tai đột nhiên vui vẻ mỉm cười nói với Hoài Linh Hổ.

– Hóa ra Hoài Linh Hổ bị âm, Hoàng Sa đã sớm không muốn mà chỉ cố ý đem giá cả nâng lên cao như vậy, khiến cho Hoài Linh Hổ chảy máu nhiều hơn mà thôi.

– Hoài Linh Hổ lần này chịu thiệt lớn rồi, bị Hoàng Sa âm không ít a.

Đám người chung quanh nghị luận không ngừng, khiến cho Hoài Linh Hổ ở trên tầng bốn oán hận trừng mắt nhìn Hoàng Sa, ánh mắt âm trầm vô cùng.

– Một trăm ức lần một, một trăm ức lần hai. Một trăm ức lần ba.

Trên đài An Thi Đình mỉm cười nâng búa, cái giá một trăm ức cũng đủ coi như là giá trên trời rồi.

Trong mắt Hoàng Sa hiện lên sự vui vẻ, ánh mắt có chút thỏa mãn đối chọi với ánh mắt âm trầm của Hoài Linh Hổ, cực kỷ hưởng thụ.

– Hoài Linh Hổ này không đấu lại được Hoàng Sa.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ, chỉ là hắn cũng không quá để ý, khôi lỗi tọa giá bán ra càng cao, chứng minh số tiền mà hắn nhận được cũng càng lớn.

Trong phòng đấu giá, ngay sau đó An Thi Đình lại lấy ra vật phẩm đấu giá thứ hai. Đây là một kiện linh khí Tiên thiên thuộc tính hỏa bất phàm. Lần này người ra giá vô cùng nhiều, cuối cùng thứ này được một đại hán ở tầng thứ nhất mua được. Đám người trong tầng thứ tư dường như cũng không quá để ý tới thứ này.

Vật phẩm đấu giá thứ ba chính là một khỏa đan dược Tứ phẩm sơ giaii khó gặp. Vật phẩm thứ tư chính là một khỏa Đại Đạo Hồn tinh thuộc tính Thủy, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du có chút ngoài ý muốn. Đại Đạo hồn tinh này trực tiếp do Hoàng Sa ra tay, cuối cùng dùng giá trăm ức mua cho Tôn Tiểu Nhã. Đại Đạo hồn tinh có thể khiến cho người có tu vi Thông Thiên cảnh cao giai gia tăng cơ hội đột phá Đại Đạo cảnh. Giá trị xa xỉ, nhưng mà giá bình thường cũng đã là chín mươi ức, cho nên khi đấu giá cũng không tính là quá cao.

Hoài Linh Hổ thì lại cho rằng Hoàng Sa vừa mới âm hắn, cho nên không dám ra giá. Đối với bốn thế lực lớn như bọn hắn mà nói, Đại Đạo hồn tinh trân quý, thế nhưng cũng không phải trong gia tộc không lấy ra được. Hắn cũng không dùng được cho nên chỉ lặng lẽ ngồi xem kỳ biến.

Thế nhưng nhìn thấy Đại Đạo hồn tinh này không ngờ lại được Hoàng Sa đưa cho Tôn Tiểu Nhã, hắn lập tức hối hận đứt ruột, như nổi diên.

Tôn Tiểu Nhã vôn không muốn khỏa Đại Đạo hồn tinh này, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt như biết nói của Hoàng Sa cho nên cũng chỉ có thể nhận lấy.

Bên trong đấu giá hội náo nhiệt, kiện vật phẩm đấu giá thứ chín chính là một kiện khải giáp hộ thân, là linh khí Tiên Thiên thuộc tính Thủy, giá cả cũng được đẩy lên không ít rồi bị người khác đoạt lấy.

– Lục huynh đệ, chẳng lẽ huynh đệ còn chưa để mắt tới đồ vật nào hay sao?

Hoàng Sa nhìn thấy Tôn Tiểu Nhã nhận lấy khỏa Đại Đạo hồn tinh, tăng lên vừa âm được Hoài Linh Hổ cho nên tâm tình vô cùng tốt.

– Ta nhìn một chút rồi tính.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, những vật phẩm đấu giá này quả thực không có gì hắn vừa mắt, chủ yếu là hiện tại nội tình của Phi Linh môn quá mạnh mẽ. Những vật này tuy rằng đều là bảo vật, thế nhưng thứ gì hắn cần Phi Linh môn cũng có, cho nên cũng không đặt mấy thứ này vào trong mắt.

Hoàng Sa không nói gì thêm, trong lòng thì đang cho rằng có lẽ là do giá cả quá lớn, vượt quá tầm tay của một người trong tiểu thế giới. Hắn đoán, sợ rằng cũng bởi vì Tôn Oánh Oánh cho nên mới đám người này mới tiến được vào đây. Đương nhiên, lời này không dễ nói ra thẳng mặt.

Hoàng Sa vừa mới nói xong, đám người chung quanh lập tức yên tĩnh lại, cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn về phía An Thi Đình, bầu không khí bắt đầu căng cứng.

– Vật áp trục sắp xuất hiện.

Trong bầu không khí căng cứng này, ánh mắt Lục Thiếu Du chăm chú nhìn về phía trước, xem ra hiện tại đã tới lúc vật phẩm áp trục là áo nghĩa linh hồn bổn nguyên xuất hiện. Áo nghĩa linh hồn bổn nguyên, thứ này tuyệt đối là trọng. Người đi vào phòng đấu giá ngày hôm nay sợ rằng cũng có một nửa là bởi vì áo nghĩa linh hồn bổn nguyên này mà tới.

Trong ánh mắt chăm chú của mọi người, kiện vật phẩm đấu giá thứ mười lập tức xuất hiện trong tay An Thi Đình, đây là một hộp gấp lớn bằng bàn tay.

– Chư vị, kiện vật phẩm đấu giá ngày hôm nay chính là áo nghĩa linh hồn bổn nguyên của một người có tu vi Đại Đạo cảnh cao giai. Người bán áo nghĩa linh hồn bổn nguyên cho thương hội cũng không có bao nhiêu, giá trị của áo nghĩa linh hồn bổn nguyên có lẽ ta cũng không cần nhiều lời nữa.

An Thi Đình từ từ nói ra, thanh âm giống như có lực xuyên thấu, rơi vào trong tai của tất cả mọi người có mặt.

– Áo nghĩa linh hồn bổn nguyên của người có tu vi Đại Đạo cảnh cao giai a.

– Thứ này chính là trọng bảo, trọng bảo trong trọng bảo a.

– Sợ rằng giá cả cũng vô cùng cao.

Cơ hồ tất cả mọi người đều nhìn vào hộp gấm trong tay An Thi Đình, ánh mắt Lục Thiếu Du cũng khẽ đổi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 38
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 04/05/2019 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lâm Vãn Vinh – Quyển 12
Phần 42 “Ta sử dụng thủ đoạn ti bỉ? Con mẹ nó, thật khiến người ta cười chết mất thôi, nếu Lâm Tam ta thực sự dùng đến thủ đoạn, nào đến lượt tên tạp chủng như ngươi tác oai tác quái!” Lâm Tam hừ một tiếng, nở nụ cười lạnh lùng. Trát Quả trong lần đua ngựa đầu tiên đã bất ngờ thua vào tay một A Lâm ca lạ hoắc chẳng hề có danh tiếng, tự nhiên là thẹn quá hóa giận, muốn mượn cơ hội thi vượt núi đao để lấy lại mặt mũi. Hắn trầm ngâm một hồi, kéo lấy Bố Y hỏi: Lão đa, cái công phu vượt núi đao này, trong Miêu tộc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lâm Vãn Vinh
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 8
Phần 42 Gương mặt bên dưới mặt nạ phòng độc của Tôn Cửu gia căn bản không phải là mặt người nữa, cơ mặt co rút tím tái lại, gân xanh, mạch máu ngoằn ngoèo gồ cả lên dưới lớp da, đôi mắt đờ đẫn đẫy tơ máu li ti, tựa như hai ngọn lửa ma màu đỏ sậm. “Thi biến rồi!” Ý nghĩ ấy lóe lên trong óc, tôi vội rụt chân lùi ra xa, một tay cầm chắc xẻng công binh, đồng thời một tay đặt lên cái túi đeo ở thắt lưng, chuắn bị lấy gương cổ Quy Khư ra đề phòng bất trắc. Tôi đang định xông tới động thủ, chợt nhận ra Tôn Cửu gia...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn
Hàn Lập – Quyển 23
Phần 42 Dây xích màu bạc tỏa sáng rực rỡ, đồng thời lại như ẩn như hiện tựa như không phải là vật thực sự. Thân thể Minh Trùng Chi Mẫu giãy giụa mãnh liệt nhưng sau vài lần liên tiếp vẫn không tài nào thoát khỏi dây xích này. “Đây là Thần Niệm Chi Liên, không thể nào! Ngươi... ngươi còn tu luyện cả môn thần thông Luyện Thần Thuật này nữa sao! Môn bí thuật này sao có thể lưu lạc xuống hạ giới được chứ.” Ánh mắt dữ tợn của Minh Trùng Chi Mẫu sau khi nhìn đi nhìn lại dây xích vài lần, lần đầu tiên trên khuôn mặt nó lộ ra thần sắc khó tin...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng