Lục Thiếu Du - Quyển 4

Phần 82

Chỉ còn hai người ngồi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, dường như bầu không khí giữa hai người có chút xấu hổ.

Bên dưới ngọn núi có mây mù lượn lờ, ngọn núi xuyên qua tầng mây giống như một hòn đảo nhỏ trên tầng mây. Từ phía trên nhìn xuống thỉnh thoảng có dòng nước từ trên núi chảy xuống tạo thành thác nước.

Bên trong rặng núi không ngừng sương mù bốc lên, từ phía xa nhìn lại quả thực là một bức tranh vô cùng tuyệt mỹ.

Nhìn vào bóng lưng Lục Vô Song, Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ tới lần ở trong đình viện Lục Vô Song vừa mới tắm xong không mặc nội y kia trong lòng không khỏi thầm mắng bản thân vô sỉ, sao lại có ý nghĩ kỳ quái như vậy chứ.

– Vô Song tỷ…

– Thiếu Du…

Hai người cùng mở miệng nói rồi lập tức sửng sốt. Lục Thiếu Du mỉm cười:

– Vô Song tỷ, tỷ nói trước đi.

– Đến chỗ ta ngồi một chút.

Lục Vô Song nói.

– Được.

Lục Thiếu Du đáp, nhìn nữ tử thanh nhã trước mặt này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi có chút xúc động. Từ đằng sau nhìn thấy đường cong của nàng khiến cho tim hắn đập loạn nhịp.

– Lẽ nào, đây là cảm giác…

Khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ nhếch lên. Nữ tử trước mắt này là đường tỷ của hắn, nàng vẫn luôn quan tâm, chiếu cố cho hắn, có thể nàng chỉ coi hắn là thân nhân mà thôi.

– Chúng ta tới rồi, chính là phía trước.

Ngay khi Lục Thiếu Du còn đang suy nghĩ linh tinh thì âm thanh của Lục Vô Song vang lên.

Lúc này trước mặt hai người có một ngọn núi phá vỡ mây mà ra. Trên ngọn núi có không ít hoa dại dập dìu theo cơn gió tràn ngập hương hoa, khiến cho con người ta cảm thấy thoải mái không ít.

Hai người hạ xuống ngọn núi, Lục Thiếu Du để Tiểu Long và Thiên Sí Tuyết Sư chơi đùa trên ngọn núi còn hắn thì đi theo sau Lục Vô Song.

Lúc này hai người đang ngồi trên một tảng đá, gió nhè nhẹ thổi khiến cho quần áo tung bay.

Đôi mắt Lục Vô Song nhìn về phía xa xa, mái tóc lay động lại tăng thêm vài phần quyến rũ cho nàng.

Lục Thiếu Du nhìn nàng ngây người, Lục Vô Song vốn là một nữ nhân tuyệt mỹ đủ để khiến cho bất cứ ai động tâm, khiến cho người nhìn vào hít thở không thông.

– Hữu hoa kham chiết trực tu chiết, mạc đãi vô hoa không chiết chi.

(Nghĩa: Hái hoa chỉ có thể bẻ cành hoa. Không ai hái hoa mà không làm gãy cành cả)

Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, thế nhưng hắn nên ngắt hay không ngắt đây?

Hai người chăm chú nhìn về phía vào rặng núi và mây mù phía xa, đỉnh núi xanh biếc lộ trên tầng mây giống như là một bức tranh tuyệt đẹp, lúc này ai cũng không muốn mở miệng cắt đứt cảnh ấm áp này.

– Thiếu Du, hơn một năm qua đệ sống có tốt không?

Một lát sau, Lục Vô Song nhàn nhạt nói, ngồi trên đỉnh núi hóng gió để cơn gió nhẹ nhàng thổi vào mặt mình mang theo hương thơm bay đi.

– Ồ, cũng không tệ lắm, chỉ là đệ có chú nhớ mẫu thân, còn nữa, bình thường có chút nhớ tỷ.

Lục Thiếu Du nói.

– Đệ thực sự nhớ tới ta sao?

Lục Vô Song quay đầu nhìn về phía Lục Thiếu Du hỏi. Dường như đối với nàng câu nói này vô cùng quan trọng.

– Đúng vậy, bình thường ta sẽ nhớ tới tỷ.

Lục Thiếu Du nhìn vào khuôn mặt của Lục Vô Song nói. Giờ phút này nhìn vào khuôn mặt của nàng trong mắt hắn không ngờ lại có chút mê ly.

Nghe được câu trả lời của Lục Thiếu Du, vẻ mặt Lục Vô Song không có chút thay đổi nào, nàng quay đầu, ánh mắt tiếp tục nhìn về phía trước.

Chung quanh bọn họ chỉ có thể nghe được tiếng gió thổi, vô cùng an tĩnh, hai người có thể nghe được tiếng tim đối phương đập.

Gió nhẹ thổi qua mặt Lục Thiếu Du mang theo một giọt nước rơi xuống. Lục Thiếu Du nhẹ nhàng lau rồi nhìn lại, trời không mưa cho nên không có nước chảy xuống. Hắn quay đầu sang nhìn thấy Lục Vô Song đang nhìn về phía trước thế nhưng trong mắt còn nước đọng lại, gió nhè nhẹ thổi đem nước mắt của nàng bay tới mặt hắn.

– Thiếu Du, tỷ cũng rất nhớ đệ. Tỷ từng nghĩ rằng sẽ không được gặp lại đệ nữa.

Tiếp đó Lục Vô Song đột nhiên nhào vào lòng Lục Thiếu Du rồi thầm nói.

Lục Thiếu Du thất thần trong nháy mắt rồi lập tức ôm chặt nữ tử nhào vào lòng mình này, cúi đầu hít hương thơm từ mái tóc của nàng, nghe nàng nói.

– Tỷ nghĩ đệ đã chết, tiểu bại hoại này, sao đệ không trở về sớm một chút, để tỷ lo lắng lâu như vậy, để tỷ mỗi ngày đều hoài niệm đệ.

– Đệ có biết tỷ rất lo cho đệ hay không? Sau này không nên tùy tiện rời đi như vậy nữa.

Nghe Lục Vô Song nói Lục Thiếu Du vẫn không nói gì, hai tay ôm chặt hơn, có thể hiện tại hắn nói gì đều là dư thừa, để cho nàng phát tiết vậy.

Thời gian chậm rãi trôi qua, gió nhè nhẹ thổi qua hai người, dường như hai người đã thiếp đi một lúc vậy. Lúc này hai người đã hoàn toàn dựa vào nhau, giờ phút này mỹ nhân trong ngực thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du cũng không có một chút tạp niệm nào, hoàn toàn thuần khiết.

Thật lâu sâu, sắc trời bắt đầu mờ tối, mặt trời hạ xuống, ánh trăng thay thế bao phủ bầu trời thì hai người mới tách ra.

Gương mặt Lục Vô Song vẫn còn vết tích hai dòng nước mắt dương như không nhớ rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, không ngờ mình lại nằm trong lòng hắn, nàng tức thì tay chân luống cuống.

Lục Thiếu Du nhìn vào nữ tử trước mắt, nàng mặc một chiếc váy dường như hơi mỏng, dưới ánh trăng lại càng thêm vẻ mông lung. Gió đêm khẻ thỗi vài lọn tóc mai của nàng nhẹ nhàng bay lượn khiến cho khí chất của nàng vô cùng xuất trần.

Lục Thiếu Du há hốc mồm, dường như say sưa trong đó, thế nhưng không nghĩ tới nên biểu đạt ra sao, ngay cả tâm tư cũng xúc động. Trước mặt hắn hiện tại có một nữ tử tuyệt mỹ, giống như một tiên tử vậy, khiến cho hắn có chút tự ti, mặc cảm không dám đến gần.

Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ tới bản thân mình cũng chỉ là một phàm phu tục tử. Mỹ mạo của nàng, nàng mỉm cười vẻ mông lung của nàng điều khiến hắn say sưa.

Nhìn vào nam tử anh tuấn trước mặt này Lục Vô Song lúc này không khỏi hoảng hốt, nàng có thể nghe được nhịp tim mình đang nhảy loạn, trong lòng có một cỗ cảm giác vô cùng khó hiểu.

Nhìn nữ tử trước mặt Lục Thiếu Du muốn nói một câu, thế nhưng nửa ngày cũng không thốt ra được, sau đó hắn cố lấy dũng khí nói:

– I Love You.

– Thiếu Du, đệ vừa nói gì vậy?

Lục Vô Song nói.

– Đệ.

Lục Thiếu Du không nói nên lời, câu nói này dường như so với việc tu luyện vũ kỹ Huyền cấp còn khó khăn hơn rất nhiều.

– Thiếu Du, tại sao…

Lục Vô Song nói, trong ánh mắt hiện lên một chút phức tạp, dường như đã nghĩ ra hắn muốn nói cái gì đó, nhưng lại không biết bản thân mình có muốn hay không cho nên rất sợ hãi, lúng túng.

Ngay lúc này lời Lục Vô Song còn chưa dứt thì Lục Thiếu Du đã mạnh mẽ ôm lấy nữ tử trước mắt nhìn vào đôi mắt xinh đẹp của nàng.

– Thiếu Du, tỷ là…

Lục Vô Song còn chưa nói hết nam tử trước mặt đã cúi xuống, sau khi vén mấy sợi tóc của nàng đôi môi mềm mại của nàng đã bị đè xuống.

Lục Vô Song lập tức sửng sốt không biết làm sao, cũng không giãy giụa, dường như ở trong lòng nàng cũng mong chờ chuyện này. Nàng có cảm giác tim mình đang đập loạn nhịp toàn thân bắt đầu cứng ngắc rồi vô lực.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 26/11/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Quan Trường – Quyển 12
Phần 82 Ngay sau khi mệnh lệnh của Thôi Hướng được ban ra, có hai nhân vật quan trọng khẩn cấp từ nước ngoài và Yamazato trở về Bắc Kinh. Sau đó, ông cụ nhà họ Phó có một khoảng thời gian vì ốm nằm trên giường không hề công khai xuất hiện, sau khi Phó Tiên Phong đi vào phòng ông, trong vòng không đến mười phút, ném liền mấy chén trà, chống gậy bước xuống giường, nói rằng phải đánh vỡ đầu Thôi Hướng. Gần như cùng lúc đó, lão Cổ triệu tập mấy vị tướng lĩnh cao cấp trong quân đội như Hứa Quan Hoa đến nhà, nổi giận đùng đùng ngay trước mặt mấy vị thiếu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Lục Thiếu Du – Quyển 16
Phần 82 Lục Thiếu Du không để ý tới Lăng Thanh Tuyền nữa, giống như sau khi trả hai chiếc nhẫn cho nàng thì sự bất an trong lòng hắn cũng biến mất. Thế nhưng trong lòng còn bất an hay không, chỉ có Lục Thiếu Du tự biết. Phải mau rời đi mới được. Lục Thiếu Du nhíu mày sau đó lại đánh ra vài đạo cấm chế lên người Lăng Thanh Tuyền, đem thanh âm của nàng cấm chế, sau đó mang theo lăng Thanh Tuyền mở mật thất. Ra mắt thiếu chủ. Cửa mở ra, hai Vũ Tướng bên ngoài nhìn thấy Lăng Thanh Tuyền đi ra lập tức cúi đầu hành lễ, thậm chí...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Vĩnh Hằng – Quyển 8
Phần 82 Bạch Tiểu Thuần không quan tâm, hắn tiếp tục cầm hỏa diễm mười lắm màu luyện chế, lần này thời gian cũng lâu hơn, ban ngày qua đi, vào đêm khuya hôm sau, Bạch Tiểu Thuần vô cùng mệt mỏi, đôi mắt hắn đỏ như mắt thỏ, tâm thần lo nghĩ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hỏa diễm trong tay đang biến mất. Tại sao lại như vậy... Tại sao vẫn thất bại? Ta đã giải quyết vấn đề sát khí, lúc này lại xuat hiện vấn đề khác. Ta cũng không tin ta không giải quyết vấn đề này. Bạch Tiểu Thuần nghiến rắng nghiến lợi, hắn đã tiến vào trạng thái vong ngã, lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng