Lục Thiếu Du nghe vậy, sắc mặt của hắn biến thành âm trầm.
Trong nội tâm Lục Thiếu Du cũng không kỳ quái, lúc trước hắn bị Minh Linh đánh lén trong thế giới trùng động, rõ ràng cho thấy Thế giới Thượng Thanh Mật Địa Thiên Giới có người tiết lộ tin tức cho Minh Linh, chính mình vẫn lạc, bước tiếp theo là Phi Linh Môn và Lục gia ở bên ngoài không bình tĩnh, chắc chắn sẽ bị người ta đối phó.
Bản thân mình không có mặt, Phi Linh Môn và Lục gia ở ngoài chính là mối lo lắng của Lục Thiếu Du.
Lão Ảnh nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt động động, nói:
– Đừng quá khẩn trương, ta nhận được tin tức, Phi Linh Môn hiện tại còn không có đại sự gì, mặc dù có chút biệt khuất, nhưng mà còn có thể chèo chống, ngươi cứ để bọn họ rèn luyện đi, cũng không sợ xảy ra việc gì xấu đâu, yên tâm đi, trong Mật Địa Thiên Giới có người đang nhìn, không phải chuyện lớn gì.
Lục Thiếu Du nghe xong cũng yên tâm không ít, lập tức ánh mắt nhìn qua lão Ảnh, nói:
– Ảnh lão, tại sao ngươi biết trong Mật Địa Thiên Giới có người đang nhìn?
– Chuyện này có gì kỳ quái, trong một ngàn hai trăm năm qua phát sinh không ít chuyện, tuy ta đang ở trong thế giới Linh Vũ nhưng không phải không biết gì.
Lão Ảnh không mặn không nhạt, cũng không có ý giải thích với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn qua lão Ảnh, với thực lực và tu vị của mình, Lục Thiếu Du cảm giác mình bây giờ vẫn không nhìn ra tu vị thực lực của lão Ảnh, hắn cho mình cảm giác sâu không lường được.
– Đúng, một ngàn hai trăm năm qua có lẽ ngươi đã đạt tới chân lý Niết Bàn đỉnh phong rồi chứ?
Lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt lại đánh giá Lục Thiếu Du.
– Ân.
Lục Thiếu Du gật gật đầu, lúc này sau khi khôi phục, Lục Thiếu Du mới biết được bản thân mình dựa vào thế giới Linh Vũ phục sinh, nhưng lại ngủ say một ngàn hai trăm năm, trừ thời gian trong Thiên Trụ giới, bản thân hắn tu luyện chưa tới một ngàn hai trăm năm, xem như thời gian không ngắn.
Trong một ngàn hai trăm năm này, Lục Thiếu Du nghĩ lại có cảm giác như nằm mộng.
Nhưng mà nằm mộng lại chân thật như thế, vạn vật biến hóa, hoa nở hoa tàn, thủy triều lên xuống, hắn còn trải nghiệm cả hỗn độn.
Quan sát cảnh trong mơ, vạn vật biến hóa, hoa nở hoa tàn, thủy triều lên xuống, đối với Lục Thiếu Du mà nói đây là lĩnh ngộ, lĩnh ngộ trong thiên địa vạn vật. Cảnh trong mơ bắt đầu từ thiên địa sơ khai, giống như trải qua trăm triệu năm, tất cả giúp Lục Thiếu Du không ngừng lĩnh ngộ, giống như tự mình trải qua trăm triệu năm, lĩnh ngộ trăm triệu năm như yên tĩnh quan sát thương hải tang điền, trải nghiệm thiên địa biến hóa.
Trong quá trình lĩnh ngộ này Lục Thiếu Du cuối cùng đã có tiến bộ lớn trong lĩnh ngộ áo nghĩa, thành công lĩnh ngộ ra Âm Dương Ngũ Hành Quyết.
Âm Dương Ngũ Hành Quyết, dùng âm dương làm cơ sở, dùng ngũ hành tương liên, ngũ hành sinh vạn vật. Tất cả áo nghĩa trên thế gian trừ bốn kỳ lạ áo nghĩa ra, hoặc nhiều hoặc ít đều nằm trong ngũ hành, Âm Dương Ngũ Hành Quyết đến mức tận cùng đủ khắc chế vạn vật, có thể khống chế vạn vật cho mình sử dụng, người Lục gia đã kích hoạt âm dương áo nghĩa, mặt khác cũng mang lạc ấn âm dương áo nghĩa, bởi vậy Âm Dương Ngũ Hành Quyết rất thích hợp với người Lục gia tu luyện, đương nhiên, trước mắt cũng chỉ có Lục gia mới có thể tu luyện.
Lĩnh ngộ ra Âm Dương Ngũ Hành Quyết, nó cũng đại biểu lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du lại tăng tiến. Khi tu vị tăng lên cấp độ cao hơn, Lục Thiếu Du cũng từ vừa đột phá chân lý Niết Bàn không lâu, đến bây giờ đã là chân lý Niết Bàn đỉnh phong.
Tuy đều là chân lý Niết Bàn nhưng cả hai cách biệt một trời một vực, từ biên giới đến đỉnh phong, đây là biến hóa cực lớn.
Tăng thêm một ngàn hai trăm năm hắn lĩnh ngộ áo nghĩa tinh tiến, Lục Thiếu Du cảm giác thực lực của mình cho dù gặp tam nguyên Hóa Hồng Dạ U lần nữa cũng có lực chống lại.
Về phần Thiên Địa song lang của Lang Linh nhất tộc và Sinh Tử song hồn của Phệ Hồn nhất tộc bốn người này, Lục Thiếu Du xem chừng mình nếu mình gặp có thể đánh chết dễ dàng.
Chân lý Niết Bàn ở cấp độ sơ giai đến đỉnh phong, đây là cái hào rộng to lớn, tăng thêm một ngàn hai trăm năm hắn có lĩnh ngộ áo nghĩa trọng yếu, lúc này thực lực tiến bộ có thể nói cách biệt như trời và đất.
– Lúc này ngươi phá rồi lại lập, họa phúc tương y, là phúc, ngươi có thể dựa vào bổn nguyên của thế giới Linh Vũ tăng tiến lĩnh ngộ của bản thân, có bổn nguyên thế giới Linh Vũ làm cơ sở, sau này ngươi có thể đột phá nhanh mà không bị cản trở, đủ để chèo chống ngươi đạp vào đỉnh phong. Bằng không việc ngươi đột phá quá nhanh không phải chuyện tốt. Trong thiên địa ba ngàn đại thế giới, bao nhiêu nhân vật thiên phú tuyệt đỉnh, tài hoa kinh người tu luyện trăm vạn năm, thậm chí trì trệ không tiến rất lâu, nguyên nhân trong đó đều có quan hệ với cơ sở, bỏ qua thời gian củng cố căn cơ, cho dù sau đó cố gắng thế nào, có nhiều thiên tài địa bảo hơn nữa cũng không thể bù đắp được.
Lão Ảnh hơi dừng lại, nhìn qua Lục Thiếu Du, tiếp tục nói:
– Là họa, ngươi ngủ say tới bây giờ mới thức tỉnh, không nhất định có thể thuận lợi khôi phục, có khả năng triệt để ngủ say, thẳng đến khi sinh cơ hao hết rồi vẫn lạc chân chính. Có giới hỗn độn bổn nguyên cũng không phải bất tử chân chính, nếu lần sau ngươi bị người ta giết chết, loại nguy hiểm này càng lớn. Cũng may ngươi cuối cùng gặp phúc không phải họa, một ngàn hai trăm năm qua ngươi xem như phá rồi lại lập, lĩnh ngộ áo nghĩa tinh tiến không ít, sợ rằng đột phá tới Hóa Hồng Cảnh, chỉ cần một cơ hội là có thể nước chảy thành sông.
– Đặt chân Hóa Hồng.
Lục Thiếu Du thì thào, hắn cười vui vẻ.
Ba chữ Hóa Hồng Cảnh đại biểu hắn đặt chân vào hàng ngũ cao thủ đỉnh cấp trong ba ngàn đại thế giới, người có tu vị Hóa Hồng Cảnh đều là cự phách một phương.
Lúc này đã có thể chạm tay vào Hóa Hồng Cảnh, Lục Thiếu Du cũng khó có thể áp chế chờ mong trong lòng.
– Hóa Hồng cửu nguyên, muốn thực sự trở thành cường giả trong thiên địa, vậy tu luyện tới đại viên mãn, đến cấp độ đó mới chính thức xem như ngao du ba ngàn đại thế giới.
Ánh mắt lão Ảnh nhìn Lục Thiếu Du, lườm lườm hắn, nói:
– Ngươi thân là người dung hợp thế giới hỗn độn, cho dù đại viên mãn cũng không phải mục tiêu của ngươi.
Hô.
Lục Thiếu Du thở phào một hơi, trên đại viên mãn đồn đãi chính là Hư Vô Cảnh hư vô mờ mịt, người có tu vị Hóa Hồng Cảnh trong tình huống bình thường đều trường tồn cổ kim, tính mạng bất hủ, thậm chí có suy nghĩ sẽ đặt chân vào cảnh giới Hư Vô Cảnh trong truyền thuyết.
Hư Vô Cảnh, đó mới là tồn tại vĩnh hằng bất diệt, chỉ tiếc Hư Vô Cảnh này vẫn là mong muốn không thành của sinh linh.
Lúc trước từ lời Kỷ Đại Yên Đại, Lục Thiếu Du cũng từng nghe nói qua, chỉ có những viễn cổ đại năng dung hợp thế giới hỗn độn bổn nguyên mới có thể bước vào Hư Vô Cảnh.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lục Thiếu Du - Quyển 42 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 21/05/2019 03:36 (GMT+7) |