Lục Thiếu Du - Quyển 43

Phần 46

– Thiếu Du, trên đời này thực sự có người giống như vậy sao? Trừ tỷ muội song sinh ra, sợ rằng cũng không có cách nào giải thích chuyện giữa Phogn Du Du của Phong gia và Ma Linh Yêu nữ kia.

Độc Cô Cảnh Văn dường như có chút hứng thú với chuyện này.

– Ta cũng không biết, bất quá ta sẽ cố gắng điều tra cho rõ.

Lục Thiếu Du nói.

Bắc Cung Vô Song nhìn qua Lục Thiếu Du, miệng khẽ mỉm cười, sau đó lại thở dài một chút rồi nói với Lục Thiếu Du:

– Thiếu Du, theo chàng nói, chàng và Ma Linh Yêu nữ kia đã có tình cảm, nếu như còn có thể gặp lại nàng ta, chàng nhất định phải trả khoản nợ tình này.

Lục Thiếu Du nhìn qua Bắc Cung Vô Song mà không nói gì, nhưng trong mắt lại nổi lên không ít rung động.

– Hái hoa ngắt cỏ khắp nơi, ta đi bế quan, nhắm mắt làm ngơ vậy.

Vân Hồng Lăng đứng dậy, hung hăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

– Chúng ta cũng đi bế quan, tránh khỏi nhìn thấy hắn lại thấy phiền.

Nhị nữ Vân Hồng Lăng và Lam Linh lập tức đứng dậy, có chút ghen tuông, miệng thở phì phò rời khỏi sảnh.

Độc Cô Cảnh Văn nhìn tam nữ Vân Hồng Lăng thở phì phò rời đi, nàng nhìn Lục Thiếu Du nói:

– Thiếu Du, nhanh đi an ủi 3 người đi.

Lục Thiếu Du cười khổ gật gật đầu, sau đó lập tức đứng dậy đuổi theo tam nữ.

– Hồng Lăng, Tiểu Linh, Lam Linh đã là mẫu thân mà còn không lớn, có đôi khi muội thực sự hâm mộ ba người này.

Nhìn Lục Thiếu Du đuổi theo tam nữ, Lăng Thanh Tuyền cười nhạt một tiếng, trong mắt tràn nhu tình và bình yên.

Nghe vậy Bắc Cung Vô Song khẽ nâng bàn tay trắng nõn nà lên, trên cổ tay trắn ngần có một vòng phỉ thúy phản lại một chút ánh sáng lên trên khuôn mặt tinh xảo của nàng. Trong mắt có một chút quang mang, ngay lập tức ánh mắt nổi lên rung động, miệng nói với Lăng Thanh Tuyền:

– Không phải là ba người muội ấy không lớn, mà do Thiếu Du thân là phụ thân mà còn lưu tình khắp nơi như vậy.

– Đa tình chung quy so với vô tình còn tốt hơn. Bản tính của chàng chính là đa tình, lại hay báo đáp ân tình, chúng ta đã quản không được vậy thì dứt khoát không cần quản. Như vậy chàng sẽ thu liễm một chút, sẽ không làm chuyện khiến cho chúng ta không thoải mái.

Độc Cô Cảnh Văn cười cười, thế nhưng trong đôi mắt lại hiện lên vẻ bất đắc dĩ.

Mấy ngày sau, bên ngoài bí cảnh Hoàng gia trong mật địa Thiên giới, Lục Thiếu Du cũng không có nhìn thấy Hoàng Dật mà do một trưởng lão Hoàng gia gọi là Hoàng Hiên trưởng lão dẫn hắn đi xuống. Tiến vào trong bí cảnh Hoàng gia, đệ tử Hoàng gia ven đường cúi đầu không nói gì, ngạo khí tiêu tán.

Trong bí cảnh Hoàng gia, áo nghĩa linh hồn mênh mông tràn ngập, Lục Thiếu Du có một loại cảm giác như trở lại Linh Vũ ảo cảnh của Vân Dương Tông khi trước.

Hoàng hôn, chiều tà, những ngọn núi đứng sừng sững.

Áo choàng màu đen trên người Mạc Kình Thiên khẽ tung bay, nhìn qua có vẻ phóng khoáng, hắn nhìn một nam tử to lớn cao ngạo trước người, ngẩng đầu nói:

– Đại đương gia của Phong Vân sơn, không ngờ bản thân lại tới từ Phong gia, đường đường là Cổ tộc đứng đầu trong bát đại Cổ tộc. Có lẽ ngươi đã sớm biết ta ở trong mật địa Thiên giới a.

Thân ảnh to lớn vạm vỡ mặc trường bào màu lam kia khẽ nhúc nhích, trên khuôn mặt tuấn lãng hiện lên nụ cười vui vẻ, người này nói:

– Sao nào? Lâu như vậy ta không tới thăm đệ, đệ giận ta sao?

– Không dám, ngươi là lão dại, ai dám giận ngươi.

Mạc Kình Thiên liếc nhìn Phong Bá Nam, rõ ràng có chút giận dữ mà lại nén ở trong lòng.

– Ha ha.

Phong Bá Nam mỉm cười, vỗ vỗ vai Mạc Kình Thiên, ánh mắt trầm xuống một chút rồi nghiêm túc nói:

– Tam đệ, việc này ngu huynh tạ lỗi với đệ, thật sự là bất đắc dĩ, trên người có việc trọng đại cho nên không thể không làm như vậy.

– Nói như vậy Tam muội chính là Phong Du Du, Phong Du Du chính là tam muội sao?

Mạc Kình Thiên nhìn qua Phong Bá Na, dường như trong lòng hoang mang, những nghi vấn trong lòng hắn lúc này đột nhiên được cởi bỏ, hắn nói:

– Tam muội cởi bỏ tất cả tình cảm trong cơ thể cho nên mới biến thành như vậy sao?

Phong Bá Nam gật đầu, xem như trả lời, hắn nhìn qua Mạc Kình Thiên rồi nói:

– Nhị đệ, tình huống của tam muội đệ cũng biết rõ một ít. Trong lúc nhất thời ta cũng khó mà nói rõ được. Tìm một nơi ta sẽ nói rõ cho muội. Bên Lục Thiếu Du kia, đệ tạm thời không nên nói cho hắn thì tốt hơn. Đây cũng là vì tốt cho tam muội.

Tu luyện không năm tháng, thời gian đảo mắt trôi qua.

Năm năm lẻ tám tháng, sau khi Lục Thiếu Du bước ra khỏi bí cảnh Hoàng gia, hai mắt càng thêm thâm thúy, toàn thân có chấn động vô hình khiến cho linh hồn người ta nhộn nhạo.

– Uy áp linh hồn thật mạnh.

– So với Hoàng Dật đại ca còn mạnh hơn không ít.

– Hoàng Dật đại ca vì thua Lục Thiếu Du này lần trước mà đã lần nữa bế quan.

Đám thanh niên nam nữ Hoàng gia ngẩng đầu nhìn qua nam tử mặc áo bào xanh kia, linh hồn uy áp trong lúc vô hình khiến cho ánh mắt bọn họ rung động ngạo khí không còn lấy một chút nào.

– Thiếu chủ.

– Thiếu Du.

– Thiếu Du đại ca.

Lục Thiếu Du trở lại đình viện trên ngọn núi, hơn năm năm ở trong mật địa Thiên giới này cũng không có bao nhiêu biến hóa. Đám người Vô Tướng, Bắc Cung Vô Song, cùng với đám người Lục Đào, Lục Lộ ở trong đình viện trên núi nhìn thấy Lục Thiếu Du đều mừng rỡ không thôi.

– Lục Soái, người đi ra vừa đúng lúc. Ta đang không biết nên làm thế nào, may mà người đi ra.

Lục Linh đến bên người Lục Thiếu Du rồi nói, hắn hít sâu một hơi, dường như trong lòng trút được gánh nặng.

Đây là lần đầu tiên Lục Thiếu Du nhìn thấy bộ dáng Lục Linh ngưng trọng như vậy, hắn hỏi Lục Linh:

– Sao vậy? Xảy ra chyện gì sao?

Lục Linh nhìn Lục Thiếu Du nói:

– Bên trong có nói rõ, về Tuyên Cổ điện.

Nghe vậy ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhảy lên, gật đầu với Lục Linh.

Một lát sau, trong sảnh, chỉ có đám người Lục Thiếu Du, Bắc Cung Vô Song, Vô Tướng, Lục Linh và những người cực kỳ thân cận ngồi bên trong.

Tin tức từ Tuyên Cổ điện cũng khiến cho Lục Thiếu Du có chút sốt ruột, hắn lập tức hỏi Lục Linh:

– Lục Linh, Tuyên Cổ điện xảy ra chuyện gì sao?

– Một đại sự.

Sau khi ngồi vào chỗ của mình, Lục Linh mới ngẩng đầu nhìn Lục Thiếu Du nói:

– Ta cũng mới từ trong miệng của Lôi sư huynh mà biết được. Không lâu trước Lôi sư huynh nhận được tin tức, nghe nói trong hàng đệ tử của Tuyên Cổ điện xuất hiện một Bất Diệt thiên thể, tăng thêm lần này Thân Vương đại hội đã sắp tới gần. Cho nên Tuyên Cổ điện quyết định lần này trên Thân Vương đại họi chuẩn bị thử nhận chủ thánh vật Tử Lôi Huyền đỉnh, đến lúc đó năm đại Thân Vương, còn có cơ hồ tất cả tinh anh trong Tuyên Cổ điện đều tham gia. Nếu như có thể nhận chủ được thánh vật, đến lúc đó sẽ trở thành Thánh chủ của Tuyên Cổ điện.

– Thân Vương đại hội sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 43
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/05/2019 11:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Rực rỡ tháng năm - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ phim “Tháng năm rực rỡ”. Truyện lấy bối cảnh ở Đà Lạt, năm 1975, trước khi diễn ra sự kiện 30 tháng 4. Hiểu Phương từ miền Bắc chuyển vào đây sinh sống và học tập. Ngày đầu đến trường cô bị bạn bè chê cười do ăn mặc giản dị và tính tình khờ khạo. Mỹ Dung là người bạn chơi thân với Hiểu Phương. Lâu ngày trở nên thân thiết, Mỹ Dung rủ Hiểu Phương về sống chung nhà. Căn nhà không chỉ có Mỹ Dung sống mà còn có Tuyết Anh. Tuyết Anh học chung lớp với Mỹ Dung và Hiểu Phương, cô có vẻ hơi ghét Hiểu Phương, bây giờ lại càng...
Phân loại: Truyện nonSEX
Quan Trường – Quyển 10
Phần 46 Ủy ban Kế hoạch và Phát triển có quyền lực to lớn, là sản phẩm thể chế chính trị đặc biệt trong nước, nắm giữ quyền lớn phê duyệt nhiều dự án trong địa phương. Nói không khoa trương, thậm chí dự án ở một số ít địa phương thành hay bại hoàn toàn một tay Ủy ban Kế hoạch và Phát triển quyết định. Quyền lực của Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, thể hiện trên mặt “Ngân sách của túi”. “Ngân sách của túi” tức là ngân sách của trung ương dành cho đầu tư. Chỉ có Ủy ban Kế hoạch và Phát triển nhà nước mới có quyền phê duyệt những dự án đầu...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Tru Tiên
Phần 46 Trương Tiểu Phàm đi trong rừng núi suốt một ngày trời, mới ra khỏi địa giới của Không Tang Sơn, tất nhiên nếu hắn ngự không vi hành, thì chưa đến nửa ngày đã có thể ra được, thế nhưng hắn ngại thương thế bên tay trái, nên vẫn đi bộ thêm mấy đoạn đường, chỉ là Không Tang Sơn không có người ở, suốt quãng đường đó chẳng hề thấy một bóng người. Sau một đêm nghĩ nơi hoang sơn dã lĩnh, Trương Tiểu Phàm đi đến đường cái quan, đạo lộ rộng rãi khỏi phải nói, người đi lại cũng dần dần nhiều hơn. Hắn hỏi thăm khách bộ hành trên đường, rồi nhắm hướng bắc...
Phân loại: Truyện nonSEX Truyện cổ trang

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng