Lục Thiếu Du - Quyển 7

Phần 39

Phải về Cổ Vực, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng có chút chờ mong. Hơn hai năm, gần ba năm rồi, không biết Phi Linh môn trong tay Quỷ Tiên Tử Bạch Oách rốt cuộc đã tới bước nào, có đủ để cho hắn kinh hỉ hay không.

Nghĩ tới việc sắp trở lại Cổ Vực trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi vui sướng. Cổ Vực mới là nơi thích hợp với hắn.

Đêm xuống, trên sườn núi cao sau lưng Lục gia, màn đêm bao phủ trời cao, ánh trăng tỏa sáng nhè nhẹ.

Lục Thiếu Du chắp tay đứng trên sườn núi, gió đêm thổ qua, một mùi hương nhàn nhạt truyền tới, dưới ánh trăng nhu hòa, nhìn trời cao, Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói:

– Nam nhi hành động, phải mạnh mẽ…

Lục Thiếu Du chắp tay đứng trên sườn núi, gió đêm thổi nhè nhẹ, một hương thơm thoang thoảng truyền tới, ánh mắt nhìn lên bầu trời, Lục Thiếu Du lẩm bẩm:

– Nam nhi hành, đương bạo lệ.

Sự dữ nhân, lưỡng bất lập.

Nam nhi đương sát nhân, sát nhân bất lưu tình.

Thiên thu bất hủ nghiệp, tẫn tại sát nhân trung.

Tích hữu hào nam nhi, nghĩa khí trọng nhiên nặc.

Nhai tí tức sát nhân, thân bỉ hồng mao khinh.

Hựu hữu hùng dữ phách, sát nhân loạn như ma, trì sính tẩu thiên hạ, chích tương đao thương khoa.

Kim dục mịch thử loại, đồ nhiên lao nguyệt ảnh.

Quân bất kiến, thụ nho phong khởi tráng sĩ tử, thần châu tòng thử khoa nhân nghĩa.

Nhất triêu lỗ di loạn trung nguyên, sĩ tử thỉ bôn nọa dân khấp.

Ngã dục học cổ phong, trọng chấn hùng hào khí.

Danh thanh đồng phẩn thổ, bất tiết nhân giả ki.

Thân bội tước thiết kiếm, nhất nộ tức sát nhân.

Cát cổ tương hạ tửu, đàm tiếu quỷ thần kinh.

Thiên lý sát cừu nhân, nguyện phí thập chu tinh.

Chuyên chư điền quang trù, dữ kết minh minh tình.

Triêu xuất tây môn khứ, mộ đề nhân đầu hồi.

Thần quyện duy tư thụy, chiến hào mạch nhiên xuy.

Tây môn biệt mẫu khứ, mẫu bi nhi bất bi.

Thân hứa hãn thanh sự, nam nhi trường bất quy.

Sát đấu thiên địa gian, thảm liệt kinh âm đình.

Tam bộ sát nhất nhân, tâm đình thủ bất đình.

Huyết lưu vạn lý lãng, thi chẩm thiên tầm sơn.

Tráng sĩ chinh chiến bãi, quyện chẩm địch thi miên.

Mộng trung do sát nhân, tiếu yếp ánh tố huy.

Nữ nhi mạc tương vấn, nam nhi hung hà thậm?

Cổ lai nhân đức chuyên hại nhân, đạo nghĩa tòng lai vô nhất chân.

Quân bất kiến, sư hổ liệp vật hoạch uy danh, khả liên mi lộc hữu thùy liên?

Thế gian tòng lai cường thực nhược, túng sử hữu lý dã uổng nhiên.

Quân hưu vấn, nam nhi tự hữu nam nhi hành.

Nam nhi hành, đương bạo lệ.

Sự dữ nhân, lưỡng bất lập.

Nam nhi sự tại sát đấu tràng, đảm tự hùng bi mục như lang.

Sinh nhược vi nam tức sát nhân, bất giáo nam khu khỏa nữ tâm.

Nam nhi tòng lai bất tuất thân, túng tử địch thủ tiếu tương thừa.

Cừu tràng chiến tràng nhất bách xử, xử xử nguyện dữ dã thảo thanh.

Nam nhi mạc chiến lật, hữu ca dữ quân thính: Sát nhất thị vi tội, đồ vạn thị vi hùng.

Đồ đắc cửu bách vạn, tức vi hùng trung hùng.

Hùng trung hùng, đạo bất đồng: Khán phá thiên niên nhân nghĩa danh, đãn sử kim sinh sính hùng phong.

Mỹ danh bất ái ái ác danh, sát nhân bách vạn tâm bất trừng.

Trữ giáo vạn nhân thiết xỉ hận, bất giáo vô hữu mạ ngã nhân.

Phóng nhãn thế giới ngũ thiên niên, hà xử anh hùng bất sát nhân?

( Dịch nghĩa:

Nam nhi ai mà chẳng thô bạo.

Chuyện và người không hề giống nhau.

Nam nhi khi giết người, giết không lưu tình.

Nghiệp thiên thu muôn thuở chém giết lập nên công.

Xưa có chàng tráng sĩ, nghĩa khí nặng hơn non.

Giết người trong nháy mắt, nhẹ tựa như lông hồng.

Cũng có kẻ ác bá, ưa giết người như ma, muốn chinh phục thiên hạ, vung đao tuốt gươm ra.

Giờ mò trăng đáy nước, người thế tìm đâu ra.

Vua khuông thuận, tráng sĩ vong, nhân nghĩa Thần Châu chỉ để không.

Man di gây loạn Trung Nguyên đó, sĩ tử chạy loạn dân khóc ròng.

Ta muốn học người xưa chấn hưng hùng – Bá khí.

Thanh danh như bọt nước, sá chi người đời chê.

Tay cầm thanh kiếm sắc, giận dữ thì giết người.

Xẻo thịt đùi nhắm rượu, cười nói quỷ thần khinh.

Ngàn dặm tìm giết địch, nguyện cả đời hy sinh.

Nguyên Chử – Điền Quang ấy cũng có chút giao tình.

Người về tây phương ấy, người hối hận không thôi.

Hồn say trong giấc ngủ, chiến ý bay phấp phới.

Cửa tây chào từ biệt, mẹ đau buồn tiễn con.

Lòng quyết ghi sử sách, nam nhi chí không về.

Đánh giết trong trời đất, thảm khốc loại âm cung.

Ba thước giết một người, lòng muốn tay không dừng.

Máu chảy dài ngàn dặm, thây chất cao ngất trời.

Tráng sĩ xong trận chiến, gối xác giặc ngủ vùi.

Trong mộng còn giết địch, miệng vẫn đang mỉm cười.

Nữ nhi xin đừng hỏi, nam nhân sao tàn bạo?

Nhân nghĩa muôn thuở chỉ hại người, đạo lý xưa nay đều giả dối.

Vua không thuận, hổ báo săn mồi lấy uy danh, nai tơ yếu đuối ai thương cảm.

Thế gian vẫn mạnh được hiếp yếu, không có lý cũng chẳng có công bằng.

Vua thôi chấp vấn, nam nhi phải tự biết hành động.

Đã ra tay là phải quyết lòng.

Sự nghiệp và nhân từ chẳng thế ở chung.

Nam nhi nơi chinh chiến, gan hùm mặt dữ tựa sói lang.

Hãy sống trong chinh chiến, đừng để đời cười lòng nữ nhân.

Xưa nay nợ nước thân không tiếc, lôi xác quân thù miệng cười vang.

Cả trăm trận chiến cùng quân địch, khắp nơi chốn đều là mộ xanh.

Nam nhi nào có khiếp sợ, hát mãi khúc quân hành. Giết một là tội, giết vạn là hùng.

Giết trăm vạn là anh hùng trong anh hùng.

Anh hùng trong anh hùng, nhưng ý nghĩa không chung.

Nhìn lại những người danh nhân nghĩa, có được coi là anh hùng.

Chẳng thích tiếng thơm yêu tiếng ác, giết người trăm vạn chẳng lưu tâm.

Nên dạy muôn người nuôi mầm hận, chớ xui nhân gian chửi anh hùng.

Phóng mắt thế giới ngàn năm trước, có anh hùng nào không giết người không?

Trích bài Sát nhân ca của tác giả Cửu Thánh)

Nói xong, quanh thân Lục Thiếu Du có một cỗ sát khí không tự chủ được mà tuôn ra, sát ý trong mắt bắn thẳng lên trời cao.

– Bài từ này là do ngươi sáng tác sao? Sát khí quá nặng, thế nhưng khi nghe lại có cảm giác hào khí vạn trượng.

Một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Du, trên vai nàng có Tiểu Long, dung nhan tuyệt mỹ trên khuôn mặt kia, dưới bóng đêm này lại càng khiến cho dung động lòng người.

– Không phải ta sáng tác mà là một vị văn hào nơi ta đặt chân sáng tác ra nó.

Lục Thiếu Du đáp, sát khí thu liễm lại, từ trong cơ thể thở ra một hơi.

– Ngày mai phải rời đi sao?

Bạch Linh khẽ mở miệng, thanh âm mang theo sự mê hoặc tuyệt đối.

– Đúng vậy, ngày mai chúng ta sẽ rời đi, tới Cổ Vực, cảnh vật ở đó không giống như ở đây.

– Nghe bài từ ngươi vừa ngâm, chỉ sợ địa phương lần này ngươi đi tới cũng không yên ổn một chút nào.

Bạch Linh vuốt ve đầu Tiểu Long, ánh mắt ôn nhu nhìn ánh trăng trong không trung, khiến cho ai nhìn thấy cảnh này cũng không nhịn được.

– Ha ha, nam nhi mà, sao lại có thể chịu một cuộc sống yên bình được chứ.

Lục Thiếu Du nói, kiếp trước hắn tầm thường, vô vị, kiếp này nếu tiếp tục như vậy thì trời cao đã không cho hắn tới đại lục Linh Vũ này một chuyến rồi.

Khi ánh sáng từ phía đông xuất hiện, sương mù trên trấn Thanh Vân lượn lờ. Mặc dù lúc này còn có vết tích đại chiến của cường giả Vũ Vương mấy ngày trước, nhưng vẫn có vẻ thơ mộng như cũ.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 7
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 18/12/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 16
Phần 39 Thần Sơn chi đỉnh, chín Nữ Đế đi xuống, những nơi đi qua, từng tôn Thần Quân Thần Tôn nhao nhao nổ tung, máu chảy thành biển, Thần Thi như là sủi cảo từ phía trên không trụy lạc. Mọi người hò hét, dốc sức liều mạng chém giết, nhưng như cũ khó ngăn cản những Nữ Đế này một kích chi uy, Giang Tuyết mười đế tề chứng, đại thế đã thành, sớm đã luyện thành Vô Địch chi thân, giờ phút này ngoại trừ chín đại Bổ Thiên Thần Nhân, còn có ai có thể ngăn cản nàng? Kiếp số, kiếp số... Thánh hoàng đã bị đánh nát hơn mười lần, lại còn chưa chết...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Dương Thần – Quyển 8
Phần 39 Tàu chiến của quân Mỹ? Bị đốt cháy ư? Đầu óc Dương Thần mờ mịt, chau mày lại hỏi: Macedonia, anh đang lảm nhảm gì vậy hả, nói hết ra xem nào, tôi làm cái gì? Macedonia ngạc nhiên rồi cười khổ nói: Minh Vương các hạ, chúng ta là bạn cũ, những chuyện này ngài không cần phải lảng tránh chúng tôi, hải quân Hoa Kỳ đều đã ghi lại hình ảnh của ngài rồi, không ai lại nhận sai được... Dương Thần càng thêm nghi ngờ: Chết tiệt, thật sự tôi chẳng thể hiểu anh đang nói gì! Nói rõ ra cho tôi nghe xem nào! Macedonia lúc này mới có hơi bối...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Dương Thần
Hàn Lập – Quyển 8
Phần 39 Đem thanh sắc viên châu ném lên trên đỉnh đầu rồi tiện tay đánh một đạo pháp quyết lên trên. Nhất thời bảo vật này quang mang bắn ra bốn phía, vô số thanh sắc quang ti phun ra xa, trong nháy mắt đem sương mù trong phương viên hơn trăm trượng hóa thành một luồng gió xanh. Sau một hồi quay cuồng sương mù dày đặc bị thổi tan ra, khu vực phụ cận trở nên rõ ràng quang đãng. Nữ tử áo xanh khẽ nhíu đôi mi thanh tú, chỉ thấy cách xa hơn mười trượng có một gã thanh bào thanh niên yên lặng đứng ở nơi đó không ngừng nhìn nàng từ trên xuống...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng