Lục Thiếu Du - Quyển 8

Phần 3

Đối với Quỷ Vũ Tông, Lục Thiếu Du hiện tại cũng không lo lắng, ngoại trừ Đới Đường, Đới Cương Tử, còn có lão quỷ mà lão độc vật nói tới ra, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không để ý tới bất luận một kẻ nào. Cho dù là Đới Đường tự mình tọa trấn Thiên Nhất môn Lục Thiếu Du cũng không sợ.

Nghịch Lân Yêu Bằng đã đột phá tới lục giai sơ kỳ, tốc độ của nó ngay cả Thiên Sí Tuyết Sư cũng không thể đuổi theo kịp. Có Nghịch Lân Yêu Bằng bên người, cho dù là đụng phải Đới Đường hắn cũng có thể chạy trốn.

Hơn nữa, Lục Thiếu Du cũng nhớ bản thân hắn còn có một khối thổ sát huyền lôi Vân Hồng Lăng đưa cho, Vũ Suất thất trọng cũng bị thương nặng, muốn đánh Đới Đường và Đới Cương Tử cũng chỉ cần một khối Thổ Sát Huyền Lôi là đủ.

Vì vậy, Lục Thiếu Du ngoại trừ lo lắng việc lão quỷ kia ở Thiên Nhất môn ra thì đối với những người khác Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy lo lắng. Mà Đới lão quỷ theo như lời lão độc vật nói, Lục Thiếu Du cảm thấy việc Đới lão quỷ này ở Thiên Nhất môn là điều không có khả năng, có lẽ Đới lão quỷ chỉ trấn thủ ở Quỷ Vũ Tông mà thôi.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống. Luyện hóa chân khí được thôn phệ từ trong cơ thể của Tôn Tử Sơn, một lát sau lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.

Sơn môn của Thiên Nhất môn chính là một bình nguyên tương đối nổi danh, nơi này có thành Thiên Nhất, cũng được coi là một thành nhỏ có thanh danh khá lớn ở các vùng phụ cận. So với nó trấn Hoa Môn và trấn Đoàn Sơn không là cái gì, chỉ sợ có mười trấn Hoa môn và Đoàn Sơn cũng không bằng.

Trong thành Thiên Nhất, kiến trúc dài liên miên, nhân số chừng trên trăm vạn, bốn phía thông suốt, dựa thế của bình nguyên quả thực khiến cho Thiên Nhất thành vô cùng náo nhiệt.

Tại chỗ trung tâm của thành Thiên Nhất có một kiến trúc vô cùng to lớn, so với Phi Linh môn hiện tại còn lớn hơn nhiều.

– Chu trưởng lão, thám tử cưỡi yêu thú phi hành báo về, Phi Linh môn phái ra một đội nhân mã chừng một nghìn người đang chậm rãi tiến tới đây, có lẽ chỉ cần nửa canh giờ là có thể tiến vào trong thành.

Trong đại điện của Thiên Nhất môn, một đại hán chừng ba mươi tuổi có tu vi Vũ Phách nhất trọng đang chắp tay bẩm báo với một lão giả mặc hoàng y chừng năm mươi tuổi.

– Có thấy cường giả không?

Lão giả này nhìn đại hán hỏi, ánh mắt cũng nhìn vào hai thi thể trên mặt đất, dường như nơi này vừa có một trận chiến xảy ra.

– Dường như là Chu Ngọc Hậu làm đầu lĩnh, một người khác là Lưu Á Lôi, chính là trưởng lão của Cửu Hoa Môn quy hàng Phi Linh môn khi trước. Chu Ngọc Hậu có tu vi Vũ Phách còn Lưu Á Lôi là Vũ Tướng nhất trọng.

Đại hán ba mươi tuổi nói.

– Hừ, loại thực lực này, lại chỉ đem theo một nghìn nhân mã mà dám tới đánh một thành, quả thực là muốn chết.

Lão giả năm mươi tuổi kia nói.

– Chu chưởng lão, người đoán xem trong đám người kia có cường giả ẩn nấp bên trong hay không?

Đại hán ba mươi tuổi do dự một chút rồi nói.

– Tông chủ bảo chúng ta không thể sơ ý, tất cả phải cẩn thận hành sự.

– Hừ, tông chủ quá mức cẩn thận mới khiến cho Phi Linh môn mấy năm nay hoàn toàn không đặt Quỷ Vũ Tông ta vào trong mắt. Nếu như Quỷ Vũ Tông không thu thập đám người Phi Linh môn kia một chút thì sau này Quỷ Vũ Tông cũng không còn mặt mũi nào mà gặp mặt người khác.

Lão giả mặc hoàng y kia oán hận nói:

– Lần này ta phải khiến cho đám người Phi Linh môn kia tổn thất thảm trọng. Cũng để cho bọn chúng biết, Phi Linh môn chung quy chỉ là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông ta mà thôi, Quỷ Vũ Tông mới chân chính là chủ nhân của chúng.

– Trưởng lão nói phải, thế nhưng hiện tại chúng ta phải làm gì bây giờ?

Đại hán ba mươi tuổi kia nói.

– Mở cửa thành, triệu tập toàn bộ đệ tử Thiên Nhất môn quay về, ta muốn chính diện giao chiến với đám Phi Linh môn kia, trực tiếp phá hủy Phi Linh môn.

Lão giả hoàng y kia nói xong, lập tức xoay người lại nhìn về hơn mười người, trong đó có một Vũ Phách, một Vũ Tướng nhị trọng, một Linh Tướng nhất trọng nói:

– Các ngươi đều là người Thiên Nhất môn, sau này cũng là người của Quỷ Vũ Tông ta, các ngươi không phản đối gì chứ?

– Chu trưởng lão nói chí phải, Thiên Nhất môn và Quỷ Vũ Tông vốn là người một nhà. Hiện tại chúng ta đối phó với Phi Linh môn quan trọng hơn. Lục Thiếu Du của Phi Linh môn giết chưởng môn của chúng ta, xin trưởng lão báo thù cho chúng ta.

Trong đại điện, chúng trưởng lão hộ pháp của Thiên Nhất môn nhìn vào hai thân thể trên mặt đất, cả đám nhìn nhau rồi lập tức nói với lão giả mặc hoàng y kia.

– Các ngươi thông minh như vậy là tốt nhất. Mặc kệ là Thiên Nhất môn hay Phi Linh môn, các ngươi chỉ là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông ta mà thôi. Hiện tại, theo ta ra ngoài diệt đám người Phi Linh môn kia.

Lão giả mặc hoàng y trầm giọng nói, tay áo phất lên rồi lập tức đi ra đại điện.

Bên ngoài thành Thiên Nhất lúc này có hơn một nghìn con ngựa chạy tới kéo theo một đám bụi mù phía sau. Khí thế này cũng không thể khinh thường. Đây chính là đám người Chu Ngọc Hậu, Lưu Á Lôi cùng với một nghìn đệ tử Phi Linh môn đi qua mấy trấn nhỏ, một đường không ngừng nghỉ chạy tới đây.

– Mau nhìn, chưởng môn tới rồi.

Mọi người ngẩng đầu lên, lúc này phía trước trong không trung có một đầu yêu thú phi hành màu trắng đang xoay quanh bầu trời thấp. Uy áp từ trên người đầu yêu thú màu trắng kia khiến cho hơn một nghìn con ngựa tức thì có chút hoảng loạn.

Mà lúc này, nhìn thấy thân ảnh màu xanh trên lưng yêu thú, đám người trong Phi Linh môn lập tức xao động lên. Đối với một nghìn đệ tử này, trong đó có hơn phân nửa là đệ tử cũ từ ba năm trước đây. Cả đám đối với chưởng môn đều tâm phục khẩu phục. Những chuyện khi trước chưởng môn làm cho Phi Linh môn đều vô cùng mới mẻ trong đầu bọn họ, bình thường không có việc gì làm bọn họ toàn nói khoác với đệ tử mới một chút.

Lần này tới Thiên Nhất môn diệt môn, không có chưởng môn đi cùng khiến cho chúng đệ tử tuy rằng không dám nói gì, thế nhưng có người trong lòng vẫn lo lắng không yên, bây giờ nhìn thấy chưởng môn đã tới Thiên Nhất môn thì đã không giống với khi trước nữa.

Về phần những đệ tử mới, bình thường cũng được nghe một ít đệ tử cũ nói khoác về chưởng môn, thế nhưng bọn họ chưa từng nhìn thấy cho nên ít nhiều cũng có người ôm thái độ hoài nghi, vị chưởng môn tuổi còn trẻ này không biết có cường hãn như trong lời những đệ tử cũ kia nói không.

– Tham kiến chưởng môn.

Mọi người hành lễ, Chu Ngọc Hậu và Lưu Á Lôi dẫn đầu đi tới phía dưới Thiên Sí Tuyết Sư.

– Chưởng môn, đây là thành Thiên Nhất, Thiên Nhất môn ở ngay bên trong thành này.

Chu Ngọc Hậu nói.

Ô Ô.

Trong thành Thiên Nhất vang lên liên tiếp những tiếp vang trầm thấp, thanh âm như xuyên thấu không gian, dường như là tín hiệu đại biểu cho một loại nguy hiểm nào đó.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du chắp tay đứng đó, ánh mắt nhìn về phía trước rồi nói:

– Các đệ tử, vào thành, có người nghênh đón chúng ta rồi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/12/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 26
Phần 3 Hai người ngồi trên tế đàn. Vô Cực Thiên Tôn nhìn Đạo Không Đạo Nhân từ trên xuống dươis. Vô Cực Thiên Tôn mỉm cười nói: Ngươi thật dứt khoát, đi lên con đường này. Con đường này gần giống với con rồng ngốc, biến mình thành tiên thiên pháp bảo. Tuy ngươi đi xa hơn, tụ tập các loại tiên đạo trong Tiên giới biến thành tiên thiên bất diệt linh quang nhưng tương lai cũng chỉ luyện mình thành tiên thiên pháp bảo. Hiếm khi Đạo Không Đạo Nhân cười nói: Con đường của ta đúng là tham khảo con rồng kia. Ta từng bắt nó nghiên cứu kỹ, tìm kiếm cách nó làm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 12
Phần 3 Hai tay Hàn Lập kháp quyết, từng đạo thanh sắc pháp quyết đánh lên Ô Hắc sắc tiểu bình. Bình này liền xoay tròn, miệng dưới thân trên, trong bình truyền ra vài tiếng hống bạo ngược. Lập tức có năm đạo hôi sắc bạch khí từ trong bình bắn ra, nhoáng lên một cái, hiện ra năm bộ xương hình người trắng nõn như ngọc. Các bộ xương này khi hiện hình chỉ xấp xỉ vài tấc, nhưng lập tức đón gió cuồng trướng hóa thành cao đến hai trượng, hội bạch chi khí quấn quanh người, răng nanh lòi ra, phát ra tiếng quái tiếu kinh nhân. Mà tại chỗ tứ chi của bộ xương đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Giang Nam – Quyển 22
Phần 3 Hồ Thiên lão tổ giận dữ, tức giận đến lắp bắp nói: Nghiệt đồ, dám sờ đầu của ta! Ngươi sờ nữa một lần thử xem... Ngươi thật đúng là sờ soạng! Tức chết ta rồi! Mỹ thiếu niên này muốn dựng râu trừng mắt, nhưng cái cằm ngay cả nửa sợi râu cũng tìm không thấy. Giang Nam cười ha ha, cùng bọn người Tịch Ứng Tình, Thiếu Hư tương kiến, mọi người xa cách từ lâu gặp lại, tiếng cười không ngừng, từng người nói tao ngộ của mình chút ít năm nay. Giang Nam nghe nói bọn người Tịch Ứng Tình đến Tiên Giới không lâu, liền bị Huyền Đô Tiên Quân nhận vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng