Lục Thiếu Du - Quyển 8

Phần 67

– Phanh!

Hai người rơi xuống đất, chân khí uể oải, tuy là Vũ Suất bát trọng nhưng bị một kích liên thủ của hai mươi mấy Vũ Suất vẫn bị thương.

– Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, thù này, chúng ta sẽ tìm các ngươi đòi lại!

Lời vừa thốt ra, thân ảnh Hắc Bạch Vô Tường lập tức biến mất tại chỗ.

Nhìn thấy hai người bỏ chạy, nhưng không ai truy theo, ý nghĩ trong lòng họ người nào cũng biết, mục tiêu của họ là bảo vật Bách Thú cốc, về phần Hắc Bạch Vô Thường đã chạy cũng không cần đuổi theo.

Sắc mặt Lục Thiếu Du thoáng biến đổi, Hắc Bạch Vô Thường đi rồi, chỉ còn lại người của Nhất tông nhất trang nhất giáo nhất môn ở lại, phỏng chừng sẽ tranh đoạt một phen. Sau thoáng do dự, Lục Thiếu Du truyền âm cho Diệp Mỹ.

– Hai vị cốc chủ, Hắc Bạch Vô Thường đã đi rồi, nhưng tùy thời đều có thể trở về, ta xem chi bằng hai vị tới Lan Lăng sơn trang nghỉ chân trước thế nào, ở trong Lan Lăng sơn trang, hai người kia sẽ không dám tới tìm các ngươi gây phiền phức.

Phí trưởng lão đi tới trước mặt Hoa gia huynh muội nói.

– Ta thấy hay là hai vị cốc chủ đi tới Hắc Sát giáo đi, Hắc Sát giáo cách sơn mạch Vụ Hải gần nhất, Hắc Bạch Vô Thường sẽ không dám tới giương oai.

Ngũ Quần Phàm tiến lên nói.

– Cảm tạ ý tốt của chư vị trưởng lão, huynh muội chúng tôi sẽ không làm phiền.

Đôi mắt đẹp của Hoa Mãn Ngọc đảo qua mọi người, suy nghĩ trong lòng họ nàng làm sao không biết, họ vì bảo vật trong truyền thuyết của Bách Thú cốc mà tới, có ai thật tình để ý sự chết sống của huynh muội bọn họ.

– Hoa Mãn Ngọc, đừng có không biết xấu hổ, Hắc Bạch Vô Thường bị chúng ta đuổi đi rồi, muốn qua sông đoạn cầu hay sao.

Sắc mặt Ngũ Quần Phàm âm trầm, nhìn chăm chú vào Hoa Mãn Ngọc cùng Hoa Mãn Lâu nói, cỗ lãnh ý bắt đầu tràn qua.

– Ngũ trưởng lão, vậy ngươi muốn thế nào!

Sắc mặt Hoa Mãn Lâu trầm xuống, sau một lúc nghỉ ngơi điều dưỡng, đã khôi phục một chút hồng nhuận.

– Giao ra bảo vật Bách Thú cốc, ngươi biết quy củ của Cổ Vực rồi đấy.

Ngũ Quần Phàm nói.

– Bách Thú cốc không có bảo vật gì, chư vị nếu vì bảo vật thì mời trở về đi.

Hoa Mãn Lâu trầm giọng nói.

– Hoa Mãn Lâu, không có lỗ hổng không có gió, ngươi nói không chẳng lẽ không hay sao.

Hà Dược Đông nhíu mày, nhìn chăm chú về hướng Hoa Mãn Lâu.

– Mãn Lâu đại ca, Ngọc tỷ, không bằng như vậy, nếu các ngươi tin được ta, thì đi theo ta, tiểu muội tự nhiên có thể bảo vệ an toàn cho hai vị.

Diệp Mỹ nhìn hai huynh muội nói.

Nghe được lời nói của nàng, không ít ánh mắt rơi lên người nàng.

– Diệp Mỹ, ngươi đi trước đi, lưu lại sẽ gặp nguy hiểm.

Hoa Mãn Lâu nói, ánh mắt lướt qua Diệp Mỹ, Lục Thiếu Du cùng Úc Khánh, thần sắc có chút ảm đạm, với thực lực của họ làm sao so sánh được với nhóm người nhất tông nhất giáo.

– Ngọc tỷ, chẳng lẽ ngươi không tin ta.

Diệp Mỹ cười nhẹ, nhìn Hoa Mãn Ngọc nói.

Hoa Mãn Ngọc nhìn chăm chú vào Diệp Mỹ, ánh mắt chợt lóe ra, không biết suy nghĩ chuyện gì.

Trong đám người, Ngũ Quần Phàm nhìn qua La Chí Cương ra dấu bằng ánh mắt.

– Vũ tướng cửu trọng nho nhỏ từ nơi nào tới, chỗ này làm gì có phần cho ngươi nói chuyện.

Một tiếng quát lạnh truyền ra, thân hình La Chí Cương cấp tốc đánh về hướng Diệp Mỹ, thủ ấn kết xuất, một mảnh chân khí hoàng mang ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn đánh về phía nàng.

– Lui ra!

Thân hình Úc Khánh nháy mắt bay ra, không gian ba động, vừa xuất hiện lại như quỷ mị đứng trước mặt La Chí Cương, thủ ấn không chút biến hóa, một cỗ Linh lực tràn tới, một đạo chỉ ấn trống rỗng xuyên thấu không gian, xen lẫn theo Linh hồn công kích nhất thời rơi lên chưởng ấn của La Chí Cương.

– Phanh!

Trong tiếng vang trầm đục, thân thể La Chí Cương đột nhiên cứng đờ, ngay lập tức lảo đảo lui ra sau, thân hình Úc Khánh cũng lảo đảo thối lui.

Một kích tách ra, tựa hồ tám lạng nửa cân, không ai chiếm được ưu thế, nhưng Linh hồn công kích của Úc Khánh làm La Chí Cương có chút luống cuống tay chân.

– Địa Cương môn khá lắm, người của Phi Linh môn mà cũng dám động, mối thù này Phi Linh môn ghi nhớ.

Một thanh âm thản nhiên truyền tới, ngay lập tức thân ảnh Lục Thiếu Du chậm rãi tiến lên, ánh mắt rơi trên người La Chí Cương, một cỗ sát khí tỏa ra tràn ngập.

Lữ Tiểu Linh luôn đi theo bên người Lục Thiếu Du, lúc này lại không đuổi theo.

– Tiểu tử, ngươi tính là vật gì!

Một chiêu không chiếm được tiện nghi, La Chí Cương đã có chút tức giận, nghe được lời nói của Lục Thiếu Du nhất thời sắc mặt trầm xuống, không hề xem hắn vào trong mắt.

– La Chí Cương, chỉ bằng lời này của ngươi, Địa Cương môn sớm muộn sẽ bị ta tiêu diệt, hiện tại cho ngươi sống lâu thêm vài ngày.

Lục Thiếu Du lạnh lùng nói.

Nghe được lời của hắn, không ít ánh mắt tò mò rơi lên người hắn.

Trước đó mọi người cũng có chú ý tới hắn, tựa hồ hắn có quan hệ sâu sắc với đại tiểu thư Linh Thiên môn, nhưng thực lực của hắn thế nào, không ai quá xem trọng.

Chỉ có sắc mặt của Đới Cương Tử thay đổi, không biết trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì.

– Tiểu tử chưa ráo máu đầu, khẩu khí thật không nhỏ, thật không biết trời cao đất rộng.

Ngũ Quần Phàm thản nhiên liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du.

– Hắc Sát giáo giỏi lắm hay sao, hừ!

Lữ Tiểu Linh nũng nịu quát một tiếng, liền đứng bên người Lục Thiếu Du.

Giờ phút này vị Vương trưởng lão của Linh Thiên môn, còn có Lưu trưởng lão, Quách Văn Tinh đều nhất thời biến sắc, không nghĩ tới đại tiểu thư lại che chở Lục Thiếu Du.

– Nguyên lai có Linh Thiên môn làm hậu trường, khó trách!

Ánh mắt Ngũ Quần Phàm híp lại, đảo qua Lữ Tiểu Linh, đồng tử co rụt lại, nhưng không nói thêm lời nào.

Nhìn thấy quan hệ giữa Lục Thiếu Du cùng Linh Thiên môn, Hà Dược Đông cũng có chút nghi hoặc.

– Ngọc tỷ, các ngươi cùng ta đi thôi.

Diệp Mỹ nhìn Hoa Mãn Ngọc nói.

– Được.

Hoa Mãn Ngọc gật đầu, nàng cực kỳ tín nhiệm Diệp Mỹ, biết hai huynh muội mình không còn lựa chọn khác.

– Hai vị cốc chủ, các ngươi dù muốn đi, vậy lưu lại bảo vật, nếu không các ngươi cảm thấy hôm nay có thể rời đi nơi này sao?

Hà Dược Đông lạnh nhạt nói.

– Xuy…

Hai Vũ Suất trong Hóa Vũ tông còn có Đới Cương Tử, Vương Xán Nhiên, Trần Ngọc Đông đều đứng phía sau Hà Dược Đông, dùng trạng thái vây quanh ngăn chặn Hoa gia huynh muội.

– Bảo vật cần lưu lại, nhưng lưu trong Lan Lăng sơn trang chúng ta!

Tố y phụ nhân nói, tiếp theo tới Kỳ Thanh Phong môn, Tầm Vũ động, Huyền Nguyên cốc đều vây về hướng Hoa gia huynh muội.

Cả không gian gươm tuốt vỏ nỏ giương dây, mỗi người đều muốn cướp được bảo vật trên người Hoa gia huynh muội.

– Tiểu thư, ngươi lui ra đi.

Vương trưởng lão đi tới bên cạnh Lữ Tiểu Linh khuyên bảo.

– Lục Thiếu Du, ngươi cùng ta đi thôi.

Lữ Tiểu Linh nói.

Lục Thiếu Du lắc đầu, trong lòng hắn cũng cực kỳ mâu thuẫn, nếu hắn xen vào sẽ đắc tội bốn thế lực lớn, sẽ làm phiền cho Phi Linh môn, nhưng hắn cũng muốn lấy được bảo vật trong Bách Thú cốc.

– Nói chuyện thật dễ nghe, ra vẻ chư vị đều muốn lấy bảo vật của Bách Thú cốc, ha ha, nhưng Bách Thú cốc vốn không có bảo vật gì, các vị chết tâm đi!

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 8
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 23/12/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Vĩnh Hằng – Quyển 1
Phần 67 Linh Khê tông có tám ngọn núi, bốn ngọn bên bờ Bắc, ba ngọn bên bờ Nam, còn trung tâm... chính là ngọn chủ sơn, cũng là nơi tập trung lực lượng hạch tâm của Linh Khê tông. Ngày thường chưởng môn Linh Khê tông Trịnh Viễn Đông vẫn hay xử lý hết thảy sự tình của tông môn tại đây. Lúc này, theo tiếng chuông ngân vang vọng, tất cả những chưởng tòa của các ngọn núi hai bờ Nam Bắc đều đích thân đến đây, ngồi ngay ngắn trên đại điện, còn chưởng môn thì đang ngồi trên vị trí chủ tọa chính giữa điện. Không lâu sau thì Lý Thanh Hậu cùng với Âu Dương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Vĩnh Hằng
Lưu Phong – Quyển 2
Phần 67 Song thủ Lưu Phong loạn động, chà xát nhịp nhàng với nhịp vặn vẹo trên bờ mông tròn lẳng của Tố Nương. Cho đến giờ Lưu Phong vẫn chưa hiểu được tại sao Tố Nương lại trở nên chủ động như vậy? Sau khi liên tục xuất khí hai lần, Tố Nương mới yên tĩnh ôm cổ Lưu Phong, khóe mắt ngân ngấn lệ, hai má đỏ hây hây cùng khóe miệng nở nụ cười thỏa mãn. Hôm nay thật sự ngoài dự liệu của Lưu Phong, hai lần hoan ái vừa rồi, Tố Nương hoàn toàn chủ động, không có chút nào ra dáng giống như xử nữ. Hơn nữa cả hai lần đều là Tố Nương...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lưu Phong
Cho chồng đụ với mẹ nuôi - Tác giả The Kid
Lấy cảm hứng từ bộ phim “Mẹ chồng” Truyện lấy bối cảnh ở làng Đại Điền, Miền Nam Việt Nam, thập niên 1990. Nhà họ Huỳnh là gia đình giàu có nhất trong ngôi làng này. Những người quyền lực trong nhà đều đã chết, trong đó có cả cậu Hai Phước cháu đích tôn của Huỳnh gia. Hai người còn sống sót là hai cô con dâu Tư Thì và Tuyết Mai. Tư Thì là vợ lớn của Hai Phước, còn Tuyết Mai là vợ nhỏ. Sau khi Hai Phước chết đi thì Tư Thì mới phát hiện cô đã có thai, và sinh ra một đứa con trai tên Hai Lộc. Lộc sẽ là người nối dõi...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng