Lục Thiếu Du - Quyển 9

Phần 46

Còn có bốn người, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy hơi kinh ngạc, bộ dạng của bốn người này đều là thanh niên, tuổi ước chừng hai bảy hai tám, bộ dạng anh tuấn bất phàm, bốn người đều là Linh giả, cư nhiên có một cái Linh Suất nhị trọng, ba cái Linh Suất nhất trọng.

Phía trên Lam Vũ Linh Ưng, bảy đạo thân ảnh lập tức lách mình xuống, vị trung niên nhân anh tuấn đứng đầu chính là trực tiếp lăng không hạ xuống, không gian gợn sóng vặn vẹo, liền lơ lửng rồi hạ xuống đất, một chiêu này rất hay, cũng đủ để chứng minh thực lực của người này.

– Cha, sao người lại tới đây.

Lữ Tiểu Linh đã chạy tới trước mặt Lữ Chính Cường, hơi cúi đầu, giống như đang cảm thấy xấu hổ.

– Nha đầu nhà con, chạy loạn khắp nơi, vạn nhất gặp phải nguy hiểm thì phải làm sao bây giờ, mẹ con lần này thật sự rất tức giận, con mau trở về nhận lỗi đi, lần này cha cũng không giúp được con đâu.

Lữ Chính Cường trừng mắt với Lữ Tiểu Linh một cái, nhưng trong ánh mắt chỉ toàn tình yêu thương.

– Lữ chưởng môn đại giá quang lâm, tiểu tử nghênh tiếp chậm trễ, mong Lữ chưởng môn thứ lỗi.

Lục Thiếu Du ngước mắt lên nhìn lập tức hít sâu một hơi, đối mặt với Lữ Chính Cường cũng có chút áp lực, bất quá cũng may mà Lục Thiếu Du đã sớm quen với loại áp lực này rồi.

– Trình độ Vũ Tướng mà đánh chết Vũ Suất tứ trọng, ngươi không biết gần đây ở Cổ Vực đều đang bàn luận về Lục Thiếu Du ngươi sao?

Ánh mắt của Lữ Chính Cường rơi vào trên người của Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực vô hình, giống như chính mình đang bị người ta nhìn thấu vậy, loại cảm giác này Lục Thiếu Du vẫn nhớ, lúc vừa vào Vân Dương Tông thì bị nhạc phụ bây giờ là Vân Tiếu Thiên nhìn cũng có loại cảm giác thế này.

– Không dám, đánh chết Vũ Suất chỉ là nhờ vận may và bất đắc dĩ mà thôi.

Lục Thiếu Du đón nhận luồng áp lực vô hình, lập tức đưa mắt lên nhìn.

Ánh mắt của Lữ Chính Cường loé lên, trong lòng cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, Lục Thiếu Du hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của ông, nhìn tuổi thì cũng chỉ chừng hai mươi mà đã có thực lực như vậy, lại còn là Vũ giả toàn hệ, tuyệt đối là thiên tài vạn năm khó gặp, mà tên Lục Thiếu Du này cư nhiên có thể không kiêu ngạo không siểm nịnh đứng trước mặt ông, đã chứng minh về mặt tâm cảnh, hắn cũng có tu vi cực cao, đúng là không phải kẻ trẻ tuổi bình thường có thể sánh được.

– Tiểu tử to gan, lúc ở trên ngươi lấy tên Linh Thiên Môn ta ra, lẽ nào cũng là bất đắc dĩ hay sao?

Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt lập tức trầm xuống, ngữ khí cũng có chút thay đổi, không khí cũng lạnh lẽo hẳn đi.

Nghe ngữ khí của Lữ Chính Cường thì hai người Đông Vô Mệnh và Quỷ tiên tử Bạch Oánh đưa mắt nhìn nhau, nhưng không làm gì hết.

– Xin hỏi Lữ chưởng môn, Lữ Tiểu Linh tiểu thư có phải là người của Linh Thiên Môn hay không?

Lục Thiếu Du lúc này cũng lấp liếm, chuyện ở Quỷ Vũ Tông, phòng chừng Lữ Chính Cường cũng biết rõ cả rồi, lấy thế lực của Linh Thiên Môn, mạng lưới tin tức tuyệt đối sẽ không yếu hơn Phi Linh Môn được, mình cũng không cần phải chối đây đẩy làm gì.

Trong lòng Lục Thiếu Du lập tức nghĩ, Lữ Chính Cường này dẫu gì cũng là một trong thập đại cường giả, là chưởng môn của Linh Thiên Môn, sẽ không vì chút chuyện ấy mà tự tìm phiền toái cho mình đâu.

– Nữ nhi của ta, đương nhiên là người của Linh Thiên Môn rồi.

Lữ Chính Cường nhìn Lục Thiếu Du mà nói.

– Chính là như vậy, Lữ Tiểu Linh tiểu thư lúc trước trợ giúp Đới Trường An đoạt lại vị trí tông chủ cùng với chuyện xảy ra ở Quỷ Vũ Tông, Lữ chưởng môn sao lại nói ta lấy danh hào của Linh Thiên Môn được, Phi Linh Môn ta mặc dù nhỏ, nhưng cũng có danh tiếng của riêng mình, không tới mức phải mượn hơi ai.

Lục Thiếu Du bình tĩnh đáp trả, khí tức cũng không hề suy chuyển.

Trong lòng Lục Thiếu Du xác định, cho dù Lữ Chính Cường có muốn đối phó với mình đi nữa thì cũng sẽ không tự mình động thủ, chưởng môn của Linh Thiên Môn, nếu chút phong độ ấy cũng không có thì phỏng chừng mình phải xem lại Linh Thiên Môn mất. Còn đánh giá của đám người lão độc vật và Quỷ tiên từ đối với Lữ Chính Cường này chính là, kẻ này tuyệt đối không phải hạng người tầm thường.

– Cha, chuyện của Quỷ Vũ Tông và biểu ca là do con nhờ Lục Thiếu Du giúp con, người đừng nên trách oan cho hắn.

Lữ Tiểu Linh nhìn thần sắc của phụ thân lúc này, gương mặt xinh đẹp tái mét, lập tức lên tiếng giải thích.

Lữ Chính Cường cũng không nhìn Lữ Tiểu Linh, ánh mắt vẫn tiếp tục đặt trên người Lục Thiếu Du, khí tức phát ra lại càng mạnh hơn một chút, nói:

– Miệng lưỡi đúng là rất sắc bén, chẳng lẽ ngươi cho rằng không ai nhìn ra ý đồ của ngươi sao?

Lúc này, Lục Thiếu Du cảm giác được áp lực vô hình xung quanh mình lại lớn thêm một chút, lặng lẽ, quanh thân bắt đầu bắn ra một cỗ khí tức vô hình, ngẩng đầu lên đáp:

– Miệng lưỡi sắc bén thì không dám nhận, chẳng qua là nói sự thật mà thôi.

Nhìn vào Lục Thiếu Du, trong mắt Lữ Chính Cường lại thầm loé lên một tia kinh ngạc.

– Cha, người muốn gì đây, người không được ức hiếp hắn.

Lúc này, Lữ Tiểu Linh tức giận đi tới trước mặt Lữ Chính Cường, chu môi nói:

– Việc ở Quỷ Vũ Tông dều là do con bảo hắn làm, người có muốn trách cứ thì cứ việc trách cứ con đi.

– Nha đầu này, nếu con thật sự có thể kêu hắn làm như vậy thì đã hay rồi.

Lữ Chính Cường cười khổ, ánh mắt nhìn Lữ Tiểu Linh tỏ vẻ bất đắc dĩ.

– Đường đường là chưởng môn của Linh Thiên Môn, chẳng lẽ tới Phi Linh Môn của ta chỉ đề giương oai hay sao.

Lúc này đột nhiên vang lên thanh âm của Quỷ tiên tử, ánh mắt của nàng cũng có điểm biến hoá.

– Ha ha, vị này chính là Quỷ tiên tử Bạch Oánh đại danh đỉnh đỉnh đúng không, có lời đồn đãi trước đây Lan Lăng Sơn Trang đã mời Quỷ tiên tử gia nhập môn phái, nhưng đã bị Quỷ tiên tử từ chối, hiện tại lại gia nhập Phi Linh Môn, xem ra Phi Linh Môn này nhất định có điểm gì đó nổi bật hấp dẫn người khác rồi đây.

Nhìn sang Quỷ Tiên Tử, Lữ Chính Cường lập tức mỉm cười, cũng không vận tâm mấy lời nói giận dữ của Quỷ Tiên Tử.

– Lữ chưởng môn quá khen.

Quỷ Tiên Tử nói vẻ hờ hững, ánh mắt cũng mang theo chút nghi hoặc.

– Ta đoán vị này ắt hẳn chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh một thân độc công khiến cả Cổ Vực khiếp sợ rồi.

Ánh mắt của Lữ Chính Cường lại chuyển sang người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, nhìn qua có vẻ vô cùng hứng thú.

– Chút danh tiếng mà thôi, làm bẩn tai Lữ chưởng môn rồi.

Đông Vô Mệnh đáp.

– Hai vị cốc chủ của bách thú cốc cũng gia nhập Phi Linh Môn, hẳn là còn có Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hoả lão Quỷ nữa đúng không, trong Phi Linh Môn này đều là người có danh tiếng lẫy lừng.

Ánh mắt của Lữ Chính Cường cuối cùng cũng chuyển tới trên người Hoa gia huynh muội, cười nhạt một tiếng.

– Lữ chưởng môn quá khen rồi, so với Linh Thiên Môn thì Phi Linh Môn đã là gì đâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lục Thiếu Du - Quyển 9
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 28/12/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Miêu Nghị – Quyển 2
Phần 46 Miêu Nghị nhìn theo ánh mắt Yêu Nhược Tiên, chỉ thấy nơi xa mơ hồ có sương mù màu đỏ máu bao trùm trời đất. Hắn vô cùng quen thuộc cảnh tượng này, chính là Vạn Trượng Hồng Trần. Rốt cục trở lại Tiên Quốc rồi. Miêu Nghị giang hai cánh tay nhìn về phía mặt trời vươn vai, gió biển thổi lồng lộng, thật là thoải mái. Nơi này cũng không phải là Tiên Quốc, mà là Vô Lượng quốc! Yêu Nhược Tiên hừ một tiếng. A! Miêu Nghị kinh ngạc hết nhìn Đông lại nhìn Tây nói: Vì sao đem ta tới Vô Lượng quốc? Ngươi chỉ nói Vạn Trượng Hồng Trần...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Quan Trường – Quyển 4
Phần 46 Hạ Tưởng thấy thời gian không còn sớm, đồ đạc ở văn phòng hắn cũng thu dọn xong, liền cáo từ Khâu Tự Phong và Mai Hiểu Lâm, chuẩn bị về thành phố Yến. Khâu Tự Phong và Mai Hiểu Lâm cũng không miễn cưỡng, thông báo các ủy viên thường vụ khác, yêu cầu toàn thể bọn họ tập trung, tiễn đưa Hạ Tưởng. Hạ Tưởng cũng biết lễ tiết trong quan trường, cũng không có ý định cự tuyệt. Toàn thể hơn mười người ủy viên thường vụ huyện An, cùng với một số nhân viên công tác trong bộ máy chính phủ đưa Hạ Tưởng xuống lầu. Ở dưới lầu, tất cả mọi người đều...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường
Hạ Thiên – Quyển 9
Phần 46 Tiên sinh, anh không nên cố tình gây sự, tôi sao có thể hạ độc tong bình nước của anh. Cô tiếp viên hàng không có vẻ rất bất mãn. Trước đó cô đã cầm lấy cái bình của tôi phải không? Hạ Thiên trừng mắt nhìn cô tiếp viên hàng không. Không. Cô tiếp viên nhanh chóng phủ nhận. Cô phủ nhận cũng vô dụng, anh ấy đã thấy. Hạ Thiên chỉ vào Ôn Sĩ Luân: Hơn nữa vừa rồi cô cứ nhìn chằm chằm vào tôi, khi tôi uống nước thì nhịp tim của cô tăng lên rất mạnh, biểu hiện căng thẳng. Khi tôi gọi cô, nhịp tim của cô...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Hạ Thiên

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng