Lưu Phong - Quyển 1

Phần 31

Đạo Diễn trong lòng hoảng hốt, dẫn động kiếm quyết, hắc sắc trường kiếm trong tay nhanh như chớp chém xuống.

“Keng, keng! ” Trường kiếm song phương giao nhau phát ra âm thanh chát chúa, không gian lập tức xuất hiện các xung khí hình tròn từ từ tỏa ra xung quanh.

Trung niên đạo nhân thối lui liên tiếp hơn chục bước, khó khăn lắm mới có thể đứng vững. Khí huyết trong người nhộn nhạo không ngừng, sắc mặt trở thành trắng bệch.

Đạo Diễn thì còn thảm thương hơn, song chưởng như bị xé rách, hổ khẩu tê rần, thân thể bị chấn bay đi mấy trượng mới có thể ổn định lại được cước bộ.

“Thiên Sư, không nghĩ ngươi đã giảm thọ mười hai năm nhưng một thân tu vi lại không hề sút giảm, xem ra ta đã coi thường đạo pháp của Thiên Sư đạo các ngươi. ” Đạo Diễn sắc mặt ngưng trọng, hữu thủ nắm chặt trường kiếm, lơi lỏng một chút cũng không dám. Không gặp đã năm năm hắn vẫn nghĩ bằng vào sự tiến bộ của mình thì có thể dễ dàng giết được Thiên Sư thế nhưng bây giờ xem ra đó lại là sai lầm.

“Chịu chết đi. ”

Đạo Diễn thân mình bốc lên cao, vũ lộng trường kiếm, thân hình như tia chớp cuộn tròn, hắc sắc kiếm quang thế như lôi đình oanh kích, ẩn chứa hàn khí băng lãnh chém xuống.

Trung niên đạo nhân khí sắc bình thản, trường kiếm trong tay tỏa ra từng đạo bạch quang trùng kích lên cao.

“Ầm! ”

Hai loại kiếm khí cường đại ngạnh tiếp nhau, kiếm ảnh bắn ra bốn phương tám hướng, khí thế kinh người.

Một đạo kiếm khí chém sượt qua mặt Đạo Diễn, mặc dù không gây sát thương cho hắn nhưng cơ hồ hô hấp của hắn cũng bị ngừng trệ, thân hình khó khăn lắm mới có thể đứng vững.

Trung niên đạo nhân tình hình có khá hơn một chút, sắc mặt đã trở thành tím tái nhưng thân hình vẫn vững vàng, không chút suy suyển.

“Đạo Diễn, ngươi căn cơ bất phàm, thiên tư thông tuệ, đáng tiếc không theo chính đạo, đạo pháp cuối cùng không cách nào đạt đến thượng thừa. Ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi đó. ” Trung niên đạo nhân khóe miệng nở một nụ cười, vẻ mặt khinh thường.

“Thiên Sư, không nên nói trước, ai chết còn chưa biết được. ” Đạo Diễn cắn răng, tay trái bắt kiếm quyết, quát lên một tiếng, trường kiếm trong tay hắc sắc khí tức đại thịnh, tỏa ra xung lực lãng đãng trong không khí, thân hình phiêu phất như liễu rũ áp sát Trương Thiên Sư.

Trương Thiên Sư hơi kinh ngạc lập tức hoa kiếm đón đỡ.

“Keng, keng… ” Trong chớp mắt hai người đã qua lại hơn mười chiêu, càng đánh Thiên Sư càng mạnh mẽ, nhất thời chiếm thế thượng phong.

Đạo Diễn mặc dù tạm thời lâm vào thế hạ phong nhưng vẫm cố gắng duy trì cục diện, trong thời gian ngắn cũng không thể bị đánh bại.

Song phương đột nhiên đồng thời hét lớn, hắc bạch kiếm khí đan xen tựa như hai con rồng quấn quýt vào nhau, xung khí tỏa ra xung quanh nhất thời làm cho thiên hôn địa ám, đá bay cát chạy, một vùng hoang vu cơ hồ trở thành tử địa.

Đạo Diễn sắc mặt hung hãn, thân ảnh khinh linh, toàn thân bọc kín bởi màu đen, hắc sắc trường kiếm như vươn dài ra, phát ra những tiếng rít sắc bén, mang theo khí thế bài sơn đảo hải, chém thẳng vào đầu Thiên Sư.

Trung niên đạo nhân thấy Đạo Diễn đã dốc toàn lực cũng không dám chậm trễ, huyền công trong cơ thể nghịch chuyển, chân nguyên liên miên bất tuyệt vận hành trong kỳ kinh bát mạch. Trường kiếm trong tay vạch lên, xuất hiện một đạo kiếm khí trắng đục bảo vệ thân thể.

“Keng… ”

Song kiếm giao nhau, Trung niên đạo nhân cánh tay chấn động, toàn thân như bị lôi điện đánh trúng, kinh mạch tê rần, một cảm giác đau buốt xâm nhập nội thể xuyên qua lục phủ ngũ tạng.

Đạo Diễn thân hình như một chiếc lá bị gió bão cuốn đi, rơi tự do xuống mặt đất, khóe miệng xuất hiện một dòng máu tươi từ từ chảy ra.

“Thiên Sư chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta đồng quy vu tận? ” Đạo Diễn điều tức một chút, đoạn đứng dậy nhìn trung niên đạo nhân nói:

– Tu vi của ngươi so với ta cũng không vượt trội nhiều, muốn giết được ta cũng không phải là chuyện dễ dàng. Chỉ có thể đồng quy vu tận. Không bằng hôm nay dừng tay ở đây.

Trung niên đạo nhân lấy tay lau đi vết máu trên ngực, lạnh giọng nói:

– Hôm nay cho dù ta phải hy sinh tấm thân già này cũng phải giết ngươi, tránh lưu lại hậu hoạn cho ngày sau.

Đạo Diễn ngửa mặt lên trời cười như điên dại.

– Thiên Sư, đám người trần mắt thịt tại nhân gian xem ngươi như thần thánh, Gia Cát tái sinh. Hôm nay ta xem ngươi thì ra cũng tầm thường thôi. Ngươi cho rằng giết ta thì Yến vương sẽ không tạo phản sao? Giết ta thì giang sơn của Hoàng thái tôn có thể vững bền sao? Ngươi sai rồi. Yến vương điện hạ, thủ hạ dưới tay nhiều như mây, tại Yến phủ cũng đã có hơn 3000 thực khách. Người có năng lực như ta không hề ít. Hôm nay ta chết, ngày mai sẽ có người khác thay thế.

“Cho dù sự thật có là như vậy thì hôm nay ta cũng không tha cho ngươi. ” Trung niên đạo nhân ngữ khí đã dịu đi rất nhiều, bất quá sát khí vẫn tồn tại trên ánh mắt.

“Thiên Sư, ta biết ngươi có thể giết ta nhưng ngươi đừng quên thực lực của ta cũng gần ngang bằng ngươi. Ta chết ắt ngươi cũng thân vong. Để ta cảnh tỉnh cho ngươi một câu. Dưới tay Yến vương không thiếu cao thủ, thế như Hoàng thái tôn thì sao? Nếu ngươi chết e rằng không ai có thể thế chỗ ngươi được. Nếu ngươi chết, lão hoàng đế cũng chết, Hoàng thái tôn dựa vào cái gì mà giữ vững giang sơn? Không bằng hôm nay chúng ta tạm thời đình chiến, xem thiên ý cuối cùng sẽ như thế nào?

Trung niên đạo nhân nghe vậy, ánh mắt lập tức có chút do dự. Đạo Diễn thấy vậy vội vàng bồi thêm:

– Thiên Sư, ngươi thấy đề nghị của ta thế nào?

Trung niên đạo nhân thở dài một tiếng, gật đầu nói:

– Ta xem ngươi nói cũng có chút đạo lý, hôm nay tạm thời lưu lại tính mạng của ngươi. Sau này có cơ hội, nhất định lão đạo sẽ không tha.

Đạo Diễn cười lạnh, đoạn cất lời:

– Thiên Sư quả nhiên là biết phân biệt nặng nhẹ, nếu không còn gì nữa, xin cáo từ. Đến Giang Nam sẽ gặp lại.

“Chờ một chút, dừng bước. ” Trung niên đạo nhân đột nhiên gọi Đạo Diễn quay lại. Đạo Diễn nhất thời kinh hãi còn tưởng tặc lão đạo muốn phản ngôn, lập tức xoay người lại, âm thanh lạnh lùng vang lên:

– Nói không giữ lời hình như không phải là tác phong thường ngày của ngươi.

Trung niên đạo nhân sắc mặt bình thản, nhìn Đạo Diễn nói:

– Nghĩ lại ta và ngươi ngày xưa có chút giao tình, ta nhắc nhở ngươi một câu. Giang Nam bây giờ là địa bàn của Trương Mỹ Nhân, ngươi làm việc tốt nhất là nên cẩn thận. Nếu không…

Đạo Diễn nghi hoặc, không cho là đúng:

– Trương Mỹ Nhân? Ngươi nói là chủ nhân của Phượng viên? Người này có thể tính toán gì chứ? Giang Nam bây giờ phong quang vô hạn, nếu Yến vương điện hạ muốn đối phó với nàng cũng là chuyện rất dễ dàng.

“Hay quá, có đúng không vậy? ” Trung niên đạo nhân có chút giễu cợt.

– Đạo Diễn xem ra mạng lưới tình báo của các ngươi thật là vô dụng, chẳng lẽ ngươi không biết Trương Mỹ Nhân chính là đỉnh đỉnh đại danh Xà Hạt tiên tử của tu chân giới hay sao?

“Xà Hạt tiên tử? ” Đạo Diễn sắc mặt đại biến vội vàng hỏi:

– Thiên Sư, ngươi nói chính là Vân Mộng trạch Xà Hạt tiên tử? Người này không phải đã quay về Vân Mộng trạch rồi sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/07/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 10
Phần 31 Lúc thu phục lũ yêu thú, dưới sự phân phó của Thiên Độc Yêu Long, đám yêu thú đều gọi Lục Thiếu Du là chủ nhân. Năm đầu yêu thú lục giai hậu kỳ, tâm trí và trí tuệ đều không thua kém nhân loại. Lúc này nhìn thấy bảo vật trước mặt tức thì vô cùng cảm kích. Vốn bọn nó chỉ thuần phục Thiên Độc Yêu Long chứ không thuần phục Lục Thiếu Du. Lục Thiếu Du cũng biết muốn những yêu thú này thuần phục mình trừ phi là bố trí Huyết Hồn Ấn. Thế nhưng hiện tại cũng không cần. Chúng nó đã thuần phục Thiên Độc Yêu Long vậy thì sẽ không phản...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Hai chị em Văn – Thơ - Tác giả The Kid
Gần nhà thằng T có hai chị em, con chị tên Văn, con em tên Thơ. Thằng T rất thích chơi chung với hai chị em này, vì tụi nó dễ thương, dịu dàng, hiền lành. Con Văn 17 tuổi, còn con Thơ 15 tuổi. Hôm nọ thằng T qua nhà hai chị em chơi, biết được rằng ba mẹ tụi nó đi vắng rồi, chỉ có hai chị em ở nhà thôi. Thằng T vào nhà chơi, được hai chị em rủ chơi trò vợ chồng. Thằng T đồng ý chơi vợ chồng, nó phân vai nó vai chồng, con Văn vai vợ, con Thơ vai con. Nhưng con Thơ nhõng nhẽo không muốn đóng vai con. Con Thơ...
Phân loại: Truyện nonSEX
Ngày mùng 5 Tết tuyệt vời - Tác giả The Kid
Cần năm nay 19 tuổi đang sống chung với đứa em gái tên Thơ, 15 tuổi. Vì gia đình quê gốc ở Cần Thơ nên ba mẹ đặt tên cho hai đứa con là Cần và Thơ, để cho gia đình luôn nhớ về quê cũ. Vào ngày mùng 1, 2, 3 Tết thì hai anh em có đi theo ba mẹ đi gặp gỡ dòng họ, đi chùa, đi chơi... Nhưng đến ngày mùng 5 thì hai anh em lại muốn ở nhà. Ba mẹ vẫn còn đi gặp nhiều bạn bè nữa, để cho hai anh em ở nhà coi nhà. Sau khi ăn cơm trưa với món thịt kho hột vịt, hai anh em ai về phòng...
Phân loại: Truyện nonSEX

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng