Lưu Phong - Quyển 1

Phần 41

Lưu Phong mỉm cười:

– Đình tỷ tỷ, chúng ta ra hậu hoa viên, cảnh sắc nơi đó thật là đẹp.

Nói xong Lưu Phong lớn mật nắm lấy tay nàng kéo ra ngoài.

Trước khi bước ra ngoài, hắn không quên liếc mắt khinh bỉ nhìn Thiên Tâm một cái, trong lòng vui sướng nghĩ: “Ngươi làm sao tranh đoạt nữ nhân với ta được chứ. ”

Thiên Tâm tức giận đến nỗi dậm chân xuống đất hướng sang Hồng Đức đạo nhân cầu cứu:

– Sư thúc, người cũng nên quản Đình Nhi sư muội một chút.

Trương Mỹ Nhân nghe vậy, cười nói:

– Không cần lo lắng, Đình Nhi và Phong nhi chỉ là hàn huyên một chút. Phong nhi cũng không phải là hạng cùng hung cực ác, không lẽ Thiên Tâm sư điệt lại sợ hắn ăn thịt mất Đình Nhi hay sao?

Thiên Tâm nghĩ thầm, quả là đúng như vậy, hắn chỉ sợ Lưu Phong ăn thịt mất vị hôn thê tương lai của mình. Bất quá cũng không dám nói ra. Xà Hạt tiên tử là ai cơ chứ, e là cả sư tôn của mình cũng phải e dè vài phần.

Hồng Đức đạo nhân miễn cưỡng nở một nụ cười:

– Thiên Tâm, ta biết ngươi lo lắng cho Đình Nhi nhưng ngươi đừng quên nơi đây là Phượng viên, Đình Nhi nhất định sẽ không có chuyện gì đâu.

Hồng Đức đạo nhân đặc biệt nhấn mạnh hai chữ ‘Phượng viên’ nhắc nhở hắn không nên vì mối tư tình với Đình Nhi mà đắc tội với Trương Mỹ Nhân, phá hỏng đại sự.

Lưu Phong và Đình Nhi đi thẳng đến hậu hoa viên mới dừng lại, bất quá hai người đều có chút ngại ngùng, không biết nên cất lời như thế nào.

Hai người thực ra trong lòng đều có rất nhiều điều muốn hỏi đối phương nhưng không sao mở miệng hỏi được. Lưu Phong thì muốn hỏi Đình Nhi tại sao cùng Thiên Tâm đính ước, Đình Nhi thì muốn hỏi Lưu Phong vì sao lần trước rời khỏi Vân Mộng trạch mà không một lời từ biệt…

“Đình tỷ tỷ, ta có một vấn đề muốn hỏi tỷ, xin tỷ hãy trả lời ta” Lưu Phong cuối cùng cũng phải phá vỡ sự im lặng, lên tiếng trước tiên.

Đình Nhi thấy Lưu Phong đột nhiên nghiêm túc cất lời cũng không biết hắn muốn hỏi cái gì:

– Đệ đệ, ngươi muốn hỏi cái gì xin cứ hỏi.

“Tỷ thật sự chỉ thích đệ là đệ đệ của tỷ thôi sao? ” Lưu Phong vốn là muốn trực tiếp hỏi về chuyện Đình Nhi và Thiên Tâm đính ước nhưng cảm thấy có chút thất thố nên thăm dò nàng trước.

Đình Nhi không phải là ngốc, đương nhiên hiểu được ý tứ của hắn có thâm ý, nhưng nàng là một nữ tử ngây thơ trong trắng, lúc này cũng không biết phải trả lời hắn như thế nào.

Lưu Phong thấy Đình Nhi thủy chung vẫn không trả lời, trong lòng cảm thấy chua xót, cắn răng hỏi:

– Tỷ như thế nào không trả lời. Vậy đệ xin chúc tỷ cùng Thiên Tâm hai người… hạnh phúc…

Rốt cuộc cũng nói ra được điều này Lưu Phong cảm thấy tâm trạng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

“Đệ đệ, ngươi vừa nói cái gì? ” Đình Nhi nghe vậy lập tức nóng nảy, bất chấp xấu hổ, nắm chặt tay của hắn la lên:

– Ta và Thiên Tâm đính ước từ lúc nào? Ngươi nghe ai nói vậy?

Lưu Phong thấy Đình Nhi phản ứng kịch liệt, lại nghĩ đến thái độ của nàng đối với Thiên Tâm, mơ hồ hiểu được một chút:

– Đình tỷ tỷ, nói như vậy là tỷ và Thiên Tâm có đính ước hay không?

“Đương nhiên là không có. ” Đình Nhi có chút tức giận nói.

– Là ai nói với ngươi chuyện ta với Thiên Tâm đính ước? Ta sẽ tìm hắn tính sổ.

Tin tức này Lưu Phong biết từ đại sư tôn Tần Thủy Dao. Lưu Phong suy nghĩ một chút, quyết định không nên nói cho Đình Nhi biết, tránh cho Đình Nhi và đại sư tôn phát sinh mâu thuẫn.

– Đệ cũng chỉ là nghe đồn đãi như vậy thôi, bây giờ đệ đã chứng thực được đây là tin đồn nhảm. Đệ an tâm rồi.

“Hừ! ” Đình Nhi dùng ngón tay mảnh dẻ của mình dí lên trán Lưu Phong:

– Ngươi thực sự tin lời đồn đãi không có căn cứ ư?

Lưu Phong cười cười, nắm tay nàng, nghiêm mặt:

– Kỳ thật đệ cũng không tin… đệ chỉ muốn biết thực tâm của tỷ mà thôi.

Sự thật đã được chứng minh, Lưu Phong hoàn toàn yên tâm nhưng trong lòng có chút suy nghĩ, không hiểu vì sao đại sư tôn lại phải gạt hắn.

Chẳng lẽ nàng cũng không muốn hắn và Đình Nhi thành một đôi? ”Ta khinh, mẹ nó, không ai quản được chuyện của ta cả. ”

“Đệ đệ, ngươi đang có tâm sự gì vậy? ” Đình Nhi thấy Lưu Phong nhíu mày, vội hỏi.

Lưu Phong không muốn nàng biết được suy nghĩ của mình vội vàng cười giả lả:

– Không có gì, đệ đang suy nghĩ đến Thiên Tâm sư huynh thấy tỷ cùng đệ nắm tay nhau rời khỏi đại điện chắc là đang tức tối lắm đây.

Đình Nhi nghe nhắc đến Thiên Tâm không khỏi cảm thấy chán ghét:

– Đệ đệ, lâu nay ta không được nghe ngươi kể chuyện nữa, bây giờ mau kể cho ta nghe đi.

Lưu Phong cười hì hì, vuốt ve bàn tay của Đình Nhi:

– Hôm nay đệ không kể chuyện buồn mà sẽ kể cho tỷ nghe một câu chuyện tiếu lâm.

Đình Nhi gật đầu:

– Hay lắm, đệ mau kể đi.

Lưu Phong suy nghĩ một chút, bắt đầu kể:

– Có một ngày kia, con voi thấy con lạc đà bèn cười ầm lên khoái trá, chế giễu lạc đà: “Hô hô con gì mà buồn cười thế kia? ‘Ti’ mọc trên lưng. ” Lạc đà bèn chửi lại voi: “Còn đỡ hơn mày, ‘chim’ mọc trước mặt. Con rắn đi ngang qua thấy thế lăn ra cười sằng sặc. Con voi tức quá chỉ con rắn nói: “Mày là cái đồ mặt mọc trên ‘chim’, không đủ tư cách để cười tao.

Chuyện đã kể xong nhưng Đình Nhi không hề buồn cười, nàng cảm thấy mờ mịt không hiểu gì cả:

– Đệ đệ, ‘ti’ là cái gì? ‘Chim’ mọc trên mặt là sao? Tỷ không hiểu.

Lưu Phong nghe vậy, một trận buồn bực nổi lên, người cổ đại sao ngu thế không biết.

Bất quá điều này cũng nói lên Đình Nhi thật sự là thuần khiết. Nếu cũng nói đùa như vậy mà là nữ nhân không đứng đắn ắt sẽ hiểu ‘ti’ và ‘chim’ có ý nghĩa gì.

“Đình tỷ tỷ, tỷ muốn biết thì để đệ giải thích” Lưu Phong cười cười nói.

Đình Nhi mỉm cười:

– Đương nhiên là ta muốn biết.

Đình Nhi biết Lưu Phong một khi mở miệng ắt sẽ có thêm nhiều điều thú vị.

“Không thể nói lớn được, tỷ cúi sát đầu xuống, đệ sẽ nói cho người nghe. ”

Đình Nhi nhìn Lưu Phong bộ dáng thấn bí, úp úp mở mở, trí tò mò nổi lên, lập tức ghé sát đầu vào miệng hắn.

Lưu Phong nghiêm mặt đoạn giải thích cho nàng ý nghĩa của câu chuyện.

“Phì! ”

“Đệ đệ, ngươi thật là xấu. Cái này mà cũng nói ra được. ” Đình Nhi khẽ cắn môi, cúi mặt xuống, khuôn mặt hiện lên vẻ thẹn thùng.

Lưu Phong cười hì hì:

– Cái này không thể trách đệ được, tỷ muốn nghe nên đệ giải thích, tỷ bây giờ đã hiểu được ý tứ của câu chuyện này chưa?

“Đáng ghét! ”

Đình Nhi vung quyền đánh vào ngực Lưu Phong, giả vờ tức giận:

– Ngươi thật là… tiểu bại hoại, nói đùa gì đâu chứ, rõ là lưu manh, vô lại.

Lưu Phong đột nhiên hai tay ôm lấy ngực, kêu lên thảm thiết: “Aaaa! ”

Đình Nhi luống cuống vội vàng hỏi:

– Đệ đệ, ngươi làm sao vậy? Là ta đả thương ngươi hay sao?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/07/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 8
Phần 41 Giang Nam trầm ngâm một lát, thầm nghĩ: Vô Song dầu gì cũng là bạn bè của ta, đã từng nhiều lần giúp ta, hơn nữa lần này ta làm hư Tổ Long kiếm của nàng, không thể không có tỏ vẻ. Hắn tâm niệm vừa động, Thái Âm hóa thân từ Trấn Thiên tinh vực đứng dậy, xuyên qua Tinh môn, cũng không lâu lắm liền đến Trấn Ma Điện trong Thần khư. Thái Âm hóa thân này lấy Tru Ma Kiếm, phiêu nhiên mà đi, thẳng đến Vạn Long sào. Trấn ma đại trận cùng Trấn Ma Điện, hai kiện bảo vật này cũng là Thần Minh chi bảo. Giang Nam an bài hóa...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Giang Nam – Quyển 2
Phần 41 Vị Tiêu sư tỷ này là muốn chết a! Giang Nam nghe đến đó, trong lòng khẽ nhúc nhích, sắc mặt khẩn trương vạn phần, hướng Mộ Yên Nhi lắc đầu nói: Sư tỷ, đây là chuyện của ta cùng hắn, thua cũng là thua, ngươi trăm triệu lần không thể đáp ứng! Mộ Yên Nhi nguyên vốn chuẩn bị đáp ứng, kiếm một khoản lợi nhuận, nghe nói như thế, trong lòng không khỏi ngẩn ra: Chẳng lẽ Giang sư đệ là nghĩ tình đồng môn, cho nên mới không để cho ta đánh cuộc? Nàng đang trong do dự, đột nhiên vị Đàm sư đệ đen gầy kia mi tâm chợt lóe, lấy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
[Truyện Tết] Ma thổi đèn – Quyển 8
Phần 41 Trên những viên gạch xây mộ đạo đều có khắc tên thợ, tên lò gạch, cùng với “tứ canh thần”... đây là lối nói cũ, nói theo kiểu bây giờ thì chính là ngày, giờ, năm, tháng, tất cả đều là vật thời Minh. Mộ đạo hẹp và dài, hai đầu kéo ra xa tít tắp. Chúng tôi vừa từ trong gian mộ thất sụp đó chạy ra, còn chưa đứng vững, đã thấy đằng xa ánh lên những đóm lửa ma lập lòe. Ngọn lửa ấy không lớn hơn đầu que diêm mới quẹt là bao, có thể trong chất cháy có chứa bột lân tinh, nên ánh lửa có màu xanh lục ảm đạm, những đốm...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Ma thổi đèn

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng