Lưu Phong - Quyển 1

Phần 46

Buổi sáng sau khi tỉnh giấc, Lưu Phong lập tức đi tìm Tố nương hỏi xem ba người Đình Nhi có quay trở lại hay không. Đáng tiếc là họ vẫn không thấy quay trở lại.

Ăn điểm tâm xong, hắn một mình ra khỏi Phượng viên nhàn hạ tản bộ, dọc đường đi hắn nhìn đông ngó tây, bất giác một lát đã vượt qua hai con phố náo nhiệt.

Chớp mắt đã đến giờ cơm trưa, hắn quyết định tìm một tửu lâu ăn uống, tối sẽ về Di Hồng viện ăn món ăn của Liễu Thanh Nghi nấu sau.

Hắn cứ thế mà vừa đi, vừa nghiêng ngó, vượt qua mấy tòa tửu lâu nhưng vẫn chưa thấy chỗ nào hợp nhãn.

Bỗng nhiên một mùi hương kì dị phiêu đãng trong không khí bay đến. Lưu Phong hít hít mũi, đoạn khen:

– Thơm thật, mùi thịt thật là thơm quá.

Ánh mắt quét ra xa đã thấy phía trước xuất hiện một tòa tửu lâu.

Tiến đến xem xét, Lưu Phong phát hiện ra đúng như dự liệu của hắn, thực khách của tửu lâu này rất đông.

Lưu Phong vừa bước tới lập tức một tiểu nhị nhanh nhẩu bước đến đón tiếp:

– Vị công tử này, xin mời vào trong.

Lưu Phong tìm một bàn trống, hai con mắt đảo qua đảo lại tìm thức ăn mà lúc nãy hắn đã ngửi thấy: “À, thật là thơm… cho ta một phần… như thế trước đã. ”

“Công tử, người thật là biết thưởng thức, đây chính đặc sản của tiểu điếm chúng tôi chính là gà Tây Hồ nấu đông, được nấu theo phương pháp bí truyền của cung đình. ” Tên tiểu nhị được thế liền sổ ra một tràng khoe khoang.

Lưu Phong cười nói:

– Nhanh lên, sáng đến giờ ta đi đường đã mệt lắm rồi.

Sáng nay Lưu Phong tâm tình không tốt, ăn điểm tâm rất ít, bây giờ đã cảm thấy đói meo.

“Công tử chờ một chút, ta đi vào bảo nhà bếp chuẩn bị thức ăn cho ngài. ”

Một lát sau lại thấy một tên tiểu nhị đến đem cho hắn xem một tờ thực đơn.

– Công tử, người xem qua thực đơn của bổn tiệm chưa?

Lưu Phong tiếp nhận thực đơn liếc thoáng qua chỉ thấy trong đó liệt kê:

– Vịt nấu chao, đậu hũ bát trân, tổ yến ngào đường, bàn tay gấu nhồi hạt sen, bồ câu nướng ống tre…

Tiểu nhị nhìn sắc mặt Lưu Phong không có biểu hiện gì, vội vàng nói:

– Công tử, tất cả những món ăn này đều là những món đặc sắc nhất tại bổn tiệm. Nếu như người muốn dùng thử, để tiểu nhân đi bảo nhà bếp chuẩn bị.

Lưu Phong thản nhiên nói:

– Có gì ngon cứ mang hết ra.

Dù sao thì tiền bạc của hắn cũng là của Trương Mỹ Nhân cấp cho, thuận tay hắn còn thưởng cho tiểu nhị thêm một thỏi bạc vụn.

Có tiền quả thật là mua tiên cũng được, trong chốc lát rượu thịt đã được dọn ra đầy trên bàn. Lưu Phong ăn thử một miếng gà Tây Hồ nấu đông, quả nhiên là mùi vị thật đặc biệt.

“Ngon lắm. ” Lưu Phong tán thưởng, không ngừng gắp thức ăn cho vào miệng.

Lúc này đột nhiên từ cửa truyền đến vài tiếng ồn ào. Hắn nhìn lại chỉ thấy có một người cầm đầu một toán người, tiến vào tửu lâu, đám người nay ai cũng đeo đao vác kiếm. Theo những bộ phim cổ trang mà hắn đã xem thì những người như thế này chính là nhưng vai phản diện, không phải tốt đẹp gì.

Quả nhiên là đám người này không vào ăn uống mà đứng giữa đại sảnh ngó nghiêng tìm kiếm.

Cuối cùng người thủ lĩnh của nhóm người đó, ánh mắt dừng lại trên người một nữ nhân đang ăn cơm. Lưu Phong cũng theo thế mà nhìn nữ tử. Chỉ thấy nữ nhân này dáng người thon thả, mắt ngọc, mày ngài, da dẻ trắng nõn, tóc dài chấm lưng, khuôn mặt đẹp như tạc… Thực là một vưu vật.

“Đại ca, có phải nữ nhân này đã lừa gạt đại ca hay không? ” Một người lùn mập dáng vẻ hèn hạ, ăn mặc như khất cái quay sang nói với hán tử cầm đầu.

Người thủ lĩnh lạnh lùng trả lời:

– Không sai, tiểu tam tử, nhãn lực của ngươi thật tốt, chuyện này thành công, ngươi cũng có công lớn.

Gã tiểu nhân dáng người hèn mọn nghe nam tử nói vậy liền cung kính gật đầu rồi đi ra ngoài.

Nam tử nọ trực tiếp đi thẳng đến bên cạnh bàn của nữ nhân, cung tay lễ phép hỏi:

– Vị tiểu thư này, nếu không ngại có thể cho tại hạ ngồi chung bàn không?

Nữ tử lúc này mới ngước mặt lên, khẽ liếc nhìn hắn, có vẻ bực tức, hừ lạnh một tiếng, tỏ vẻ không đồng ý.

“Tại hạ là Bạch Thiên Kiệt ngoại hiệu Tiểu Bạch Long, ta thấy cô nương dung nhan diễm lệ, nghi biểu bất phàm, muốn cùng nàng kết giao, không biết ý tiểu thư như thế nào? ”

Nữ nhân không nghĩ ra lại có kẻ mặt dày như vậy, giọng nói lạnh tanh cất lên:

– Các hạ thân phận cao quý, ta e rằng mình không có vinh hạnh đó.

Gã nọ thấy mỹ nhân cự tuyệt, trong mắt xuất hiện vẻ giận dữ, mặc dù là không công khai, thế nhưng tại địa phận của Giang Nam hắn quả thật là cũng có chút danh tiếng. Ngày thường đi chơi tán gái, không ai dám thẳng thừng từ chối như vậy. Hôm nay đã hai lần bị nữ nhân này cự tuyệt, nhất thời trong lòng nổi cơn thịnh nộ.

Lưu Phong chứng kiến cảnh tượng này cũng cảm thấy kỳ lạ, từ tiểu nhị cho đến khách nhân trong quán, ai cũng im lặng, ngay cả ăn cơm cũng không dám phát ra tiếng động, còn có một ít người nhát gan, lẳng lặng rời khỏi…

Lưu Phong lập tức suy đoán gã này chắc là có một chút thân phận, ngày thường ngang tang hống hách lắm đây, cho nên mọi người đối với hắn mới kinh sợ như vậy.

“Lão thiên lại ban cho ta cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân. ” Lưu Phong vừa ăn vừa quan sát sự việc, chờ khi thích hợp sẽ ra tay cứu giúp nữ nhân kia.

Nữ nhân thấy gã nọ cứ mặt dày mày dạn, tặc nhãn giương lên nhìn chằm chằm vào bộ ngực của mình, nhất thời giận dữ, mắt phượng trợn tròn, nói:

– Ta đang ăn cơm, xin ngươi để yên cho ta, ta không muốn bị quấy rầy.

“Xú nương môn, ngươi có biết ta là ai không? Tại thành Giang Nam này ai mà không biết ta là Ngọc Diện Tiểu Bạch Long. Nói thật cho ngươi biết, hôm nay lão tử thấy ngươi mặt mũi xinh xắn cho nên muốn mời ngươi cùng hoan hảo một ngày, không ngờ ngươi lại cự tuyệt. ” Người nọ thấy thiếu nữ chống đối lại hắn, lại thêm thấy nàng thân cô thế cô. Không có hộ vệ cũng không có nha hoàn theo hầu.

Lưu Phong liền gọi tiểu nhị lại, thấp giọng hỏi: “Người kia lai lịch như thế nào? ”

Tiểu nhị nguyên là cũng không muốn lắm chuyện thế nhưng hắn nhớ tới thỏi bạc Lưu Phong đã thưởng cho lúc nãy, vội vàng hạ giọng nói:

– Công tử chẳng lẽ không phải là người ở đây? Người này tên là Bạch Thiên Kiệt ngoại hiệu là Ngọc Diện Tiểu Bạch Long, hắn cùng công tử con trai Tuần phủ đại nhân là huynh đệ kết bái. Thường ngày hoành hành bá đạo đã chà đạp không biết bao nhiêu thiếu nữ nhà lành. Vị tiểu thư này hôm nay xem như là xui xẻo… Quả thật là tạo nghiệt, tạo nghiệt… ”

Hừ, Vương Bảo Nhi còn bị ta dạy cho một bài học. Bạch Thiên Kiệt thì là cái thứ gì chứ. Xem ta chỉnh hắn như thế nào.

Bất quá xem ra cũng phải cảm ơn hai tên lưu manh này. Nhờ thế mà Lưu Phong mới có nhiều cơ hội thể hiện bản lãnh anh hùng cứu mỹ nhân.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 1
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 31/07/2018 03:36 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Lục Thiếu Du – Quyển 41
Phần 46 Giết. Tiếng hô quanh quẩn hư không, khí tức sát phạt bao phủ các nơi. Trong khí tức sát phạt này, người Thượng Thanh thế giới ánh mắt ngưng trọng, khí tức căng cứng. Bắt đầu chém giết thật sự, vào Long Tích đại lục sẽ là võ đài đẫm máu. Người Thượng Thanh thế giới nghe lệnh, tiến về Long Tích đại lục. Âu Dương Tiển quát lớn. Oanh! Lập tức cả phiến hư không run rẩy, ngàn vạn thân ảnh lao tới, khí tức cuồng bạo quét qua các hướng. Khí thế như phong quyển tàn vân, như châu chấu bay qua, kinh tâm động phách! Không qua nửa canh giờ, đại quân hai...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Giang Nam – Quyển 26
Phần 46 Thiên Nguyên thần tổ không đi. Linh Nữ nhíu mày. Đại Diễn Cổ Thần hừ mạnh, thản nhiên nói: Thiên Nguyên, nếu ngươi muốn đi theo Ma Kha thì hãy giao Hỗn Độn Thiên Cung ra đi! Đại Diễn, đừng làm vậy. Linh Nữ kêu La Ma Cổ Thần tới, nhẹ giọng nói: Bụng dạ Ma Kha xấu xa lôi kéo thực lực của mình, hắn cứu Thiên Nguyên thần tổ ra đương nhiên muốna nắm giữ Hỗn Độn Thiên Cung, sao chịu trả lại? La Ma Cổ Thần vội nói: Linh, chúng ta không có tiên thiên pháp bảo... Có nguyên chung là được rồi. Linh Nữ đi hướng nguyên chung, tiên...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Quan Trường – Quyển 20
Phần 46 Lời của Diệp Thiên Nam không phải là lời nói giật gân, gã nói là sự thật. Nếu như Đông Phương Hiểu không kịp thời sửa chữa sai lầm, không lập tức đứng vững lập trường, tiền đồ của cô ta có khả năng rất u ám. Dưới sự nhắc nhở của Diệp Thiên Nam, Đông Phương Hiểu cuối cùng cũng ý thức được cô đã phạm vào lỗi nghiêm trọng thế nào. Sau khi tỉnh ngộ, quá sợ hãi, đồng thời ăn năn không kịp. Tầm nhìn của Đông Phương Hiểu không xa như tầm nhìn sâu xa của Diệp Thiên Nam, cũng không có trí tuệ chính trị siêu quần như Diệp Thiên Nam. Cô ta...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng