Kỳ thật Tố nương cũng không phải là không thích Lưu Phong bỡn cợt nàng, chỉ là nàng vẫn cố kỵ chuyện Lưu Phong đã bị nhiễm bệnh hoa liễu, nếu không nàng đã sớm quyến rũ tiểu thiếu gia xinh đẹp này, giải tỏa nỗi buồn cô đơn bao năm nay.
“Thiếu gia, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta đi. ” Tố nương thúc giục hắn.
Đi đến đại sảnh, quả nhiên là Trương Mỹ Nhân đã ở đây từ rất lâu.
Lưu Phong vừa thấy Trương Mỹ Nhân, hai mắt lập tức sáng ngời, lão bà này không biết sử dụng phương pháp gì mà càng ngày càng trẻ đẹp ra như vậy, nước bọt trong mồm hắn tự nhiên chảy ra. Bất giác phải nuốt đánh ực một cái.
“Phong nhi, trên mặt ta có dính mực hay sao? ” Trương Mỹ Nhân thấy hắn nhìn mình như vậy, có chút không tự nhiên.
Lưu Phong khóe miệng nở nụ cười:
– Di nương, mấy ngày không gặp, người càng ngày càng xinh đẹp.
“Phong nhi, mấy ngày không gặp, miệng lưỡi của ngươi càng ngày càng lợi hại. Hy vọng khi đến phủ Tổng đốc ngươi vẫn giữ được miệng lưỡi linh hoạt như vậy. Hôm nay ngàn vạn lần không được tái diễn tình trạng lần trước. Tổng đốc phủ có cho người thông báo hôm nay đại cô cô của Ân Tố Tố cũng có mặt, nàng muốn trực tiếp gặp mặt ngươi. Đại cô cô của Ân Tố Tố và Tổng đốc đại nhân ngàn vạn lần không giống nhau. Ngươi không thể trước mặt nàng thất lễ nếu không tất sẽ có đại họa lâm đầu.
Lưu Phong ngạc nhiên hỏi:
– Di nương, trước kia chưa hề nghe nói đến Ân Tố Tố có một đại cô cô như vậy, không lẽ người này có danh vọng rất lớn sao?
Có thể để cho Trương Mỹ Nhân cẩn thận như vậy, chắc chắn lai lịch của đại cô cô ắt không phải tầm thường.
Quả nhiên Trương Mỹ Nhân nói:
– Đại cô cô của Ân Tố Tố chính là đương kim quý phi đang được Hoa Hạ đại đế sủng ái nhất. Lần này là do nàng ta nghe biết chuyện hôn sự của Ân Tố Tố cho nên muốn tự mình gặp ngươi xem có xứng đáng làm rể phủ Tổng đốc hay không.
Lưu Phong nghe vậy đáp lời:
– Di nương yên tâm, Phong nhi nhất định sẽ chú ý.
“Được rồi, còn một chuyện nữa, Phong nhi, gần đây ngươi có trêu chọc vào đại nhân vật nào không vậy? Mấy ngày nay ta phát hiện ra bên ngoài Phượng viên xuất hiện rất nhiều người khả nghi. ” Đang muốn đi ra cửa không ngờ Trương Mỹ Nhân lại hỏi hắn như vậy.
“Mẹ nó, xem ra là đám người của Ma giáo, như vậy cũng tốt, để cho tứ sư tôn biết, cũng có thể xuất lực trợ thủ ta cũng chưa biết chừng. ”
– Phong nhi gần đây quả thực là không có trêu chọc ai cả.
“Vậy là tốt. ” Trương Mỹ Nhân lạnh lùng nói.
Lưu Phong vừa đi vừa hỏi:
– Di nương, đám người khả nghi đó có danh phận hay không? Có thể nào làm cho Phượng viên gặp nguy hiểm hay không?
Trương Mỹ Nhân ngạo nghễ nói:
– Phong nhi yên tâm, đám người này bất quá chỉ là tà ma ngoại đạo, Phượng viên còn chưa để vào mắt, không cần ngươi phải lo lắng. Hôm nay trước mắt Ân quý phi ngươi cứ thể hiện cho tốt là được.
Đến phủ Tổng đốc đã thấy Ân Nguyên Đạo đứng tại cửa đón tiếp, Ân Nguyên Đạo hôm nay nhờ muội tử mà thơm lây, khí thế cũng khác ngày thường, chỉ thấy toàn thân khoác áo gấm, đeo cẩm y ngọc đái, dắt thêm một thanh trường kiếm, song nhãn linh hoạt, tinh quang bắn ra bức nhân.
Thấy Trương Mỹ Nhân và Lưu Phong hạ kiệu, quan Tổng đốc lập tức tiến lên, nói:
– Tứ cô nương các ngươi quả nhiên đã tới, quý phi đang ở hành viên phía sau.
Hoa Hạ đại đế lúc trước đã từng cùng Ân quý phi đến Giang Nam, lúc ấy vì nghênh giá nên Ân Nguyên Đạo và quan lại tại Giang Nam đã xây dựng tại phủ Tổng Đốc một hành viên cho hoàng đế sử dụng. Sau này mỗi khi Ân quý phi trở về nhà đều ở nơi này. Việc an ninh do đại nội thị vệ cùng với thị vệ của phủ Tổng đốc đảm trách.
Đi ra phía sau đại sảnh của phủ Tổng đốc, đã thấy nha hoàn của Ân quý phi yết kiến, sau đó mời Lưu Phong đi theo vào.
Lưu Phong rời đi, Ân Nguyên Đạo nhìn thoáng qua Trương Mỹ Nhân nói:
– Tứ cô nương, nghe nói Tĩnh vương gia cũng đã từng đến Phượng viên cầu thân?
Trương Mỹ Nhân nâng chung trà lên uống một ngụm, sau đó chậm rãi nói:
– Việc này quả có thật, Phong nhi trước đó vài ngày vô tình đã làm cho thiên kim tiểu thư của quan tuần phủ một phen ô danh, sau đó bên đó đã nhờ cậy Tĩnh vương gia đến cầu thân.
Chuyện này thực ra Ân Nguyên Đạo đã biết từ lâu, chẳng qua hắn muốn dò xét thái độ của Trương Mỹ Nhân:
– Tứ cô nương, cuối cùng nàng trả lời với Tĩnh vương như thế nào?
Trương Mỹ Nhân cười cười, nói:
– Tổng đốc đại nhân không cần lo lắng, ta cũng chưa đáp ứng với Tĩnh vương gia, dù sao hai nhà chúng ta cũng qua lại trước, Tĩnh vương gia cũng không thể nói gì thêm.
Ân Nguyên Đạo vẫn có chút lo lắng:
– Phong nhi dù sao cũng đã làm ô danh thiên kim tiểu thư của quan Tuần phủ, chuyện này liên quan đến tiết hạnh của nữ nhi, Vương Đức Vọng và Bạch Mi đạo nhân chắc chắn không bỏ qua. Huống hồ còn có Tĩnh vương gia chống lưng, nếu cự tuyệt cũng rất khó.
Trương Mỹ Nhân gật đầu:
– Đúng là như vậy… chuyện này cũng có chút khó xử, hôm nay ta cũng muốn nhân cơ hội gặp mặt đại nhân, thương nghị về chuyện này một chút.
Nha hoàn dẫn đường cho Lưu Phong tên là Lâm Lang, năm nay vẫn là một thiếu nữ, thân thể vẫn chưa phát triển hoàn toàn, trước giờ ở trong cung rất ít tiếp xúc với nam nhân, đi trước dẫn đường Lưu Phong cũng cảm thấy hơi bối rối.
“Vị tiểu muội muội này, nhìn tuổi tác của muội còn trẻ, không nghĩ ra đã có thể trở thành tâm phúc của quý phi, quả không tầm thường. ” Lưu Phong vừa đi vừa lấy lòng ả nha hoàn của Ân quý phi.
Lâm Lang có chút thẹn thùng đáp lời:
– Công tử quá khen, Lâm Lang vui quá trưa nay lại không ăn được cơm bây giờ.
Lưu Phong cười hắc hắc nói:
– Lâm Lang muội muội, ta là lần đầu tiên được gặp một đại nhân vật như quý phi, không biết muội có điều gì đề tỉnh ta không?
Lâm Lang mỉm cười nói:
– Công tử không cần quá hồi hộp, kỳ thật quý phi rất nhân từ, chỉ cần công tử ngọt ngào một chút chắc cũng không việc gì.
Ngọt ngào? Từ cổ chí kim có người đàn bà nào không thích ngọt ngào chứ, Lưu Phong cười tươi nói:
– Lâm Lang muội muội bây giờ đã rất xinh đẹp, tương lai nhất định trở thành đại mỹ nhân.
Lúc này đã tới cửa hành viên, Lâm Lang vội dặn dò:
– Công tử, hành viên không thể như bên ngoài, không được lớn tiếng ồn ào.
Nói xong liền ngậm miệng không nói nữa.
Trên đường đi vào hành viên, bất luận về quang cảnh mỹ sắc hay khí khái, nơi này đều vượt xa phủ Tổng đốc. Ân quý phi hiện đang ở thiên điện của hành viên, phía trước có một tiểu viện thanh tĩnh u nhã, ngoại trừ rất nhiều hoa đào ra thì không có gì khác nữa.
“Công tử, nương nương có lệnh tự người đi vào, ta sẽ không cùng vào với công tử. ” Lâm Lang nhẹ giọng nói xong xoay người đi luôn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lưu Phong - Quyển 1 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Ngày cập nhật | 31/07/2018 03:36 (GMT+7) |