Lưu Phong - Quyển 10

Phần 20

Tĩnh Vương gia trầm tư một hồi rồi vuốt râu nói: “Nói về cái chết của Túc vương, đối với hắn thì đó là sự trừng phạt đúng đắn. Tuy nhiên gần đây ngẫu nhiên ta nhận được một ít tin tức. Kỳ thật cái chết của Túc vương hoàn toàn là do Lưu Phong một tay thao túng. Hắn giết chết Túc vương chẳng qua chỉ để đoạt Túc Vương phi về mình. Kẻ dâm ô như vậy thì sao có thể làm Hoàng đế tốt nhất. Hơn nữa, ta còn biết hắn cướp cô cô của mình lại là phi tần của bệ hạ làm chuyện dâm loạn trái với đạo đức. Ngay cả Đông cung Thái tử phi thì hắn cũng không buông tha. Về chuyện Thái tử phi không hiểu ngài biết chưa? Lưu Phong thường xuyên qua đêm ở Đông cung…”

Hảo cho lão già quái vật kia. Nếu không phải là ta biết rõ dã tâm của ngươi thì e là nghe xong lời ngươi nói đã phải động tâm. Yến vương âm thầm cười khẩy còn bề ngoài thì cũng biểu hiện đầy oai phong lẫm liệt: “Không sai, lời của Tĩnh vương quả là đúng. Trịnh vương chỉ là một kẻ mua danh chuộc tiếng. Nếu không bởi vì hắn đã âm thầm khống chế định hướng dư luận đế quốc thì làm sao có thể được người ta ca tụng đến thế. Loại người giống hắn đích thực không thích hợp ngồi trên ngôi vị Hoàng đế”

“Yến vương, nếu tất cả có chung nhận thức thì ta cũng sẽ không nói nhiều nữa”

Tĩnh Vương gia trầm giọng nói: “Lúc trước ngoại trừ Lưu Phong thì người mà ta xem trọng nhất chính là ngài. Nhưng khi ta đã rời Lưu Phong thì đương nhiên sẽ toàn lực ủng hộ ngài. Tuy rằng ta chưa lấy được cả hai mảnh Hổ Phù của Tứ Đại Quân Đoàn, nhưng hiện giờ vị trí của ta ở trong quân đội cũng là nhất hô bá ứng. Cho nên ủng hộ ngài ngồi trên ngôi vị kia chỉ là chuyện sớm hay muộn. Ta hy vọng ngài có thể đáp ứng ta, tương lai sẽ làm Hoàng đế tốt nhất. Ngài có thể làm được không?”

“Chí hướng cả đời của bản vương, vốn là làm Hoàng đế tốt nhất” Yến vương nói đầy nghĩa khí.

“Hảo, một lời đã định…” Tĩnh Vương gia ha hả cười to: “Yến vương. Ta hy vọng ngài có thể nhớ kỹ những lời mình nói hôm nay. Nếu không bổn vương tuyệt đối là sẽ không bỏ qua cho ngài. Cho dù ngài làm Hoàng đế.”

“Ta nói rồi thì đương nhiên phải giữ lời. Có điều ta muốn biết, ngài sẽ trợ giúp ta cách nào?” Yến vương bình tĩnh nói: “Lưu Phong có một đạo quân Vương bài.

Theo ý lão Vương gia xem thì Tứ Đại Quân Đoàn của ngài có thể đánh thắng Thần Thánh Quân Đoàn của Lưu Phong?”

“Khó mà nói, không thể so sánh.” Tĩnh Vương gia cười nói: “Nhưng mà ngài đừng quên Tứ Đại Quân Đoàn của ta là quân đoàn có sức chiến đấu mạnh nhất đế quốc. Hơn nữa số lượng lại đông. Còn Thần Thánh Quân Đoàn của Lưu Phong mặc dù trong lúc tiễu phỉ đã thể hiện năng lực chiến đấu mạnh mẽ. Nhưng mà đối diện với quân chính quy của ta thì ta không cho rằng hắn có thể luôn bách chiến bách thắng.”

“Lưu Phong còn có Cao Lệ tương trợ, nữ vương mới đăng cơ của Cao Lệ là nữ nhân của hắn. Hơn nữa hắn còn khống chế hai thành Phù tang. Nếu tương lai khởi binh thì sẽ là đại phiền toái của chúng ta a?” Yến vương nói lo lắng.

“Ngài yên tâm. Ta đã cùng Thiên hoàng của Phù Tang đạt được hiệp nghị bí mật. Hắn sẽ xuất binh kiềm chế Cao Lệ. Thế lực của Lưu Phong thì giờ chúng ta chỉ cần lo lắng Phong Thành là được” Tĩnh Vương gia cười nói: “Ta đã xếp rất nhiều cơ sở ngầm ở Phong Thành. Tới thời điểm thích hợp thì ta sẽ khiến cho Phong Thành lâm vào nội chiến. Đến lúc đó Lưu Phong đầu đuôi không cứu được nhau, đại sự của chúng ta có thể thành…”

Yến vương ung dung nói: “Mọi thứ cứ theo lão Vương gia. Bản vương đáp ứng ngài, nếu đăng cơ lên ngôi vị Hoàng đế thì sau này nhất định cho ngài quyền thế lớn hơn nữa”

“Nói vậy chứ…” Tĩnh Vương gia khẽ cười nói: “Bổn vương cũng không có hứng thú với quyền thế. Điều ta lo lắng chỉ là bình lặng và ổn định cho đế quốc…”

Ánh trăng vằng vặc giữa trời cao nhẹ nhàng tỏa sáng xuống vạn vật. Lưu Phong một mình đứng trên tảng đá ở Hàn Nguyệt Thủy đàm ngẩn người kinh ngạc nhìn ánh trăng.

Giữa trưa nay hắn cùng di nương và hai vị sư tôn đi đến Vân Mộng Trạch Phiêu Miểu Cốc.

Sau khi chia tay di nương thì hắn liền vội vàng đến Hàn Nguyệt Thủy đàm, hy vọng có thể gặp được Đình Nhi ở đây. Có điều từ giữa trưa đến chiều rồi hoàng hôn, bây giờ đã nửa đêm vẫn chưa thấy Đình Nhi xuất hiện. Nếu không phải Đại sư tôn Tần Thủy Dao khuyên bảo thì thậm hắn đã muốn chạy đến Huyền Tâm Chánh tông tìm người.

“Ánh trăng đẹp quá a…”

Đột nhiên, ngay lúc Lưu Phong thất vọng nhất thì một âm thanh quen thuộc từ phía chân trời vọng lại.

“Là Đình Nhi!”

Lưu Phong hơi hơi động tâm, vội vàng xuất thần tìm theo tiếng nói.

“Lão công, cuối cùng thì chúng ta lại gặp mặt…” Đình Nhi mang theo một mùi thơm nhàn nhạt đạp không mà đến.

Lưu Phong ngẩng đầu nhìn Đình Nhi giữa không trung mà trong lòng vui sướng nói không nên lời. Trên mặt toát ra niềm hạnh phúc khó tả. Hắn vạn lần không ngờ ở thế giới này mình lại gặp được người yêu kiếp trước. Tuy nhiên trong lòng hắn vẫn có chút nghi vấn. Hắn rất muốn biết, nàng làm thế nào mà xuyên qua, rồi sau đó lại xảy ra sự tình gì.

Đương nhiên, mấy vấn đề này cứ để đến khi có cơ hội ôn lại chuyện cũ hãy nói sau.

“Đình Nhi, thật tốt quá, chúng ta lại gặp mặt…” Lưu Phong kích động nhanh chóng tiến lên cầm tay hai tay nàng. Thật nhanh như sợ nàng lại biến mất.

Đình Nhi cũng nồng nàn nhìn nam nhân yêu dấu. Từ đôi mắt xinh đẹp lập tức nhỏ xuống mấy giọt nước mắt trong suốt, nàng nghẹn ngào nói: “Lão công, chàng đã đến rồi. Đình Nhi không còn sợ nữa, cũng không còn cô đơn nữa”

“Đình Nhi, nàng yên tâm. Sau khi xong Tu Chân Đại hội, ta sẽ chính đại quang minh mang nàng rời khỏi Huyền Tâm Chánh tông chó má” Lưu Phong hứa hẹn.

Đình Nhi cúi đầu nhẹ nhàng tựa vào vai nam nhân, hai tay ôm lấy cổ hắn, vẻ mặt thực hạnh phúc.

“Lão công, chẳng lẽ chàng không muốn hỏi ta chút gì sao?” Ngừng lại một hồi, Đình Nhi nhẹ thở dài một hơi rồi ngẩng đầu lẳng lặng nhìn gương mặt bừng sáng của Lưu Phong dưới ánh trăng.

Lưu Phong đưa tay ôm lưng Đình Nhi bình tĩnh hỏi: “Quan trọng là chúng ta gặp nhau, mọi thứ khác đều không đáng kể…”

“Tuy nhiên ta muốn biết, rốt cuộc xảy ra chuyện gì với thân thể của nàng?” Lưu Phong nhẹ nhàng hỏi một câu.

Thân thể mềm mại của Đình Nhi khẽ run lên, nàng chậm rãi nói: “Lão công, như đã từng nói với chàng. Ta là Đình Nhi kiếp trước, cũng là Đình Nhi kiếp này. Linh hồn chúng ta đã kết hợp làm một”

Lưu Phong nhướng mày nhưng lập tức lại giãn ra. Kết cục như vậy hẳn là niềm vui lớn.

Hắn đột nhiên nghĩ và hỏi: “Lúc trước, nàng nói với ta mình có một chuyện bí mật dấu ta?”

“Ân…”

Đình Nhi nói nhỏ: “Lúc đó linh hồn hai chúng ta dung hợp chưa đạt tới sự hoàn mỹ cho nên trong lòng rất hoảng hốt, rất mâu thuẫn. Hiện tại thì tốt rồi, linh hồn chúng ta đã kết hợp hoàn mỹ. Hiện giờ ta thừa hưởng hai trí nhớ Đình Nhi và cả hai tình yêu của Đình Nhi với chàng”

“Lão công, chàng biết không? Ta rất yêu chàng…” Đình Nhi nói chân thành sâu sắc.

“Ta biết, ta biết.” Lưu Phong cũng vội vàng nói: “Ta cũng yêu nàng. Nàng biết không? Lúc ta nhận được lá thư của nàng, ta hận không thể chạy ngay đến bên nàng. Ta thực sự thật không ngờ ở thế giới này lại gặp được nàng… Đúng rồi, vì cái gì mà nàng…”

“Lão công. Chàng muốn biết vì cái gì ta cũng đã xuyên qua sao?” Đình Nhi chủ động hỏi.

“Ân…”

Lưu Phong gật gật đầu.

Đình Nhi nhìn hắn đắm đuối rồi đỏ mặt cúi đầu nói: “Lúc đó ta rất yêu chàng. Bởi vì yêu chàng nên ta sợ mất chàng, ta không muốn sống cô đơn. Đến một ngày đột nhiên ta nghĩ, nếu ta chết thì có thể chúng ta lại có khá năng gặp mặt. Cho nên ta đã…”

“Cho nên nàng đã tự sát?” Lưu Phong cay sống mũi, khóe mắt có chút ươn ướt như nữ nhân a.

“Ân…”

Tâm tình Đình Nhi dường như ổn định lại rất nhiều, nàng nhớ lại nói: “Sau khi ta tự sát, linh hồn quả nhiên rời khỏi cơ thể và ta phiêu đãng khắp nơi với hy vọng có thể tìm được chàng, làm một đôi vợ chồng quỷ với chàng. Nhưng không làm sao tìm thấy chàng. Rồi đến một ngày ta bị sét đánh trúng. Dòng sét cực mạnh thiếu chút nữa làm cho linh hồn ta tan biến. Nhưng rồi ta lại cố gắng đến đây, chỉ có ý thức hoàn toàn tan rã. Sau đó cũng không biết qua bao lâu thì ý thức của ta cũng dần dần hồi phục lại. Có điều ta phát hiện là ta đã nhập vào trong cơ thể người khác. Sau khi ta định khống chế ý thức của thân thể thì bị chủ nhân thân thể phát hiện. Linh hồn của nàng mạnh hơn ta nhiều, nàng thậm chí có thể dễ dàng tiêu diệt linh hồn của ta. Lúc đó ta cực kỳ sợ hãi cực kỳ. Ta không sợ chết, không sợ biến mất, nhưng mà ta sợ về sau sẽ không còn được gặp lại chàng. Cho nên lúc đó ta liều mạng cầu xin chủ nhân thân thể để nàng đừng giết ta. Hơn nữa lại giải thích cho nàng cảnh ngộ của ta… Nàng thực lương thiện nên không giết ta, hơn nữa cho phép ta tiếp tục ở lại thân thể của nàng. Sau đó dưới sự trợ giúp của nàng làm linh hồn ta dần dần trở nên mạnh mẽ hơn. Cũng vào lúc đó, ta có thể thông qua thân thể của nàng để cảm nhận thế giới bên ngoài. Sau khi ta biết mình đi vào một thế giới cổ đại không biết, thiếu chút nữa thì ta đã tuyệt vọng. Nhưng nàng vẫn cổ vũ ta, ủng hộ ta để ta không làm chuyện điên rồ. Cho đến khi gặp chàng, rồi sau đó lại phát hiện có nội y hiện đại xuất hiện, ta mới giựt mình vui mừng phát hiện ra chàng cũng đi tới thế giới này. Ta cảm thấy được đây là ông trời cho chúng ta cơ hội. Quá đỗi vui mừng ta liền kể cho nàng tất cả câu chuyện của chúng ta. Sau khi trải qua một phen lo lắng và thương nghị, nàng đề nghị hai linh hồn chúng ta kết hợp…”

Sau khi nghe Đình Nhi nói xong, Lưu Phong hơi hơi động tâm, nước mắt cứ thế chảy xuống.

Ai nói nam nhi không đổ lệ, chỉ vì chưa tới lúc thương tâm thôi.

“Đình Nhi, ta sẽ hảo hảo yêu nàng” Một nữ nhân trên người nhận cả hai nữ nhân yêu mình làm trong lòng Lưu Phong có chút áy náy.

“Lão công, ta biết tâm tư của chàng. Nhưng ta nói cho chàng biết chúng ta không hối hận về chuyện dung hợp” Đình Nhi không hề che dấu tình cảm cứ thế ôm lấy Lưu Phong. Thân thể mềm mại vì kích động và hưng phấn mà không ngừng run rẩy.

“Nếu lúc đó chúng ta không dung hợp thì chẳng bao lâu sau phải có một người bị biến mất…” Đình Nhi giải thích.

Lưu Phong trong lòng run lên, không kìm nổi mà rùng mình.

Nếu thật sự có một người biến mất, đối với hắn mà nói thì không thể nghi ngờ đó là một đòn không nhỏ.

“Đình Nhi, ta…” Lưu Phong muốn nói lại thôi. Trên thực tế, hắn cũng không biết nên nói như thế nào, làm sao để nói lên được nỗi vui sướng và tình yêu trong lòng mình.

Đình Nhi ngẩng mặt để lộ ra đôi môi đỏ mọng ướt át. Nàng áp vào miệng Lưu Phong không cho hắn nói tiếp nữa.

Sau một lúc lâu, Đình Nhi mới rời miệng Lưu Phong cười nói: “Chuyện trước kia đã trôi qua, không cần nói nữa. Lão công, từ giờ trở đi chúng ta hảo tốt yêu thương lẫn nhau…” Thân thể của nàng khẽ cựa trong lòng Lưu Phong. Tay Lưu Phong nhẹ nhàng vuốt ve thân thể mềm mại của nữ nhân, trong lòng kích động không giải thích nổi.

“Lão công, bây giờ ta thật muốn cùng chàng rời đi.” Đình Nhi ôm chặt Lưu Phong: “Mấy ngày nay, lúc nào ta cũng khắc khoải nghĩ đến chàng, mong chàng”

Lưu Phong thấy giai nhân say mê mình thì cảm động thập phần mà nói: “Đình Nhi, ta biết, ta cũng như nàng”

Đình Nhi ra sức ôm lưng Lưu Phong, dán mặt sát vào ngực hắn mà nói “Lão công, mấy ngày nay Đình Nhi chịu bao nỗi khổ tương tư. Hôm nay rốt cục nhìn thấy chàng, ta muốn dâng mình cho chàng”

Lưu Phong nghe vậy liền ôm chặt Đình Nhi, hóa thành một đạo lưu tinh lập tức bay vào phòng mình trong Phiêu Miểu Cốc.

Sau khi thấy nam nhân đóng chặt cửa phòng, gương mặt xinh đẹp của Đình Nhi đỏ bừng như lò lửa. Hai tai nóng lên, thân mình có chút run rẩy. Với chuyện sắp xảy ra thì nàng có chút thẹn thùng, nhưng cũng có vài phần chờ mong.

Có một số việc, nước chảy mãi cũng thành sông. Tình cảm của hai người đã tới mức phải lên giường rồi.

“Đình Nhi, nàng có sợ không?” Lưu Phong biết, cho dù là Đình Nhi kiếp trước cũng tốt, hay là Đình Nhi kiếp này cũng tốt. Đều là tấm thân xử nữ, không hề có kinh nghiệm khuê phòng. Ngoại trừ rất ít nữ nhân, đại bộ phận nữ nhân với lần đầu tiên của mình vẫn là tràn đầy một nỗi sợ hãi không rõ.

“Lão công, ta không sợ…”

Điều bất ngờ là Đình Nhi không có chút xíu làm bộ. Mọi cử chỉ động tác của nàng đều rất tự nhiên, đều hợp với chính nội tâm nàng. Nàng cam tâm tình nguyện muốn dâng hiến bản thân cho người mình yêu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Thông tin truyện
Tên truyện Lưu Phong - Quyển 10
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Ngày cập nhật 25/10/2018 03:29 (GMT+7)

Một số truyện liên quan

Giang Nam – Quyển 13
Phần 20 Thi Mạc Sơn gật đầu, cũng cảm khái nói: Đây chính là người thượng đẳng cùng người hạ đẳng không cùng thế giới. Chư hầu cắt cứ, đối với Thần Giới chư hầu mà nói bây giờ còn là phồn hoa thịnh thế, về phần chúng sanh khó khăn, ở trong mắt những Thần Ma này, cũng bất quá là thời gian một cái chớp mắt. Bọn họ đi vào Thần Thành lớn nhất Cẩm Tú Thiên, Thần Thành rộng lớn gần ức dặm, tuy nói cực kỳ phồn hoa, nhưng Giang Nam vẫn còn thấy được nhiều loạn tượng, có chút Thần Ma chế tạo pháp đàn, cao ở trên pháp đàn truyền pháp, đầu độc...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Giang Nam
Hàn Lập – Quyển 6
Phần 20 Món đồ đó là một phần đuôi dài mấy trượng ngân quang lập lòe của cự quy kia. Một món khác là nửa thanh quỷ đầu quải trượng, nhưng cũng ẩn chứa một lượng linh khí kinh người. Xem ra trận chiến này, ai là người thắng cũng vô cùng khó nói. Sau khi trận lôi điện chấm dứt, bọn họ nói không chừng đã truy đuổi nhau rời khỏi vùng phụ cận hải vực này. Dù sao thì Nguyên Anh kỳ cùng yêu thú cấp tám, vô luận là tu sĩ muốn diệt yêu thú lấy đan hay yêu thú muốn thôn phệ Nguyên Anh của tu sĩ, đều không phải là chuyện dễ dàng làm được...
Phân loại: Truyện nonSEX Hàn Lập
Quan Trường – Quyển 15
Phần 20 Đó là một đêm gió bắc gào thét, một đêm hoa tuyết nhẹ nhàng rơi Ban đêm, Hạ Tưởng và ông cụ ngồi đối diện với nhau xung quanh bếp lò, nghe gió xem tuyết, nói rất nhiều những câu chuyện phiếm. Lần đầu tiên Hạ Tưởng trong hơi men say đã nói với ông cụ về người nhà hắn, thời thơ ấu của hắn, những con đường hắn đã đi và lý tưởng hoài bão của hắn Lý tưởng lên đến một cấp độ nào đó sẽ trở thành quan niệm Thật phải nói thêm, Hạ Tưởng từ trước đến nay thường bàn luận về lý luận chính trị của hắn trước vẻ mặt nghiêm trang của...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Quan Trường

Danh sách truyện sex được đọc nhiều nhất

TOP truyện sex ngắn hay nhất!

TOP tác giả tài năng